Tình cờ yêu – Chương 7

Vũ Linh 163

Tác giả : An Yên

Bá Tùng cười cười trước biểu hiện của Tú Uyên:

– Khách hàng là Thượng Đế nhé!

Uyên lườm Tùng một cái sắc hơn dao:

– Vâng, nhưng Thượng Đế cũng có nhiều kiểu, người thì nhã nhặn, lịch thiệp, còn người thì ăn nói khiêu khích, bất lịch sự. Vậy Thượng Đế có mua hoa không ạ?

Tùng gật đầu:

– Có chứ! Vào tiệm hoa không mua hoa thì để làm gì?

Tú Uyên lắc đầu:

– Có ai biết đâu ạ! Vì có nhiều người rảnh rỗi chỉ thích đi phá đám thôi. Cửa hàng chúng tôi có nhiều loại hoa mới về, cả hoa ngọai nhập nữa. Quý khách mua theo lẵng hay cắm theo yêu cầu thì cứ nói ạ!

Bá Tùng nhìn những giỏ hoa mới cắm và cả những chậu hoa tươi đủ màu sắc rồi nói:

– Tôi muốn mua hoa tặng sinh nhật một cô gáι chưa lập gia đình!

À, thì ra hôm nay là sinh nhật của bạn gáι anh ta. Cái loại người vênh váo, lạnh lùng hay kiếm chuyện như anh này mà cũng có người yêu ư? Thật là bất hạnh cho cô nào đó dính vào gã. Hoặc cũng có thể là mấy cô chân dài yêu vì tiền, nếu thế thì thật đáng thương cho chú Trọng cô Linh. Họ rất tốt mà có đứa con ngỗ ngược, chơi bời.

Bá Tùng nhíu mày nhìn khuôn mặt bần thần của Tú Uyên rồi nói:

– Này, cô có biết cắm hoa không đấy?

Uyên giật mình:

– Hả? Sao cơ?

Tùng nhắc lại câu hỏi:

– Tôi bảo cô có biết cắm hoa không? Tôi không rảnh rỗi ngồi đây nhìn cô đâu, không biết làm thì gọi bé Quỳnh về hoặc để tôi đi chỗ khác!

Tú Uyên liếc nhanh người đàn ông trước mặt:

– Ai bảo là tôi không biết? Không biết gì về hoa thì xin vào đây làm gì? Giờ anh có biết bạn gáι thích hoa gì không hay tùy tôi chọn? Hoặc anh có thể mua những mẫu đã cắm sẵn ở đây!

Tùng trố mắt nhìn Uyên:

– Hả? Bạn gáι?

Tú Uyên nhún vai:

– Cô gáι chưa chồng thì tôi nghĩ là bạn gáι anh thôi. Hay là anh thích đàn ông?

Bá Tùng giận tím mặt:

– Cô ….

Tú Uyên hỏi lại:

– Sao vậy? Cô ấy thích hoa gì hay thế nào?

Bá Tùng gật đầu:

Hoa hướng dương! Cô cắm pha xen thế nào đó tùy cô, một lẵng thật to và đẹp là được, tiền không thành vấn đề.

Tú Uyên ra dấu OK rồi trở lại với những khóm hoa. Với người kinh doanh, cứ gặp khách mà mở miệng nói câu ” tiền không thành vấn đề” là được, khách xấu xa mấy vẫn vui vẻ chấp thuận.

Tú Uyên bắt đầu cắm hoa cùng những phụ kiện trang trí. Bá Tùng kéo ghế ngồi cạnh và nói:

– Bé Quỳnh thuê đâu ra kiểu nhân viên đanh đá thế này không biết! Vậy mà bên ngoài còn in dòng chữ to tướng:” vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi!”.

Uyên cười:

– Thì đúng là vậy mà!

Bá Tùng lắc đầu:

– Nhưng tôi không thấy vui lòng!

Uyên vẫn chuyên tâm cắm hoa:

– Ủa, anh không vui thì mặc kệ anh chứ, còn tôi đã cố gắng hết sức để vui lòng Thượng Đế rồi!

Bá Tùng nhìn cô gáι đang say sưa cắm hoa:

– Ừ, xem như cô đúng đi!

Vừa lúc đó, cάпh cửa được kéo ra. Chị Quỳnh bước vào. Thấy Tùng, chị mỉm cười rất tươi:

– Anh Bá Tùng! Anh đến mua hoa sao? Tranh thủ giờ nghỉ trưa ạ?

Thấy chị Quỳnh, anh ta quay lại bộ mặt nghiêm túc:

– Ừ, tối nay sinh nhật Cẩm Trang nên anh mua hoa cho Trang. Quà thì họ gửi về tập đoàn rồi, nhưng hoa thì phải đến đây mới yên tâm!

Uầy, anh ta phải là diễn viên mới đúng. Ban nãy mới trưng ra bộ mặt nhơn nhơn với Uyên, vậy mà giờ đã đóng vai người đàn ông ʇ⚡︎ử tế rồi. Uyên lẩm bẩm:

– Đúng là loại lắm miệng!

Cô đã nói thầm, nói nhỏ lắm rồi đấy, thế mà ai kia vẫn nhíu mày nhìn xuống:

– Hả? Em nói cái gì cơ?

Sặc, ” em” á? Từ lúc nhìn thấy Uyên ở Ьệпh viện tới giờ, đây là tiếng ” em “đầu tiên cô được nghe từ hắn ta. Thảo nào mà chị Quỳnh nói năng nhẹ nhàng với hắn, trông hắn lịch thiệp đến thế cơ mà? Tiếng em được nói ra rất nhẹ, rất êm. Nếu ai không rõ cái tâm địa xấu xa đằng sau những lời nói hoa ngọc kia, thì chắc đổ đứ đừ với gã này rồi. Uyên giả vờ ngắm nghía lẵng hoa đang cắm rồi giật mình:

– Dạ? Quý khách nói gì cơ ạ?

Chị Quỳnh phì cười:

– Trời, hai cái con người này sao thế hả?

Rồi chị nhìn sang Tùng:

– Đây là Tú Uyên, nhân viên mới của em. Con bé mới đi làm hôm đầu tiên mà không hiểu sao em thấy gần gũi và tin tưởng lắm anh ạ. Nó nhanh nhẹn, thông minh, nói gì hiểu nấy. Đã vậy, Uyên còn mê hoa và có kỹ năng cắm hoa nữa. Em nghĩ đây chắc là người mà em tìm kiếm bấy lâu nay đấy! À, để chiều em gửi hoa đến chúc mừng sinh nhật của chị Trang và cũng của anh luôn còn gì? Hai người khéo ghê! Em phục chị Trang cực luôn, chuẩn của phụ nữ hiện đại.

Bá Tùng bật cười:

– Chuẩn cái gì? Anh và Trang suốt ngày bị ca thán việc lập gia đình!

Chị Quỳnh lắc đầu:

– Em cũng thế, nhưng em chả quan tâm đâu, duyên đến lúc nào thì đến. Anh và chị Trang đều có công việc ổn định cả, lại giỏi nữa. Lo gì!

Cẩm Trang? Cái tên đẹp ghê! Chắc là hai người này yêu nhau lâu lắm rồi nên giờ bị hai bên gia đình giục chuyện cưới xin đây mà! Haizzz, cái cô Trang nào đó lấy phải gã này chắc là mệt mỏi lắm đây…

Hoa cũng vừa cắm xong, Tú Uyên đứng dậy:

– Thưa quý khách, hoa của anh đã xong. Anh có hài lòng không ạ?

Bá Tùng ngắm nghía lẵng hoa rồi nói:

– Đẹp lắm! Cảm ơn em! Anh gửi tiền nhé!

Tú Uyên vẫn rất nhã nhặn:

– Vâng, cửa hàng chúng tôi có hai hình thức thanh toán là trả tiền mặt và chuyển khoản. Số tài khoản đã được ghi ở kia ạ. Quý khách sử dụng hình thức nào ạ?

Bá Tùng cười nói:

– Anh chuyển khoản nhé!

Đúng lúc đó, chị Quỳnh lên tiếng:

– À, ban nãy em đi ký hợp đồng với công ty của cô Đan Thư đấy! Cô ấy đúng là ngày càng trẻ ra, y như mẹ anh ấy nhỉ?

Bá Tùng như nhớ ra điều gì liền nói:

– Ừ, chị em ruột mà lại! À, ba ngày nữa sẽ tới lễ kỷ niệm thành lập công ty của dì Thư, anh đặt hoa từ hôm nay được không? Đến ngày đó, em đưa giúp anh tới công ty dì ấy hoặc anh sẽ ghé qua lấy! Vì anh sợ đến ngày ấy lu bu lại quên mất.

Chị Quỳnh ra dấu OK:

– Dạ anh, hôm đó em sẽ cắm theo yêu cầu của anh, cô ấy thích hoa tulip xanh đúng không ạ?

Bá Tùng cười:

– Ừ, vậy anh chuyển khoản luôn nhé!

Chị Quỳnh xua tay:

– Không cần đâu anh, cứ gửi tiền lẵng hoa hôm nay thôi ạ. Tới hôm đó em cắm một lẵng thật đẹp xem thế nào rồi em báo lại cho anh nhé!

Chị Quỳnh đúng chuẩn một bà chủ nắm bắt tốt tâm lý khách hàng và chiều lòng khách. Đấy, nói chuyện sơ sơ như thế mà được thêm một lẵng hoa tiền triệu rồi. Tài thật!

Bá Tùng chuyển khoản xong thì cầm lẵng hoa ra xe và trở về tập đoàn. Tú Uyên nghỉ ngơi một chút ở căn phòng phía sau rồi tiếp tục công việc. Tới năm giờ chiều, cô về phòng trọ tắm rửa, pha mì tôm ăn tạm và đi xe buýt đến trung tâm Anh ngữ cho kịp giờ dạy lúc năm giờ rưỡi. Buổi lên lớp đầu tiên sau một năm trời rời xa bục giảng khiến Uyên vừa háo hức vừa hồi hộp. Tối qua cô đã thức cả đêm để xem lại bài vở nhưng vẫn không kém phần lo lắng. Giờ nhìn những khuôn mặt đáng yêu, những đôi mắt to tròn, những đôi môi chúm chím của lũ trẻ, Uyên thấy lòng mình phấn chấn, y như nhiệt huyết của cô sinh viên mới ra trường năm nào.

Trong khi đó, tại Biệt thự của vợ chồng Bá Trọng….

Lễ sinh nhật của Chủ tịch tập đoàn Trương Thị – Trương Bá Tùng và cô cα̉пh sάϮ Trương Cẩm Trang không ồn ào mà chỉ có mấy người bạn cực thân thiết của Trang, gia đình các cô chú bạn thân của bố mẹ và gia đình dì Thư. Cẩm Trang là em sinh đôi với Bá Tùng nhưng mỗi người lại mang một nét đẹp riêng. Nếu Tùng có vẻ đẹp góc cạnh, lạnh lùng thì ở Trang, mọi người thấy một cα̉пh sάϮ mang vẻ đẹp phương Đông cùng đôi mắt sáng, cương nghị, một bản lĩnh mạnh mẽ toát lên của người phụ nữ hiện đại, nhất là khi cô khoác lên mình bộ cảnh phục. Tối nay, Cẩm Trang thoát thân khỏi vẻ bề ngoài nghiêm túc, lột ҳάc xinh xắn như một thiên thần. Cô khoác lên mình bộ váy ren ôm sát người, phía dưới xòe đuôi cá. Bờ vai lộ rõ nét thanh xuân cùng xương quai xanh quyến rũ. Bữa tiệc đang vui vẻ sau giây phút cả hai thổi nến, mọi người đang nhập cuộc say sưa cùng những câu chuyện thân mật thì một âm thanh vang lên:

Advertisement

– Chị Trang! Chúc mừng sinh nhật!

Cẩm Trang quay lại – đó là Trà My, cô người mẫu mới nổi say anh trai Trang như điếu đổ. Thấy My chìa một hộp quà xinh xắn về phía mình, Cẩm Trang cười:

– Chị cảm ơn em nhé! Vì sinh nhật đơn giản nên không mời nhiều, đối tác của anh Tùng cũng không mời!

Cô nói vậy như một lời xã giao kẻo cô chân dài kia lại trách móc, dù cô ta chả có quyền hành gì. Trang cũng nhấn mạnh từ ” chị ” để cô My kia hiểu anh trai mình không yêu thích gì cô ta, đừng hòng trở thành chị dâu của Cẩm Trang này.

Trà My nở nụ cười thảo mai:

– Dạ, em có nhớ ngày sinh nhật chị vì cùng ngày với anh Bá Tùng nên tới đây Chúc mừng sinh nhật hai người! Anh Tùng đâu rồi chị?

Cẩm Trang gật đầu cảm ơn Trà My lần nữa rồi đưa ánh mắt về phía Bá Tùng cùng con của mấy cô chú trong bộ tứ của bố Trọng:

– Anh ấy ở kia kìa!

Trà My cũng cầm một hộp quà đến chỗ bàn đó chúc mừng sinh nhật Bá Tùng rồi nói:

– Anh Tùng, anh ra kia em hỏi một việc được không ạ?

Bá Tùng rướn đôi mày rậm và nói:

– Em cứ nói luôn đi, anh và em không có gì bí mật cả. Đây là những người anh em thân thiết của anh.

Trà My giọng nhõng nhẽo:

– Không! Anh ra đây em nhờ một chút, cái này nói ở đây không tiện.

Thiên Vương thấy cô người mẫu õng ẹo ngứa cả mắt nên nói:

– Tùng, em cứ ra đó xem sao, nhanh rồi quay lại anh em mình uống tiếp!

Bá Tùng miễn cưỡng đi ra phía vườn hoa rồi nói:

– Sao? Có chuyện gì?

Trà My đưa tay sửa lại cà vạt cho Tùng rồi nhỏ nhẹ:

– Sắp tới em có show trình diễn ở thành phố A, anh đến cổ vũ em được không? Tiện thể mình đi du lịch luôn!

Tùng ngạc nhiên:

– Hả? Em trình diễn thì liên quan gì đến anh? Anh có phải là bầu show của em đâu mà lo? Anh không rảnh, công việc rất nhiều!

My vẫn cố níu tay Tùng:

– Nhưng lần trước anh tặng cho em nên ai cũng nghĩ chúng ta là một đôi rồi, giờ anh không đi, em quê lắm!

Bá Tùng nhún vai:

– Ồ, em quê là việc của em, anh bận công việc, không rảnh rỗi như thế. Còn hoa ư, anh thân với cô chủ tiệm hoa nên mua hoa rẻ lắm! Em cũng nói với bạn bè em, bớt soi đi. Tặng hoa mà nghĩ là đôi thì Bá Tùng đây không đếm nổi người đã cặp đôi đâu. Giới showbiz ngoài bà nội anh ra, thì Bá Tùng này không thích đụng vào ai hết. Nhiêu khê!

Nói xong, Tùng thong thả tiếp tục lại bàn nhập cuộc…

Advertisement
Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất