Ở lại với cả nhà một ngày thì chiều hôm sau hai vợ chồng bay về Đà Nẵng. Sau khi ҳάc nhận tình cảm với nhau thì đêm nay Bảo An không phải giả vờ mơ ngủ mới dám ôm Quân và ngược lại Quân cũng không phải đè nén tình cảm của mình với cô nữa. Cả hai ℓêп gιườпg nằm cùng một lúc và Quân chủ động để cho An gối đầu tay, ʇ⚡︎ự nguyện cho cô gác chân lên bụng. Chủ động ôm cô và nói lời ʇ⚡︎ự đáy lòng.
– Vợ gội dầu này thơm thật đấy!
– Bình thường chả thấy khen.
– Giờ anh khen bù!
– Còn chê em béo không?
– Có da có ϮhịϮ ôm mới thích!
– Dẻo miệng không kém người ta đâu!
– Anh chỉ dẻo miệng với duy nhất em!
Bảo An không nhịn được cười vì ông chồng vốn kiệm lời nhưng nay đã biết phát huy khả năng nịnh vợ rồi. Đôi mắt đắm đuối nhìn anh thì bất ngờ anh cũng nhìn lại, một tay nâng nhẹ cằm cô lên rồi ђ.-ô.ภ א.ย.ố.ภ.ﻮ…Nụ hôn từ tốn nhẹ nhàng nhưng càng về sau càng mãnh liệt…
Các cặp vợ chồng sau khi cưới đều có đêm tân hôn đáng nhớ nhưng Quân và An phải tới mãi đêm nay mới có được cảm giác hạnh phúc của đêm tân hôn là gì. Và sau giây phút mặn nồng thì cả hai đã không còn khoảng cách gì nữa.
Nghĩ tới ngày mai phải đi làm lại, Bảo An lại có ý lười biếng, thực sự cô muốn tận hưởng thêm khoảnh khắc của vợ chồng son nên gạ gẫm Quân:
– Anh ơi! Hay mai anh xin nghỉ thêm một ngày nữa được không?
– Em muốn đi đâu à?
– Em muốn anh ở nhà với em! Chúng ta chưa chính thức có được buổi hẹn hò nào!
– Ngày mai anh bận tгêภ trường không nghỉ được nhưng anh hứa tối về sẽ đi hẹn hò với em. Cho anh nợ đến tối được không? Nguyên các buổi tối và hai ngày cuối tuần này dành cho em hết!
Dẫu biết công việc lên lớp của Quân quan trọng, cũng biết anh đang bận giúp sinh viên khóa cuối làm luận án, bản thân anh cũng tất bật với việc học lên cao nhưng thực lòng vẫn muốn anh ưu tiên cho mình một chút.
– Không có ưu tiên ạ?
– Em là ưu tiên số một của anh nhưng lần này em thông cảm cho anh được không? Thực sự là ngày mai tгêภ trường anh có rất nhiều việc!
– Em biết rồi! Em không làm khó anh nữa!
Nghe giọng ỉu xìu của An thì Quân vội ngồi dậy bật điện lên.
– Em giận anh à?
– Không!
– Vậy sao mặt buồn thế?
– Thất bại kế hoạch hẹn hò đúng là có buồn thật!
– Thôi! Em đừng buồn! Anh hứa tối mai anh bù cho em!
– Anh có muốn em hết buồn không?
Tất nhiên là Quân muốn An vui vẻ, không muộn phiền rồi và nhất là vì việc anh lỡ hẹn khiến cô buồn nên Quân ngay lập tức gật đầu.
– Em nói đi! Muốn anh làm gì anh cũng làm!
– Anh nói lời phải giữ lời!
– Ừ.
– Vậy anh đi học lái xe ô tô nhé! Chiếc xe của vợ chồng mình vẫn còn chưa có tài xế đâu!
– Anh…
Nhìn thấy Quân ngập ngừng Bảo An biết anh đang nghĩ gì và cũng rất hiểu tâm tư của anh khi nhận thông tin này. Tuy nhiên là người con gáι thông minh lại khéo léo nên rất nhanh An đã ᵭάпҺ vào tâm lý của chồng.
– Em biết anh còn ngại ngùng nhưng chúng ta đã là vợ chồng rồi, mà của chồng công vợ, hơn nữa em không muốn anh đi lại nắng mưa vất vả, anh nghĩ cho em thì chấp nhận ý kiến này nhé!
– …
Quân vẫn im lặng không nói thì Bảo An tiếp tục khuyên anh.
– Mình sống là cho mình và gia đình chứ không phải sống riêng cho ai khác, cũng đừng sợ thiên hạ đàm tiếu điều gì. Nếu sống mà không ʇ⚡︎ự tin, cứ sợ này sợ nọ thì khó sống lắm!
– Được! Anh đồng ý!
Không nghĩ Quân lại đồng ý nhanh thế, thực sự là An rất muốn hét lên nhưng sau cùng đã kịp kìm bớt lại và chỉ nói:
– Đồng ý rồi là phải thực hiện không em buồn đấy!
– Không để em buồn đâu!
– Ai nói gì thì kệ người ta nhé!
– Anh sẽ không để tâm!
– Yêu chồng của em thế!
– Yêu thì hành động đi! Anh không thích nói suông đâu…
Hihi…
Nghe được lời này Bảo An thực sự rất vui, có lẽ anh đã nghĩ thông suốt thật rồi.
– Em cũng không thích nói suông. Yêu là tới!
Nói rồi Bảo An chủ động hôn Quân thì anh cũng đáp lại rất nhiệt tình. Cả hai sau đó lại cùng nhau dây dưa, cùng nhau triền miên, đắm chìm vào giây phút hoan ái nồng nhiệt nhất…
Vốn miệng đời luôn cay ᵭộc, bất công nhưng có được người vợ như Bảo An là một món quà vô giá, vậy nên dù ai nói ngả nói nghiêng lòng anh vẫn vững như kiềng ba chân. Bảo An sống giản dị, không khoe mẽ, bỏ xuống thân phận của một tiểu thư chính hiệu thì anh cũng phải làm sao cho xứng đáng với cô.
Tình yêu luôn làm lên điều kỳ diệu, biến một cuộc hôn nhân giả thành thật, minh chứng rõ ràng cho một mối quαп Һệ bền vững có tương lai. Tình cảm của Dương Hồng Quân với Bảo An ngày càng tiến triển, dù rất bận rộn nhưng cả hai vẫn luôn sắp xếp hợp lý để dành cho nhau thời gian hẹn hò cũng như hâm nóng tình cảm vợ chồng.
Trước đây Quân rất ít tham gia hội họp hay tụ tập bạn bè nhưng giờ đây Quân ʇ⚡︎ự tin đi giao lưu và hơn hết là anh muốn giới thiệu vợ mình với tất cả mọi người. Nay vừa dịp sinh nhật của đồng nghiệp Huân, Quân rất mong chờ đến giờ tan làm được đón vợ về đi cùng mình.
Nhận được tin nhắn của Bảo An ngay lập tức Quân lái xe tới công ty đón cô. Có lẽ An cũng mong ngóng như anh mong nhớ cô hay sao mà đến nơi đã thấy cô đứng chờ rồi. Quân dừng xe xuống mở cửa thì An chẳng ngại ngùng, cũng chẳng buồn để ý xem xung quanh có ai nhìn liền hôn lên má Quân thể hiện tình cảm.
– Em nhớ chồng quá!
– Không sợ ai thấy hả Sếp?
– Sợ gì! Em hôn chồng em chứ hôn trai lạ đâu mà sợ!
– Sếp mạnh dạn quá đấy!
– Thế chồng của Sếp không thích à?
– Thích!
Dương Hồng Quân cũng đáp lại tình cảm của vợ dành cho mình, anh mỉm cười rồi hôn nhẹ lên trán An.
– Mình về thôi em!
– Em đói bụng quá! Hay anh chở em đi ăn vặt được không?
– Cậu Huân lúc chiều có mời vợ chồng mình tối nay đi sinh nhật nên giờ em ăn tạm bánh mì lót dạ nhé! Mai rảnh anh đưa em đi ăn món em thích được không?
– Dạ… Thế thôi, mình về nhà còn chuẩn bị đi không muộn!
Nói thế nhưng Quân vẫn đỗ xe mua cho Bảo An chiếc bánh ăn tạm, anh rất hiểu sở thích đơn giản của vợ và thuộc luôn giờ háu đói của cô. Còn An nhận được chiếc bánh mì nhỏ nhưng niềm vui thật lớn lao, không có gì bằng sự quan tâm và thấu hiểu của người chồng dành cho mình. Thật sự rất hạnh phúc và hãnh diện…
Vốn là người có gu ăn mặc nên dù người có hơi mũm mĩm An cũng biết cách che giấu đi khuyết điểm của mình. Tối nay sinh nhật bạn của chồng nhưng dù gì cũng là lần ra mắt cả Khoa của anh nên cô rất lưu tâm. Chọn một chiếc váy không quá sang trọng nhưng cũng không được kém phần lịch sự. Tuy có chút khó khăn nhưng sau cùng An cũng tìm được chiếc váy dung hòa vừa đủ các yếu tố. Trang điểm nhẹ nhàng An bước ra ngoài thì Hà Vi suýt xoa:
– Oa! Chiếc váy này chị mặc đẹp quá chị ơi! Đỉnh của đỉnh ạ!
– Thật không?
– Thật ạ! Anh! Anh đứng lại với chị em xem nào!
Miệng nói tay kéo anh trai cái vèo áp sát vào chị dâu xong Vi đứng ngắm nghía:
– Được! Quá được!
– Em làm quá không vậy Vi?
– Anh đúng là chẳng biết gì cả! Đứng im em ngắm lại xem nào!
Hà Vi ngó nghiêng một lượt rồi đưa tay chỉnh trang lại áo sơ mi cho Quân.
– Được rồi! Phải thế này chứ! Chúc anh chị đi chơi vui vẻ nha!
– Em đúng là lắm chuyện!
– Anh đừng có cho em là làm việc thừa! Em cá tối nay các anh chị đồng nghiệp của anh phải lác mắt vì chị dâu của em đấy nên anh phải chỉn chu như này mới cân xứng. Mà công nhận chị dâu em mua đồ cho anh đẹp thật. Em thấy cái áo sơ mi nào anh mặc cũng vừa vặn không phải sửa một ly lai nào!
– Là tại anh có form người chuẩn!
– Anh giờ cũng biết ʇ⚡︎ự nhận mình chuẩn cơ đấy!
– Chả thế thì sao vợ nhỉ? Không nói với nó nữa! Mình đi thôi em!
Bảo An buồn cười vì cuộc đối thoại của hai anh em Quân. Hà Vi là cô bé đáng yêu, hiền lành còn vui tính nữa. Nói đúng ra cô có được cuộc sống vợ chồng hạnh phúc viên mãn như này đều nhờ công của Vi hết. Duyên nợ cô đến với Quân cũng bắt nguồn từ cô bé Hà Vi này.
– Nếu em tin tưởng con mắt chọn đồ của chị thì mai chị dẫn em đi mua nha!
– Hi hi… Được thế thì còn gì bằng ạ!
– Vậy chốt thế nhé! Giờ anh chị đi đã!
– Vâng. Em chúc anh chị đi chơi vui vẻ ạ!
– Bye em!
Hai vợ chồng lên xe rời đi, lúc này Quân mới khen bộ đồ mà cô mặc.
– Vợ mặc bộ này anh rất thích!
– Vậy sao?
– Rất đẹp mà trang điểm cũng xinh nữa!
– Thế bình thường em không xinh à?
– Xinh nhưng hôm nay xinh hơn. Xem ra vợ anh còn nhiều tài lẻ lắm!
– Em chỉ mỗi nấu ăn là hạn chế thôi nhé!
– Thế nên ông trời mới ghép mình thành một đôi để cho phù hợp đấy!
– Nói vậy là anh bảo mình nấu ăn giỏi còn khẳng định em nấu tệ đúng không?
– Thực tế là vậy mà!
– Đêm nay phạt anh ngủ dưới đất!
– Em nỡ sao?
– Cứ đợi tới lúc đó đi rồi biết em có nỡ hay không?
– Ha ha…
Hai vợ chồng nói tới đây thì vừa hay đến nhà hàng tổ chức tiệc, tạm dừng cuộc nói chuyện, Quân đỗ xe vào vị trí rồi hai vợ chồng tiến vào trong nhà hàng. Mọi người cũng đã tập trung đủ cả chỉ còn chờ hai vợ chồng anh.
Cũng nghe các sinh viên khoe Quân có vợ rồi nhưng hôm nay mới chính thức đối diện thì đúng là rất xinh đẹp và có gu thẩm mỹ. Mấy đồng nghiệp nữ bắt đầu bàn tán còn đồng nghiệp nam thì chỉ nhìn Quân tủm tỉm cười. Chủ nhân bữa tiệc nhìn cảnh vợ chồng anh tình cảm khoác tay nhau tiến vào thì vui vẻ hô lên:
– Cả nhà chờ mỗi hai người thôi đấy!
– Chúng tôi đến đúng giờ, chỉ là mấy cô cậu ham ăn đi sớm thôi!
– Thì anh vẫn biết khoa mình hay ăn còn gì!
Nghe Huân nói câu này thì cả nhóm cười phá lên. Mọi người nói đùa thêm mấy câu nữa thì Huân bắt đầu đi vào chủ đề chính.
– Nhóm mình có thành viên mới thì anh Quân có nên báo cáo gì không nhỉ?
– Cậu đã nói thế thì tôi cũng xin phép một chút. Xin giới thiệu với cả nhà đây là Bảo An. Vợ của tôi!
– Ơ… Bọn em đã được ăn cưới gì đâu nhỉ? Mọi người thấy tôi nói đúng không?
Mặc dù Huân biết rõ nhất so với các đồng nghiệp khác nhưng vẫn cố tình trêu Quân để anh khó xử, ấy vậy mà Quân không hề nao núng còn vô tư nói:
– Chúng tôi vì một số lí do của gia đình nên chỉ đăng ký kết hôn trước. Còn đám cưới hẹn mọi người vào dịp thuận lợi sẽ thông báo!
– Oa… Thế mà anh giấu kỹ thế!
– Tôi không giấu kỹ mà tại chưa có cơ hội ra mắt mọi người, nhưng nay nhân dịp sinh nhật cậu Huân tôi cũng mạo muội đưa vợ đến chào hỏi cả nhà luôn.
Bảo An đứng bên cạnh nghe chồng nói vậy thì bấy giờ lên tiếng:
– Em chào các anh các chị! Em là Bảo An, vợ của anh Quân. Rất vui hôm nay được tham dự tiệc sinh nhật của anh Huân và làm quen với mọi người ạ!
– Chào chị An nhé! Người nhà cả. Mấy anh em thực ra là đang đùa cho vui thôi nên chị đừng có ngại nhé!
Tiếng của Huân vang lên tiếp lời thì An cũng vui vẻ đáp lại:
– Dạ. Em không ngại gì đâu. Mà chắc em ít tuổi hơn anh nên anh đừng gọi em là chị được không?
– Thôi được rồi. Tuổi tác không quan trọng, cách xưng hô cũng chỉ là lịch sự nên anh em mình cứ ʇ⚡︎ự nhiên nhé. Cả nhà mình vào tiệc thôi!
– Dạ. Vâng.
Buổi sinh nhật hết sức vui nhộn, mọi người ai cũng hòa đồng vui vẻ, thực sự là không có cảm giác lạc lõng hay bị soi mói, mấy bạn nữ chưa có gia đình rất lịch sự, có giới hạn. Bảo An thấy đồng nghiệp của chồng như vậy cũng quá ổn và an tâm thì ghé tai anh nói nhỏ.
– Xem ra em không cần phải lo anh đi dạy bị mấy đồng nghiệp nữ cua mất!
– Anh đặt dấu chấm than hết rồi nên không có ai liếc mắt đưa tình đâu mà em lo!
– Anh ʇ⚡︎ự tin nhỉ?
– Quá ʇ⚡︎ự tin ấy chứ!
Bên này hai vợ chồng vừa ăn vừa nói chuyện, bên kia mấy người cũng rất rôm rả thì bất ngờ có tiếng của một cô gáι vang lên.
– Em chào cả nhà! Mọi người sinh nhật đông vui thế này mà không nhớ tới em gì cả! Buồn quá!
Nghe được giọng nói nhẹ hàng có phần yểu điệu này thì cả nhóm đồng loạt quay lại và Quân cũng đưa mắt nhìn lên. Không phải ai khác mà là Bích Ngân. Ba năm không gặp cũng có nhiều thay đổi quá…