Khi kết thúc cuộc gọi Hoàng Hải cũng đến được chỗ để xe, anh liền vào xe rồi lái đi.
Anh vội vã lái nhanh hơn so với bình thường nên chẳng mấy chốc mà đã đến nơi. Anh đỗ xe ở ngoài rồi vội vàng đi vào.
Anh không nghĩ Mỹ Linh cố chấp đến như vậy, cô ta bị dạy cho một bài học rồi mà còn chưa tỉnh ra vẫn còn mặt dày đến nhà tìm mẹ anh. Trần đời anh mới gặp người như cô ta lần đầu, anh cảnh cáo từ nhẹ tới nặng thậm chí đuổi việc cô ta mà cô ta vẫn không chịu nhận ra lỗi của mình nên cũng không nhận ra được dù cô ta có tìm mọi cách để yêu anh thì anh cũng không bao giờ yêu cô ta, người mà anh yêu và muốn nắm tay đi đến hạnh phúc chỉ là Thu Trà mà thôi.
Anh không muốn cô ta cứ hết lần này đến lần khác hại Thu Trà nữa nên quyết định lần này phải dứt khoát một lần cho cô ta không còn chút hy vọng nào nữa, anh sẽ vạch trần bộ mặt giả dối kia của Mỹ Linh cho mẹ anh thấy để mẹ tỉnh ngộ thì có ta mới ngộ ra được.
Vì vừa đi vừa suy nghĩ nên anh đến trước quầy của Thu Trà lúc nào không hay cho tới khi Thu Trà thấy anh ngạc nhiên hỏi thì anh mới dứt khỏi dòng suy nghĩ.
– Anh Hải sao anh lại tới đây giờ này vậy.
– Anh có chuyện muốn em đi cùng anh tới nơi này một lát, em đi cùng anh nhé, gấp lắm.
– Có chuyện gì gấp mà anh lại muốn em đi cùng thế, anh mới chở em đi làm không được bao lâu mà, em cũng mới đi làm lại với em cũng mới làm việc được một lúc thôi giờ mà đi cùng anh thì…
Trang nghe thấy vậy thì vội nói:
– Mày đi cùng anh ấy đi, anh ấy bảo có việc gấp muốn mày đi cùng còn gì, để tao nói anh Nam một tiếng cho.
– À… ừm vậy mày nói hộ tao nhé. Tao đi cùng với anh Hải một lát rồi về. Cảm ơn bạn yêu dấu nhé.
– Thôi… thôi… đi cho lẹ đi bày đặt khách sáo bạn yêu dấu.
Thu Trà cười cười rồi cởi tạp dề ra đi theo Hoàng Hải ra ngoài xe, ngồi tгêภ xe Thu Trà vẫn thắc mắc không biết Hoàng Hải đưa mình đi đâu nhưng muốn để anh chuyên tâm lái xe nên cô không hỏi. Hoàng Hải nhìn qua gương chiếu hậu thấy vẻ mặt của Thu Trà thì liền nói:
– Lát nữa em sẽ biết thôi mà.
Thu Trà mỉm cười gật đầu rồi ʇ⚡︎ựa đầu vào ô cửa sổ nhìn dòng xe hoà với dòng người tấp nập chạy hối hả.
…..
Hoàng Hải nói xong thì tập trung lái xe nên chẳng mấy mà đã đến nơi. Anh dừng xe ở ngoài cổng thì thấy trợ lý vẫn đứng ở trước cổng nhà. Anh xuống xe đi lại nói trợ lý vài câu rồi bảo trợ lý đi về.
Thu Trà thấy Hoàng Hải dừng xe trước cổng một căn biệt thự to rộng thì ngạc nhiên vô cùng, cô đang định lên tiếng hỏi thì Hoàng Hải đã ra khỏi xe đi tới nói chuyện với người đàn ông đứng ở cổng nên cô ngồi im tгêภ xe đợi Hoàng Hải.
Hoàng Hải nói với trợ lý xong thì quay lại mở cửa bảo Thu Trà:
– Tới nơi rồi, em xuống xe đi rồi mình vào trong.
Thu Trà chưa kịp lên tiếng thì Hoàng Hải đã nắm tay cô kéo rồi đóng cửa xe lại, nhanh chân kéo cô đi vào trong nhà.
Bước tới cửa anh nghe tiếng Mỹ Linh đang nói chuyện với mẹ anh mà những lời cô ta nói thì toàn là nói xấu cho Thu Trà. Anh nghe thấy vậy thì tức giận lắm muốn đi thẳng đến cho cô ta một bạt tai nhưng vì đang nắm tay Thu Trà nên anh siết chặt nắm tay hơn để kìm lại.
Thu Trà khi nghe thấy giọng nói của Mỹ Linh thì thấy quen quen chưa kịp nghĩ ra là ai thì thấy Hoàng Hải siết chặt tay cô mà bước nhanh hơn.
Hoàng Hải nắm tay Thu Trà đi vô nói:
– Con chào mẹ, hôm nay con đưa bạn gáι con là Thu Trà về đây ra mắt mẹ ạ.
Bà Thảo đang nói chuyện với Mỹ Linh nghe tiếng Hoàng Hải bà quay ra thấy anh về cùng với Thu Trà thì hết sức ngạc nhiên, bên cạnh Mỹ Linh cũng vậy.
Khi nghe tiếng Hoang Hải cô ta đã run run trong lòng lo sợ không biết những lời khi nãy của mình Hoàng Hải có nghe thấy hay không nên giả vờ mỉm cười rồi nói:
– Anh Hải về rồi đấy ạ, mấy hôm vừa rồi em không sang thăm bác nên hôm nay em sang thăm rồi nói chuyện tâm sự với bác cho bác đỡ buồn.
Hoàng Hải nói xong thì kéo Thu Trà ngồi xuống ghế cùng anh, không quên đưa đôi mắt giận dữ nhìn về Mỹ Linh. Còn bà Thảo khi thấy Thu Trà thì bà khó chịu vô cùng nên liền nói :
– Ai cho phép con đưa hạng người như cô ta vào nhà này hả. Còn cô, tôi đã nói cô tránh xa con trai tôi ra mà, tại sao bây giờ cô vẫn còn đeo bám nó vậy, lời tôi nói cô không hiểu phải không.
Thu Trà thấy Mỹ Linh ở đây rồi lúc nãy lại nghe được những lời Mỹ Linh nói về mình thì thầm hiểu tại sao bà Thảo lại có ác cảm với mình như vậy nên lên tiếng:
– Con chào bác. Anh Hải đường đột đưa con về đây không nói trước nên con không biết ạ. Còn bác nói con là hạng người thì con không biết hạng người bác nói đó có phải là do bác nghe người khác nói nên bác hiểu lầm không. Con với anh Hải yêu nhau xuất phát từ tình cảm chân thật, anh Hải yêu con còn con cũng một lòng một dạ với anh Hải. Và hai người yêu nhau đi cùng nhau thì không gọi là đeo bám đâu bác ạ
Mỹ Linh thấy Hoàng Hải nhìn mình với đôi mắt giận dữ thì chợt rùng mình nên nhanh chóng cầm tay bà Thảo nói:
– Dạ, cũng muộn rồi con xin phép bác con về ạ. Anh Hải lâu lâu mới về bác tâm sự với anh ấy nhé.
– Con ở lại đây tí ăn cơm với bác cho vui.
– Dạ thôi ạ để khi khác con mời bác đi ăn nha.
Nói xong, Mỹ Linh đứng dậy cầm túi ҳάch bước đi, nhưng chưa được hai bước thì tiếng Hoàng Hải vang lên:
– Mỹ Linh, cô đứng lại đấy cho tôi. Khi nãy những lời cô nói tôi đã nghe hết rồi, ai cho phép cô nói Thu Trà như vậy. Những chuyện cô đặt điều nói xấu về Thu Trà với mẹ tôi đừng tưởng tôi không biết. Tôi đã bỏ qua cho cô hết lần này lần khác, từ nói nhẹ cho đến cảnh cáo mà cô không biết sợ cứ để cái mồm của mình đi chơi xa vậy, không những vậy cô còn làm một việc rất bỉ ổi là thuê người đâm Thu Trà.
Mỹ Linh khi nghe Hoàng Hải nói thế thì giật mình nhưng bản tính cô ta ương ngạnh nên vẫn nói:
– Anh nói gì vậy Hoàng Hải, em có đặt điều nói xấu gì cô ta đâu, anh hỏi bác Thảo thử xem đi. Còn cô ta bị đâm thì liên quan gì tới em chứ, anh đừng ăn nói hàm hồ.
Hoàng Hải khi nghe Mỹ Linh nói thì nhếch mép cười khẩy:
– Tôi biết thế nào cô cũng sẽ chối mà, Hoàng Hải tôi khi nói và làm gì đều phải có bằng chứng rõ ràng tôi mới nói nhất là đối với một người phụ nữ xảo trá như cô thì lại càng cần phải có chứng cứ để đối chứng.
Nói xong, Hoàng Hải lấy điện thoại ra mở đoạn ghi âm của cô ta và tên Sơn lên cho bà Thảo, Thu Trà nghe. Thu Trà hết sức ngạc nhiên, không nghĩ mình bị đâm là vì cô ta còn bà Thảo thì bàng hoàng vô cùng đang đứng bỗng ngã xuống ghế. Bà cũng không ngờ rằng con bé Mỹ Linh mà bà quen biết lại là một người như vậy. Mỹ Linh ngay lập tức chối:
– Anh Hải. Đây không phải là giọng của em, chắc chắn có ai đó cắt ghép rồi vu vạ cho em đó.
Vừa nói Mỹ Linh vừa chỉ vào mặt Thu Trà hét lên:
– Có phải là cô làm đúng không, cô ganh tị với tôi vì được mẹ anh Hải yêu mến nên cô làm vậy để hại tôi đúng không hả, cô đúng là con rắn ᵭộc mà.
Thu Trà nãy giờ nghe xong thì lặng người không nói gì, ʇ⚡︎ự dưng Mỹ Linh nói cô là con rắn ᵭộc thì cô không để yên mà ngay lập tức tiến tới giáng một cái tát xuống mặt Mỹ Linh khiến cô ta hét ầm lên nhìn Thu Trà bằng đôi mắt đầy giận dữ muốn lao đến ᵭάпҺ Thu Trà thì bị Hoàng Hải ngăn lại. Thu Trà đẩy Hoàng Hải qua một bên rồi nói:
– Cái tát này là tôi dạy cho cô bài học trước khi nói xấu người khác thì nên nhìn lại bản thân mình đi. Hoá ra tôi bị đâm là do cô, tôi nhất định sẽ kiện cô ra hầu toà cho xem.
Mỹ Linh lúc này như con thú hoang, bao nhiêu công sức cô ta cố gắng thể hiện mình là cô gáι đoan trang thục nữ nhẹ nhàng trước mặt bà Thảo giờ cô ta vì giận dữ mà mất khôn, cô ta trừng mắt nói:
– Mày nghĩ mày có đủ sức để kiện tao à. Phải, tao cho người đâm mày đấy thì sao, mẹ con tao đặt điều nói xấu mày với bác gáι thì đã sao. Nhưng mày xem, bác ấy chọn tin tao chứ đâu hề tin con trai bác ấy. Nhà tao giàu có, tao lại xinh đẹp học thức cao hơn con pha chế như mày mà hà cớ gì anh Hải lại chọn mày mà không chọn tao. Tao hận là lúc đó không thể đi cùng bọn nó rồi một dao đâm ૮.ɦ.ế.ƭ mày tại chỗ để cho mày trở thành một oan hồn không bao giờ được siêu thoát.
Mỹ Linh nói xong thì một cái tát nữa lại giáng xuống khuôn mặt xinh đẹp của cô ta và người tát không ai khác đó chính là bà Thảo. Mỹ Linh bị bà Thảo tát bất ngờ, cô ta rung rưng nước mắt nói:
– Bác Thảo, sao bác lại ᵭάпҺ cháu, những chuyện cháu làm đều là vì anh Hải cả mà. Cháu muốn trở thành con dâu của bác, trở thành vợ của anh Hải mà. Không lẽ bác không thích như vậy sao.
Bà Thảo từ lúc nghe đoạn ghi âm đến giờ thì ngồi im bất động, không nghĩ Mỹ Linh lại là con người như vậy bà sốc thực sự rất sốc. Bà sẽ mãi ngồi bất động như thế cho đến khi Mỹ Linh hét lên thừa nhận là người đặt điều và đâm Thu Trà thì bà bừng tỉnh mà bật dậγ tάt Mỹ Linh.
– Cô im đi, tôi không ngờ cô lại có tâm địa ᵭộc ác như vậy, cả mẹ cô cũng vậy. Thật uổng công tôi tin tưởng hai người, tôi vì tin những lời nói của cô mà làm tổn thương Thu Trà và Hoàng Hải, cũng may hai đứa nó vẫn ở bên nhau nếu không tôi sẽ mãi ân hận.
– Bác nói vậy là bác đã chấp nhận cô ta rồi à, bác nói sẽ không bao giờ chấp nhận cô ta vào căn nhà này mà, bác chỉ chấp nhận cháu thôi. Sao bây giờ bác lại lật lọng như vậy chứ.
– Là vì tôi có mắt như mù, có tai như điếc nên mới tin cô một thời gian dài như vậy, tôi đúng là già rồi mà còn bị con nít ranh như cô lừa bây giờ tôi đã sáng mắt ra rồi. Cô mau đi ra khỏi nhà tôi ngay đi.
Mỹ Linh đưa tay chỉ thẳng vào mặt từng người nói:
– Cả nhà các người hãy nhớ ngày hôm nay đã sỉ ทɦụ☪ tôi, tôi nhất định không bao giờ quên đâu. Còn anh và con khốn này, tôi sẽ nguyền rủa anh và nó không bao giờ có hạnh phúc.
– Khi nguyền rủa ai đó thì cô nên xem lại bản thân mình xem có đủ tư cách không đã. À mà tôi còn một món quà rất là ý nghĩa, tôi sẽ tặng nó cho cô vào tối nay, hãy chờ xem nhé, đảm bảo không khiến cô thất vọng đâu. Còn bây giờ mau cút khỏi nhà của tôi.
Mỹ Linh tức lắm không nói được gì, cứ nghĩ bà Thảo sẽ bênh vực mình nhưng không ngờ bà ta cũng theo phe Hoàng Hải chống lại mình, Mỹ Linh dậm chân một cái thật mạnh rồi quay người bước đi.
Khi Mỹ Linh đi rồi thì Hoàng Hải mới nói:
– Bây giờ mẹ đã biết bộ mặt thật của cô ta rồi đấy, ngay từ lúc con gặp cô ta lần đầu tiên con đã nói là không phù hợp với con rồi mà mẹ cứ bắt ép con. Còn Thu Trà là người tốt, công việc cô ấy làm cũng lương thiện trong sạch chứ không phải như lời mẹ con cô ta nói đâu, con hy vọng mẹ sẽ hiểu.
Bà Thảo nghe Hoàng Hải nói thì ngồi xuống ghế thất thần, chỉ vì nghe những lời Mỹ Linh nói mà bà đã có ác cảm và có suy nghĩ không đúng về cô, còn đến gặp cô để nói những lời cay nghiệt bắt cô rời xa Hoàng Hải. Giờ đây khi mọi khúc mắc đã được sáng tỏ thì bà cảm thấy rất xấu hổ với Thu Trà, bà không biết phải nói gì với Thu Trà cả. Bà cứ ngồ đăm chiêu mãi một lúc sau mới nói:
– Thu Trà này, con cho bác xin lỗi con về chuyện hôm trước nhé, bác hồ đồ quá. Vì nghe lời từ một phía của Mỹ Linh và không nghe Hoàng Hải nói mà bác làm tổn thương con, con đừng trách bác nha.
Thu Trà đi lại cầm tay bà Thảo mỉm cười nói:
– Dạ, con không trách bác đâu ạ. Cũng do cô ta mưu mô lừa bác mà. Là bác không biết nên mới cư xử như vậy thôi ạ. Bác cũng chỉ vì muốn tốt cho anh Hoàng Hải nên mới thế.
Bà Thảo nghe Thu Trà nói vậy thì khẽ gật đầu trong lòng thầm nghĩ cô gáι này thật biết nghĩ chứ k phải là loại người như Mỹ Linh nói.
Hoàng Hải thấy mẹ mình nói với Thu Trà như vậy thì lên tiếng nói:
– Bây giờ mẹ đồng ý cho bọn con yêu nhau được chưa.
Bà Thảo lúc này cũng đã nghĩ thông suốt nên mỉm cười nhìn Thu Trà rồi Hoàng Hải gật đầu nói:
– Ừm. Mẹ đồng ý. Mẹ xin lỗi vì đã không nghe con nói. Giờ chuyện tình cảm của con thì do con quyết định mẹ không xen vào nữa.
Hoàng Hải nghe mẹ đồng ý thì vui mừng ôm chầm lấy mẹ.
– Con cảm ơn mẹ. Vậy mẹ đồng ý cho bọn con cưới luôn nha.
Bà Thảo ᵭάпҺ yêu con trai nói:
– Anh chỉ được cái như vậy là nhanh thôi. Đã hỏi ý người ta chưa mà xin mẹ cho cưới còn ba anh nữa đấy.
– Người yêu con chỉ còn chờ mẹ đồng ý thôi chứ người yêu con đồng ý cưới con rồi, phải không Thu Trà.
Thu Trà nghe Hoàng Hải nói vậy thì hai má ửng lên vì xấu hổ, cô khẽ lườm anh rồi nói:
– Ai đồng ý cưới anh hồi nào chứ.
– Giờ mẹ anh cũng đồng ý rồi thì em đồng ý ngay và luôn để mai anh còn về quê hỏi ba mẹ em rước em về nhà anh.
– Anh này…
Thu Trà định nói mà thấy bà Thảo cứ tủm tỉm cười nên ngại không dám nói tiếp nữa.
– Hoàng Hải thôi đừng trêu con bé nữa, muốn cưới thì phải để ba mẹ đến nhà xin phép ba mẹ Thu Trà đã chứ.
– Mẹ, vậy là mẹ đồng ý cho bọn con cưới luôn rồi đúng không.
Bà Thảo gật đầu ҳάc nhận.
Em nghe gì chưa Trà mẹ bảo đồng ý cho bọn mình cưới rồi đó. Nói rồi Hoàng Hải ôm Thu Trà nhấc bổng lên làm Thu Trà vừa ngượng vừa ngại với bà Thảo.
– Anh bỏ em xuống đi có bác ở đây mà anh làm gì kì vậy.
– Được cưới vợ cái là quên luôn có bà già này đang ở đây rồi chứ gì.
– Thì phải cưới vợ mẹ mới có cháu bế chứ, đó không phải là mong muốn của mẹ sao.
Bà Thảo nghe thế thì cười lớn:
– Đúng… đúng, phải cưới vợ để mẹ còn bế cháu nữa chứ, để tối nay ba con về mẹ bàn với ba con xem ngày rồi đến nhà Thu Trà xin phép nha.
Thu Trà nghe Hoàng Hải và mẹ nói chuyện thì càng xấu hổ hơn.
– Thu Trà này con về nói chuyện với ba mẹ trước nhé, tối bác trai về bác nói chuyện với bác trai rồi nói ngày xuống gặp ba mẹ con nói chuyện nhé.
– Dạ, con cảm ơn bác đã chấp nhận con. Con sẽ về nói chuyện với ba mẹ con ạ.
– Ừm. Bác phải cảm ơn con vì đã tha lỗi cho bác mới phải chứ. Từ giờ con rảnh lúc nào đến chơi với bác nhé.
– Dạ, con sẽ cố gắng sắp xếp công việc rồi đến chơi với bác ạ.
Hoàng Hải thấy mẹ và Thu Trà nói chuyện vui vẻ như vậy thì trong lòng anh vui lắm. Nhưng anh còn thắc mắc không biết mẹ đã nói gì với Thu Trà mà luôn miệng nói xin lỗi, lát nữa anh phải hỏi mới được.
Thu Trà ngồi nói chuyện với và Thảo thêm một lúc nữa thì cô đứng lên nói:
– Dạ, con xin phép bác con về lại quán làm việc ạ, hẹn gặp lại bác sau.
– Ừ, Hoàng Hải đưa Thu Trà về đi con, hai đứa đi cẩn thận nhé. Tối mẹ nói chuyện với ba xong mẹ gọi điện nhé.
Hoàng Hải dạ rồi cùng Thu Trà đi về quán, tгêภ đường về, Hoàng Hải hỏi:
– Khi nãy anh nghe mẹ nói xin lỗi em vì chuyện hôm trước là sao, không lẽ mẹ gặp em nói chuyện hả.
– Dạ, bác gặp em nói chuyện. Bác hỏi em cần bao nhiêu tiền để chia tay rồi rời xa anh.
– Rồi em trả lời sao.
– Khi đó em nghĩ không biết là nên lấy 1 tỷ hay 2 tỷ để rời xa anh đây, em ρhâп vân lắm. Nhưng con tιм em lại nói Hoàng Hải tốt với em như vậy, yêu thương em thế kia thì đối với em anh là vô giá. Em trả lời với bác là em sẽ không rời xa Hoàng Hải, vì con yêu anh Hải nên con sẽ không bao giờ chia tay anh ấy và rời xa anh ấy.
Hoàng Hải nghe Thu Trà nói thì mỉm cười hài lòng, không ngờ cô không làm anh thất vọng. Khi nghe cô nói ra giá 1 tỷ hay 2 tỷ anh cảm thấy có chút hụt hẫng, nhưng nghe tiếp câu sau thì anh thấy vui trở lại. Anh một tay lái xe, tay còn lại cầm tay cô đưa lên hôn và nói:
– Hai tháng nữa là tết rồi, anh sẽ nói ba mẹ xuống nói chuyện sớm với ba mẹ em rồi ra giêng anh cưới em nhé. Anh không muốn cô gáι của anh chịu vất vả hay tủi thân gì nữa, anh muốn che chở, bù đắp những tổn thương mà em đã trải qua, anh còn muốn em mãi mãi là công chúa của anh.
Thu Trà nhìn Hoàng Hải bằng đôi mắt trìu mến yêu thương mà chỉ gật đầu. Sau khi về tới quán, Hoàng Hải lợi dụng lúc gỡ dây an toàn cho Thu Trà mà hôn lên môi cô rồi mới chịu mở cửa xe cho cô xuống. Thu Trà sợ mọi người nhìn thấy nên vội đi vào trong, Hoàng Hải nhìn vẻ mặt ngại ngùng đến ửng đỏ của Thu Trà mà mỉm cười rồi quay xe đến công ty tiếp tục làm việc.