Mình còn yêu nhau – Chương 7

Vũ Linh 367

Tгêภ đường về nhà lần này Quân một tay lái xe, tay còn lại thì cầm tay tôi. Tôi ngại nên vỗ nhẹ vai Quân rồi nói :

-Quân này bỏ tay Hân ra đi, người ta thấy ngại lắm rồi lái xe cho an toàn đi, lái một tay như vậy пguγ Һιểм lắm đó.

-Không sao đâu, Quân là tay lái lụa mà hihi. Với lại Quân nắm tay người yêu của mình chứ nắm tay người khác đâu mà sợ.

-Hân nói không nghe lời là Hân giận bây giờ nha.

Quân nghe tôi nói sẽ giận nên lập tức thả tay tôi ra rồi lái xe cẩn thận hơn lúc nãy. Nhưng lâu lâu vẫn quay lại phía sau nhìn tôi rồi cười khiến tôi càng lúc càng đỏ mặt lên vì ngại. Cảm giác lúc mới yêu thật sự quá đỗi bình yên, chúng tôi im lặng không nói gì cho tới khi về đến nhà tôi thì Quân nói :

-Về đến nhà rồi, Hân vào nhà đi kẻo nắng.

Nhìn Quân mồ hôi nhễ nhại, ʇ⚡︎ự dưng tôi thấy thương quá nên chạy thật nhanh vô nhà rót ly nước đem ra cho Quân rồi đưa tay lên trán lau mồ hôi giùm rồi nói :

-Cảm ơn Quân đã đưa Hân về nha, uống hết ly nước rồi Quân về đi không trưa rồi với giờ này trời nắng lắm đó nha.

Quân với tay nhận ly nước tôi đưa uống một hơi hết sạch xong mỉm cười nói :

-Ừ, Quân về đây, chào Hân nha.

Tôi đưa tay lên vẫy tạm biệt Quân rồi chờ Quân đi hẳn mới quay vô nhà. Quân từ lúc về đến nhà thì cứ nghĩ đến cảnh Hân đưa tay lên lau mồ hôi cho mình thì miệng liên tục cười không ngớt đến nỗi bà Liên đang nấu ăn trong bếp phải ngưng lại mà ra nói:

-Quân, có chuyện gì mà từ lúc đi lên trường về đến giờ con cười không ngớt vậy, nói mẹ nghe xem nào.

-Dạ, không có gì đâu mẹ ơi, người xưa bảo một nụ cười bằng mười thang tђยốς bổ mà nên con cười đó hihi.

Bà Liên nghe vậy thì liền ᵭάпҺ nhẹ lên đầu Quân một cái rồi hắng giọng nói:

-Cái thằng quỷ này, vậy mà làm mẹ hết hồn tưởng con bị gì chứ..Rồi con tính khi nào lên Sài Gòn để nhập học đây, chứ con bé Thục Oanh cứ nhắc con miết đó.

-Con tính chắc hết tuần sau thì mới lên mẹ ạ. Mà sau này mẹ đừng nhắc đến Thục Oanh trước mặt con nữa nha. Con không thích cô ấy đâu.

-Con quên là nhà mình có hôn ước với nhà nó từ lúc ông nội con còn sống sao. Trước sau gì nó cũng sẽ là vợ của con cho nên con lo tìm hiểu cho quen dần là vừa rồi đó.

-Con đã nói không thích là không thích mà. Mẹ thích thì ʇ⚡︎ự đi cưới cô ta về đi chứ con có người yêu rồi.

-Cái gì ? Con có người yêu từ lúc nào sao không nói cho mẹ biết. Nhà con bé đó gia cảnh ra sao, có môn đăng hộ đối với nhà mình không ?

-Nhà cô ấy bình thường thôi mẹ. Mà mẹ lại nấu ăn cho xong đi, con lên phòng lát con xuống ăn nhé.

-Ơ cái thằng này, mẹ đang nói chuyện với con mà bỏ đi vậy hả, con với cái chán hết chỗ nói.

Bóng Quân đã đi khuất lên tгêภ phòng rồi cho nên bà cũng đi nhanh lại nấu cho xong. Vừa nấu bà vẫn không ngừng thắc mắc về con bé mà Quân nói là người yêu cho đến khi con cá đang chiên bị cháy khét bà mới hoàn hồn lại. Xong xuôi hết bà gọi Quân xuống ăn, trong bữa ăn bà cố hỏi đến chuyện người yêu Quân nhưng tuyệt nhiên Quân im lặng ăn rồi chạy lên phòng, thành ra bà không hỏi thêm được gì nữa. Bà suy nghĩ chắc sẽ phải điều tra mới được.

Lúc này ở nhà Hân thì bà Hoa đang thở dài vì khi nãy bà Hoa đứng phía sau cάпh cửa thấy con gáι mình lấy tay lau mồ hôi cho Quân thì trong lòng ngẫm nghĩ chắc hai đứa nó có tình cảm với nhau rồi. Bà nghĩ, con gáι bà cũng lớn rồi trước sau gì cũng có người yêu thôi nên để nó ʇ⚡︎ự do tìm hiểu. Bà nhìn ra Quân cũng là một chàng trai tốt vì những lần Quân tới đây ánh mắt Quân nhìn con gáι bà ấm áp lắm, nên bà hy vọng con bà sẽ được hạnh phúc chứ không phải giống như bà. Hân thì từ lúc về cũng giống như Quân, lâu lâu ʇ⚡︎ự cười một mình vậy, đến nỗi nấu cơm cũng ca hát líu lo.

Thời gian cứ thế trôi qua, Quân ngày ngày đều vào tầm xế trưa mang đến nhà tôi hôm thì ly trà sữa, hôm thì trái cây bảo là ăn cho mát rồi về liền nên thành ra không gặp được mẹ với Khang. Còn hôm nay thì đến mang cho tôi bịch bánh tráng trộn, tôi sợ người ta nghĩ mình lợi dụng Quân nên mới nói :

-Lần sau Quân tới chơi là được rồi, không phải mua cái gì cho Hân hết đâu nha.

-Mấy thứ này có đáng gì đâu, chờ mai mốt lên Sài Gòn đi học, Quân hứa sẽ dẫn Hân đi ăn thật nhiều món ngon hơn nữa nha.

-Mỗi lần Quân đến đều mang cái này cái kia tới Hân nhận hoài thấy ngại lắm.

-Có gì đâu mà ngại, Quân đem cho người yêu của mình chứ cho ai khác đâu. Hay Hân gọi Quân là anh đi, dù sao Quân cũng sinh trước Hân mấy tháng lận mà, gọi anh đi cho tình cảm hihi..

Nghe Quân trêu như vậy tôi bình thường đã ngại nay mà gọi Quân bằng anh chắc ngại đến cỡ nào nữa. Thấy mặt tôi đỏ bừng lên, Quân cười rồi nói :

-Quân đùa Hân thôi, làm gì mà mặt đỏ bừng lên vậy. Bây giờ chưa gọi anh thì mai mốt gọi cũng được mà hihi.

Tôi đang tính trả lời lại Quân thì thấy mẹ vừa ra đồng về, vai vác chiếc cuốc bỏ xuống bên hông nhà. Mẹ bước vô thấy Quân thì hơi ngạc nhiên nhưng nhanh chóng biến mất. Còn Quân thì thấy mẹ tôi liền đứng lên cất tiếng nói :

-Dạ con chào cô ạ.

-Quân đấy à con, lâu lắm rồi cô mới gặp con đấy. Hôm nay tới chơi với Khang hả.

-Dạ, con cũng muốn đến nhà lắm mà tại Hân không cho á cô. Nên hôm nay có việc đi ngang qua đây tiện thể con ghé vào thăm cô với em Khang luôn ạ.

-Cái con bé Hân này, bạn muốn đến nhà chơi sao mà không cho bạn tới vậy..Thôi trưa nay Quân ở lại ăn cơm với nhà cô nhé.

-Dạ. Con cảm ơn cô ạ. Con sẽ ở lại ăn cho thật no mới về nha cô.

-Ừ, con muốn ăn bao nhiêu cũng được hết. À, Khang đâu rồi Hân sao mẹ không thấy em vậy.

Ngồi nãy giờ mới nghe mẹ nhắc đến tên mình, tôi có chút ganh tị với Quân nên đá xéo Quân một cái rồi mới trả lời mẹ :

-Dạ, Khang nó sang nhà bạn chơi rồi mẹ, chắc lát nữa sẽ về thôi. Mẹ yên tâm nha .

-Ừ mẹ hỏi cho biết vậy thôi á mà. Thôi hai đứa ngồi nói chuyện đi mẹ vào nhà nấu cơm cho.

-Mẹ mới ra đồng về mệt mà, bây giờ mẹ tắm rửa thay đồ rồi nghỉ đi, con nấu cơm cho nhé. Xong xuôi con sẽ gọi mẹ dậy ăn cơm nha.

Mẹ không nói gì nữa mà chỉ cười nhẹ xong gật đầu bước chân nhanh vào nhà để tắm, nên thành ra còn mỗi tôi và Quân ngồi trước nhà.. Tôi liền nói Quân ngồi đây chơi đi để tôi xuống bếp nấu cơm nhưng Quân nhất định không chịu nghe đòi đi theo phụ tôi cho bằng được. Thế là tôi nhờ Quân nhóm bếp giùm còn tôi đi vo gạo nấu cơm xong thì sẽ thái ϮhịϮ để kho và nhặt rau để nấu canh. Thấy Quân loay hoay mãi mà chưa nhóm bếp được cho nên tôi đi đến bảo Quân đứng lên đi để tôi làm cho. Nhưng Quân cứng đầu, đòi làm cho bằng được, sau một hồi thì bếp lửa cũng cháy, Quân hí hửng nói với tôi bằng giọng đầy ʇ⚡︎ự hào :

-Hân thấy Quân giỏi không, đã nói là Quân sẽ làm được mà.

-Ừ, Quân giỏi thật đấy được chưa. Còn bây giờ ra sau rửa sạch mặt đi, mặt Quân dính đầy lọ rồi nè.

Quân nghe vậy liền lấy tay sờ lên mặt vuốt một cái rồi nhìn, quả thật là có dính lọ…Trong đầu Quân chợt loé lên suy nghĩ sẽ quét lọ lên mặt Hân cho giống mình luôn. Nghĩ là làm liền, trong lúc Hân đang kho ϮhịϮ không để ý, Quân tiến tới từ sau quẹt nhẹ lên má Hân hai đường khiến Hân phải dừng lại kéo tay Quân ra ngoài rửa mặt cùng mình.

Sau một hồi thì canh với ϮhịϮ kho cũng nấu xong, cơm cũng vừa chín, Quân phụ tôi bê mâm cơm lên, còn mình thì bê nồi cơm. Tôi đi vào giường gọi mẹ dậy ra ăn cơm thì cùng lúc đó Khang đi chơi cũng vừa về tới. Thấy Quân, Khang reo lên trong mừng rỡ rồi nói :

-Anh Quân đến đấy à, lâu quá em không thấy anh đến thăm em gì cả.

-À, Khang đi chơi về rồi đấy hả. Dạo này anh bận quá nên không đến thăm em được. Với lại chị Hân em không cho anh đến nữa đấy.

-Mai mốt anh cứ đến nha. Em bảo kê cho anh hihi.

-Được vậy thì tốt quá, anh sẽ thường xuyên tới nha. Mà chuyện học hành sao rồi em, có lên lớp không.

-Dạ, bình thường thôi anh, tuy không có giấy khen nhưng em đỗ cấp ba rồi.

-Anh chúc mừng em nhé, cố gắng học tập cho mẹ với chị Hân vui nha. Có khó khăn gì thì cứ nói với anh nhé, anh giúp cho đừng ngại gì hết nha.

-Dạ.em biết rồi. Chị Hân ơi, mẹ ơi ra ăn cơm này..

Tôi với mẹ từ nãy đến giờ ở trong giường đã nghe hết những lời Quân nói với Khang, mẹ tôi tỏ vẻ hài lòng lắm. Vậy là bữa cơm nhà tôi hôm nay kéo dài hơn mọi khi vì Quân với Khang nói chuyện không ngừng..Ăn xong mẹ tôi đi vào giường nằm nghỉ, tôi thì nhanh chân đi dọn dẹp thành ra Quân với Khang ở tгêภ nhà vừa uống nước vừa nói chuyện với nhau. Công nhận tôi là chị nó, còn ở chung nhà với nó mười mấy năm mà chưa bao giờ nó nói chuyện với tôi nhiều như nói với Quân, có vẻ hai người họ khá hợp nhau. Dọn dẹp xong tôi lên nhà, thấy tôi hai người liền im bặt, Khang thì cười nham nhở nói :

-Thôi chị Hân với anh Quân nói chuyện với nhau đi, em đi ngủ đây, ʇ⚡︎ự dưng buồn ngủ quá.

-Ừ, buồn ngủ thì đi ngủ lẹ đi không chị ᵭάпҺ cho trận bây giờ.

Khang từ nhỏ rất sợ bị tôi ᵭάпҺ nên vừa nghe xong là nó quay sang Quân cười cười rồi chạy tót vô giường. Quay sang Quân thì vô tình bắt gặp ánh mắt Quân cũng đang nhìn tôi thành ra tôi há miệng chữ O luôn. Ổn định ϮιпҺ thần lại rồi tôi mới nói :

-Ăn cơm xong rồi, giờ Quân về đi không người nhà lo lắng đó.

-Quân muốn ở đây với Hân luôn, không muốn về nhà được không ?

-Này, không được đâu đấy. Đi về đi không Hân giận Quân bây giờ.

-Thôi, Hân đừng dở trò cũ ra hù Quân nữa, giờ muốn Quân về thì từ nay về sau gọi Quân là anh rồi xưng em đi là Quân về liền nè.

Quân vừa nói vừa làm vẻ mặt hết sức gian xảo, miệng thì cười cười, làm tôi quạo dễ sợ luôn. Nhanh tay kéo Quân ra phía trước nhà sau đó nói :

-Thật không, chỉ cần gọi bằng anh là Quân chịu về phải không ?

-Thật, từ nay về sau gọi là anh xưng em nha. Không gọi thì Quân ở đây luôn.

-Anh…Anh Quân về đi cho em ngủ trưa nha. Anh mà nhây nữa em ᵭάпҺ anh bây giờ..

-Đấy, ngoan vậy có phải đáng yêu hơn không. Thôi em vào nhà đi anh về nhé. Yêu em nhiều.

Nói xong câu đó thì Quân bất ngờ tiến sát lại tôi rồi đặt lên trán tôi một nụ hôn. Tôi vì quá bất ngờ nên đẩy Quân ra rồi chạy thẳng vô nhà, còn Quân thì cười lên xong cũng quay xe đạp để về. Vô tới nhà mà mặt tôi đỏ bừng lên, tιм thì ᵭ.ậ..℘ thình thịch, cảm giác biết yêu là như vậy sao. Đưa tay vỗ mặt cho bình tĩnh lại xong tôi cũng nhanh chóng leo ℓêп gιườпg ngủ một giấc.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất