Thục Oanh sau một hồi thử đi thử lại thì cảm thấy hơi khát nước, nên liền quay sang nhân viên hỏi :
-Em ơi, chị hơi khát nước, gần đây có quán nào không, em gọi hộ chị một ly cam vắt với một ly cafe sữa giùm chị nhé.
-Dạ, gần đây có quán này bán nước nè, chị chờ em một tí để em gọi cho nha.
-Nếu được vậy thì tốt quá, chị cảm ơn nha.
Nói xong thì nhân viên gọi cho quán của Hân đang làm để oder nước, anh Long liền pha chế rồi nhờ Hân đem đi sang giao giùm. Thục Oanh sau khi nhờ nhân viên được thì trong lòng mừng thầm, mong cho người giao nước sẽ là Hân. Quân đang cắm cúi bấm điện thoại thì tiếng Thục Oanh vang lên :
-Anh ơi, khi nãy em có nhờ bạn nhân viên oder nước, anh trả tiền hộ em nhé.
-Được rồi, em lo lựa váy đi.
Thục Oanh cười cười rồi tiếp tục chọn váy. Tôi ở quán bắt đầu đem nước qua, khi tới nơi tôi mở cửa đi vô hỏi :
-Em là nhân viên bên quán nước đem nước qua đây ạ, ai là người oder thì nhận giùm em ạ.
Quân đang bấm điện thoại nghe giọng nói quen thuộc, cứ nghĩ là giọng nói giống nhau thôi, nhưng khi Quân vừa ngước lên, thì thật không ngờ người này chính là Hân. Trăm ngàn lần, Quân nghĩ đây chỉ là sự trùng hợp thôi, đang định mở lời thì Thục Oanh đi từ bên trong ra ôm lấy tay Quân rồi nói :
-Ôi, nước đến rồi này, anh trả tiền hộ em nhé. Ơ kìa, bạn giao nước này quen quen, có phải Hân không.
Tôi nãy giờ đứng nghe nhưng không muốn đụ.ภ.ﻮ ς.ђ.ạ.๓ đến hai người họ nên liền nói :
-Tiền nước ςủ-α q-μý khách là năm mươi ngàn, mời quý khách thanh toán tiền để tôi còn về quán làm việc ạ.
Quân nãy giờ đứng như trời trồng, nghe đến thanh toán tiền thì móc trong ví ra một trăm ngàn đưa cho Hân rồi nói khỏi thối. Thục Oanh đứng kế bên nói thêm :
-Tháng sau là đám cưới của mình và anh Quân, sẵn gặp Hân ở đây thì mình mời bạn tới ngày đó đến chung vui cùng hai vợ chồng mình nhé.
-Cảm ơn lời mời nhưng xin lỗi tôi không rãnh để đi. Chúc mừng hạnh phúc hai người nhé.
Tôi nói xong thì rút trong túi tạp dề ra năm mươi ngàn nhét vào tay Quân rồi vội chạy ra khỏi tiệm. Vừa chạy nước mắt tôi vừa rơi, thì ra hôm nay hai người họ đi chọn váy cưới vậy mà tôi cứ nghĩ Quân sẽ đến gặp tôi năn nỉ nói muốn quay lại với tôi. Nhưng không, tôi đã lầm, đã lầm thật rồi, khi về gần đến quán tôi vội lấy tay lau nước mắt rồi đi vào bỏ tiền vô tủ. Anh Long đang pha nước thấy mắt tôi đỏ hoe thì quay sang hỏi :
-Em sao vậy Hân, có chuyện gì vậy, hay ai ЬắϮ пα̣t em mà mới đi giao nước về mắt đỏ vậy.
-Dạ, không có gì đâu, bụi bay vào mắt em đó chứ lớn rồi ai thèm khóc nhè đâu.
-Thật không đó hay lại xạo anh vậy.
-Em nói thật mà, thôi anh lo pha nước đi để em mang ra cho khách nè.
Anh Long không nói nữa mà chuyên tâm pha nước để cho tôi mang ra cho khách, cả buổi làm tôi nghĩ đến việc khi nãy nên làm việc không ra hồn, tôi bất lực liền kiếm một góc khuất ngồi xuống ôm đầu gối khóc nức nở.
…..
Quân sau khi gặp Hân trong hoàn cảnh như vậy thì luôn cảm thấy mình là con người tệ bạc, mang Ϯộι lỗi đầy mình. Thục Oanh thấy cả hai người như vậy thì đắc ý cười thầm, tuy không nói ra nhưng đủ hiểu cho dù hai người họ có yêu nhau đến mức nào thì cũng sẽ chia tay thôi. Thấy Quân ngồi trầm ngâm, Thục Oanh giả vờ đi đến ngồi xuống cạnh rồi hỏi :
-Anh sao vậy, mệt mỏi ở đâu à. Hay là mình về đi.
-Ừ, anh cảm thấy hơi mệt, chúng ta về thôi.
Thục Oanh gật đầu rồi khoác tay vào Quân cùng nhau đi ra xe. Tгêภ đường về, Quân thẫn thờ suy nghĩ còn Thục Oanh thì nói về những chuyện cần làm để đám cưới của hai người sẽ thật hoàn hảo. Nói một hồi thì cũng đến nhà, Quân mở cửa cho Thục Oanh xuống xe đi vào nhà, còn mình thì nói bác tài xế lái xe ngược lại về hướng nhà Hân. Khi tới nơi biết Hân đi làm chưa về nên Quân ngồi ở cổng đợi.
Tôi ngồi khóc chán chê xong rồi thì đi nhanh vào toilet rửa sạch mặt mũi sau đó đi lại nói với anh Thuận :
– Hôm nay em hơi mệt nên anh cho em về sớm một tí nhé.
-Em mệt sao vậy, có cần uống tђยốς không, anh mua cho.
-Dạ, không cần đâu anh, em về nghỉ một lát là khoẻ ngay thôi.
-Vậy thôi em về trước nghỉ ngơi cho khỏe đi nhé.
-Dạ, em cảm ơn anh .Em về nha.
Anh Thuận gật đầu còn tôi đi lại quầy lấy balo đeo lên rồi dắt xe ra về. Vừa đến nhà, tôi thấy có một người ngồi trước cổng, tôi dựng xe xuống để đi lại mở cổng thì người đó ngẩng mặt lên. Tôi nhận ra ngay đó là Quân, nên bình tĩnh nói chuyện :
-Anh còn đến đây làm gì nữa vậy, không về nhà chuẩn bị cho đám cưới của mình đi.
Quân nghe tôi nói vậy trong lòng chắc cũng có chút xót xa nên đứng dậy ôm chầm lấy tôi rồi nói :
-Anh xin lỗi em, tất cả là do anh nhu nhược mà ra. Trước kia anh từng nói sẽ mãi mãi bảo vệ em nhưng bây giờ chắc anh không làm được nữa rồi. Nhưng một bên tình, một bên hiếu, anh thật sự không còn sự lựa chọn nào khác nữa. Em tha thứ cho anh nhé.
-Anh bỏ em ra đi, giữa chúng ta kết thúc rồi nên giờ anh có nói gì cũng vậy thôi. Sau này cũng đừng đến đây tìm em nữa, chờ em tìm được phòng mới sẽ trả căn nhà này lại cho anh.
Quân buông tôi ra, ánh mắt thống khổ nhìn tôi nói :
-Em cứ ở đây đi, hôm trước em cũng nói sẽ chuyển đi, giờ cũng nói vậy. Em đừng biến mất khỏi tầm mắt của anh được không. Anh xin em đó Hân à.
-Thôi anh lo về nhà sớm đi, em mệt nên vào nhà đây.
Tôi nói xong không chờ Quân trả lời mà dắt xe rồi đóng cổng đi vào nhà. Quân bên ngoài gọi Hân mãi không thấy Hân trả lời nên bất lực ngồi xuống cổng một hồi lâu thì mới chịu bắt taxi về.
Tôi vào phòng lấy quần áo đi tắm rồi leo ℓêп gιườпg nằm suy nghĩ. Biết bao giờ mới thoát khỏi mớ hỗn độn này đây.
….
Kể từ ngày tôi gặp Quân hôm đó tới nay thì tôi cũng đã tìm được căn phòng trọ mới nên cũng đã dọn sang ở được gần hai tháng rồi. Trong thời gian chưa đi học lại thì tôi vẫn miệt mài đi làm để kiếm thêm tiền đóng phòng trọ với để dành vào năm học đóng tiền học phụ mẹ. Nhưng có một điều tôi thắc mắc là từ hôm chuyển qua phòng mới đến nay, kinh nguyệt của tôi hai tháng nay chưa đến, tôi ăn cơm không nổi mà còn ói liên tục thêm chứng buồn ngủ nữa. Mới đầu tôi cứ nghĩ là do đau dạ dày với tôi thức khuya nên mới vậy. Nhưng không cho đến một hôm, đang ăn cơm với Hương trong bữa ăn có món cá kho, tôi ngửi thấy mùi tanh liền chạy vào toilet ói. Hương đang ngồi ăn thấy Hân như vậy thì trong lòng bắt đầu sinh nghi, chờ Hân ra thì Hương liền hỏi :
-Này, mày với Quân có làm gì đi quá giới hạn không, chứ tao thấy dạo này mày có dấu hiệu của người mang thai rồi đó.
Tôi nghe Hương nói đến việc mang thai liền sửng sốt rồi kể cho nó nghe chuyện hôm rủ nhau đi ăn đồ nướng rồi uống bια.
Hương nghe xong thì nói :
-Chờ tao một tí, tao chạy ra hiệu tђยốς mua cho mày cây que về thử xem nào.
-Hôm đó, tao có mua một liều tђยốς tгáภђ tђคเ khẩn cấp để uống rồi chắc không có đâu.
-Mày cứ ngồi đâu chờ tao đi.
Hương nói rồi chạy đi thật nhanh ra hiệu tђยốς mua cho tôi, tầm mười phút sau thì nó về tгêภ tay cầm bịch màu đen. Nó đưa cho tôi rồi nói :
-Bây giờ vào trong toilet thử ngay cho tao đi, nhanh lên.
-Từ từ, tao đi vô liền bây giờ nè, mày hối làm tao rối lắm.
-Được rồi, tao không hối nữa, mày đi vào thử đi.
Tôi gật đầu rồi vào thử, cắm chiếc que vào hũ, tôi nhìn nó hiện lên một vạch thì trong lòng vui sướиɠ nhưng chưa kịp mừng thì vạch thứ hai mờ. Tôi sợ mình mờ mắt nhìn lầm nên liền dụi mắt nhưng vẫn là hai vạch rõ ràng. Tôi không tin liền lấy thêm một que ra thử nữa nhưng kết quả vẫn là hai vạch. Tôi thất thần mở cửa đi ra, Hương ngồi ở bàn thấy tôi ra liền đi lại hỏi:
-Sao kết quả thế nào rồi, có hay không
Tôi không trả lời mà đưa hai cây que vừa thử lên cho nó, nó xem xong thì cảm giác cũng y hệt tôi. Nó kéo tôi lại ngồi rồi hỏi :
-Vậy bây giờ phải tính làm sao đây Hân, hay là để tao gọi điện thoại nói cho Quân biết nha.
-Không được, không được nói cho Quân biết. Tao sẽ giữ đứa bé này lại để sinh nó ra. Tao không thể bỏ con của mình được.
-Nhưng bây giờ mày còn đi học, tiền bạc không có làm sao nuôi nổi đây hả. Nghe tao, ngày mai tao dẫn mày đi đến Ьệпh viện khám thử xem sao rồi giải quyết luôn nhé.
-Tao không bỏ đâu, tao sẽ bảo lưu kết quả học tập lại, khi nào sinh xong đi học lại cũng được.
-Vậy còn mẹ mày thì mày định nói như thế nào đây.
-Tao sẽ giấu mẹ nên mày giúp tao nhé. Ngày mai tao sẽ đi khám xem thế nào.
-Ừ, tùy mày quyết định cả. Thôi không ăn nổi nữa thì uống hộp sữa rồi vào phòng ngủ tí đi.
Tôi cầm hộp sữa Hương đưa rồi uống sau đó đi vào phòng nằm. Tôi đưa tay sờ lên bụng, bây giờ trong bụng tôi đang có một sinh linh bé nhỏ ở trong đây, con là kết quả cho tình yêu của tôi và Quân. Tôi sẽ không bỏ con, sẽ cố gắng làm tất cả để sinh con ra tгêภ cõi đời này. Xin lỗi con, vì con đến vào thời điểm mẹ chưa trưởng thành, còn ba của con thì hết ngày mai thôi sẽ trở thành chồng của người khác rồi. Thế nên chỉ còn mỗi hai mẹ con mình cùng nhau cố gắng con nhé. Mẹ sẽ cố gắng chăm sóc bản thân thật tốt để con trong bụng mẹ sẽ thật khoẻ mạnh nhé. Tôi nằm suy nghĩ rồi chìm vào giấc ngủ, cho đến khi nghe tiếng chuông báo thức vang lên thì tôi dậy thay quần áo rồi đi làm.