Dòng đời – Chương10

Vũ Linh 90

Phần cuối
TG : Cao Nguyen

Nhìn con ngủ , Xuân lại nhớ đến Dũng . Giận Dũng lừa dối mình , rồi nàng lại bao biện chắc có uẩn khúc gì anh mới làm vậy . Tội nghiệp thằng bé ra đời không có bố bên cạnh , và Ϯộι nghiệp cũng không biết mặt con của mình . Không biết ở trong tù anh sống ra sao . Nàng muốn thăm anh nhưng người ta nói thời gian tạm giam người thân không được gặp mặt , vả lại nàng mới sinh cũng không đi được . Nàng bảo bà Hồng mang giấy chứng sinh ra phường làm khai sinh cho bé . Nàng đặt tên cho bé là Trần Mạnh Tuấn , lấy họ của nàng, phần tên cha bỏ trống. Tuy là con so nhưng bé Tuấn chắc thương mẹ nên ngoan lắm , hơi tí là cười khi bà hay mẹ nựng . Công việc ở quán nàng trao cho Hoa quản lý điều hành . Hoa bằng tuổi nàng , làm việc cho nàng từ buổi đầu nàng khởi nghiệp . Hoa nhanh nhẹn , thảo vát và thật thà . Tuy biết bằng tuổi Xuân nhưng Hoa vẫn gọi nàng bằng chị xưng em . Lúc đầu được giao quản lý quán, cứ cuối ngày là Hoa tổng kết , báo cáo cho Xuân . Trước khi sinh mấy ngày nàng bảo em không phải ngày nào cũng báo cáo chị , tuần một lần là được . Chỉ những gì đột xuất , quan trọng thì em nói cho chị .

*****

Trời đã khuya , Hoàng chào bố mẹ Xuân rồi ra về . Vừa đi anh vừa nghĩ làm sao để bổ mẹ Xuân không bị sốc . Bây giờ bản thân anh cũng không biết Xuân ở đâu , cuộc sống ra làm sao .

Chủ nhật lên đến phòng trọ trời cũng đã xâm xẩm tối , vứt bao gạo , túi lạc tươi , con gà vào góc nhà, anh rủ Duy đi ra quán nhậu lai rai sau bao ngày xa cách .

_Tao đợi mày nên cũng chưa cơm cháo gì . Đi thôi. Duy khoát tay.

_ Ăn gì mày ? Hoàng hỏi .

_Hôm nay cuối tháng , làm bữa ϮhịϮ chó nhé .

_Nóng lắm . Nhưng OK . Thích thì chiều vô tư . Hoàng trả lời .

Hai thằng ra quán ϮhịϮ chó Việt Trì . Ở đây có món chả nướng là đặc sắc nhất . Vừa ăn Duy vừa hỏi :

_ Ở bên Nhật có vui không ?

_Vui gì . Sang đó đi làm và học hỏi chứ có phải đi du lịch đâu mày.

_Thế có vất vả không ?

_Mới đầu không quen thời tiết và thời gian làm việc nên tương đối vất vả . Nhưng sau quen rồi thì thấy cũng bình thường

_Số mày sướиɠ thật , được đi đây đi đó .

_Ôi giời ! Sướng gì . Mà sống ở Việt Nam mình tao thấy sướиɠ hơn . Bên đó tao thấy chúng nó lúc nào cũng vội vội vàng vàng , ăn uống không ngon bằng bên mình

Sau trận ɾượu tơi bời , hai thằng khật khừ đi bộ về . Cũng may quán gần nhà , nhưng cũng mấy khi ra đâu .

Hoàng lại lao vào công việc với sự say mê nhiệt tình như trước . Anh đăng ký học đại học tai chức , khoa quản trị kinh doanh mở tгêภ thành phố Bắc Ninh . Lớp học vào chiều thứ bảy và cả ngày chủ nhật .

Bỗng một hôm Hoàng hỏi :

_ Duy này , mày có tin tức về em Xuân không ?

_ Mày bảo không nói chuyện về em Xuân nữa nên tao cũng không nói . Em chuyển lên thành phố Bắc Ninh lâu rồi . Mấy tháng trước thằng Dũng bị bắt , rồi cả một dây của nó vào tù hết rồi .

_Chủ nhật tới mày lên Bắc Ninh tìm hiểu về em Xuân hộ tao với , tao cũng lên Bắc Ninh nhưng mà bận học . Giúp tao nhé .

_Mày tìm em nó làm gì ? Chia tay rồi vương vấn chi nữa .

_ Chuyện không như mày nghĩ đâu . Rồi Hoàng kế cho Duy nghe buổi nói chuyện với bố mẹ Xuân .

_Mày thật rách chuyện . Bọn mày chia tay rồi , mà do Xuân phụ mày , đâu phải lỗi tại mày mà mày còn đi lại nhà ông bà đó làm gì . Cái thằngthật chẳng ra làm sao cả .

_Xuân có lỗi với tao chứ hai bác quý tao lắm , tao cũng quý hai bác . Dù duyên số hai đứa không đến được với nhau nhưng tình cảm của tao với hai bác không thay đổi . Lúc đầu tao cũng hận Xuân lắm nhưng bây giờ bình thường rồi mày à .

_Ừ . Được rồi . Chủ nhật tao sẽ lên Bắc Ninh . Nhưng mày còn yêu em nữa không .

_Cái thằng . Mày nghĩ tao là loại người nào . Bây giờ tao chỉ coi Xuân như đứa em cùng làng thôi .

_Thế thì tao yên tâm rồi .

*****

Đêm nay ,trăng sáng quá . Không ngủ được , Xuân mang ghế ra ngồi ở ban công . Mùi hoa sen thoang thoảng bay tới . Xuân chợt nhớ ra đầm sen nằm giữa hai khu mới và khu cũ , sát ngay trục đường chính. Không khí yên tĩnh, hương sen thoang thoảng , trăng thanh gió mát , Xuân lại nhớ đến những đêm trăng cùng Hoàng bên bờ sen quê nhà . Nàng khẽ thở dài . Cũng tại nàng cả mà thôi . Số phận đã an bài . Không biết Hoàng hiện giờ ra sao , hay vẫn đam mê công việc , không biết có người mới hay chưa . Nàng nhớ bố mẹ và các em quá . Đã lâu lắm rồi nàng không về nhà , chỉ nói chuyện qua điện thoại . Xuân không biết rồi nàng sẽ đối mặt với cha mẹ ra sao , nói cho biết bố mẹ đã lên chức ông bà ngoại thế nào . Chỉ có sớm muộn thôi , dù gì nàng vẫn phải đối mặt với sự thật .

Cuộc sống của Xuân cứ đều đều trôi , hàng tháng bà Hồng cùng Xuân đưa bé Tuấn ra trạm y tế phường tiêm vắc-xin . Nhìn thằng bụ bẫm , hay hóng chuyện, Xuân thấy nhẹ lòng hơn . Xuân nhủ lòng sẽ đứng lên mạnh mẽ sau cú vấp ngã đầu đời .

*****

Cả ngày chủ nhật , Duy lượn khắp các con phố ở thành phố Bắc Ninh , quán cà phê nào cũng hỏi thăm , nhất là các quán có chữ Xuân, nhưng Xuân vẫn bặt tăm . Hôm qua Duy cũng bảo thử điện cho Xuân , chuông vẫn đổ nhưng nàng không nghe máy . Mệt mỏi ,Duy chờ Hoàng học xong rồi hai thằng cùng về .

_Đã đi hết chưa ?

_Tao cơ bản đi hết rồi , còn khu Lãm Làng nữa thôi . Tí về tra google xem còn chỗ nào nữa không .

Hai thằng về đến nhà , mệt mỏi , lại không được việc . Hoàng bảo :

_ Thôi ra quán cơm bụi bà Thìn ăn đi , khỏi nấu nướng .

Tối tra google ,Duy vỗ đùi đến đét : còn khu YNa bên kia đường tàu tao chưa đến . Chủ nhật tuần sau qua Lãm Làng trước rồi đến YNa sau .

Đến chủ nhật, Duy lùng khu Lãm Làng không thấy , rẽ qua chỗ trung tâm Hoàng học, đợi anh học xong phi lên YNa ăn cơm ở đó rồi đi tìm sau . Trưa nắng như đổ lửa , hai thằng đi dọc đường trục trong khu cũng chẳng để ý tên đường , thấy quán Tây Bắc , nhìn qua bên đường là hồ sen đang nở rộ , Hoàng bảo Duy :

_ Thôi . Vào đây ăn cơm đi mày .

Ăn uống xong ra thanh toán tiền , anh hỏi nhân viên thu ngân :

_ Ở đây có quán cà phê nào không em ?

_ Gần đây có quán cà phê Xuân , xa hơn chút nữa có mấy quán cà phê vườn anh à .

_Quán cà phê Xuân ?

_Vâng . Cà phê Xuân câch đây khoản hơn trăm mét , anh rẽ trái có một bên là dãy phố một bên là vườn hoa vườn hoa . Cà phê Xuân nằm tгêภ dãy phố đó , cách trục đường này mấy căn nhà .

_Cám ơn em nhé

Hai người bước vào quán , chắc trưa nắng nóng , mọi người ngại ra đường , nên trong quán chỉ có một cô gáι ngồi xem tivi , một em ngồi bàn quầy .

_Em là chủ quán ? Hoàng hỏi cô gáι ngồi bàn quầy

_Dạ . Không . Em chỉ là quản lý .

_Chủ quán tên là Xuân phải không em ?

_Dạ . Sao anh biết ?

_ A ! Anh Hoàng ! Lâu lắm không gặp anh . Cô gáι reo lên

_ Em là Hoa phải không ? Dạo này xinh quá làm anh không nhận ra .

_Ôi ! Anh Hoàng ! Cô gáι ngồi xem tivi bỗng reo lên .

_ Ngân phải không ?Bé Ngân càng lớn càng xinh đẹp .

Bỗng cả hai trùng xuống , giọng buồn buồn :

_Anh biết chuyện gì chưa ?

_ Chuyện gì cơ ?

Cả hai kể sơ qua cho anh nghe những chuyện xảy ra với Xuân. Rồi Hoa bảo hai anh ngồi đây , em lên gọi chị Xuân xuống . Ngân nhanh pha cho hai anh hai ly hoa quả tổng hợp:

_ Các anh uống cho mát .

Xuân cùng Hoa đi xuống , nàng chào Hoàng và Duy . Sau những câu thăm hỏi xã giao với Duy , nàng xin lỗi Duy có chuyện riêng với anh Hoàng . Rồi nàng cùng Hoàng lên tầng hai.

Xuân chỉ Hoàng bé Tuấn đang ngủ say :

_Con trai em đấy , con mới được ba tháng .

_ Đáng yêu quá đi thôi .

Nàng mời Hoàng sang phòng khách , rồi chạy đi gọi bà Hồng vào phòng ngủ trông bé Tuấn giúp nàng . Nàng gọi Ngân đem lên phòng khách cho nàng ấm trà .

_Anh còn giận em nữa không ? Em biết em có lỗi với anh nhiều lắm .

_Khi ấy anh hận em nhiều lắm , đã có lúc anh suy nghĩ dại dột , nhưng rồi bình tâm lại ,anh nguôi ngoai dần . Thời gian là phương tђยốς màu nhiệm , nó đã chữa lành vết thương lòng anh em à .

_ Thể em còn định giấu bố mẹ em đến bao giờ nữa đây ?

_Dạ . Em định đến thời gian thích hợp em sẽ thú nhận hết với bố mẹ .

_Hai ngày sau khi nhận được thư của em , anh đã về quê . Đến bây giờ anh vẫn thấy đó là một quyết định sáng suốt . Quê hương , gia đình bà con làng xóm đã giúp anh bình tâm trở lại ,suy nghĩ tích cực hơn . Anh đã đến thăm gia đình em . Hôm từ Nhật trở về , anh cũng về quê và cũng đến thăm gia đình em . Bố mẹ lo cho em lắm em có biết không . mẹ định lên thăm em luôn hôm anh trở lại công ty . Anh hứa với hai bác lúc nào thư thả anh sẽ đưa hai bác lên thăm em .

_Anh đi Nhật ?

_ Anh sang Nhật tu nghiệp sáu tháng em à . Anh vẫn dấu hai bác . Anh muốn em trực tiếp nói chuyện với hai bác thì tốt hơn .

_Dạ . Em cám ơn anh . Anh lúc nào cũng chỉ nghĩ cho người khác .

_ Em nói không khác gì mẹ anh . Hoàng cười .

__Em nói thật đấy chứ . Xuân cũng cười theo.

Không khí trở nên vui vẻ , ʇ⚡︎ự nhiên hơn . Hai người chuyện trò , hỏi han về tình hình của nhau rồi cùng đi xuống nhà . Anh và Duy chào mọi người ra về

_Lúc nào rảnh rỗi đến chơi với bọn em nhé các anh .

_Ừ . Thôi bọn anh về đây .

Đoạn kết

Thời gian trôi qua nhanh chóng . Hoàng đã nhận được tấm bằng đại học . Anh cũng đã làm quản đốc ρhâп xưởng được hai năm nay . Anh đã nên duyên cùng Vy ,cô bé cũng cùng làng xinh đẹp thầm yêu anh từ lâu . Vy làm kế toán ở công ty cạnh công ty Hoàng . Vợ chồng anh đã mua được căn hộ chung cư theo diện nhà ở xã hội .

Vy mới sinh cho anh một nàng công chúa , xinh xắn giống mẹ . Đi làm về là anh lại sà vào trêu đùa cùng con , bé Tố Uyên cười như nắc nẻ .

Vợ chồng anh dự định mua một chiếc ô tô trả góp , tầm năm , sáu trăm triệu để tiện về quê thăm gia đình làng xóm .

Xuân càng ngày càng xinh đẹp , gáι một con có khác . Nhiều chàng săn đón nhưng nàng chưa mở lòng cùng ai . Bà Hồng vẫn ở cùng mẹ con nàng , luôn chân luôn tay , chăm sóc hai mẹ con nàng chu đáo . Bé Tuấn đi học mẫu giáo , trường ngay gần nhà . Thỉnh thoảng nàng cùng con về thăm gia đình và quê hương.Xuân dự định sẽ bán căn nhà trong ngõ , mua căn nhà ngoài phố cho tiện công việc kinh doanh của mình .

Hết

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất