Kiếp này ta yêu nhau – Chương 23

Vũ Linh 400

Cô nhìn về phía lực kéo mình thì thấy một cô gáι lớn hơn cô vài tuổi đang nắm chặt tay cô và nói:

– Về thôi, tắm nãy giờ lâu rồi đó, về tắm lại còn đi gặp khách hàng nữa.

Cô sau giây phút hốt hoảng chưa kịp hoàn hồn thì lại bị một lực nữa kéo lại về phía sau cô định hét lên thì đồng thời nghe tiếng Hoàng Hải nói:

– Này chị kia, chị kéo nhầm người yêu của tôi rồi đấy.

Cô gáι kia nghe giọng nói lạ thì quay lại ngỡ ngàng khi thấy cô cùng Hoàng Hải vội buông tay cô ra rồi nói:

– Ôi xin lỗi hai bạn nhé. Bạn mình đứng ngay cạnh mình nên mình cứ thế kéo tay mà không nhìn thành ra mới kéo nhầm người yêu của bạn.

– Ừm. Sau chị để ý đấy, kéo vậy làm bạn gáι tôi hoảng luôn kìa.

– Xin lỗi, xin lỗi bạn nhé.

Thu Trà thấy Hoàng Hải có vẻ bực với chị gáι kia thì lên tiếng nói:

– Em chỉ giật mình chút thôi giờ bình thường rồi anh đừng trách chị ấy nữa.

– Chị đi đi ạ, người yêu em chỉ vì lo lắng cho em quá nên mới vậy ạ.

Chị gáι kia xin lỗi một lần nữa rồi cũng đi kiếm bạn của mình. Thu Trà thấy chị ấy đi rồi thì quay qua định nói với Hoàng Hải thì có một cái khăn tắm choàng lên người làm cô ngạc nhiên mà ngước lên nhìn. Thấy mặt Hoàng Hải vẫn không vui mà càng trở nên bí xị hơn làm cô có chút khó hiểu “chẳng lẽ vì sự nhầm lẫn của chị gáι kia mà anh lại khó chịu đến vậy sao”

Đang nghĩ thì tay cô được Hoàng Hải nắm chặt kéo nhanh đi làm cô mất thăng bằng xém tý nữa thì ngã.

– Anh Hải, anh làm gì mà kéo em đi nhanh vậy, trẹo chân em rồi nè.

Hoàng Hải nghe cô nói vậy thì liền dừng ngay lại rối rít nói:

– Em, em bị trẹo chân à. Em trẹo chân nào để anh xem.

Chưa kịp để cô trả lời thì anh đã ngồi xuống xem chân của cô rồi. Lúc này cô mới thấy những người đàn ông xung quanh đang hướng mắt nhìn chằm chằm vào ς.-ơ τ.ɧ.ể cô, vội kéo khăn tắm sát vào người giờ cô mới hiểu vì sao Hoàng Hải lại khó chịu vậy. Cô vội vàng nói với anh:

– Anh đứng lên đi, tại anh kéo em đi nhanh quá nên em mới nói vậy cho anh đi chậm lại chứ chân em không bị trẹo đâu.

– Em không trẹo chân thật chứ Trà.

– Dạ. Em không sao thật mà anh. Anh đứng lên đi.

– Anh xin lỗi em nha, anh đi nhanh mà không để ý xem em có đi kịp không làm em khó chịu rồi

– Không sao đâu anh. Giờ mình đi lên bờ nha anh, ở đây ồn ào đông quá.

Hoàng Hải lúc này cũng thấy những người đàn ông khác nhìn chằm chằm vào ς.-ơ τ.ɧ.ể Thu Trà thì không vui trong lòng có chút hơi ghen, vì cô là người phụ nữ của anh, anh không muốn người khác nhìn cô như thế nên anh mới không nói không rằng
mà kéo cô đi.

– Vậy giờ mình lên bờ đi dạo nhé em.

– Dạ.

– Em vào trong kia thay quần áo đi rồi chúng ta đi.

Thay quần áo xong xuôi thì Hoàng Hải đưa Thu Trà đến Quảng trường gần đấy, tới nơi Thu Trà nhìn những cột cờ đủ sắc màu thì rất thích thú cô lấy điện thoại ra đưa Hoàng Hải rồi nói:

– Anh chụp cho em một tấm hình được không, ở đây đẹp quá.

– Không vấn đề gì, em tạo dáng đi anh chụp cho.

Thu Trà nghe vậy thì tạo đủ thứ dáng để Hoàng Hải chụp cho mình, đột nhiên cô muốn cả hai có một tấm hình chung nên nhờ một người đi qua chụp hộ. Sau đó anh dắt cô đi dạo theo quảng trường lúc này hoàng hôn bắt đầu buông xuống, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên cô được ngắm hoàng hôn tгêภ biển nên liền nói:

– Hoàng hôn đẹp quá anh nhỉ, ước gì sau này chúng ta sẽ luôn bên nhau để được ngắm hoàng hôn mỗi khi chiều tà.

– Vậy sau này anh sẽ mua một căn nhà nhỏ ở đây, chúng ta sẽ ra đây ở nhé. Khi đó em tha hồ ngắm luôn.

Đột nhiên Thu Trà đưa bàn tay mình ra phía trước, Hoàng Hải dường như hiểu nên cũng đưa bàn tay của mình ra nắm lấy tay cô. Tay còn lại cô cầm chiếc điện thoại, chụp một tấm hình để lưu giữ những khoảnh khắc của cả hai lại với nhau. Vì là ngày lễ cho nên quảng trường khá đông, tiếng con nít chơi đùa cứ vang lên, tiếng mời chào của những xe bán hàng dạo, kèm theo tiếng gió vi vu bên tai nghe thật vui. Thu Trà thấy có rất nhiều món ăn nên kêu Hoàng Hải đưa mình đi ăn vì lúc nãy tắm biển cô cũng thấy đói. Hoàng Hải dẫn cô đi ăn những món nướng trong khu ẩm thực gần đó. Cô ăn đến căng cả bụng thì mới đi về. Vì khá no nên cô và anh đi bộ về khách sạn, cô muốn đi vài ʋòпg cho tiêu hóa nên rủ Hoàng Hải đi cùng. Đi một lúc thì cả hai ngồi xuống ghế đá ở ven đường, Hoàng Hải nói:

– Ngày mai anh đưa em đi chơi vài nơi rồi chiều mình về Sài Gòn lại được không.

– Chắc không được rồi, mai em còn phải đi làm, sáng mai có lẽ phải về sớm đó.

– Em xin nghỉ một hôm nữa đi, chứ đi có một ngày anh chưa đưa em đi được đâu hết.

– Để em hỏi anh quản lý xem sao rồi em trả lời anh nha.

Hoàng Hải gật đầu rồi đột nhiên anh kể cho Thu Trà nghe về những chuyện trước kia, kể cả chuyện Mai Phương, người yêu cũ của anh nữa. Thu Trà thì im lặng ngồi nghe và suy nghĩ, cô không ngờ người như anh lại có quá khứ đau buồn như thế, vì người yêu ham giàu mà bỏ anh đi lấy chồng đại gia. Tự nhiên cô thấy anh và cô khá giống nhau, Minh Phong cũng vì ham tiền, hám danh lợi mà phản bội cô. Hoàng Hải thấy Thu Trà im lặng không nói gì thì hỏi:

– Em sao vậy, sao ʇ⚡︎ự dưng lại im lặng không nói gi có phải em giận anh hả.

– À.. à.. không, em đang suy nghĩ không ngờ chúng ta lại có điểm giống nhau đó là đều bị phản bội. Mà anh thích em từ khi nào đấy, nói em nghe xem.

– Anh cũng không biết nữa, có lẽ vào hôm anh đến nhà em ᵭòι пợ. Anh không nghĩ một cô gáι nhỏ nhắn như em lại gan như thế dám đứng trước mặt bọn Һγ siпh như anh mà nói chuyện làm anh rất ấn tượng với em. Rồi anh về cứ suy nghĩ đến em mãi cho tới khi hôm em đi nhậu, nhìn em khóc lóc tгêภ xe đau khổ vì Minh Phong, khi ấy anh nhận ra tình cảm và trái tιм của anh thật sự đã hướng về em. Vì em mà rung động, vì em mà anh bị bọn đàn em trêu đùa là đi ᵭòι пợ mà phải lòng con gáι nhà người ta đó. Nhưng anh mặc kệ anh chấp nhận hết để được làm người yêu của em.

Thu Trà nghe đến khúc Hoàng Hải nói bị đàn em trêu là đi ᵭòι пợ mà phải lòng con gáι nhà người ta thì không nhịn được mà phì cười. Cô tưởng tượng ra khuôn mặt của anh lúc đó chắc mắc cười lắm nhưng sợ anh quê nên cô cố nhịn cơn cười lại rồi từ tốn nói :

– Thật ra lúc đầu mới gặp anh á, em ghét anh dã man người gì đâu thô lỗ cộc cằn nhưng công nhận là có đẹp trai thật. Rồi từ những lần gặp nhau, những chuyện khi em chia tay Minh Phong xảy ra ʇ⚡︎ự dưng em lại có cái nhìn khác về anh, em thấy anh cũng tốt đấy chứ, vui tính nữa. Em cũng rất đắn đo khi quyết định cho anh một cơ hội vì em sợ sẽ bị tổn thương thêm một lần nữa. Nhưng chính anh đã cho em thêm niềm tin, khiến em có thể tin tưởng mà mở lòng thêm một lần nữa. Không mong chi nhiều, em chỉ mong anh luôn đối xử tốt với em, đừng để em cảm thấy mình bị lạc lõng hay tổn thương nữa nhé Hoàng Hải.

Hoàng Hải ngồi im nghe Thu Trà nói, chờ cô nói xong anh ʋòпg tay mình ra sau, kéo cô dựa vào vai mình rồi trả lời:

– Anh hứa nhất định sẽ làm được, chỉ cần em tin tưởng luôn ở bên anh thôi.

Nói rồi anh cúi xuống hôn lên môi cô, cả hai đều chìm đắm trong nụ hôn hôn, cô cũng không còn từ chối anh nữa mà cũng đáp trả và cuốn theo nụ hôn ấy. Cho đến khi cảm thấy hơi thở có vẻ gấp gáp, cô mới đẩy anh ra, cả hai nhìn nhau có chút ngại ngùng. Thấy cũng khuya nên cô liền nói :

– Anh Hải, em cảm thấy hơi mệt, chúng ta về phòng đi.

– Ừ, em về phòng nghỉ ngơi đi rồi mai anh đưa em đi đến nơi này nữa rồi chúng ta về Sài Gòn.

Thu Trà dạ rồi cả hai đi về khách sạn lấy chìa khoá gửi lễ tân rồi lên phòng. Vào phòng sau khi tắm xong thì cả hai cùng ℓêп gιườпg nghỉ. Thả mình xuống chiếc nệm anh lấy điện thoại ra, lướt vào mục album rồi gửi mấy tấm hình của Thu Trà lúc chụp ở Quảng trường qua zalo cho cô. Tuy ở chung phòng nhưng anh sợ cô ngại nên chỉ giao tiếp qua điện thoại. Anh cũng tiện tay chọn một tấm để thay hình nền điện thoại luôn.

Còn Thu Trà thì nằm giường bên kia cầm điện thoại nhắn cho anh Nam xin nghỉ thêm một hôm. Cô nhắn cho anh Nam xong thì mở ảnh của Hoàng Hải gửi để xem. Cô cũng nhấn vào album của mình, chọn 2 tấm hình một tấm là chụp cô và anh, tấm còn lại là tấm 2 người nắm tay nhau trước hoàng hôn gửi qua cho Hoàng Hải với dòng chữ “Chúng ta để hình đôi đi”. Gửi xong, cô thay đổi hình nền tгêภ điện thoại của mình, cả facebook cô cũng thay đổi.

Hoàng Hải nhận được hình cô gửi thì cũng nhanh chóng lên facebook đổi hết hình đại diện và hình bìa. Ngay lập tức rất nhiều người bạn của anh vào chúc mừng, khen cả hai đẹp đôi khiến anh rất vui. Phía bên Thu Trà cũng thế, đang kéo trả lời cmt của mọi người thì cô nhận được tin nhắn “Oke em” của anh Nam. Một lát sau thì cô nhận được một tin nhắn tгêภ mess từ một tài khoản lạ có nội dung “Không ngờ em với nó cũng hạnh phúc thật, để rồi xem được bao lâu. Nhất định anh sẽ giành lại em từ tay nó, hãy chờ đấy”

Đọc xong không cần nghĩ cũng biết là ai, không ngờ anh ta vẫn ám cô, cô nhấn nút chặn rồi tắt điện thoại nằm suy nghĩ.
…..
Minh Phong từ ngày lấy Hà My thì luôn bị dưới cơ cô ta, đến ngay cả việc làm gì cũng phải hỏi ý kiến của cô ta khiến anh ta ngày càng chán nản. Nếu không vì đứa bé trong bụng là con của anh, và vì cái gia sản của gia đình cô ta thì anh đã bỏ đi tìm Thu Trà để nối lại tình xưa rồi. Nói đến Thu Trà, anh ta liền lập một cái facebook mới rồi tìm kiếm nick Thu Trà. Đập vào mắt anh ta là hình ảnh của cô và tên Hải, khiến anh ta nổi lòng ghen không kìm chế được mà nhắn tin cho Thu Trà nói vài câu. Cứ nghĩ Thu Trà sẽ trả lời mình nhưng không ngờ lại bị chặn mất, khiến ý nghĩ ςư-ớ.ק cô từ tay Hải về lại càng dâng cao hơn bao giờ hết, nhìn vẻ mặt bây giờ của anh ta trông thật đáng sợ.

Sáng hôm sau, Hoàng Hải đưa cô đi ăn sáng rồi cả hai tiếp tục hành trình đi đến Hồ Mây. Tгêภ đường đi, Thu Trà thì ngắm cảnh, cô nghĩ công nhận ở Vũng Tàu có nhiều cảnh đẹp thật. Lái xe một hồi thì cũng đã tới Hồ Mây, Hoàng Hải gửi xe rồi nắm tay dắt cô vào trong. Nhưng muốn lên được Hồ Mây phải đi cáp treo nên Hoàng Hải nhanh chóng đi mua vé cho cả hai rồi cùng cô đứng chờ tới lượt. Tầm 10 phút sau thì cũng đến lượt, Hoàng Hải và cô leo lên cáp treo để ngồi thì cáp treo di chuyển đi, cáp treo di chuyển một lúc thì cô nhìn xuống quả thật rất cao, cô chóng hết cả mặt. Nhưng thấy xung quanh là cây cối, núi và biển cô nhìn rồi nghĩ ước gì mình được đến đây thường xuyên nên cô vội nói:

– Đẹp quá anh ạ. Sau này chúng ta mà đến đây thì hay biết mấy.

– Nếu em thích thì sau này anh sẽ đưa em đến đây thường xuyên.

– Em đùa đấy, lâu lâu đi chứ đi miết tiền chịu gì nổi.

– Em chê anh ít tiền à, riêng em tốn bao nhiêu anh cũng chịu.

– Anh nói thế cũng được à, em đòi đi anh hết tiền rồi lấy đâu anh sống.

– Em cứ lo, nếu hết thì anh ở nhà em nuôi anh chứ sao nữa

– Ai mà thèm nuôi anh cơ chứ.

Cô với Hoàng Hải cười khúc khích, ngồi trong cáp treo còn mấy người nữa, họ nghe hai bọn cô nói mà cười mỉm, cô thấy vậy ngại quá nhìn sang hướng khác.

Lát sau tới hồ Mây nhìn xung quanh thật đẹp, khí hậu ôn hòa mát mẻ làm cô thấy dễ chịu vô cùng, hít một hơi rồi bước ra ngoài, đang đi thì Hoàng Hải chợt nắm lấy tay cô, cô cũng không buông ra mà nắm chặt lại, cùng Hoàng Hải bước đi, nhìn phía xa khu vui chơi của các lứa tuổi nhưng giờ cô cũng không muốn đi nhiều, cô vội nói:

– Chúng ta đến kia chỗ ghế kia ngồi đi anh. Ở đây không khí mát mẻ anh nhỉ?

– Uhm. Vậy đến kia ngồi đi, anh mua nước cho mà uống.

– Dạ.

Sau đó Hoàng Hải đi mua nước cho cả hai, uống xong anh đưa cô đi chơi vài trò chơi, đến gần trưa chơi chán rồi thì cả hai xuống nhà hàng ở đấy ăn, trong lúc ăn thì cô nói:

– Lát nữa chúng ta về khách sạn lấy quần áo rồi về Sài Gòn luôn nha anh.

– Anh sao cũng được hết chỉ sợ em mệt thôi.

– Không sao đâu, em khoẻ mà.

Rồi cả hai tiếp tục ăn, sau đó đi cáp treo xuống lại chỗ khi sáng, anh tới bãi lấy xe rồi đưa cô về khách sạn lấy quần áo. Trong lúc cô đi lấy đồ thì anh lại siêu thị nhỏ gần khách sạn mua vài món đồ ăn vặt như lúc đi rồi để vào xe. Một lát sau cô xuống, anh mở cửa cho cô vào, nhìn thấy túi đồ ăn cô hiểu ngay nên chỉ mỉm cười nói:

– Cảm ơn anh.

Hoàng Hải gật đầu rồi lái xe đi về hướng Sài Gòn, tгêภ xe Thu Trà không muốn làm Hoàng Hải ρhâп tâm nên im lặng để anh lái xe còn cô lấy bánh ra ăn rồi ngủ quên lúc nào không hay. Hoàng Hải nhìn lên chiếc gương phản chiếu thấy Thu Trà đã ngủ thì mỉm cười, nhìn cô bây giờ như con mèo nhỏ thật đáng yêu làm sao. Cứ như vậy, anh lái xe cho đến tầm 6 giờ thì cũng về tới đầu hẻm phòng trọ của cô . Nhìn sang thấy cô còn ngủ nên anh liền gọi m:

– Thu Trà, về tới nhà rồi, dậy thôi em.

Lúc này cô còn mớ ngủ nên cứ nũng nịu không chịu dậy, làm Hoàng Hải phải dùng chiêu:

– Em mà không dậy là anh hôn em đấy.

Hoàng Hải vừa dứt lời thì Thu Trà mở mắt, lúc này mặt cô và mặt anh đã gần sát nhau không có khoảng trống nữa. Cô né nên cúi mặt xuống nhưng Hoàng Hải nhanh hơn, nên cô đã bị anh hôn vào má. Cô ᵭάпҺ nhẹ lên người anh rồi nói:

– Anh kỳ quá, giữa đường xá thế này mà cứ vậy, người ta nhìn kìa.

Hoàng Hải nhìn thì quả thật có vài người đi qua nhìn, anh mỉm cười trả lời cô:

– Kệ chứ, anh hôn người yêu anh mà. Thôi em vào nhà nghỉ ngơi đi, hẹn gặp lại em sau.

– Anh cũng vậy nha.

Nói xong anh mở cửa xe cho cô xuống, rồi vẫn như thói quen cũ nhìn cô đi khuất vào bên trong thì anh mới lên xe lái đi về.
….
Vào đến phòng, Thu Trà thay quần áo ra rồi xem trong tủ lạnh lấy đồ ăn đem ra nấu để lát nữa Trang về ăn. Loay hoay một hồi thì cô vừa dọn dẹp vừa nấu cũng xong. Trong lúc chờ Trang thì cô gọi điện thoại về quê cho mẹ mình hỏi thăm. Mẹ nói dạo này ba cô cũng đỡ hơn trước, không còn nhậu nhẹt bê tha nữa, cũng chăm chỉ phụ giúp mẹ làm ruộng. Nghe thế thì cô cũng vui trong lòng vì ba cô cuối cùng cũng đã thay đổi. Mẹ dặn cô vài câu rồi tắt máy đi ngủ vì mai phải đi cấy lúa sớm cho kịp mùa vụ, cô dạ dạ rồi tắt máy bỏ điện thoại qua một bên. Đúng lúc đấy thì Trang về, nhìn thấy Thu Trà thì hết sức ngạc nhiên không nghĩ cô về rồi. Trang lại bàn ngồi xuống rồi nói:

– Sao nào, đi chơi với người yêu vui quá nên quên mất tao rồi đúng không.

– Làm gì có, Trà lúc nào cũng nhớ Trang hết nha.

– Thế thì quà của tao đâu, đừng nói mà không có nha.

Nghe Trang nói thì Thu Trà mới sực nhớ, thật tình cô quên mất nên không mua gì. Trang nhìn vẻ mặt của Thu Trà thì biết đáp án luôn rồi nên nói:

– Đấy, tao biết ngay mà. Vậy mà bảo nhớ tao.

– Tao quên thật mà, nên mới nấu cơm nước sẵn chờ mày về ăn nè. Toàn món mày thích không đó.

Thu Trà vừa nói vừa mở cái l*иg bàn ra, Trang nhìn thấy toàn những món mình thích, xem ra cô bạn này vẫn còn nhớ tới mình, coi bộ cũng được. Nhưng vì muốn trêu Thu Trà tiếp nên Trang nói:

– Thôi, tao dỗi rồi không ăn đâu. Tao đang giảm cân rồi.

– Không ăn thật đấy à, mày không ăn thì tao ăn đấy nha. Ui chu cha sao mà ngon quá vậy nè Trang ơi.

Trang ngồi nghe Thu Trà vừa ăn vừa nhóp nhép cái miệng khiến Trang không chịu nổi đành phải cầm đũa lên gắp ăn. Công nhận Thu Trà được cái nấu ăn ngon, Trang ngồi ăn liền một lúc tận 3 chén cơm luôn. Ăn xong, Trang nhìn Thu Trà nói:

– Thôi vì bữa cơm hôm nay ngon quá nên tạm thời không dỗi nữa đấy nha.

– Ai kêu không ăn, tao đang giảm cân mà ăn liền một lúc 3 chén cơm vậy.

– Tại… tại đồ ăn ngon quá chứ bộ. Mà thôi mày đi xa về nấu nướng mệt lại nằm nghỉ đi, để tao dọn dẹp cho.

– Thôi không cần đâu, mày đi tắm đi để tao dọn được rồi.

– Oke, vậy nay giúp tao đi rồi mai tao dọn cho.

Thu Trà gật đầu đem chém bỏ vào thau rồi bê đi rửa, Trang cũng nhanh chóng lấy quần áo đi tắm. Sau khi dọn dẹp xong, Thu Trà mở điện thoại lên thấy tin nhắn chúc ngủ ngon bên zalo của Hoàng Hải, cô cũng nhấn lại icon chúc ngủ ngon gửi đi rồi bỏ điện thoại nhìn lên trần nhà suy nghĩ liệu tình cảm mới chớm nở của anh và cô sẽ đi đâu về đâu đây.

 

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất