Kiếp này ta yêu nhau – Chương 28

Vũ Linh 309

Lúc này nhang cũng đã tàn hết, Nam dọn mâm cơm xuống ngồi ăn một mình, vừa ăn nước mắt anh vừa rơi. Sau khi ăn xong, anh bưng xuống dọn rửa gọn gàng rồi gọi Mỹ Linh xuống cùng đi về quán với anh.
…..
Giờ cũng đã xế chiều rồi nên quán cũng vắng khách, Nam dẫn Mỹ Linh về đến quán thì ghé quầy pha chế của Thu Trà nói:

– Trà pha cho anh một ly cafe với một cam ép mang vào phòng cho anh nha.

Thu Trà đang nói chuyện với Trang nghe tiếng anh Nam thì ngước lên, thấy Mỹ Linh đứng kế bên nhìn cô trân trân, cô nhìn anh Nam mỉm cười rồi nói:

– Dạ, em pha ngay đây.

– Anh cảm ơn Trà nha.

Sau đó Mỹ Linh cùng Nam đi về phòng làm việc của anh còn Thu Trà thì lo pha nước cho hai người họ. Vào đến phòng, Mỹ Linh ngồi xuống ghế rồi nói:

– Cô ta đúng là loại người lẳng lơ mà, đã có người yêu mà còn cười nói vui vẻ với anh nữa.

– Thu Trà xưa nay tính tình thân thiện nên vậy, em đừng có ăn nói như vậy.

– Em nói sự thật mà.

Lời Mỹ Linh vừa dứt thì nghe tiếng gõ cửa, Thu Trà từ cửa đem nước vào để lên bàn. Mỹ Linh im lặng nhìn Thu Trà xong cô ta cầm ly nước cam khuấy rồi uống, mặt cô ta nhăn nhó nói:

– Sao chua quá vậy hả, chị là cố tình pha vậy không muốn cho tôi uống đúng không.

– Tôi pha vừa với yêu cầu của khách hàng ở đây, nếu em gáι không hài lòng thì ʇ⚡︎ự ra pha mà uống.

Nam biết Mỹ Linh bày trò nên mở miệng nói:

– Thôi Trà về quầy đi em kệ nó đi, không uống thì thôi.

Thu Trà gật đầu rồi ra ngoài, Mỹ Linh thấy Nam không bênh mình thì tỏ ra giận hờn, cô ta không nói gì mà ngồi lấy điện thoại ra bấm. Nam cũng mặc kệ, anh mở laptop ra ngồi xem thu chi của quán. Mỹ Linh ngồi ở đây cũng cảm thấy chán nhưng vì cô ta muốn xem hôm nay Hoàng Hải có tới đây không nên đành phải chịu. Cô ta thấy Nam không nói gì tới mình nên đứng dậy mở cửa đi ra ngoài dạo dạo quán cho biết. Mọi người thấy cô ta từ hôm đầu tiên đến đây đã gây sự, nói chuyện hống hách là đã không thích rồi nên thấy cô ta ai cũng lảng tránh nếu cô ta có hỏi gì thì cũng trả lời qua loa rồi đi luôn chứ không nói chuyện với cô ta. Mỹ Linh thấy thái độ của mọi người thế thì tức lắm nên đành quay về phòng làm việc của Nam bấm điện thoại.
…..
Đến lúc quán sắp đóng cửa thì mọi người bên ngoài đã chuẩn bị xong bữa tiệc sinh nhật cho Nam rồi. Thu Trà được ρhâп công đi gọi Nam, mặc dù không thích nhưng không từ chối được nên cô đành phải đi. Tới phòng chưa kịp gõ cửa thì Nam và Mỹ Linh cũng bước ra, Thu Trà đi lại nói:

– Anh Nam, mọi người có làm bữa tiệc sinh nhật nhỏ cho anh, anh qua bên kia nhé.

Lúc này vì mệt nên Mỹ Linh đòi về, nhưng Nam không muốn phụ lòng mọi người nên quay sang nói:

– Em ở lại dự sinh cùng anh với mọi người cho vui một tí rồi anh đưa về.

– Dạ, em biết rồi.

Sau đó cả ba người cùng đi lại chỗ làm tiệc, mọi người thấy Nam ra thì cùng hát vang bài chúc mừng sinh nhật rồi đốt nến cho Nam thổi. Sau khi Nam thổi nến xong thì mọi người bắt đầu ăn uống nhưng đang ăn dở chừng thì điện thoại Thu Trà vang lên. Cô lấy ra thì thấy Hoàng Hải gọi nên vội nhấn nghe nói:

“Em đây, anh gọi em có gì không.”

” Em về chưa, anh đang đứng trước quán chờ em nè.”

“Em đang ăn sinh nhật anh quản lý, vậy anh chờ em một lát em ra nha.”

” Ừ, anh chờ”.

Thu Trà tắt máy nhìn Nam rồi nói:

– Em xin phép về trước nhé, người yêu em đang chờ ở trước rồi. Mọi người chơi vui vẻ nha, Trang lát nữa về sau nhé.

Nam vừa uống hết lon bια nghe Thu Trà nói vậy thì liền nói:

– Bữa tiệc mới bắt đầu chưa bao lâu mà em, đang vui mà em về thế mất vui đó, em gọi người yêu em vào đây chơi cho vui. Sẵn giới thiệu với mọi người luôn.

– Dạ, vậy để em ra gọi anh ấy.

Rồi Thu Trà đứng dậy đi ra phía trước thì thấy Hoàng Hải đứng đợi, cô đi lại nói:

– Anh vào đây chơi cùng mọi người một tí được không.

Hoàng Hải mỉm cười rồi gật đầu, anh dắt xe vào quán rồi nắm tay Thu Trà đi vào trong. Mỹ Linh nãy giờ nghe Hoàng Hải tới thì vui mừng trong lòng lắm, đến khi thấy Hoàng Hải nắm tay Thu Trà đi vào, mặt cô ta tối sầm lại. Không nói không rằng, cô ta rót bια ra ly uống một hơi, còn Nam thì cứ nhìn Thu Trà với đôi mắt buồn. Khi ổn định chỗ ngồi xong rồi thì Thu Trà mới lên tiếng:

– Giới thiệu với mọi người, đây là anh Hoàng Hải người yêu của Trà.

Hoàng Hải cũng mỉm cười, chào lại mọi người, đến khi nhìn thấy Mỹ Linh thì anh lại thấy khó chịu. Nhớ đến chuyện hôm trước cô ta nói ở quán này làm Thu Trà buồn là anh đã không thích rồi. Sau màn chào hỏi thì mọi người bắt đầu khui bια cụng ly với nhau, Nam cũng uống khá nhiều. Thấy Thu Trà nãy giờ chưa ăn gì nên anh gắp cho cô cái đùi gà nướng. Hành động đó của Nam đã lọt vào tầm mắt của Mỹ Linh, cô ta chờ mọi người ngừng uống thì nói:

– Anh Nam có vẻ quan tâm tới Thu Trà quá nhỉ, còn gắp đồ ăn cho Thu Trà nữa trong khi nhân viên nữ cũng quá trời ở đây và em là em gáι anh thì chẳng thấy đâu.

– Mỹ Linh em đang nói gì vậy, anh thấy Thu Trà đi ra dẫn người yêu vào với đồ ăn ở xa nên anh mới gắp cho cô ấy, em đừng nói vậy kẻo người yêu Thu Trà hiểu lầm.

– Em nói vu vơ vậy thôi mà, anh Hải chắc không hiểu lầm gì đâu, đúng không anh.

Nghe Mỹ Linh nói thì Hoàng Hải mới nhận ra từ lúc anh bước vào đây, anh cảm thấy ánh mắt của người quản lý cứ nhìn Thu Trà mãi. Trong lòng anh bỗng có một chút khó chịu có lẽ là ghen, khẽ hạ cơn ghen trong lòng xuống, Hoàng Hải nắm chặt tay Thu Trà nói:

– Chuyện bình thường thôi mà, đàn ông hầu như ai cũng sẽ ga lăng với mọi cô gáι, đặc biệt là một cô gáι đẹp có đúng không mọi người.

Mấy người đang ăn cũng dừng lại hô to đúng quá, Thu Trà cảm nhận cái siết tay rất chặt của Hoàng Hải nên biết anh đang ghen nên cô nói:

– Thôi mọi người tiếp tục vui chơi đi, em hơi mệt nên về trước. Anh Hải chúng ta về thôi.

Hoàng Hải đứng dậy chào mọi người rồi cùng Thu Trà ra về, mọi người thấy vậy cũng đồng loạt đứng lên rồi về từ từ. Cho tới khi chỉ còn Mỹ Linh và Nam, đôi mắt Nam tối sầm lại nhìn Mỹ Linh quát:

– Em có thôi mấy cái trò tiểu nhân đó đi không hả Linh.

– Em có làm gì đâu, em chỉ nói vu vơ vậy thôi mà anh cũng quát em.

– Em nói vu vơ hay là cố tình thì em là người hiểu rõ nhất giờ em ʇ⚡︎ự bắt taxi về đi, anh mệt lắm không đưa em về được đâu.

Nói xong Nam đứng dậy đi về phòng làm việc nằm, còn lại một mình Mỹ Linh tức giận đạp cái ghế rồi ra trước đón taxi về nhà.

Tгêภ đường về, Hoàng Hải nghĩ đến chuyện khi nãy mà tức giận trong lòng nên im lặng không nói gì. Thu Trà thấy anh vậy cũng im lặng, cho tới khi về đến đầu hẻm, Hoàng Hải dừng xe lại thì cô mới nói:

– Anh đang có suy nghĩ gì mà lại không nói vậy. Em với anh Nam không có gì đâu, em chỉ coi anh Nam như anh trai thôi, anh đừng nghe người khác nói rồi lại nghĩ linh ϮιпҺ.

– Muộn rồi em về nghỉ ngơi đi, anh về đây.

Nói xong Hoàng Hải quay xe chạy đi, Thu Trà gọi theo mà vẫn không đứng lại. Cô thở dài mệt mỏi đi vào, vừa đi cô vừa nghĩ không ngờ Hoàng Hải lại có lúc trẻ con như thế, rõ ràng chuyện không có gì mà cũng giận nữa. Về đến phòng, Trang đang tắm nên cô ngồi ở ngoài đợi. Đột nhiên điện thoại cô đổ chuông, cô lấy ra xem thì thấy mẹ gọi. Nghĩ có chuyện chẳng lành nên cô liền bắt máy nghe:

– Alo, Con nghe đây ạ, ba mẹ chưa ngủ hả.

Cô nghe thấy giọng nói gấp gáp đứt quãng run run của mẹ vang lên:

– Trà… Trà ơi, ba con… ba con đang cấp cứu ở… ở Ьệпh viện.

– Mẹ… mẹ nói gì, ba cấp cứu ở Ьệпh viện, ba bị sao mà lại phải cấp cứu ở Ьệпh viện vậy, bác sĩ đã khám cho ba chưa mẹ. Mẹ bình tĩnh để con sắp xếp về ngay nhé.

– Bây giờ khuya rồi, con đợi sáng mai hãy về, ba con kêu đau bụng, đau đến nỗi ăn gì cũng đau đến uống nước cũng kêu đau, lúc nãy ba con đau quá người cứ tái mét đi mẹ sợ quá nên đưa ba đến Ьệпh viện, bác sĩ khám cho ba con rồi nhưng còn đợi làm xét nghiệm với siêu âm nữa. Bác sĩ cho ba con uống tђยốς giảm đau nên giờ ba con đỡ rồi.

– Dạ, vậy mẹ tranh thủ nghỉ ngơi đi, mai con về sớm nhé, mà ba nằm ở đâu vậy mẹ.

– Ba con nằm ở Ьệпh viện huyện, con cũng nghỉ ngơi đi nha.

– Dạ, con biết rồi, con chào mẹ.

Nói xong cô tắt máy, cô liền gấp vội vài bộ quần áo bỏ vào ba lô rồi chạy ra đầu hẻm bắt một chiếc taxi hướng thẳng về Long An mà quên mất việc phải nói với Trang. Ngồi tгêภ xe mặc dù mệt và buồn ngủ nhưng cô vì lo lắng cho ba đang nằm ở Ьệпh viện còn mẹ thì cũng có Ьệпh chăm ba như vậy không biết có sao không rồi nghĩ tới thái độ của Hoàng Hải nên cô không tài nào ngủ được. Hơn 3 tiếng thì cũng đã tới nơi, cô trả tiền taxi rồi chạy vào Ьệпh viện. Bây giờ đã hơn 2 giờ khuya nên Ьệпh viện rất vắng vẻ. Cô lấy điện thoại ra gọi cho mẹ, đến hồi chuông thứ ba thì mẹ cô mới nghe:

– Alo mẹ đây, sao con còn chưa ngủ nữa.

– Con đang ở dưới cổng Ьệпh viện huyện, mẹ xuống dẫn con lên với.

Cô nói xong thì điện thoại phía bên mẹ tắt, cô đoán mẹ đang xuống nên đứng chờ. Hơn 10 phút thì bà Mai cũng xuống tới nơi, thấy Thu Trà đang đứng bà đi nhanh lại cũng vừa hay Thu Trà cũng quay mặt lại nên hai mẹ con nhanh chóng thấy được nhau. Bà đi nhanh lại nhìn con gáι rồi mắng yêu:

– Mẹ bảo mai hãy về mà sao về giờ này hả, có mệt lắm không con.

– Ba như thế con sốt ruột lắm nên bắt taxi về đây luôn. Bây giờ ba sao rồi mẹ.

– Ba con ngủ rồi, cơn đau hành ông ấy tối giờ, bác sĩ cho uống tђยốς giảm đau đỡ là ba con ngủ đó.

– Vậy bây giờ mẹ về nhà ngủ đi, con trông ba cho rồi mai mẹ vào sớm.

– Thôi mẹ ở đây chứ về mẹ cũng không yên tâm, con mệt thì qua bên đường thuê cái phòng ngủ đỡ đi.

– Con không sao mà, thôi mẹ đưa con vào chỗ ba đi.

Bà Mai gật đầu rồi cùng Thu Trà đi vào bên trong, vì là Ьệпh viện huyện nên không đầy đủ trang thiết bị và hiện đại như tгêภ thành phố, thành ra 1 phòng có tận 3 giường để cho 3 người Ьệпh nằm. Thu Trà đi lại gần ba, thấy ba càng ngày càng ốm mà xót xa, quay sang hướng khác cô chỉ biết thở dài trong lòng. Nhìn đồng hồ đã gần 3 giờ, cô quay sang thấy mẹ đang trải chiếc chiếu dưới nền gạch để nằm thì cô nói:

– Mẹ ngủ một tí đi, để con trông ba cho.

Bà Mai cả ngày nay lo lắng cho chồng cũng thấm mệt nên gật đầu rồi từ từ chìm vào giấc ngủ, nhìn xung quanh mọi người trong phòng cũng ngủ hết nên Thu Trà ra chiếc ghế đá trước phòng ngồi. Cô lôi điện thoại ra thì thấy tin nhắn của Trang “Mày đi đâu vậy, đêm khuya rồi mà chưa về nhà nữa”. Lúc này cô mới nhớ nãy vì lo cho ba cô vội đi mà không nói với Trang, Cô nhắn lại “Tao về quê có việc gấp, mai mày xin anh Nam cho tao nghỉ vài hôm nhé ” Nhắn xong, Thu Trà bật điện thoại chế độ im lặng rồi bỏ vào balo, nhìn lên bầu trời đêm đầy sao cô trầm ngâm suy nghĩ.
……

Sáng ngày hôm sau, Hoàng Hải sau một đêm suy nghĩ thì cũng bình tĩnh lại, thức dậy liền lấy điện thoại nhắn tin cho Thu Trà: “Anh xin lỗi, lẽ ra anh không nên giận em vô cớ như vậy, em đừng buồn anh nha”.

Vì cả đêm qua anh trằn trọc không ngủ được mà suy nghĩ về chuyện ở quán, khó khăn lắm anh mới được Thu Trà chấp nhận vậy mà chỉ vì lời nói của Mỹ Linh mà anh ghen tuông vô cớ giận dỗi cô. Mỹ Linh là muốn anh hiểu lầm cô nên mới cố tình đây mà, anh ʇ⚡︎ự hứa sẽ suy nghĩ kỹ chứ không sốc nổi như hôm qua để người khác có cơ hội làm sứt mẻ tình cảm của anh và Thu Trà. Nhắn tin xong anh vào vệ sinh cá nhân, thay quần áo rồi xuống nhà ăn sáng cùng ba mẹ. Bà Thảo từ hôm cãi nhau với Hoàng Hải tới nay bà ít nói hơn, cũng không hỏi han Hoàng Hải như trước nữa. Hoàng Hải biết nhưng mặc kệ, ăn sáng xong anh chào ba mẹ rồi lái xe tới công ty.
……
Thu Trà cả đêm thức trắng ngồi ngoài hành lang nên sáng ra cô cảm thấy rất mệt, hai con mắt cay xè cứ muốn nhắm lại. Bà Mai từ bên trong đi ra, thấy Thu Trà mệt mỏi như vậy thì liền nói:

– Con về nhà nghỉ ngơi đi, ba có mẹ ở đây trông rồi.

– Con không sao đâu mà, mẹ đi mua cháo cho ba ăn đi.

– Ừ, mẹ mua cho con luôn nha.

– Thôi con không ăn đâu, mẹ với ba ăn đi.

Nói xong, bà Mai đi về hướng phía căn tin Ьệпh viện còn cô thì đi tìm nhà vệ sinh để rửa mặt cho tỉnh táo vừa hay lúc trở về phòng của ba mình thì gặp bác sĩ đang thăm khám cho ba. Cô đứng bên ngoài cửa chờ bác sĩ đi ra ngoài thì liền đi lại hỏi:

– Dạ, con chào bác sĩ ạ. Con là con gáι ông Kiệt mà bác sĩ vừa thăm khám, con muốn hỏi tình hình Ьệпh của ba con ạ.

Vị bác sĩ nhìn cô gáι trước mặt rồi tháo cặp kính cận bỏ vào túi áo nói:

– Cô theo tôi về phòng làm việc của tôi nói chuyện, ở đây không tiện.

Thu Trà nghe vội gật đầu rồi đi theo sau bác sĩ, vừa đi cô vừa lo lắng không biết ba bị Ьệпh gì mà bác sĩ lại không tiện nói.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất