Mình còn yêu nhau – Chương 15

Vũ Linh 270

Ngày hôm sau, chờ tan học xong là Hương dắt tôi tới cửa hàng mua điện thoại liền, bước vào nhìn qua một lượt tôi thấy cái nào giá cũng cao ngất ngưởng nên kéo Hương lại gần nói nhỏ :

-Này hay là thôi đi đừng mua nữa chứ cái nào cũng cao quá, tao làm cũng không đủ mua đâu.

-Yên tâm, tao cho mượn để mua. Khi nào có trả tao cũng được mà.

-Thôi để tao hỏi chị chủ kia xem có cái nào rẻ rẻ không rồi mua.

Nói xong tôi tiến lại gần chị chủ tiệm rồi hỏi:

-Chị ơi, bên mình có cái điện thoại nào rẻ rẻ không ạ.

-À, có nhiều lắm em, mà giá rẻ thì chỉ có điện thoại cũ thôi. Em xem cái này được không, giá hai triệu nè, nghe gọi nhắn tin lên Facebook với Zalo được luôn.

-Đâu chị cho em xem thử nhé.

-Đây nè em, em xem thử đi, tuy là hàng cũ nhưng dùng vẫn còn oke lắm.

Tôi cầm chiếc điện thoại tгêภ tay đưa cho Hương xem, nó ngắm nghía một hồi thấy cũng được nên gật đầu rồi lấy tiền trong túi ra đưa cho tôi. Tôi thấy cũng được nên quay sang chị chủ tiệm bảo :

-Vậy em lấy cái điện thoại này nhé với một cái sim, chị cho em gửi tiền ạ.

-Của em hết hai triệu mốt nhé, chị tặng em cái ốp nhé. Cảm ơn hai em nha, mai mốt có nhu cầu mua điện thoại thì cứ ghé tiệm chị nhé.

-Dạ, em chào chị em về nhé.

Hai đứa tôi rời khỏi tiệm điện thoại, vì giữa trưa khá nắng nên Hương book taxi grab chở chúng tôi về cho nhanh. Tôi sợ lại say xe như mấy lần trước nên đeo khẩu trang vào, rồi nói chú tài xế hạ kính xuống một tí giùm. Đi một hồi cũng về đến nhà, mở cửa xe xuống thì tôi thấy một gương mặt rất quen thuộc chính là Quân. Hương cũng ϮιпҺ ý nhận ra nên liền mở cổng vào nhà trước. Quân thấy Hương đi vô nhà thì liền kéo tay tôi lại chiếc xích đu ngồi nói :

-Hôm nay sao em học về trễ vậy, anh tới tìm mà không thấy nên đứng đợi em nãy giờ á.

-À, em đi cùng Hương mua điện thoại để tiện gọi về cho mẹ á.

-Anh xin lỗi, vì không để ý tới những chuyện này, sao em không nói để anh mua cho em.

-Thôi, em ʇ⚡︎ự mua được mà. Giờ thì đọc số điện thoại của anh để em lưu lại nào.

-Số anh là 090673xxxx lưu là anh yêu đấy nhá hihi.

-Rồi đó, anh cũng lưu số em vào đi, sau này có gì thì gọi cho em không cần qua đây đâu nha. Mà anh qua tìm em có gì không.

-À, tại anh nhớ em nên qua thôi, chủ nhật tuần này anh dẫn em đi chơi rồi đi ăn nhé. Gần đây anh hơi bận nên sẽ không qua thăm em thường xuyên được nên em đừng buồn nha.

-Dạ, bây giờ có điện thoại rồi nhớ em thì gọi hay nhắn tin là được .

-Ừ, thôi em vào nhà đi, anh về nhé.

-Dạ. Anh về cẩn thận, đến nhà nhắn tin em biết nhé.

Quân mỉm cười rồi quay xe chạy đi, tôi cũng đóng cổng vào nhà. Vào phòng thay quần áo xong thì Hương cũng nấu ăn xong, tôi nhìn Hương nói :

-Lát nữa ăn xong mày nhá số điện thoại sang qua cho tao lưu nhé.

-Oke, nay tha hồ mà gọi về cho mẹ rồi.

-Ừ, để lát ăn cơm xong tao gọi về cho mẹ luôn. Chiều nay tao đi làm nên ở nhà một mình nhé.

-Ừ, ở nhà một mình buồn hiu, cha Hưng thì cứ rủ tao đi xem phim miết.

-Hay là đi đi cho đỡ buồn.

-Thôi từ từ rồi tính, mày ăn lẹ rồi nghỉ tí lát còn đi làm.

-Ừ, tao biết rồi, mày cũng ăn nhiều vào.

Ăn xong tôi vào phòng thì thấy tin nhắn của Quân nói anh về đến nhà rồi. Tôi mỉm cười xong gọi cho mẹ, đầu giây bên kia vang lên tiếng nói quen thuộc

-Alo..alo.. ai gọi thế.

-Dạ, là con đây, con Hân đây mẹ ơi.

-Trời, Hân hả con, sao lâu quá không gọi cho mẹ, mẹ với em nhớ con lắm.

-Dạ, tại con bận học quá, mẹ với em ăn cơm chưa ạ, mẹ khỏe không ạ.

-Mẹ với em ăn rồi, khoẻ hết con..Khi nào nghỉ hè thì về thăm mẹ với em nha con.

-Dạ, con biết rồi ạ, mẹ ở nhà giữ gìn sức khỏe nhé.

-Ừ, mẹ biết mà, thôi con nghỉ ngơi đi rồi còn học.

-Dạ con chào mẹ ạ, con tắt máy nhé.

-Ừ, chào con.

Mẹ nói xong thì cũng tắt máy, tôi nằm khoảng 20 phút rồi dậy thay quần áo đi làm. Vì quán cafe này cũng gần nhà nên tôi đi bộ khoảng 20 phút là tới, mà trời nắng quá nên mồ hôi tuôn ra nhễ nhại. Đi tới quán thì tôi gặp anh Long cũng đang đi vào, thấy tôi anh nói :

-Hân nay đi làm sớm vậy, còn 10 phút nữa mới tới ca làm mà.

-Dạ, tại em đi bộ nên đi sớm chứ không trễ giờ thì kỳ lắm.

-Hả, đi bộ đi làm à hèn gì mồ hôi nhễ nhại thế kia. Thôi để ngày mai anh đem chiếc xe đạp ở nhà không đi nữa sang cho em đi cho đỡ cực.

-Thôi, em đi bộ sẵn tập thể dục luôn mà.

-Thôi gì mà thôi, mai anh đem tới không nhận anh giận luôn.

-Dạ, nếu thế thì em cảm ơn anh nhé. Thôi tới giờ làm rồi. Em vào trong quầy trước đây.

-Chờ anh vào chung luôn.

Kết thúc câu chuyện thì tôi cùng anh Long đi vào quầy, anh Long thì đứng pha chế còn tôi đứng kế bên nhìn lén học hỏi. Xoay quanh xoay lại cũng tới giờ về, cả ngày nay tôi không thấy anh Thuận quản lý đâu cả nên hỏi anh Long thì mới biết anh ấy có việc bận nên không đến. Tôi thở phào nhẹ nhõm rồi tạm biệt anh Long cùng mọi người trong quán về trước. Về đến nhà, lấy điện thoại trong balo ra thì thấy Hương nhắn tin nói là đi coi phim với Hưng. Tôi nhắn lại oke rồi vào phòng lấy quần áo đi tắm, cả ngày bưng bê nước đi mấy chục lần nên đôi chân mỏi rã rời. Tắm xong tôi ra nấu nước pha gói mì tôm ăn lẹ rồi ℓêп gιườпg nằm. Đang mơ màng lim dim mắt ngủ thì điện thoại tôi lại có tin nhắn, giật mình mở ra thì thấy là Quân nhắn “Chúc em ngủ ngon, anh yêu em “. Tôi mỉm cười xong cũng nhắn lại “Chúc anh ngủ ngon, em cũng yêu anh ” kèm icon mặt cười. Vì quá mệt thêm buồn ngủ nên tôi không chờ Quân trả lời mà ngủ luôn.

Sáng hôm sau tôi dậy trước rồi qua gọi Hương dậy pha mì cho nó ăn luôn, vừa ăn tôi hỏi :

-Hôm qua đi chơi thế nào rồi, xem phim vui không.

-Cũng bình thường thôi mà hôm qua Hưng tỏ tình với tao á.

-Trời, rủ đi xem phim để tỏ tình luôn, nhất Hương rồi. Vậy có đồng ý không ?

-Thì tao cũng có chút tình cảm rồi, với tìm hiểu cũng hơn sáu tháng nên tao đồng ý rồi.

-Ừ, tao thấy Hưng cũng được mà chắc chắn sẽ đối xử tốt với mày giống như Quân đối với tao vậy đó.

-Ừ, tao cũng mong như vậy thôi. Mà ăn lẹ đi rồi còn đi học. Sắp thi rồi đấy.

-Tao biết rồi, mới đây mà nhanh quá sắp hết một năm học rồi..

-Ừ, cũng lâu rồi tụi mình chưa về thăm quê ha, thôi ráng chờ tết về luôn.

-Quyết định vậy đi, thôi đi học nào.

Nói xong câu đó thì hai đứa tôi cùng nhau đi học, tới lớp thì gặp ngay Lan, nó kéo tôi với Hương lại chỗ ngồi rồi nói :

-Hôm nay là sinh nhật mình nên mình mời Hương với Hân tối nay bảy giờ đến nhà mình dự tiệc cùng mình nha.

Tôi nhìn sang Hương ý muốn hỏi nó thế nào thì nó trả lời :

-Thôi đằng nào mình cũng rãnh mà, đi cho Lan nó vui nhé Hân.

-Ừ, tao sao cũng được hết.

-Vậy tối hai bạn nhớ đến nhé, mình chờ á.

-Oke Lan.

Vừa kết thúc câu chuyện thì cô cũng bước vô, tiết học hôm nay học về tư tưởng Mác-Lênin ngồi nghe cô nói mà cả lớp đứa nào cũng gật gù ngáp ngắn ngáp dài cả. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua thì giờ tan học cũng đến, tôi quay sang nói với Hương :

-Này hay là tao với mày rủ Quân với Hưng đi cùng cho vui không .

-Cũng được đó. Mày nhắn cho Quân đi, tao cũng nhắn cho Hưng.

Tôi lấy điện thoại ra nhắn cho Quân :

” Tối nay anh có bận gì không, đi đến nơi này với em một chút nhé ”

Khoảng hai phút sau thì Quân trả lời lại là

“Tối nay anh có việc bận rồi, để hôm khác anh đi cùng em được không”

“Dạ thôi, vậy em rủ Hương đi cùng cũng được, anh bận công việc thì làm đi ”

Tôi không chờ Quân trả lời nữa mà quay sang nói với Hương :

-Quân bận mất rồi, còn Hưng có đi không

-Có, để tao nói Hưng qua nhà rồi bắt taxi đi cùng tụi mình cho vui.

-Vậy cũng được. À mày về nhà trước đi, tao qua chỗ làm xin nghỉ rồi tao về nha.

-Ừ, tao về nấu cơm cho.

-Cảm ơn Hương yêu dấu nhé.

Nói xong thì hai chúng tôi nắm tay nhau đi về, ra tới cổng trường mỗi đứa đi mỗi ngã. Tôi nhanh chân đi tới quán, vừa tới nơi tôi đã gặp ngay anh Thuận. Thấy tôi đến giờ này, anh Thuận ngạc nhiên hỏi :

-Ơ Hân đấy hả, hôm nay không đi học hay sao mà qua quán giờ này vậy.

-Dạ, em đi học mới về á. Em sang đây xin anh cho em nghỉ làm hôm nay nhé, em có việc bận.

-Ừ, có việc bận thì em nghỉ đi. À mà em lấy số điện thoại anh đi, mai mốt có việc thì nhắn anh biết được rồi, không cần tới đây đâu.

-Dạ vậy anh đọc số cho em đi.

Anh Thuận nhanh chóng đọc số điện thoại của mình cho tôi, tôi lấy điện thoại rồi bấm gọi qua luôn. Anh gật đầu rồi đi vào trong, lúc tôi sắp đi ra khỏi quán thì tiếng anh Long đi từ trong quán vọng ra :

-Hân ơi, chờ anh tí anh nói này.

-Dạ, có chuyện gì không anh.

-À, anh đem cái xe tới rồi nè, em đạp về đi. Từ nay có xe đi làm khỏi đi bộ rồi.

Tôi nhìn theo hướng tay của anh Long thì thấy chiếc xe đạp còn khá mới nên cũng ngại nhận. Anh Long thấy vẻ ngại ngùng của tôi nên liền nói :

-Công tình anh mang đến đây rồi thì em nhận đi. Anh coi em như em gáι nên không có gì phải ngại hết nha.

Nghe anh Long nói vậy nên tôi không nỡ từ chối nữa mà đành gật đầu đồng ý rồi nhìn anh nói :

-Dạ, vậy em nhận nhé, em cảm ơn anh Long nhiều nha.

-Cái con bé này, có gì to tát đâu mà cảm ơn dữ vậy. Thôi ra lấy rồi về đi không nắng.

-Dạ, em về đây nhé, chào anh Long với tất cả mọi người nha.

Nói rồi tôi tới chỗ để xe dắt chiếc xe ra ngoài để đạp về mà không hề hay biết bên trong quán ngoài anh Long ra còn có thêm một người cũng đang nhìn tôi mà nở nụ cười. Vừa đạp tôi vừa nghĩ công nhận xe còn mới đạp nhẹ hều mà êm nữa, thích quá trời luôn. Nhưng điều đáng buồn nhất là đến tận mãi thời gian sau tôi mới biết được chủ nhân thật sự của chiếc xe đạp này là của ai.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất