Mình còn yêu nhau – Chương 2

Vũ Linh 276

Ngồi học mà đầu óc tôi cứ nghĩ đi đâu mãi, cuối cùng thì tiếng trống trường vang lên đã kéo tôi ra khỏi những suy nghĩ đó. Lật đật gấp sách vở lại, thò tay xuống học bàn lấy hộp sữa ra rồi chạy qua lớp kế bên tìm gặp Quân..Thật may cho tôi khi Quân đang đứng ngoài hành lang cửa lớp, thấy tôi bước tới tгêภ tay cầm hộp sữa thì Quân ngại ngùng gãi đầu rồi hỏi :

-Chào Hân, Hân sang tìm Quân có chuyện gì hả ?

Tôi nghe vậy thì dơ hộp sữa lên đưa cho Quân rồi cất giọng nói :

-Hân tìm Quân để muốn nói, sau này Quân đừng đem sữa sang bàn học của Hân nữa nhé. Hân không thích uống sữa đâu …cũng đừng để người khác hiểu nhầm gì về chúng ta .

Quân nghe tôi nói thế đang từ trạng thái ngại ngùng thì lập tức chuyển qua bất ngờ rồi hướng ánh mắt đượm buồn nhìn tôi. Tôi biết gia đình Quân thuộc tuýp con nhà quyền thế, đẹp trai lại học giỏi ,còn tôi như thế biết là không hợp,không cùng tầng lớp nên tốt nhất chưa có tình cảm gì thì chặt đứt là hợp lý. Nói hết câu chưa kịp để Quân trả lời thì tôi đã quay gót bước chân về lớp của mình rồi.

Những ngày đi học tiếp theo, tôi đã không còn thấy hộp sữa tгêภ bàn nữa, chắc Quân cũng đã hiểu những gì tôi nói nên thông suốt không làm những việc ấu trĩ như vậy nữa….Nhưng ʇ⚡︎ự dưng trong lòng tôi lại cảm thấy buồn một chút, có phải là do tôi đã quá quen thuộc với việc này nên giờ ʇ⚡︎ự dưng mất đi chưa kịp tiếp nhận không..Thấy tôi ủ rũ thì Hương bước tới hỏi chuyện :

-Này, có chuyện gì buồn à, hay chàng không mang sữa qua nữa nên nàng buồn à.

Nó vừa nói vừa chọc cho tôi cười ,tôi ngẩng đầu lên tiếng :

-Làm gì có ,mày chỉ giỏi vớ va vớ vẩn thôi chuẩn bị thi tốt nghiệp với đại học rồi đó lo mà ôn thi đi nha.

-Tao nói không phải thì thôi vậy,tao xin lỗi được chưa , nhà tao có điều kiện mà,không học thì ông bà già tao lo hết ,mày yên tâm đi.. Hương vừa cười vừa trả lời tôi .

-Nhưng tao muốn cả hai đều đỗ đại học rồi học chung với nhau cơ..cùng cố gắng nha mày.

Hương nghe tôi nói thế nên thôi không trêu chọc tôi nữa mà nghiêm túc trả lời :

-Oke bạn mình nha, tao sẽ cố gắng hết sức .Thôi bỏ cái mặt như ai ăn hết của này đi, tao dẫn xuống căn tin mua kẹo ăn đỡ buồn này…

Đang tính gật đầu đứng dậy đi thì tiếng trống trường vang lên, vào giờ học rồi nên hai đứa chỉ nhìn nhau cười trừ rồi về chỗ ngồi thôi.

Buổi tối hôm nay, sau khi ăn cơm tối xong thì hai chị em tôi lại tiếp tục công việc học bài như mọi ngày. Mẹ thì ngồi khâu lại chiếc áo cũ đã sờn vai, thấy mẹ như thế tôi buồn lắm, trong giây phút đó tôi chợt lóe ra một suy nghĩ. Hay là tôi nghỉ học đi làm kiếm tiền phụ mẹ nuôi em Khang đi học cho mẹ đỡ vất vả. Nghĩ là làm liền ,tôi chạy lại chỗ mẹ ngồi rồi nói :

-Mẹ ơi ! Hay là con nghỉ học đi làm kiếm tiền phụ mẹ nuôi em Khang đi học nhé. Một mình mẹ gồng gánh con thấy thương mẹ lắm.

Mẹ nghe tôi nói vậy liền dừng động tác khâu lại ,tỏ vẻ mặt không vui vừa tức giận rồi lớn tiếng nói :

-Ai cho phép con có suy nghĩ như vậy hả, con phải đi học còn chuyện kiếm tiền cứ để mẹ lo nghe chưa .

Tôi từ nhỏ đã bướng bỉnh nên quyết định làm tới cùng, nhìn mẹ hùng hổ nói :

-Con nói rồi, con sẽ nghỉ nên mẹ đừng nói gì cả ,con không nghe đâu.

Mẹ tôi dường như bất lực với đứa con gáι này nên chỉ lặng lẽ rơi nước mắt mà nói :

-Con muốn mẹ ૮.ɦ.ế.ƭ con mới vừa lòng ,mới chịu đi học phải không. Cả đời mẹ khổ cực quá rồi nên con với em Khang hai đứa phải cố học thì mới có tương lai được con hiểu không.

Thấy mẹ khóc ,trong lòng tôi buồn lắm nên tiến gần lại ôm mẹ mà khóc theo rồi nghẹn ngào nói :

-Dạ con hứa sẽ đi học mà, mẹ đừng ૮.ɦ.ế.ƭ đừng bỏ hai chị em con nhé .

Mẹ tôi có vẻ hài lòng nên xoa xoa đầu tôi rồi bảo tôi lại học bài cho xong đi rồi ngủ sớm mai đi học.

Một ngày mới lại bắt đầu, vẫn như mọi ngày mẹ tôi ra đồng từ sáng sớm, hai chị em tôi ăn sáng rồi lại đèo nhau tới trường. Hôm nay cô giáo chủ nhiệm có nói sẽ phổ biến về vấn đề thi tốt nghiệp với đại học cho cả lớp nghe để còn làm hồ sơ nữa.. Trong lớp tôi hầu hết các bạn ai cũng hào hứng để chờ cô nói, riêng tôi thì thất thần nghe được tiếng mất tiếng không. Hương thấy tôi thất thần như vậy nên tranh thủ trong lúc cô cho họp nhóm hội ý thì chạy lại hỏi tôi :

-Ê Hân, hôm nay mày làm sao thế ,học hành cái kiểu gì mà đầu óc cứ để tгêภ mây vậy..

Tôi nghe nó hỏi thế thì lấy tay vỗ nhẹ lên hai cái má rồi trả lời :

-Tao đang suy nghĩ về việc thi đại học mày ạ. Gia cảnh nhà tao thế nào chắc mày cũng biết rồi. Mẹ tao làm cực khổ chắt chiu lo cho hai chị em tao ăn học giờ lên đại học tốn kém quá, chắc tao bỏ thôi mày ơi .

Hương nghe tôi nói như vậy tỏ vẻ không đồng tình, sau đó nó ᵭάпҺ nhẹ lên tay tôi rồi bảo :

-Con nào mới hôm qua bảo tao phải ráng thi đại học rồi hai đứa học chung mà giờ mày nói thế, tao giận mày bây giờ tin không..

Tôi hơi cười cười rồi bảo nó :

-Để tao suy nghĩ lại rồi tính tiếp nha. Còn uớc mơ làm cô giáo mầm non của tao với mày mà .

-Đúng rồi, yên tâm đi có gì tao giúp cho. Đừng buồn, đừng suy nghĩ gì hết nha. Chúng ta là bạn chí cốt mà,mày cứ như vậy tao buồn lắm đó.

-Thôi được rồi ,nghe mày nói sến súa tao nổi hết da gà nè con này …

Nói xong câu này hai đứa tôi lại nhìn nhau cười tủm tỉm rồi hương quay về chỗ nó ngồi tiếp tục nghe cô phổ biến. Phải nói tôi cũng khá may mắn khi có được con bạn thân như Hương. Tuy nó có chút trẻ con ,nhưng được cái nó tốt bụng lắm, nhà nó giàu nhưng luôn hoà đồng với bạn bè không chảnh chọe gì hết nên được lòng mọi người trong lớp lắm. Có món gì ngon cũng chia sẻ cho tôi, chuyện gì cũng tâm sự với nhau, hai chúng tôi cũng hứa hẹn sẽ thi vô trường mầm non để ở gần nhau.

Hôm nay là chủ nhật, hai chị em tôi rủ nhau từ tối qua là sẽ thức sớm ra ruộng phụ làm với mẹ. Nhìn những giọt sương còn đọng lại tгêภ chiếc lá, thằng Khang nó hí hửng ngắm nhìn rồi hắt nước tгêภ đấy vào người tôi. Cứ thế hai chị em tôi rượt nhau cho tới khi đến đám ruộng của nhà, thấy mẹ đang loay hoay nhổ cỏ lúa, tôi chạy tới bước xuống nhe răng cười nhìn mẹ rồi nói :

-Mẹ ơi, mẹ coi thằng Khang nè, nó hắt nước ướt hết cả người con rồi .

Mẹ nghe vậy thì mỉm cười rồi ngẩng đầu lên nhìn thằng Khang đang cười tủm tỉm cất giọng nói :

-Thôi nào, hai đứa lớn hết rồi mà cứ như trẻ con vậy á. Khang mai mốt không chơi vậy nữa nghe chưa. Nào hai chị em xuống nhổ cỏ lúa phụ mẹ đi rồi về mẹ mần con gà nấu cháo cho ăn.

Nghe nói tới cháo gà, ánh mắt hai chị em tôi sáng rực lên, giành nhau nhổ cỏ lúa phụ mẹ, cả cάпh đồng vang vọng tiếng cười nói của chúng tôi. Quần quật một hồi cũng xong, ba mẹ con tôi lại dắt díu nhau đi về nhà. Về nhà rửa tay chân xong xuôi ,mẹ thì ra đằng sau bắt con gà ,tôi với thằng Khang đứa thì nhóm bếp nấu nước sôi, đứa thì vo gạo cho mẹ nấu cháo..Hơn một tiếng đồng hồ sau, mẹ bưng lên nhà một nồi cháo gà nghi ngút khói ,thơm nức mũi luôn. Mẹ lấy tô múc cho hai chị em tôi mỗi đứa một ít cháo kèm cái đùi gà vàng ươm..hai đứa nhìn qua nhìn lại thì tôi bảo Khang ăn đi còn mình thì nhường cái đùi trong tô cho mẹ ăn. Mẹ ngẩng đầu lên nhìn rồi nói :

-Hai đứa ăn cho đã đi nha,cho có sức khỏe mà học hành nhé. Hân sắp thi rồi ráng ôn tập cho tốt nha con. Còn Khang cũng chuẩn bị lên cấp ba rồi ra dáng thanh niên lắm rồi này.

Khang nghe mẹ nói thế chỉ cười xong dạ rồi lại tiếp tục gặm cái đùi gà. Tôi đang ăn nghe mẹ nói thì dừng lại nhìn mẹ rồi trả lời:

-Dạ con biết rồi, mẹ yên tâm nhé. Con vẫn đang chuyên tâm ôn thi nè mẹ .

Mẹ nghe tôi nói như vậy thì mỉm cười tỏ ra hài lòng lắm. Kết thúc bữa ăn, mẹ thì nằm nghỉ ngơi, Khang thì học bài , tôi thì cũng nhanh tay đi rửa chén để lên ôn bài vì tuần sau là chúng tôi thi rồi.

Lại bắt đầu một tuần học mới, vừa dắt xe vô trường thì tôi bắt gặp ngay Quân cũng đang đi lại. Thấy Quân thì tôi ngại cúi mặt xuống, Quân thấy vậy bước lại trước mặt tôi rồi nói:

-Hân này, Quân có chuyện này muốn nói với Hân…Thật ra, thật ra ,mình thích Hân từ lâu lắm rồi,chúng ta có thể làm người yêu không? Hân xem mình có điểm nào không tốt hay vì lí do gì mà Hân không chấp nhận mình rồi toàn tránh né mình vậy ??

Nghe tới đây thì tôi đã hiểu ,Quân thật sự có cảm tình với tôi. Nhưng hiện tại tôi chỉ muốn chuyên tâm vào việc học rồi kiếm tiền phụ giúp mẹ nuôi em Khang thôi. Chuyện tình cảm tôi chưa nghĩ đến nhiều, ngẩn người ra suy nghĩ một tí thì tôi ngước mắt lên nhìn Quân dõng dạc nói :

-Hân cảm ơn vì Quân đã dành tình cảm cho Hân, nhưng xin lỗi Quân là giờ Hân không muốn yêu đương gì vào thời gian này hết, chỉ muốn chuyên tâm học để tuần sau thi thôi, mong Quân hiểu cho.

Quân đớ người ngẩn ngơ,ánh mắt hiện rõ nỗi buồn giống như hôm tôi đem trả hộp sữa vậy, tiến tới cầm tay tôi nói :

-Chúng ta vẫn học hành bình thường mà, Quân hứa sẽ không làm gì ảnh hưởng tới việc học của hai đứa đâu. Hân yên tâm nha.

Tôi bắt đầu nhận ra sự cố chấp trong đáy mắt của Quân nên lập tức gỡ tay mình ra khỏi tay Quân rồi nói tiếp:

-Mọi chuyện cứ để sau này rồi hãy nói ,có duyên ắt sẽ có phận ,còn nếu không thì cũng đành chấp nhận vậy..Thôi tới giờ học rồi ,Hân vào lớp trước đây. Chào Quân .

Cũng như lần trước, không để Quân kịp nói tôi đã nhanh chân bước vào lớp để Quân đứng sững sờ nơi sân trường. Vào đến lớp tôi cứ luôn nghĩ, người như tôi có gì mà khiến Quân thích, gia cảnh nhà tôi khác một trời một vực với nhà Quân làm sao mà xứng đáng. Nhưng tôi đâu có ngờ ,những lời tôi nói ngày hôm nay lại là lời nói khiến tôi đau lòng cả cuộc đời về sau.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất