Người Không Thể Với Tới – Chương 8

Vũ Linh 266

Tác giả: Hạ Long

– Vào nhà đi!
– Vâng.

Khánh Linh gật đầu vâng dạ rồi bước theo sau Thành Nam đi vào trong. Lúc này Phương Oanh từ tгêภ tầng đi xuống, chứng kiến cảnh người trước, người sau cùng nhau đi vào thì hận không thể tát cho Linh mấy cái. Có điều dù tức giận là thế thì cô ta cũng không dám thể hiện, vẫn giọng điệu ngọt nhạt quan tâm, hỏi han.

– Anh và Linh vừa đi làm về à? Hai anh em có mệt không?

Thành Nam trước câu hỏi quan tâm của Oanh lại không mảy may để ý, anh lách người bước thẳng lên tầng làm cô ta ngượng chín mặt. Khánh Linh thấy tình cảnh không mấy vui vẻ này liền tránh đi nhưng Oanh vì sượng quá mà giận cá chém thớt.

– Đứng lại!
– Có việc gì sao chị?
– Con mất dạy! Tao cho mày ăn ở nhà tao mà mày dám tơ tưởng, quyến rũ anh ấy à? Mày đúng là con giáp thứ 13!

Không đâu bị chị ta cҺửι bới, mắng nhiếc làm Khánh Linh tức lắm. Nhưng nghĩ giờ cãi nhau tay đôi chỉ khiến làm rối tung mọi chuyện. Thôi thì một điều nhịn là chín điều lành.

– Em không có làm mấy chuyện thất đức đó nên chị đừng có nói bừa!
– Mày suốt ngày rỉ tai bà nội, rồi làm ra vẻ đáng thương trước mặt Thành Nam, mày tưởng tao không biết à? Bởi thế nên mày từ con nấu cơm thuê giờ nghiễm nhiên trở thành cháu gáι yêu quý của bà ta. Được ăn ngon mặc đẹp, hỗ trợ học phí rồi còn sắp xếp cho một công việc tốt nữa. Mày nói xem! Mày không nịnh bợ bà ấy, không lấy lòng Thành Nam thì thử hỏi một đứa thấp hèn như mày liệu có tất cả những thứ đó không?
– Chị đang mất kiểm soát nên em không nói nữa! Em về phòng đây!
– Mày … Con khốn! Đứng lại cho tao!

Phương Oanh tiếp tục lên cơn điên dại, mắt trợn tròn, đỏ ngầu hét to và cùng lúc hành động vươn tay kéo tóc của Khánh Linh giật mạnh làm cô không kịp trở mình ngã ngửa ra phía sau…

– Á…
– Cho mày ૮.ɦ.ế.ƭ này!
– Chị Oanh! Bỏ em ra!
– Á….

Nghe tiếng ầm ĩ bên ngoài mấy người giúp việc vội chạy ra, cùng lúc đấy cả bà Loan và cô Luận cũng lật đật đi tới thì vừa hay chứng kiến cảnh Phương Oanh đè lên người Khánh Linh tát bôm bốp mấy cái liền…

– Dừng tay lại!
– …!!!
– Bà bảo dừng tay lại mà cháu không nghe hả Oanh?

Bà Loan phải quát đến câu thứ hai thì Phương Oanh mới miễn cưỡng buông tay nhưng ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống kia vẫn chĩa vào Khánh Linh cảnh cáo cô.

Đúng là con người quá quắt, bà Loan thực sự không thể chấp nhận được thái độ xấc xược vô lý của Oanh liền không kiêng nể mà lên tiếng tiếp:

– Cháu lại muốn làm loạn cái nhà này phải không?
– Bà chỉ biết bênh nó! Cháu mới là con cháu của nhà này đấy!
– Cháu còn biết mình là ai sao?
– Bà suốt ngày chỉ biết trách cứ cháu mà không xem lại bản thân. Bà có biết nó dám vênh váo, lên mặt với cháu như ngày hôm nay là do bà dung túng không?

Bà Loan thực sự cạn lời với cô cháu dâu này. Con người chỉ biết trách cứ người khác, thích đổ lỗi cho người khác, coi mình là trung tâm của vũ trụ thì sao hiểu được cái gọi là sự tôn trọng.

– Cô quá là hỗn hào nhưng giờ tôi không thèm chấp với cô nữa! Từ mai cô dọn luôn ra khỏi nhà tôi!
– Bà đừng ỷ mình là chủ sở hữu ngôi nhà mà đuổi cháu dễ dàng. Bà nên bàn bạc chuyện này với chồng của cháu đã!
– Không cần bàn bạc đâu. Cô dọn luôn bây giờ đi!

Phương Oanh bực bội lớn tiếng cãi nhau với bà Loan cho bõ tức vậy thôi chứ làm gì muốn rời đi. Nhưng việc cô ta to mồm cũng là vì nghĩ Thành Nam đang tắm tгêภ kia. Ai ngờ anh đã đi xuống từ bao giờ và còn thẳng thừng lên tiếng đuổi đi không một chút lưu tình.

– Anh… Anh vừa mới nói gì?
– Cô ra khỏi nhà tôi ngay lập tức!
– Anh dám đuổi em?
– Chuyện cô khinh bỉ người khác đã là chuyện tôi không hài lòng nhưng việc cô năm lần bảy lượt ҳúc ρhα̣m, hỗn hào với bà nội thì tôi không thể chấp nhận.
– Được! Anh đuổi em thì đừng có hối hận đấy! Em sẽ mang con của anh đi khỏi nhà ngay bây giờ!

Thông tin cô ta mang thai khiến cả Thành Nam và bà Loan hết sức sửng sốt, ngạc nhiên. Chẳng phải mấy năm nay hai người đều mong mỏi có một đứa bé hay sao?

– Cô vừa mới nói gì?
– Anh trước đây luôn nói thương em, yêu em vậy mà thời gian vừa rồi em có chút thay đổi tâm tính, nóng giận đã vội thái độ, ghét bỏ em. Anh có biết em như vậy là vì đâu không? Là vì con của anh đấy! Bác sĩ bảo phụ nữ có bầu đôi khi cáu gắt là chuyện thường tình. Vậy mà anh không hiểu còn đối xử tệ bạc nữa…Hic…hic…
– Có đúng là cô đang mang thai?
– Giấy siêu âm em để tгêภ phòng. Cả buổi cố nhịn đợi anh về khoe mà anh lại bỏ lơ đi rồi còn hắt hủi em nữa…Hic… hic…
– Được rồi! Để mai tôi chở đi khám!
– Em đã cùng mẹ đi khám sáng nay rồi! Lát em đưa phiếu kết quả siêu âm cho anh xem!
– Nếu đã có em bé thì từ nay đừng có để tâm trạng nóng nảy như vậy nữa. Muốn gì cứ nói nhưng không được có thái độ với bà nội! Em biết thừa là anh chỉ còn mỗi mình bà là người thân. Trong trường hợp hai bà cháu vẫn không thể hòa thuận được thì nên tránh chứ nhất định không được cãi với bà!
– Vâng. Em sẽ rút kinh nghiệm! Bà ơi! Cháu xin lỗi bà nhé! Lần sau cháu không vô lễ với bà nữa ạ! Bà đừng giận cháu nữa nha bà!

Phương Oanh nũng nịu hứa với Thành Nam xong liền mặt dày nói lời xin lỗi ngon ngọt với bà Loan khiến bà cũng không có cớ để mắng, để đuổi cô ta nữa. Biết lúc này chẳng thể nói thêm điều gì nên bà quay qua hỏi han Khánh Linh:

– Cháu không sao chứ?
– Dạ! Cháu không sao bà ạ!
– Vậy về phòng tắm rửa rồi ăn tối không đói!
– Vâng ạ!

Mọi người sau đó giải tán. Khánh Linh trở về phòng cũng đi tắm cho khoan khoái người ngợm.

Vào phòng tắm, cô xả mạnh nước ấm lên người như muốn gột bỏ hết những ấm ức phải nhận. Ở công ty đã đủ thảm rồi, vậy mà về nhà cũng không thoát khỏi cảnh bị ħàɲħ ħạ, nhiếc móc vô căn cứ… Nghĩ mà nản…

Có điều nghĩ mãi thì đau đầu mà cũng không giải quyết được việc gì nên Khánh Linh quyết định bỏ qua một bên. Chuyện tới đâu thì xử lý tới đó, còn việc cần phải làm bây giờ là khiến cho no cái bụng trước đã.

Khánh Linh mặc quần áo chỉnh tề rồi bước ra khỏi phòng. Bữa nay cô về muộn nên cả nhà đã ăn cơm trước, chỉ còn một mình nên Linh cũng ăn qua loa.

Lấy có hai món đơn giản rồi ngồi xuống bàn ăn thì vừa lúc Thành Nam cũng tiến vào. Khánh Linh dừng đũa lên tiếng hỏi anh:

– Anh cũng chưa ăn ạ?
– Ừ!
– Vậy, anh ngồi đi! Em hâm thêm đồ ăn!

Thành Nam gật đầu rồi kéo ghế ngồi xuống đối diện. Anh chờ Linh dọn xong đồ ăn ra thì bấy giờ mới nói chuyện lúc trước.

– Chuyện khi nãy, tôi thay mặt Oanh xin lỗi em! Có gì em thông cảm nha!
– Dạ. Em không để bụng đâu ạ!
– Cảm ơn em!

Dù Khánh Linh nói không để bụng nhưng Thành Nam hiểu việc ʇ⚡︎ự nhiên bị ҳúc ρhα̣m và bị ᵭάпҺ oan như thế làm sao có thể quên đi dễ dàng.

– À… Từ mai em không cần phải xuống phòng kinh doanh làm việc nữa.
– Sao ạ?
– Mai em bắt đầu tiếp nhận công việc làm thư ký cho tôi! Cô thư ký cũ vừa mới báo nghỉ vì việc gia đình. Để không mất công tuyển người thì em đảm nhiệm thay đi!
– Nhưng mà em đâu có kinh nghiệm. Lỡ hỏng việc của các anh thì sao?
– Chịu khó học trợ lý Từ vài hôm là quen!

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất