Lấy chồng khùng chương 32

Vũ Linh 372

Chị My bước ra ngoài trong một bộ đồ lao công đã cũ, mái tóc rối bù được buộc vội lên, cả gương mặt bây giờ chẳng còn chút phấn son nào cả mà thay vào đó là nét đẹp bình thường giản dị nhất.Nhìn chị lúc này ʇ⚡︎ự dưng hai mắt tôi rưng rưng như không thể nào tin được chị My lại thành ra thế này.

Ngước mặt nhìn thấy tôi đứng, chị My định vội trốn tránh quay đi nhưng tôi đã kịp bước tới vội vã nắm lấy tay chị.Tôi gọi lên hai tiếng
“Chị hai…!

Nước mắt phút chốc chảy dài xuống hai bờ má, tôi nghẹn giọng nhìn chị với tất cả thâm tình. Còn chị My thoáng bất ngờ hai mắt mở trân nhìn tôi. Rồi chị nhếch môi hỏi

” Mày tìm tao làm gì nữa. Tìm gặp để hả hê đúng không?

Tôi lắc đầu. Đưa tay quệt ngang dòng lệ

“Em không có ý đó?

Chị My bật cười, giọng nói đầy kiêu ngạo trong ánh mắt là sự thù hận dành cho tôi

” Mày không có ý đó nhưng mày lại muốn mượn tay chồng mày để hại tao thành ra như thế này. Từ trước giờ mày luôn đóng vai người tốt, nhưng tâm mày lại quá ác ᵭộc. Mày nghĩ mày rơi nước mắt là tao tin mày hiền lành hay sao? Mày sai rồi bản chất xấu xa của mày dù có giấu kín và che đậy thế nào thì tao cũng nhìn ra thôi.

Dứt lời chị My lạnh lùng vung tay hất mạnh tôi ra, trong lúc lảo đảo cũng may tôi bám chặt được cάпh cửa nên không bị ngã. Tôi thở phào, trong tιм vô thức ᵭ.ậ..℘ thình thịch do bị hoảng sợ.

Nhìn thấy tôi xém ngã chị My cũng xanh mặt, định đưa tay ra kéo tôi lại nhưng thấy tôi đã an toàn nên chị liền quay mặt nhìn chỗ khác. Tôi hiểu chị không phải cố ý.

Đứng đối diện với chị My, mặc dù chị không nhìn tôi, nhưng tôi vẫn nói ra mấy lời

“Dù chị có nghĩ em thế nào thì em cũng không giải thích đâu vì một khi người ta không tin mình giải thích cũng chỉ bằng thừa. Nhưng em chỉ muốn nói với chị thế này, dù mẹ và chị đã từng đối xử với em thế nào thì em vẫn xem hai người là người nhà, dù chị ghét em chị vẫn là chị hai của em, nên không bao giờ em nghĩ đến chuyện em sẽ hại chị hoặc nhờ ai đó hại chị cả.Hôm nay gặp chị ở đây thật sự em rất bất ngờ. Nên em mới gọi chị ra hỏi cho rõ mọi chuyện là thế nào? Em có thể giúp chị được gì hay không? Nhưng bây giờ chị đã nghĩ em không tốt thì đành thôi vậy. Em về đây.

Nói hết câu, tôi nhìn chị My một lần nữa, gạt nỗi buồn, tôi bước chân đi, ban đầu tôi cứ nghĩ tôi hận chị lắm vì chị không tốt với tôi và chỉ mong sau này tôi và chị đừng dính dáng gì đến nhau nữa. Nhưng không hôm nay tôi mới chợt hiểu ra một điều, dù không chung một dòng ɱ.á.-ύ nhưng đã từng ở chung nhà, từng cùng nhau gọi hai tiếng tình thâm thì mãi mãi tôi vẫn xem chị là người nhà.

” Ngọc Vy?

Chân tôi đang bước bất ngờ khựng lại, nghe tiếng chị gọi tôi quay gắt lại nhìn. Rồi hai chị em ôm lấy nhau bật khóc nức nở một trận cho tâm trạng nhẹ nhàng trở lại…Một lúc sau buông nhau ra, cùng ngồi chung tгêภ chiếc ghế đá. Chị My nhẹ đưa tay sang sờ vào chiếc bụng nho nhỏ mới nhô ra của tôi. Chị mỉm cười e ngại hỏi tôi

“Em bé được mấy tháng rồi Vy?

Cảm nhận câu hỏi đầy quan tâm của chị tôi liền vui vẻ trả lời

” Bốn tháng rồi chị. Lúc nảy em với anh Phong vừa đi siêu âm về, là bé trai chị ạ.?

Chị My xoa bụng tôi một lúc, có vẻ chị cũng đang ham muốn có một đứa con thì phải, bởi vì ánh mắt của chị có vẻ như đang mong mỏi lắm. Lúc sau chị thu tay về, ngập ngừng nói với tôi.

“Chúc mừng vợ chồng em? À mà em cũng nên cẩn thận với con Sen nhé?

Nghe nhắc đến con Sen tôi liền ngạc nhiên nhìn chị hỏi lại

“Liên quan gì đến con Sen hả chị? Chị, có chuyện gì chị kể em nghe đi ạ!

Chị My trần tình

” Con Sen nó mưu mô lắm đấy em, trước cũng chính nó đến nhà tìm chị nói cho chị nghe là vợ chồng em không yêu thương nhau và nó còn nói em không được lòng gia đình ông Trần nên xúi chị qua đó để phá em. Rồi khi mà nó biết chị bị Phong và anh Minh hợp tác lại hại chị, họ bắt chị làm lao công trong xưởng này vì ngoài ở đây ra không nơi nào chịu nhận chị vào làm nữa cả, mà em biết rồi đó, cái tính của mẹ hay ς.ờ .๒.ạ.ς bây giờ thiếu nợ người ta cả đồng tiền nữa rồi, ngày nào bọn cho vay cũng tới nhà ᵭòι пợ, chịu không nổi chị nghe lời con Sen qua nhà ông Trần định về đó kiếm một ít tiền nhưng chưa chi đã bị cậu Phong phát hiện, cậu Phong đưa chị qua xưởng hợp tác với anh Minh nói rằng gia đình sắp phá sản và anh Minh đang thu mua xưởng gỗ, anh Minh thì lại giả vờ như vẫn còn thương chị…ai mà ngờ khi chị quậy bên nhà cậu Phong rồi thì anh Minh cũng trở mặt, chị mới biết anh Minh chỉ giúp cậu Phong quản lý xưởng gỗ thôi…Mấy ngày sau đó chị quay về nhà nhưng chị và mẹ không còn được bình yên nữa, bọn ᵭòι пợ ngày nào cũng quậy phá ᵭ.ậ..℘ đồ trong nhà, chị chịu hết nổi đi khắp nơi xin việc nhưng ở trong huyện mình ít ai thuê người lắm mà có chỗ nào thuê người thì cậu Phong đã ra mặt nên họ không nhận chị. Cuối cùng bí quá chị phải xin vào đây làm lao công?

Ngưng một lúc để quẹt nước mắt. Chị My lại nói tiếp. Thời gian ở đây có mấy lần con Sen qua đưa cơm cho công nhân nó nói chị là do em nhờ Phong hại chị rồi kêu chị quay lại trả thù em đi. Lúc đó chị hận em lắm, cũng định sẽ trả thù em lắm, nhưng mà dần dần chị cũng nghiệm ra trả thù qua lại chị cũng chẳng sướиɠ ít gì với lại ở đây hằng ngày chị còn được gặp anh Minh, chị biết sau tất cả chị còn thương anh ấy lắm, chị sợ chị làm sai một lần nữa thì sẽ không còn cơ hội gặp ảnh nữa. Nên chị đành an phận. Hằng ngày làm tròn công việc của mình, không cần anh ấy ngó đến chị chị chỉ cần được nhìn anh ấy mỗi ngày là chị vui rồi.Và hôm nay gặp lại em nghe em nói chị cũng hiểu em không phải là người hại chị cũng may chị chưa gây ra lỗi lầm gì lớn. Vy nè chị xin lỗi em nhé!

Tôi im lặng nghe chị My nói hết, cuối cùng cũng thở phào khi mà chị cũng đã rút bỏ hết những tật xấu để mà làm lại một người tốt rồi. Nên tôi liền khẽ mỉm cười, đưa tay mình nắm lấy tay chị. Tôi nói

“Có gì mà phải xin lỗi hả chị?Chị em ta hiểu nhau là được rồi. À mà để em nói anh Phong cho chị làm công việc khác nha.

Nghe tôi nói thế Chị My liền ngăn tôi lại. Chị lắc đầu từ chối

” Không cần đâu , công việc này chị làm cũng quen rồi.

“Không được. Để em nói chị đừng ngăn em…!

Hai chị em nói qua nói lại thì phía sau tôi nghe tiếng Phong hắng giọng lạnh lùng cất lên

” Có chuyện gì vậy Vy? Cô ta làm gì em à?

Chắc là tôi và chị My nói hơi lớn tiếng nên Phong hiểu lầm, thấy anh đi vội tới với ánh mắt đầy lo lắng cho tôi,theo sau là anh Minh nên tôi liền giải thích ngay

“Không phải như anh nghĩ đâu, chị My hổng có làm gì em hết?

Dù cho tôi đã nói vậy nhưng Phong vẫn không tin. Liếc nhìn chị My với cặp mắt dò xét sau đó quay lại anh hỏi tôi một lần nữa

” Thật không? Cô ta mà dám có ý đồ xấu với em lần nữa là anh cho cô ấy ra đường xin ăn luôn đó?

Tôi nghe anh đe dọa chị My như vậy, thấy chị My đứng lên sợ sệt chỉ cúi đầu không nói câu nào, Ϯộι cho chị nên tôi liền cong môi lên khó chịu nói với anh

“Anh có quyền gì mà đẩy chị em ra đường hả?)) không làm chỗ này thì làm chỗ khác thôi. Làm như chỉ mình nhà anh cho người ta công việc làm.

Tôi nói vậy Phong chỉ nhếch môi cười, cùng lúc anh Minh quản lý bước tới. Anh ấy nói với tôi

“Chị không biết đấy thôi chứ xung quanh huyện này xưởng lớn xưởng nhỏ đều là của gia đình cậu Phong, ngoài ra với mối quαп Һệ rộng từ huyện mình đến các huyện khác kể cả lên phố thì đều có mối làm ăn của cậu Phong cả, nếu cậu Phong chịu ra mặt thì chắc chắn với 1 người cậu ghét chẳng ai nhận vào làm đâu. Hoặc nếu có muốn đi làm thì phải rời xa xứ này thì may ra có cơ hội.

Nghe đến đó tôi không khỏi ngỡ ngàng trước Phong nhưng cũng bán tín bán nghi lắm nên vẫn cố hỏi lại

” Em không tin đâu, anh theo phe chồng em nên nói thế thôi chứ anh Phong mới hết Ьệпh đây thì làm sao anh ấy có tiếng nói đến vậy.

Anh Minh liền bật cười

“Cái này người ta nói là tuổi trẻ tài cao đấy chị. Chị không tin cứ tìm hiểu đi sẽ rõ. À minh chứng là bà hai Ngọc Phụng đấy.

Anh ta nói đến đó thì tôi đã không còn gì để nói, nhìn sang chị My thấy chị cứ lầm lũi cúi đầu, cùng tiếng nói lạnh nhạt của anh Minh sai bảo chị.

” Ngọc My giờ này cô không làm việc à?

Chị My ngước lên nhìn anh Minh, ánh mắt buồn bã rồi nhẹ giọng lên tiếng

“Em…em đi làm ngay.

Anh Minh nhìn chị hồi lâu nhưng không nói gì cả.Tôi nhìn ra chắc chắn anh Minh vẫn còn tình cảm với chị, nhưng vì còn giận chị nên lạnh nhạt thôi bởi thế nên khi chị My vừa quay đi, tôi liền níu tay chị

” Chị khoan đi đã.

Sau đó liền nhìn sang Phong tôi ra mặt nũng nịu năn nỉ anh

“Anh ơi dù sao thì chị My cũng là chị em, chị biết lỗi rồi, anh đừng hà khắc với chị nữa. Với lại em không muốn chị em làm công việc này đâu?

Phong nghe tôi nói ánh mắt anh chợt trở nên nghiêm túc. Anh hỏi lại tôi

” Em có chắc chị ta thay đổi không? Với lại công việc đó thì sao hả? Nhiều người làm được thì cô ta cũng thế thôi. Em đang ρhâп biệt đối xử đó?

Thấy Phong bát bỏ lời mình. Tôi liền giận dỗi

“Ở đời ai không mắc sai lầm, có người sống lỗi mà vẫn trơ trơ đó ra sao anh không trị người ta đi. Em nói rồi đó anh mà không đổi công việc cho chị My thì em không nói chuyện anh nữa.

” Nhưng mà anh không có quyền quyết định thay đổi vị trí ở đây?

“Anh là chủ anh không có quyền thì ai có quyền hả?

” Anh giao cho Minh quản lý rồi. Để cậu ấy sắp xếp thôi.

“Xí anh đừng có viện lý do ở đây?

” Em…!

Phong nhìn tôi cau mày bực mình, còn tôi thì hỏng thèm nhìn anh luôn, chị My thấy chúng tôi căng thẳng nên chị liền nắm tay tôi khuyên ngăn

“Thôi em đừng làm khó cậu Phong nữa, chị làm việc này cũng ổn mà.

Tôi trả lời đồng thời liếc xéo anh Minh

” Họ không cho đổi vậy chị đi theo em. Về nhà em xin ba và má cho chị ở chung với em. Hai chị em mình thay phiên nhau sống cùng anh Phong. Em cho chị chức vợ lớn, còn em làm vợ nhỏ thôi. Để em lúc đó có ai còn coi thường chị không?

Tôi vừa dứt lời sắc mặt Phong cũng liền biến đổi. Anh nắm lấy tay tôi Ϧóþ chặt, giọng anh gắt lên nạt tôi

“Em có biết mình đang nói gì không hả Ngọc Vy?Ai cho em có cái quyền đó hả?

Tôi vẫn cố chấp cãi lại

” Anh không chịu cũng phải chịu. Em quyết định rồi.

“Em…?

Tôi và Phong gây nhau, mấy công nhân bên kia nghe ồn nên ai ai cũng nhìn, thấy vậy nên anh Minh liền vội lên tiếng

” Thôi thôi hai người nhịn nhau xíu đi. À mà chuyện của Ngọc My để tôi sắp xếp lại.

Nghe đến đó tôi hơi nhếch môi cười, trong bụng đắc ý vô cùng như vẫn làm mặt lạnh giả vờ hỏi lại

“Có chắc không? Anh không gạt tôi chứ?

Anh Minh tặt lưỡi gật đầu

” Tôi chắc mà, chị cứ yên tâm.

Nói xong anh Minh nhìn chị My, hai người với bốn mắt nhìn nhau đầy ngại ngùng…

Xong việc ở xưởng gỗ tôi và Phong ra xe đi về, tгêภ đường về tôi và anh không nói chuyện, chắc anh giận tôi thiệt nên không nhìn tôi luôn. Mà tôi thì cũng không giải thích cho anh hiểu tại sao tôi lại nói thế vì trong lòng tôi còn một khúc mắc lớn cần được giải quyết sớm và tôi cũng sẵn dịp này coi Phong sẽ đứng về phía ai.

Xe chậm chậm chạy vào trong sân, Phong đi xuống trước cũng may anh còn biết điều đứng bên dưới dìu tôi xuống xe chứ không chắc tôi giận ngược lại anh luôn rồi.

Thoáng thấy con Sen đang ngồi nhổ tóc trắng cho má cả, nên tôi liền tiến thẳng đến

“Thưa mẹ con mới về?
Má cả thấy tôi và Phong về bà liền vội hỏi gấp
” Sao rồi con, em bé khỏe không hả?
Phong không trả lời mà mặt anh hầm hầm đi vào, con Sen thấy vậy nó liền lên tiếng trước cả tôi
“Nhìn cậu Phong thái độ kiểu đó chắc mợ hai có bầu con gáι rồi á bà?
Má cả nghe con Sen nói thế bà liền gạt đi
” Con nào cũng được, quan trọng em bé khỏe mạnh là được.
Rồi như sợ tôi buồn má cả liền đứng lên đi tới cạnh tôi má nói
“Con đừng buồn nghe không? Má không có ρhâп biệt trai hay gáι đâu. Để má vào dạy thằng Phong một trận.

Nghe vậy tôi có chút ấm lòng nên liền ngăn má lại. Rồi nhìn con Sen đang liếc tôi. Tôi nói
” Không phải vậy đâu má? À mà má ơi. Con có chuyện muốn nói với ba má. Tý nữa ăn cơm xong con lên phòng ba má được không?
Má nghe tôi nói vậy liền gật đầu
“Được chứ con. Vậy để má lên nhà nói cho ba con trước.
” Dạ má.

Sau khi má cả đi rồi , tôi định phớt lờ con Sen luôn mà đi vào trong nhưng chưa chi nó đã lên tiếng ngăn tôi lai
“Dạo này tình cảm của mợ và ông bà tốt nhỉ, nhưng mà chưa chắc được lâu đâu?
Tôi đứng lại,bình thản nhìn nó lên tiếng
” Mày nói vậy là có ý gì?

“Thì chắc chắn chị My không để mợ yên đâu? Chị My mới là người bà cả muốn về đây làm vợ cậu Phong mà.
Tôi nghe nó nói mà buồn cười trong bụng, cũng đoán chắc nó chưa biết sự tình bên trong nên nó còn cứng miệng lắm . Nhanh chóng tôi khoanh tay lại nhếch môi hỏi nó
” Vậy mà, chị My muốn làm vợ cậu hay là mày muốn hả Sen?
Con Sen nó trố mắt nhìn tôi bất ngờ
“Mợ nói vậy là có ý gì hả? Tôi…tôi chỉ nhắc nhở cho mợ nghe vậy thôi.
Tôi lạnh giọng
” Không cần.
Nói xong liền bước nhanh đi vào phòng mình. Bỏ mặt con Sen đang đứng nhìn tôi hậm hực tôi không đôi co với nó bởi vì chút nữa thôi tôi còn có chuyện khác hay hơn.

Buổi chiều ăn cơm xong, tắm rửa sạch sẽ mặc một chiếc đầm suông lên người, thấy Phong đang nửa ngồi nửa nằm đọc sách tôi liền đi tới ngồi xuống bên cạnh, đưa tay lấy quyển sách tгêภ tay trong sự ngạc nhiên của Phong. Tôi nói ngay

“Anh theo em lên nhà trước nha.

Phong ngồi bật dậy dịu giọng hỏi tôi

” Em có chuyện gì à?

Tôi nhìn anh

“Anh có quan tâm em không?

Phong đưa tay kéo tôi vào người anh, anh ôm tôi , giọng anh trầm đi

” Vợ anh sao anh không quan tâm cho được hả? Quan tâm em nhất tгêภ đời.

Tôi bĩu môi

“Vậy lúc nãy ai giận em hả?

” Vậy ai đòi cưới thêm vợ cho anh?

“Em nói vậy thôi, chứ chồng em sao em nhường cho được, với lại nói vậy cho hai người kia huề mà?

” Ý em là Ngọc My và cậu Minh à?

“Dạ!

“Ừ. Anh cũng nghĩ cậu ta sẽ quay lai với Ngọc My thôi. Thấy còn thương lắm.

” À mà giờ anh có đi theo em không?

Nghe tôi hỏi Phong liền gật đầu đáp

“Đi, em nói sao nghe vậy? Mặc dù anh chưa hiểu em muốn gì?

Tôi mỉm cười. Hôn nhẹ lên má anh một cái chụt

” Cậu hai đi đi rồi sẽ biết.

Sau khi ngồi cùng bàn giáp mặt ba má và có cả Phong chúng tôi thông báo cho ba má biết tôi mang thai bé trai khỏi phải nói ba má nghe xong vui mừng biết dường nào, còn bảo là sẽ mở tiệc ăn mừng và tặng tôi một món quà lớn, nhưng mà tôi từ chối và kể lại mọi chuyện về con Sen cho cả nhà nghe với mong muốn xin ba má một việc là cho con Sen nghỉ việc , vì tôi sợ sống với nó một nhà tôi và con tôi sẽ không được an toàn. Cũng may khi nghe tôi kể xong cả ba má và Phong điều phản ứng rất dữ dội. Quan trọng là ba nói ba đồng ý với quyết định của tôi.

Nói là làm ngay ngày hôm sau có mặt đủ tất cả ba liền lên tiếng cho con Sen nghỉ việc ba nói lý do là trước nó phụ giúp bà hai nhưng nay bà hai rời khỏi nhà rồi nên ba không giữ nó lại được, ông nói nếu nó không tìm được việc thì ông cho nó sang bên xưởng gỗ làm.Nhưng bất ngờ là nó không đồng ý mà ngay lập tức nó Һuпg Һᾰпg nhìn tôi lên tiếng hỏi tôi

“Là mợ, là mợ xui ông bà đuổi tôi đúng không? Mợ hai mợ ác lắm đó?

Tôi giật mình trước phản ứng của nó nhưng sau đó bình thản trả lời

” Con người mày thế nào thì mày hiểu rõ chứ? Đừng trách tao hại mày mà hãy hỏi rõ lương tâm mày đã bao giờ nghĩ tốt cho tao chưa? Hay mày luôn âm thầm tìm cách để tống cổ tao ra khỏi nhà hả?

“Tôi không có như vậy? Mợ đừng có vu oan cho tôi. Hay là mợ, mợ sợ tôi ςư-ớ.ק cậu hai nên mợ đặt chuyện cho tôi đúng không? Mợ trả lời đi.

Tôi nghe nó nói ʇ⚡︎ự nhiên không nhịn được cười, đứng đối diện với nó tôi thẳng taγ tάt vào mặt nó một cái. Tôi lớn giọng cảnh cáo

” Tao sợ mày ςư-ớ.ק anh Phong hay là trong đầu mày vốn đã nghĩ sẽ ςư-ớ.ק anh Phong lâu rồi, tại vì mày chưa đủ can đảm ra tay nên xúi người này người kia hại tao thay mày, từ chuyện vụ má cả bị sốc tђยốς cho đến những vụ sau này tao đã nghi ngờ có mày nhún tay vào rồi nhưng tao không nói vì nghĩ ai cũng sẽ có sai lầm, nhưng tao ko nói tới mày thì mày lại nghĩ tao ngu, đến cả chị tao mày cũng muốn chị tao tiếp tay thay mày hại tao thì tao phải ʇ⚡︎ự bảo vệ tao thôi.Còn nữa mấy cái tát trước mày ᵭάпҺ tao, hôm nay trước khi mày đi tao trả lại mày một thể.

Dứt lời tôi ɬ.á.ɬ l.เ.ê.ภ t.เ.ế.ק vô mặt nó thêm mấy cái nữa, tôi tát thẳng tay chứ không nhẹ nên khi tôi dừng lại hai bên mặt con Sen đã đỏ ửng và sưng húp lên.

Advertisement

Bị ᵭάпҺ bất thình lình nó không ngờ tôi ra tay với nó nên khi tôi dừng tay cũng là lúc nó nổi cơn điên lên, nó nhào tới định ra tay ᵭάпҺ lại tôi, theo phản xạ tôi chuẩn bị né nó có ngu tôi mới để cho nó ᵭάпҺ lại nhưng kịp lúc Phong đứng đằng sau đã thẳng chân đạp một phát khiến cho nó ngã cái ạch xuống nền nhà. Phong đưa tay kéo tôi về phía anh.

Con Sen gượng ngồi dậy, nó nhìn Phong sững sờ, đôi mắt ngân ngấn nước

“Cậu? Sau cậu ᵭάпҺ con? Cậu hết thương con, cậu nghe lời nó cậu ghét con đúng không? Chẳng phải trước đây không có nó cậu thương con lắm sao hả cậu?

Con Sen nói trong uất ức, hai mắt nó nhìn Phong mong mỏi chờ đợi một câu trả lời từ anh để cho nó còn có niềm tin rằng Phong có thương nó.

Nhưng trái lại với những gì nó mong đợi. Phong nhìn tôi bằng ánh mắt yêu thương rồi liếc qua nó lạnh lùng lên tiếng

” Cậu chưa từng thương em nhưng vẫn rất quý tấm chân tình em dành cho cậu. Nhưng nếu em có ý định hại Ngọc Vy thì chính cậu sẽ là người thẳng tay xử lý em mà không chút nhân nhượng.Ông đã lên tiếng vậy rồi. Đi hay không thì em cũng không có quyền lựa chọn đâu. Và trong nhà này cũng sẽ chẳng ai giữ em lại.

Phong dứt lời cũng là lúc con Sen nó khóc nấc lên, lúc này tôi nhìn nó cũng thấy Ϯộι lắm, nhưng khi đưa tay sờ xuống bụng mình thì tôi liền có đủ nhẫn tâm để mà muốn nó rời đi. Tôi là phụ nữ, nó cũng là phụ nữ khi đã yêu một người chắc chắn chẳng có ai đủ bao dung để sống cạnh tình địch của mình đâu.

Con Linh xếp đồ nó để vào ba lô xong liền đem ra, cũng là lúc nó khóc òa lên, nó lên tiếng oán trách, kể lễ những việc nó làm cho gia đình này, và rồi nó xin lỗi để được ở lại, nó hứa không làm sai nữa, không hại tôi nữa. Tiếng nó ai oán vang lên khiến cho cả nhà một bầu không khí u ám bao trùm. Tuy nhiên chẳng một ai lên tiếng bênh vực nó, chỉ có má cả là đi lại đỡ nó đứng dậy, nó mừng rỡ tưởng má cả tha thứ cho nó nhưng không? Má chỉ đặt lên tay nó một phong bì tiền và nói

“Đây là số tiền công con làm cho gia đình kèm theo một số vốn để con có thể có cuộc sống bên ngoài tốt hơn. Những gì con làm gia đình này không thứ tha được cả bà cũng vậy. Nên bà hi vọng khi con ra khỏi nhà bản tính con sớm thay đổi.

Con Sen cầm lấy phong bì má cả đưa. Tôi cứ nghĩ nó đã sớm bị má cảm hóa nhưng không nó đột nhiên cười lớn, xé rách phong bì rồi hất tung tiền lên, những tờ tiền rơi trắng cả nhà khiến cho ba má nhìn thấy ông bà không khỏi giận run người. Còn con Sen thì hướng nhìn chúng tôi với ánh mắt hận thù, nó gằn giọng vừa khóc vừa cười chỉ tay hăm dọa tất cả rồi chạy thẳng ra khỏi nhà như một con điên

” Mấy người đối xử với tôi tàn áċ như vậy thì mấy người nhớ đó con Sen này không bỏ qua cho các người đâu. Tôi mà có ૮.ɦ.ế.ƭ ngoài đường cũng về trả mấy người…ha ha ha….

Con Sen vừa chạy đi thì bất ngờ thằng Tèo từ sau cũng bước lên. Nó xin phép cả nhà cho nó nghỉ việc. Ai cũng bất ngờ hỏi nói tại sao, lý do gì nghỉ vì nó làm việc giỏi lắm. Ai cũng quý nó, nhưng khi nghe nó nói nó thương con Sen và muốn đi theo giúp đỡ lo lắng cho con Sen thì ai cũng tặc lưỡi gật đầu đồng ý với nó trong luyến tiếc.

5 tháng sau

Sau 3 tiếng đồng hồ tôi đau đớn vật vã thì cuối cùng tiếng khóc oe oe cũng vang vọng khắp phòng sinh.Cảm nhận bụng mình xổ ra một cái mạnh, tôi nhẹ người, và khi tận mắt nhìn thấy con trai chào đời, nước mắt tôi rơi xuống,đôi môi cong lên nở một nụ cười hạnh phúc khi mà bác sĩ đặt thằng bé nằm cạnh bên tôi.

Cả nhà mừng lắm ai cũng xúm lại nhìn thằng bé, chỉ có Phong là vội vàng đi tới cạnh tôi, anh quan tâm lo lắng lau mồ hôi rồi liên tục hỏi tôi có đau không? Có mệt không? Có muốn ăn gì không để anh mua nhưng tôi chỉ lắc đầu vì mới sinh tôi còn hơi mệt với lại thấy anh quan tâm tôi nhiều tôi đã đủ hạnh phúc lắm rồi.

… Thời gian sau ba chồng tôi giao lại luôn mấy xưởng gỗ cho vợ chồng tôi quản lý, ba nói ba má già rồi nên chỉ muốn nghỉ ngơi giữ cháu nội thôi, trộm vía con trai tôi nó mến ông bà nội lắm nên khi sinh con được một năm thì tôi cũng xin Phong cho tôi theo anh vào xưởng gỗ để phụ làm với anh.

Cũng nhờ trời thương nên công việc của vợ chồng tôi ngày càng phát triển những năm sau này xã hội càng lúc càng tiên tiến và đổi mới hơn nên nhanh chóng Phong cũng xây dựng xưởng gỗ lên thành một công ty lớn và thuê nhiều công nhân hơn, chi trả mức lương cao để công nhân ở đây có việc làm ổn định và xây dựng cuộc sống xung túc hơn.

Vợ chồng tôi thì càng lúc càng quấn quýt những khi bận đi công việc xa nhà thì thôi còn về đến nhà là lúc nào anh cũng ở bên vợ con, không la cà đâu cả, nhiều khi nằm cạnh có đôi lần tôi thử lòng anh hỏi sao anh không cưới thêm vợ như ba trước đây thì Phong liền cốc đầu tôi một cái đau điếng và anh trả lời rất dứt khoát rằng:

Anh đã chứng kiến những cuộc cãi vã, những sự tranh giành và những giọt nước mắt má anh đã rơi. Nên từ đó anh đã ʇ⚡︎ự hứa với lòng anh rằng sau này anh lấy vợ anh sẽ chỉ yêu mình vợ anh mà thôi, để vợ của anh mãi là người phụ nữ hạnh phúc nhất, các con của anh sẽ ʇ⚡︎ự hào về ba nó và anh sẽ là tấm gương chuẩn mực để con anh noi theo…

Hết…

Advertisement
Chuyên mục: Blog

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất