Mình còn yêu nhau – Chương 27

Vũ Linh 207

Sáng hôm sau, Quân mở mắt tỉnh dậy thì thấy Thục Oanh không mảnh vải che thân nằm tгêภ giường cùng mình, Quân vội vàng ngồi dậy vò đầu nhớ lại chuyện tối qua nhưng không tài nào nhớ nổi. Còn Thục Oanh thì ngồi dậy lấy mền che ς.-ơ τ.ɧ.ể của mình, khiến tгêภ ga nệm lộ ra một vết ɱ.á.-ύ đã khô, rồi bắt đầu khóc lóc nói :

-Anh Quân, tối qua anh…anh…bây giờ phải làm sao đây.

-Chuyện tối qua là sao, em kể lại anh nghe xem. Tại sao anh với em lại ở cùng phòng rồi còn như vậy nữa.

Nghe Quân hỏi Thục Oanh càng khóc khiến Quân lúng túng không biết làm sao, rồi khi nãy nhìn thấy vết ɱ.á.-ύ kia khiến Quân đơ ra không nói được gì. Thục Oanh khóc chán chê mà không thấy Quân an ủi nên bắt đầu nói :

-Hôm qua em gọi cho anh nhưng nhân viên ở quán nhậu nói anh say khướt không về được nên em có hỏi địa chỉ đến đó để đưa anh về. Nhưng anh không chịu về nhà, một mực đòi đến khách sạn, sau đó em đưa anh đến đây. Tới lúc em chuẩn bị đi về thì anh đi lại ôm em, em gỡ thế nào cũng không ra, rồi sau đó mọi chuyện anh cũng biết rồi đó.

Quân nghe đến đây thì càng vò đầu thêm để nhớ lại những chuyện xảy ra nhưng cũng chẳng thể nào nhớ nỗi, nhìn sang Thục Oanh đang khóc nấc, Quân đành phải nói :

-Nếu mọi chuyện đã xảy ra vậy rồi thì anh sẽ chịu trách nhiệm với em nên em đừng khóc nữa, vào thay quần áo đi rồi anh đưa em về.

Thục Oanh nghe Quân nói vậy thì trong lòng vui sướиɠ khôn ҳιếϮ, không ngờ lại có thể lừa Quân dễ như vậy. Thục Oanh gom mền che ς.-ơ τ.ɧ.ể đi vào phòng tắm thay quần áo, Quân bên ngoài cũng chỉnh sửa lại quần áo của mình. Sau khi Thục Oanh ra thì hai người họ đi xuống trả phòng rồi Quân bắt taxi đưa Thục Oanh về nhà.

Bà Trang ở nhà lo lắng không biết con gáι mình có hoàn thành tốt chuyện đó không, bà đi qua đi lại cho đến khi trước nhà có tiếng chuông cửa. Bà vội vàng đi ra mở thì thấy con gáι mình đang bước xuống xe cùng với Quân, khoé miệng bà nở nụ cười mừng cho con gáι bà đã thành công. Thục Oanh thấy mẹ mình thì đi lại nói :

-Hôm qua con ở nhà người bạn ngủ nên sáng nay đi ăn thì gặp anh Quân thế nên con nhờ anh ấy đưa con về luôn.

-Ừ, không sao cả, hai đứa sắp đám cưới rồi, đi lại với nhau nhiều cho có tình cảm. Quân vào nhà uống nước một lát rồi về nhé.

Quân nãy giờ đứng nghe hai mẹ con Thục Oanh nói chuyện nhưng chẳng để tâm vào đâu cả, lúc này Quân chỉ nghĩ đến Hân. Cả hai mới chia tay đây thôi mà Quân lại làm điều có lỗi với Hân như vậy, Quân đúng là quá tồi. Bà Trang đứng chờ Quân trả lời nhưng không thấy nên liền nói tiếp :

-Quân…Quân, con sao vậy, đang suy nghĩ chuyện gì à.

Quân lúc này mới hoàn hồn, lúng túng trả lời bà Trang :

-Dạ, không có gì đâu bác. Thôi bác với Thục Oanh vào nhà đi, hôm khác con ghé chơi. Bây giờ con có việc bận rồi ạ, con xin phép về nhé.

-Nếu vậy thì con về đi, hẹn con khi khác nhé.

Quân chào bà Trang rồi vào xe đi về nhà, hai mẹ con Thục Oanh cũng vào nhà luôn. Lại ghế ngồi, bà Trang hỏi con gáι liền :

-Sao, thành công tốt đẹp chứ con.

-Xuất sắc luôn mẹ ạ, anh Quân nói sẽ chịu trách nhiệm với con rồi. Vậy là con sẽ là vợ của anh ấy thật sự rồi mẹ ơi.

-Chúc mừng con gáι mẹ nhé. Thôi vào phòng thay quần áo rồi xuống mẹ lấy đồ ăn sáng cho nhé.

Thục Oanh dạ rồi nhanh chóng đi lên phòng thay quần áo. Bà Trang cũng đi dọn đồ ăn cho con gáι của mình.

…….

Quân sau khi về đến nhà thì vô cùng lo sợ, sợ Hân sẽ biết chuyện này nên ngồi suy nghĩ cách để giấu. Quân nghĩ nếu như mình không uống bια say khướt thì chắc chắn sẽ không có chuyện đó xảy ra, nhưng mà ở đời ai biết trước được gì đâu. Quân vò đầu bứt tóc rồi đi vào phòng tắm xả vòi nước hoa sen chảy xuống mặt mình. Tắm xong, Quân ra giường nằm nghĩ cách để giải quyết rồi ngủ quên lúc nào không hay.

…….

Tôi về được ba hôm thì ngày mai lại phải lên Sài Gòn để đi làm, tối nay cả nhà ăn cơm với nhau, không khí ngột ngạt giống như lúc tôi chuẩn bị đi học vậy. Trong lúc ăn, mẹ ʇ⚡︎ự dưng hỏi :

-Dạo này con với Quân thế nào rồi, sao mẹ không nghe con nói gì về nó hết vậy. Hay hai đứa chia tay rồi.

Tôi đang ăn cơm nghe mẹ hỏi thì dừng đũa lại, ấp a ấp úng trả lời :

-Dạ đâu có, hai đứa con vẫn bình thường mà mẹ. Anh Quân dạo này bận công việc nên tụi con chỉ nhắn tin cho nhau thôi.

-Ừ, nếu vậy thì tốt rồi. Mai con lên Sài Gòn lại rồi sao.

-Dạ, mai con đi á mẹ, mẹ với em Khang ở nhà giữ gìn sức khỏe nhé, đợi đến tết con sẽ về nha.

Mẹ gật đầu rồi tiếp tục ăn cơm còn Khang nghe tôi nói chuẩn bị đi thì mặt nó buồn hiu, chả chịu nói gì cả, cứ cắm mặt mà ăn cơm. Ăn uống xong thì tôi rủ nó ra trước nhà ngồi hóng gió nói vài câu chuyện với nhau. Trước khi vào nhà để ngủ thì tôi dặn nó :

-Khang ở nhà chăm sóc mẹ nhé em, nếu mẹ Ьệпh thì gọi điện nói cho hai biết nha chứ không được giấu đâu đấy.

-Dạ, em biết rồi. Ngày mai hai đi mạnh khỏe nhé, hẹn tết chị em mình gặp nhau nha.

-Oke luôn, tết hai sẽ mua cho mấy bộ quần áo mới luôn nha.

Nó cười cười rồi nói tôi vào ngủ sớm đi rồi mai còn đi, tôi gật đầu rồi hai chị em cùng đi vào. Tôi lấy điện thoại ra gọi cho Hương nói ngày mai sẽ gặp nhau tại chỗ xe chờ khách. Nó oke xong thì tôi tắt máy, nhìn tấm ảnh nền điện thoại là hình của tôi và Quân lúc đi chơi ở công viên tuyết thật vui vẻ biết bao nhiêu mà giờ đây toàn niềm đau vây quanh tôi. Tôi không muốn nghĩ nhiều nữa nên vội lắc đầu xua tan suy nghĩ ấy đi rồi leo ℓêп gιườпg nằm ngủ.
Sáng hôm sau, tôi dậy sớm tranh thủ ăn một chén cơm rồi uống tђยốς say xe để chuẩn bị đi. Mẹ với Khang cũng giống như lần trước, ra đứng ở trước nhà chờ tôi, tôi móc ví ra để lại cho mẹ một triệu dưới gối để mẹ mua tђยốς uống, còn mình cầm một triệu đi. Tôi không nói cho mẹ biết vì sợ mẹ không lấy, bỏ xong tôi kéo balo lại rồi đeo ra ngoài. Nhìn mẹ đôi mắt rưng rưng tôi đi lại gần ôm mẹ rồi nói :

-Con đi nha, mẹ đừng lo lắng gì nhé, tết con sẽ về.

-Ừ, con đi mạnh khỏe nha. Mẹ với Khang chờ con.

Tôi quay sang Khang ôm nó rồi lật đật đi ra để kẻo lỡ chuyến, ra đến nơi thì tôi thấy Hương đã đứng đấy ʇ⚡︎ự bao giờ, thấy tôi nó mừng rỡ chạy lại nói :

-Tao chờ mày mãi đó, làm gì mà đến trễ vậy. Sao mắt lại đỏ hoe thế kia.

-Bụi bay vào mắt đó chứ có gì đâu, thôi xe tới rồi kìa, lên thôi.

Xe đến hai chúng tôi lên xe, tôi sợ sẽ ói nữa nên đeo khẩu trang rồi trùm mũ áo khoác lên ngủ. Trộm vía lần này tôi ngủ một giấc cho tới bến xe luôn nên không ói, Hương vỗ tay tôi rồi nói :

– Chờ một tí, tao đặt taxi rồi về nhé. Nắng quá trời.

-Ừ, mày đặt đi.

Hương đặt xe thì mười phút sau xe đến, chúng tôi leo lên ngồi, xe chạy bon bon chẳng mấy chốc mà đã đến nhà. Tôi trả tiền taxi còn Hương mở cổng, chúng tôi vào nhà bỏ balo vào phòng sau đó dọn dẹp nhà cửa vì bụi bặm bám khá nhiều. Dọn xong thì pha hai tô mì để ăn, xong xuôi thì tôi đi tắm trước, Hương còn nói chuyện với Hưng. Tắm xong, tôi gọi Hương đi tắm còn mình lao vào phòng nằm ngủ vì khá mệt sau chuyến đi xa này. Ngủ tầm một tiếng hơn thì tôi dậy rửa mặt mũi xong thay quần áo đến quán. Tới nơi, thì tôi gặp anh Thuận với anh Long đang nói chuyện, tôi đi lại gần nói :

-Chào hai anh, mấy ngày không có em chắc mọi người buồn lắm đúng không hihi

Anh Long nhìn anh Thuận cười cười rồi nói :

-Ừ, ai cũng buồn hết á nhưng mà người buồn nhất chắc chắn là quản lý Thuận đây rồi.

Thuận nghe Long nói đến mình thì lật đật lái sang chuyện khác nói :

-Thôi Long nói tào lao quá, Hân đừng tin nghe em. Giờ vào làm việc đi, khách tới đông quá rồi đó.

Anh Long vẫn nhìn anh Thuận cười cười làm tôi chẳng hiểu gì cả nên bèn đi vào trong quầy cất balo để hai người đó ʇ⚡︎ự xử với nhau.

…….

Quân ở nhà thì nhận được tin nhắn của Hưng nói hôm nay Hân đã lên Sài Gòn rồi. Quân vui thầm trong lòng, vội thay quần áo để đến tìm Hân nhưng nào ngờ điện thoại hiện lên cuộc gọi của Thục Oanh. Quân buồn chán nhấc máy nghe :

“-Alo, anh nghe đây. ”

“-Anh Quân hả, hôm nay anh đưa em đi thử váy cưới được không, rồi mình sắp xếp đi chụp ảnh cưới luôn chứ em sợ để qua tháng sau không kịp ạ.”

“-Hôm nay anh bận mất rồi, để khi khác đi được không.”

“-Có phải anh đi tìm con Hân đúng không, anh đã hứa chịu trách nhiệm với em rồi mà sao bây giờ trong lòng anh vẫn nghĩ đến nó vậy, tại sao anh lại đối xử với em như vậy”

Nói xong câu đó thì Thục Oanh lại bắt đầu khóc, Quân lúng túng chẳng biết làm sao nên đành nói :

“-Thôi được rồi, em ở nhà đi, anh qua đón rồi đi thử váy cưới”

“-Dạ, em ở nhà chờ anh nhé”

Quân tắt máy rồi đi xuống nhà, bác tài xế đã đợi sẵn nên Quân lên xe nói bác chạy đến nhà Thục Oanh. Còn Thục Oanh sau khi dụ được Quân đưa mình đi thử váy cưới thì nhanh chóng thay quần áo rồi trang điểm cho mình. Đứng nhìn mình trong gương, Thục Oanh cười đắc ý rồi nói “Tao nhất định sẽ có được anh Quân, mày hãy chờ xem món quà đặc biệt tao sẽ dành tặng cho mày nhé, con nhỏ đáng ghét “. Nói xong Thục Oanh liền tìm hiểu mấy tiệm áo cưới gần quán Hân làm, cuối cùng cũng tìm ra được một tiệm. Thục Oanh ngồi nghĩ khi đến đó sẽ giả vờ khát nước nhờ nhân viên oder nước chỗ quán Hân làm. Để lỡ đâu Hân giao nước thấy cảnh tượng của mình và Quân cùng nhau chọn váy cưới sẽ như thế nào, chắc vui lắm đấy, nghĩ vậy rồi Thục Oanh liền đi xuống nhà chờ Quân. Bà Trang ở dưới nhà thấy con gáι đi xuống mà gần đây tâm trạng cũng vui vẻ hẳn lên nên trong lòng cũng mừng thầm, bà đi lại gần hỏi :

-Con đi đâu đấy không ở nhà ăn cơm hả?

-Dạ con đi thử váy cưới với anh Quân, chắc con sẽ ăn ở ngoài nên ba mẹ ăn trước đi nhé đừng chờ con.

-Ừ, thôi con đi đi, hình như Quân đến rồi đấy.

-Dạ, con đi nha mẹ.

Bà Liên gật đầu rồi đi vào ghế ăn cơm còn Thục Oanh nhanh chóng đi ra ngoài, thật sự là Quân đến. Thục Oanh mừng rỡ leo lên xe ngồi kế Quân, Quân hơi khó chịu nhưng cũng không còn cách nào khác đành để Thục Oanh muốn làm gì làm. Sau một hồi lựa chọn thì Thục Oanh đến tiệm váy cưới gần quán của Hân làm để thử, Quân thì không để ý nên cũng theo Thục Oanh vào để thử.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất