Người Không Thể Với Tới – Chương 16

Vũ Linh 222

Tác giả: Hạ Long

Mới sáng ra mà nhà đã tất bật rộn ràng. Thấy người ra vào khuân vác lỉnh kỉnh đồ đạc từ tгêภ tầng xuống khiến Khánh Linh ngơ ngác. Không biết có chuyện gì mà lại vứt hết đồ ra ngoài thế kia.

– Cô ơi! Cô Luận ơi… Nhà có chuyện gì vậy ạ?
– À… Là cậu Nam cho thay hết nội thất trong phòng với sơn sửa lại.
– Thế đồ này vứt hết đi sao hả cô?
– Không vứt. Cô đã liên hệ được mấy chỗ người ta xin rồi. Không sợ lãng phí đâu mà lo!
– Vâng. Thế thì tốt quá! Chứ cháu tưởng đồ còn mới mà bỏ bỏ đi thì phí lắm!
– Thực ra bỏ cũng có lí do cả đấy!

Cô Luận thở dài xong kéo Linh ra một góc nói nhỏ.

– Là cậu Nam không muốn dùng qua những thứ mà bé Oanh nó chạm phải. Có lẽ cậu Nam không muốn bị ám ảnh bởi sự dơ bẩn của cô ta.
– À… Vâng. Thôi. Cháu xin phép đi làm đây ạ!
– Ơ… Còn chưa ăn sáng mà?
– Dạ. Nay cháu không thấy đói. Để tới trưa cháu ăn một thể ạ! Cháu chào cô!
– Cái con bé này…

Cô Luận mắng vốn còn chưa dứt câu thì Khánh Linh đã chạy ra tới ngoài sân rồi. Cô sau đó chạy xe máy tới công ty thì vừa hay gặp trợ lý Từ cũng đến.

Đối với trợ lý Từ, Khánh Linh chỉ là có hảo cảm thôi chứ không có tình ý nam nữ. Nhưng trợ lý Từ thì thích cô ra mặt luôn. Mới tối qua mời cô đi xem phim mà giờ đã tính chuyện tối nay đi hẹn hò ăn uống tiếp.

– Khánh Linh! Tối nay em đi ăn cùng anh nha!
– Nay em phải đi học rồi anh ạ!
– Vậy, anh đợi em lúc tan học thì cùng đi cũng được!
– Dạ! Chắc để lần khác đi anh! Mấy nay bận mải công việc em về muộn suốt, không giúp gì được cho bà Loan hết. Đi tiếp em ngại lắm!
– Vậy hôm sau mình cùng đi nha!
– Lúc nào em sắp xếp được em nhắn anh nhé! Chứ em không hứa trước ạ!
– Ờ… Được!

Trợ lý Từ bị từ chối khéo thì có chút buồn, nhưng nghĩ chuyện tình cảm không thể một sớm, một chiều mà có ngay được nên đành chờ đợi cơ hội khác.

Cùng lên một tầng làm việc nhưng lại rẽ vào hai phòng khác nhau. Trợ lý Từ đi về hướng đối diện còn Linh vào phòng làm việc chung với Thành Nam.

Sau giây phút chuyện trò riêng tư thì có chút ngại ngùng chứ khi vào việc chính thì hai người đúng là cάпh tay phải và cάпh tay trái đắc lực của Thành Nam.

Việc chuẩn bị cho triển khai dự án cơ bản đã ổn định. Chỉ chờ bản kế hoạch của trưởng phòng Tô xem thế nào thì Nam sẽ cho thực hiện bước tiếp theo.

Trước đấy Thành Nam hay bàn bạc kĩ với trợ lý Từ nhưng từ ngày phát hiện ra nhân tài là Linh thì anh hay hỏi ᵭάпҺ giá của cô. Một phần cũng là luyện thêm kỹ năng cho Linh nhưng phần lớn là xem những phán đoán mới mẻ của giới trẻ ra sao.

– Linh này! Em kiểm tra qua tài liệu của bên Hoa Sen đi! Có gì nói thử ý kiến xem!
– Sếp định ᵭấu thầu dự án này tiếp ạ?
– Em thấy sao?
– Hoa Sen nổi tiếng quá rồi. Nếu bảo em cho ý kiến có phải là Sếp đang thử em không?
– Thì cứ nói ý kiến đi!
– Em thích mạo hiểm! Không biết ý Sếp có giống ý em không?

Không ngờ Khánh Linh lại chọn trả lời ngay khi chưa xem qua tài liệu về đối tác. Giỏi thì giỏi nhưng việc ʇ⚡︎ự tin quá thế này anh cần phải bảo ban lại. Cẩn thận là đức tính rất cần đối với một người làm kinh doanh nên việc nhanh ẩu là phải loại bỏ ngay.

– Em muốn mạo hiểm cũng nên xem qua tài liệu về đối phương đã chứ! Mạo hiểm cũng phải có căn cứ, hiểu không?

Nghe Thành Nam trách cứ mình có ý nóng vội, lơ là thì Linh chỉ cười mỉm. Xong cô cũng không để Nam hiểu lầm mình lâu nên đã giải thích ngay sau đó.

– Sếp yên tâm! Trưa nay lúc Sếp đi ra ngoài. Em dọn dẹp bàn làm việc của Sếp thì đã xem qua rồi! Không chỉ một lần đâu mà tới mấy lần liền. Em biết làm việc với Sếp là phải kỹ càng, cẩn thận nên em không dám nói bừa đâu ạ!
– Dạo này em cũng liều lĩnh nhỉ? Em dám xem tài liệu cơ mật khi chưa có sự cho phép của tôi?

Ở chung nhà lâu ngày nên Khánh Linh cũng hiểu con người của Nam. Miệng anh chỉ nói nghiêm vậy chứ trong bụng không có xấu xa. Cô cũng coi như anh dọa vốn nên cứ thủng thẳng trả lời.

– Tài liệu mật mà Sếp lại để hớ hênh thế sao?
– Tôi để như nào là việc của tôi! Mà phòng này còn ai dám vào!
– Sếp nói vậy là tất cả trách nhiệm bảo vệ là của em rồi! Vậy nên em xem qua cũng là cẩn thận giúp Sếp thôi!
– Lần sau mà ʇ⚡︎ự tiện tôi trừ lương!
– Lương em có bao nhiêu đâu mà Sếp cứ dọa trừ thế nhỉ?
– Có bao nhiêu trừ bấy nhiêu!

Hôm nay ông trời đi vắng, Thành Nam có vẻ nói nhiều mà còn có ý hài hước nữa. Tính ra thì Nam rất được đó chứ, vậy mà Phương Oanh không biết trân trọng.

– Khánh Linh! Khánh Linh?
– À… Dạ…
– Sợ bị trừ lương thật hay sao mà tôi gọi mấy câu không nghe thế hả?
– À… Thì dân làm thuê như em lại chả sợ. Có mấy đồng để tiết kiệm, nếu bị trừ thật thì em tiếc lắm Sếp ạ!
– Không muốn bị trừ thì tập trung vào!
– Sếp có gì chỉ thị em à?
– Ừ. Tài liệu này em về nghiên cứu thêm đi! Có gì bàn với cậu Từ rồi hai người ʇ⚡︎ự quyết định nhé!
– Ơ… Không cần bàn lại với Sếp sao ạ?
– Cho hai người ʇ⚡︎ự xử lý! Trúng thầu lần nữa tôi đặc cách em làm nhân viên chính thức luôn!

Ơ… Thế này có gọi là ưu ái không nhỉ? Không đâu! Mình làm bằng thực lực mà! Ai nói gì kệ đi!

– Vâng. Em cảm ơn Sếp!
– Chuẩn bị triển khai gói thầu sắp tới, nếu em muốn cảm ơn tôi thì cùng cậu Từ quán xuyến công việc chặt chẽ vào! Tôi cho phép em xử lý thẳng tay đối với những thành phần làm ăn chểnh mảng, thiếu trách nhiệm! Kể cả cô Nga, em cũng không cần phải nhân nhượng!
– Em hiểu ạ!
– À… Còn việc em muốn hẹn hò với cậu Từ thì cứ đi thoải mải! Về phần bà nội tôi sẽ nói giúp cho!
– …!!!

Tự nhiên chuyện nọ sọ chuyện kia. Mà cô hẹn hò với trợ lý Từ hồi nào?

– Em… Em làm gì có hẹn hò với ai?
– Tôi không có nghiêm khắc yêu đương trong công ty miễn mọi người đảm bảo công việc là được. Mà cậu Từ cũng ʇ⚡︎ử tế, em cứ hẹn hò thử đi!
– Em không có!
– Được rồi! Tôi chỉ tạo điều kiện đến vậy thôi còn sau đó tùy thuộc vào hai người. Sắp đến giờ tôi hẹn với khách hàng rồi nên em cũng chuẩn bị đi!
– Vâng.

Không hiểu cái người này hôm nay sao lại lắm chuyện thế không biết. Cứ như là anh trai lo lắng cho em gáι, sợ em gáι ế mà phải giục đi hẹn hò thử. Ai khiến quan tâm chuyện thừa thãi ấy chứ…

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất