Mình còn yêu nhau – Chương 11

Vũ Linh 171

TÁC GIẢ : QUỲNH CHÂU

Sáng hôm nay, tôi dậy sớm hơn mọi ngày, phần vì nôn nao hôm nay đi xem phòng chứ ở nhờ nhà Quân hai hôm nay tôi cũng ngại. Mặc dù Quân nói, chúng tôi là người yêu, Quân chăm sóc lo lắng cho tôi là chuyện bình thường nhưng tôi vẫn ngại lắm. Bước xuống giường, vệ sinh cá nhân xong xuôi, tôi định xuống nhà xem cô Tám có cần tôi phụ gì không. Vừa xuống thì tôi thấy cô Tám đang nấu bún riêu cua, tôi tiến lại gần hỏi :

– Con chào cô ạ. Cô đang nấu bún riêu hả? Có cần con phụ gì không.

-Hân đấy hả con, sao nay ngủ dậy sớm thế, nếu vậy con qua kia rửa hộ cô rổ rau đi để lát ăn kèm cho ngon.

-Dạ, cô để đấy con làm cho.

Vừa rửa rau hộ cô, tôi vừa tranh thủ hỏi :

-Cô ơi, con ở đây qua nay rồi mà không thấy bố mẹ anh Quân đâu hết vậy cô. Họ không ở đây hả cô.

-Đúng rồi, bố mẹ Quân ly hôn lâu rồi con, bố Quân ở cùng với đứa em gáι, còn Quân thì ở với mẹ.

-Vậy mẹ anh Quân đâu sao con không thấy ạ.

-À, do bà ngoại Quân mất nên hai mẹ con Quân về dưới quê ở để tiện nhang khói, bây giờ Quân nó lên đây học rồi thì bà chủ chắc cũng sắp lên đây rồi đó con.

-Dạ. Hôm nay con đi xem nhà trọ để thuê ở rồi, hẹn cô khi nào rãnh con sẽ tới thăm cô nhé.

-Ừ, khi nào rãnh thì tới thăm cô nha. Quân nó là người sống nội tâm, tuy nó ít nói nhưng cô nhìn là biết nó thương con nhiều lắm nên hai đứa cố gắng đừng để mất nhau nhé.

-Dạ, con biết rồi cô ạ.

Tôi còn định nói thêm nữa mà thấy có tiếng bước chân đi xuống nên vội rửa rau cho xong rồi đi lên phòng gọi Hương dậy. Ai dè đi được mấy bước thì mặt tôi ᵭ.ậ..℘ vào vòm ռ.ɠ-ự.ɕ săn chắc của ai kia, nhìn thích quá nên tôi liền đưa tay lên sờ, vừa chạm vào thì Quân nắm tay tôi lại nói :

-Này mới sáng sớm đó, em đừng để anh khó chịu chứ. Sao mà hôm nay dậy sớm thế, qua nay toàn anh sang gõ cửa phòng em mới chịu dậy.

-Thì em ngủ không được nên em dậy sớm chứ có gì đâu. Thôi anh né ra để em lên gọi Hương xuống ăn sáng rồi đi xem nhà trọ .

-Thì ra ai kia nóng lòng đi xem nhà trọ nên mới không ngủ được rồi dậy sớm phải không.

-Không phải mà, anh trêu nữa là em giận anh bây giờ.

-Được rồi, anh không trêu nữa, em lên gọi Hương đi, ăn xong anh chở qua xem.

Tôi liền lách qua người Quân bước nhanh lên phòng gọi Hương, thật may Hương nó đã dậy rồi, cũng đang định xuống nhà. Thấy tôi đi lên nó hỏi :

-Không thay đồ để đi xem nhà hả Hân.

-Có chứ, tao đang định lên gọi mày dậy xuống ăn sáng rồi thay quần áo đi nè.

-Vậy mày đi thay quần áo đi, tao chờ mày xuống luôn.

-Oke, chờ tao tí nha.

Lật đật chạy lại balo lục bộ đồ ra đi thay, xong xuôi cả hai chúng tôi xuống. Đồ ăn sáng đã được cô giúp việc dọn ra cả rồi nên chỉ việc ngồi xuống ăn thôi. Ăn xong, chúng tôi cùng nhau đi ra cổng, vẫn chiếc xe hơi hôm qua, vẫn bác tài xế cũ, vẫn chỗ ngồi cũ , chiếc xe bon bon chạy đi. Tôi ngồi nhìn phía cửa sổ thì thấy đang đi về hướng Quận 5, chỗ trường học của tôi. Chạy thêm một chút thì chiếc xe đỗ lại một căn nhà nhỏ, có giàn bông giấy trước cổng, kèm theo chiếc xích đu nữa, vừa nhìn thôi là tôi đã thích rồi. Quân bước xuống xe, nhấn chuông thì có người đi ra mở, tôi và Hương cũng nhanh chân bước xuống theo. Cánh cửa được mở, cả hai chúng tôi cũng không ngạc nhiên lắm vì hôm qua trong lúc giới thiệu Hưng có nói mình là chủ căn nhà này mà. Thấy Hương, Hưng vội đi lại gần nói :

-Chào Hương, lại đây anh dẫn đi xem nhà này, để Quân nói chuyện với Hân đi.

-Này, nhớ không nhầm chúng ta bằng tuổi mà, xưng tên đi. Anh em gì mà anh em.

Hưng nghe Hương nói vậy thì cũng có chút quê, nhưng vì sự nghiệp có người yêu nên trơ trơ mặt ra nói tiếp :

-Thì xưng anh em cho thân mật á mà. Nếu Hương không thích thì mình xưng tên cũng được nha.

Hương không trả lời Hưng nữa mà bước một mạch vô nhà, Hưng thấy vậy cũng đi theo, còn tôi và Quân vừa đi phía sau vừa cười. Vô bên trong thì nhà có hai phòng ngủ, khá là đầy đủ tiện nghi, có tủ lạnh, bếp ga, nồi niêu xoong chảo đầy đủ hết. Lướt qua một ʋòпg thì tôi thấy như vậy là quá tốt luôn, nên liền kéo tay Hương lại gần hỏi nhỏ :

-Thấy sao, được không Hương. Chứ tao nhìn giàn bông giấy phía trước cổng tao thích quá.

-Được á, gần trường mà đầy đủ tiện nghi mình đỡ phải sắm nhiều. Quyết định thuê nha.

-Oke, mày ra nói chuyện với Hưng đi.

Hương nghe tôi nói vậy thì liền gật đầu rồi bước tới chỗ Hưng đang đứng rồi nói :

-Này, hai đứa mình đồng ý thuê nhà này nhé, giá cả Hưng tính ra sao á.

-Thì anh tính rẻ thôi, nên em đừng lo..à nhầm Hưng tính rẻ thôi, giá hai triệu một tháng nhé, điện nước Hưng bao, Hương dùng thoải mái nhé.

-Vậy thì cảm ơn Hưng nhé, có cần làm hợp đồng rồi cọc tiền trước không.

-Không cần đâu, người quen cả mà. Chỉ cần cho Hưng số điện thoại của Hương để có gì liên lạc là được rồi.

-Oke, số điện thoại của Hương đây 0903xxxxxx. À nhờ Hưng với Quân dọn dẹp nhà phụ hai đứa mình nhé.

-Không thành vấn đề nha. Hai người qua bên kia ngồi đi để Quân với Hưng dọn cho.

-Vậy thì hai người dọn đi, Hân với Hương ra chợ mua đồ về nấu cơm trả công cho nhé.

-Được vậy thì còn gì bằng nữa hihi.

Hưng nói xong thì cười tít mắt, tôi và Hương cũng nhanh chóng đi ra chợ mua ít đồ về nấu cơm, vì chợ khá gần nhà nên đi tầm năm phút là tới rồi. Đi một ʋòпg thì chúng tôi mua gạo, một ít ϮhịϮ để kho, một bó rau để nấu canh và mấy quả trứng để chiên kèm mấy quả táo để ăn tráng miệng. Mua xong thì chúng tôi nhanh chân đi về nấu, tôi kho ϮhịϮ, nấu canh còn Hương chiên trứng và nấu cơm. Khi vừa nấu xong thì Quân và Hưng cũng vừa dọn dẹp xong.. Tôi vội bước tới chỗ hai người nói :

-Cơm đã nấu xong rồi, hai người vào rửa tay chân rồi ra ăn luôn nhé.

Hai người nghe tôi nói thì gật đầu đi rửa tay, tôi và Hương trong lúc ngồi chờ thì gọt mấy quả táo lúc nãy mua để lát ăn cơm xong rồi ăn tráng miệng. Tầm mười phút thì hai người họ cũng ra, trong bữa cơm Hưng liên tục gắp thức ăn cho Hương khiến Hương ngại rồi buộc miệng nói :

-Hưng lo ăn đi, đừng gắp cho Hương nữa. Đồ ăn nhiều quá rồi nè.

-Hihi, Hương ăn nhiều mới có sức đi học chứ.

Hương quay sang thấy tôi và Quân cười thì nó gắp cho tôi một miếng trứng chiên rồi nói :

-Này, mày ăn đi cho có sức đi học nha, cười gì mà cười.

-Thì tao vẫn đang ăn mà, nãy giờ có ai cười gì đâu, đúng không anh Quân.

-Đúng rồi đó, thôi cả nhà ăn cơm đi, đừng trêu Hương nữa, đỏ hết mặt rồi kìa.

Ăn xong tôi và Hương nhanh chóng đi rửa chén, còn Quân và Hưng thì ngồi chờ hai chúng tôi lên ăn trái cây. Dọn dẹp xong, hai đứa tôi bước lên, Hưng vẫn tận tình săn đón Hương bằng cách ghim miếng táo đưa cho Hương, Quân thì đang bận nghe điện thoại. Tôi tò mò nên đi ra đứng nấp sau cάпh cửa thì nghe Quân nói :

-Mẹ đừng xen vào chuyện tình cảm của con nữa, con đã nói là con không thích Thục Oanh rồi , còn hôn sự gì đó con sẽ qua gặp ba để nói rõ. Bao giờ mẹ lên thì gọi con ra đón nhé. Con tắt máy đây, con chào mẹ.

Nghe tới đây tôi cũng đã hiểu ra được vấn đề nên liền quay chân vô nhà, nhưng không may va phải chậu hoa khiến tôi đau quá nên la lên làm Quân hết hồn chạy lại :

-Có sao không em, sao lại bất cẩn vậy, đưa chân cho anh xem có bị gì không.

-À, trong nhà nóng quá nên em ra đây hóng gió thôi, chân em không sao đâu, anh đừng lo.

-Bị chảy ɱ.á.-ύ vậy mà bảo không sao, em đúng là lỳ lợm thật.

Nói xong Quân lôi trong Ϧóþ ra miếng băng hugo, miệng thổi thổi cho tôi bớt rát rồi băng lại, băng xong Quân nói :

-Em đó, lần sau phải cẩn thận đó nha.

-Dạ, em biết rồi. Thôi mình vào nhà đi không hai người kia chờ.

Vào nhà ăn xong dĩa trái cây thì Quân với Hưng nói đưa hai đứa tôi về nhà lấy đồ, nhưng tôi từ chối bảo là :

– Để em đặt grap rồi anh đưa họ đem qua giùm vì em mệt nên muốn ngủ.

-Ừ, vậy em vào nhà ngủ đi, tối anh đem đồ qua cho nhé.

-Thôi không cần đâu mà, a gửi qua cho em được rồi.

Quân không nói nữa mà cùng Hưng đi thẳng ra cổng, Hương khoá cổng rồi hai chúng tôi vào nhà. Vì nhà có hai phòng ngủ nên mỗi đứa một phòng cho thoải mái. Tôi mở cửa, chiếc phòng có dán giấy dán tường hình doraemon đúng ý thích của tôi luôn. Cả chăn ga gối đệm cũng là hình doraemon luôn, tôi thích quá nên nhảy lên nằm liền. Nói là mệt muốn ngủ nhưng tôi cứ lăn lộn tгêภ giường suy nghĩ về lúc Quân nói chuyện với mẹ khiến tôi đau hết cả đầu. Suy nghĩ một hồi thì cơn buồn ngủ kéo đến, tôi cưỡng lại không được nên ngủ một giấc tới tận sáu giờ chiều. Dậy xong tôi định đi tắm cho tỉnh táo nhưng chợt nhớ lúc trưa Quân bảo tối đem đồ qua chứ không chịu gửi grap nên tôi rửa mặt xong tôi đi xuống bếp thì thấy Hương đang hâm nóng lại đồ ăn. Tôi tiến lại gần nói :

-Đang định xuống hâm đồ ăn lại để ăn thì mày hâm lại cho rồi, cảm ơn nha hihi.

-Tao đang định làm xong rồi kêu mày lại ăn nè, ngủ gì mà ngủ quá vậy.

-Ai biết đâu, hihi. Tao định ngủ một tí thôi ai dè tới giờ này luôn. À lát ăn xong mày cho tao mượn điện thoại gọi về cho mẹ tí nhé.

-Ừ, lát tao đưa cho, thôi ăn đi không nguội lại mất ngon .

-Cảm ơn mày nha. Tao định để đi học ổn ổn tí sẽ kiếm gì làm thêm rồi mua cái điện thoại chứ mượn mày hoài tao ngại lắm.

-Bạn bè với nhau có gì đâu mà ngại, mày mà có suy nghĩ vậy tao giận mày á. Hay tao cho mày mượn tiền mua nè, khi nào trả tao cũng được.

-Thôi, tao không mượn đâu, cứ để tao đi làm rồi mua, mà mày đừng nói gì với Quân về chuyện tao muốn đi làm thêm nhé.

-Ừ, tao biết rồi. Thôi ăn lẹ đi rồi làm gì làm.

-Giờ chờ Quân đem đồ qua đi tắm chứ làm gì nữa đâu.

Hai đứa tôi không nói chuyện nữa mà ăn lẹ để còn dọn dẹp. Hương giành rửa chén nên tôi để nó làm, tranh thủ mượn điện thoại của nó gọi cho mẹ. Vẫn số điện thoại quen thuộc, vẫn tiếng nói của mẹ vang lên:

-Alo, alo cho hỏi ai vậy ?

-Dạ, con là Hân nè mẹ ơi. Mẹ với em Khang ăn cơm chưa?

-Hân đó hả con, mẹ với em ăn rồi, con ăn chưa. Đã tìm được nhà trọ chưa con ?

-Dạ con vừa ăn xong á mẹ. Con tìm được nhà trọ rồi, con với Hương ở chung nên mẹ yên tâm nha.

-À ở với cái Hương thì mẹ cũng yên tâm, ráng học hành cho tốt nha con. Mẹ với em Khang nhớ con nhiều lắm.

-Dạ. Con cũng nhớ mọi người nhiều lắm, mẹ với em ở nhà giữ gìn sức khỏe nhé. Con tắt máy rồi trả điện thoại cho Hương nha. Rãnh con gọi cho mẹ nhé.

-Ừ, tгêภ đấy đừng thức khuya quá nha con, giữ gìn sức khỏe nhé.

-Dạ.Con chào mẹ.

Không chờ mẹ trả lời tôi vội tắt máy, vì nếu nói thêm vài câu nữa tôi sợ mình không kìm chế được mà oà khóc lên mất. Thật sự tôi nhớ mẹ với Khang lắm, cứ nghĩ lúc trước ba mẹ con sum vầy ở với nhau vậy mà bây giờ mẹ con tôi mỗi người mỗi nơi. Càng nghĩ nước mắt tôi càng rơi, sợ Hương biết nên tôi đặt chiếc điện thoại lên bàn rồi chạy ra trước nhà ngồi tгêภ chiếc xích đu. Đang lau nước mắt thì chợt phía cổng có chiếc xe chạy tới, một thanh niên bước lại nhấn chuông.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất