Kiếp này ta yêu nhau – Chương 14

Vũ Linh 394

Sáng nay thức dậy, Thu Trà nói với Trang về việc hôm nay sẽ xin nghỉ để đi đám cưới Minh Phong. Nghe xong Trang trố mắt ngạc nhiên nhìn Thu Trà rồi nói:

– Đi làm gì, mày thấy chưa đủ đau đủ buồn hay sao mà tới đó thấy anh ta và con nhỏ đó cho thêm đau.

– Ừm, đúng là đau lắm mày ạ nhưng nhất định tao phải đi. Tao sẽ cho anh ta biết không có anh ta tao vẫn sống tốt và không vì một người như anh ta mà tao đau lòng mà không yêu người khác, anh ta không phải lựa chọn tốt nhất khi vẫn có nhiều người khác theo đuổi tao.

– Mày đi một mình đến đó tao lo lắm. Thôi đừng đến đó nữa đi làm cùng tao cho vui, đến đó để đau buồn hơn đến làm gì, mày lại là phụ nữ chân yếu tay mềm nữa lỡ như đến đấy xảy ra chuyện gì rồi tao làm sao giúp được.

Thu Trà nghe Trang nói thì phì cười vì sự lo lắng thái quá của Trang.

– Mày làm như tao yếu lắm không bằng, mày yên tâm đi chỗ đám cưới đông người không ai làm gì tao đâu với tao không có đi một mình tao đi cùng với Hoàng Hải, có anh ta ở đấy không ai dám đụng đến tao đâu.

– Mày đi với cái anh chủ nợ đấy à, tao thấy anh ta cũng được đó ăn đứt Minh Phong đó, được thì tán luôn anh ta đi cho đỡ buồn.

Trang nói xong thì cười ha hả, còn Thu Trà mỗi nghe đến tên Hoàng Hải thì mặt bắt đầu đỏ bừng lên vì ngại. Cô ᵭάпҺ nhẹ lên vai Trang rồi nói:

– Mày bớt tào lao đi, thôi ăn lẹ rồi đi làm tao nhắn tin cho anh Nam xin nghỉ đã.

– Ừ nhắn đi, mà khi nào mới đi đó. Mày phải trang điểm, làm tóc cho xinh l*иg lộn vào. Tao có cái váy body ร-є-אy lắm, mới mua chưa mặc luôn tí vào tủ lấy mặc đi nha.

– Chiều tối mới đi, tao ở nhà dọn dẹp phòng rồi nấu ăn cho mày tối về ăn luôn nha.

– Nhất trí. Thôi tao đi làm đây nha, dọn giùm tao á.

Thu Trà gật đầu lấy điện thoại nhắn tin cho anh Nam xin nghỉ còn Trang thì đã đi mất hút rồi. Hai phút sau, điện thoại cô hiện tin nhắn “Oke em nghỉ đi ” của anh Nam thì cô nhắn lại “Em cảm ơn anh ạ ” rồi bỏ điện thoại qua một bên xong bắt đầu dọn dẹp phòng, đi chợ mua đồ ăn về nấu. Loay hoay nấu nướng và dọn dẹp thì cũng đã tới chiều, nhìn đồng hồ bây giờ là 4 giờ. Cô nhanh chóng đi tắm, gội đầu sau đó vào phòng sấy tóc cho khô. Đi qua mở tủ lấy cái váy Trang nói ra ướm thử, nhìn cũng khá oke nhưng hơi hở. Cô thấy không hợp lắm nên để lại lấy chiếc đầm công chúa của mình ra mặc. Định đi ra đầu ngõ để trang điểm nhưng điện thoại reo lên, cô đi lại cầm lên thấy Hoàng Hải gọi cô vội bấm nghe :

– Alo, Thu Trà nghe đây.

– Anh đang đứng trước đầu ngõ khu trọ em rồi, em đi ra đi.

– Vậy anh chờ tôi một tí, tôi ra ngay.

Tắt máy Thu Trà liền lấy chiếc túi ҳάch đeo lên, bỏ điện thoại vào rồi mang đôi giày cao gót đi ra ngoài.

Hoàng Hải sau khi tan làm, nhìn đồng hồ đã gần 5 giờ rồi cho nên vội lái xe đến phòng trọ của Thu Trà, vì sợ cô chờ. Đường xá bây giờ vào giờ cao điểm nên Hoàng Hải bị kẹt xe, cố gắng luồng lách một hồi thì cũng đến được đầu ngõ phòng trọ Thu Trà ở. Anh lấy điện thoại gọi cho cô rồi ngồi tгêภ xe chờ. Một lát sau, Thu Trà đi ra nhìn thấy chiếc xe hơi đang đậu bên vỉa hè thì đoán ngay là Hoàng Hải. Cô nhanh chóng đi lại nhưng không may bị trẹo chân vì đôi giày đột nhiên gãy gót. Vì mặc váy nên cô không thể cúi xuống được nên đành đi cà nhắc tới chỗ Hoàng Hải. Lúc này Hoàng Hải vừa mở cửa xe xuống hóng gió, thấy Thu Trà đi cà nhắc anh liền đi lại hỏi:

– Thu Trà, chân em bị sao đó.

Thu Trà thấy Hoàng Hải đang đi lại phía mình nên dừng lại, nghe anh hỏi thì khuôn mặt nhăn nhó vì đau ngước lên nói:

– Tôi bị trẹo chân, đôi giày này bị gãy gót mất rồi. Mà tôi mặc váy không thể cúi xuống cởi ra được.

Hoàng Hải nghe vậy không nói không rằng liền cúi xuống cầm lấy chân cô gỡ chiếc giày bị gãy gót vứt đi. Sau đó bất ngờ ôm cả người cô lại chỗ xe rồi nói:

– Em mở cάпh cửa ra đi.

Thu Trà nghe vậy liền mở cửa ra, Hoàng Hải nhanh chóng để cô vào chỗ ngồi rồi tiện tay tháo luôn chiếc giày còn lại vứt đi. Anh cúi người xuống cầm lấy bên chân cô bị trẹo, xoa xoa một lúc thì bất ngờ bẻ. Thu Trà vì đau quá nên hét lên, tầm 2 phút sau cô thấy chân mình ʇ⚡︎ự dưng hết đau thì liền nói:

– Sao anh hay quá vậy, chân tôi hết đau rồi nè. Mà giờ phải đi mua giày để mang rồi còn đi trang điểm nữa. Anh tới sớm quá tôi chưa kịp làm gì cả.

– Anh cũng vừa tan làm, đã kịp thay quần áo đâu. Bây giờ anh đưa em đi mua quần áo với giày, sẵn anh mua luôn đồ của anh rồi đi trang điểm nhé.

Nhìn đồng hồ cũng đã gần tới giờ rồi nên cô không chịu cũng phải chịu. Nhìn sang Hoàng Hải cô gật đầu thay cho câu trả lời. Hoàng Hải thấy cô chịu thì liền lái xe đưa cô tới shop quần áo tên là Giang của bạn mình. Tầm 20 phút thì cũng tới, Hoàng Hải gửi xe rồi mở cửa cho cô xuống. Chợt nhìn xuống chân cô bây giờ là chân đất nên anh liền lấy đôi dép mình hay để ở xe mang đưa cho cô rồi nói:

– Em mang đỡ đôi dép này đi, bên trong có bán quần áo và giày cao gót luôn đó.

Thu Trà nhìn đôi dép hình doraemon mỉm cười trong đầu suy nghĩ không ngờ một người Һγ siпh như anh cũng thích doraemon giống cô. Thu Trà liền mang vào rồi theo Hoàng Hải đi vào shop. Lúc này cô bạn của Hoàng Hải đi ra mừng rỡ nói:

– Chào Hải, không biết cơn gió nào đưa Hải tới đây thăm Giang vậy. Ồ còn cô bé này là ai đây người yêu hả ?

Hoàng Hải nhìn Giang mỉm cười rồi nói :

– Giang chọn giúp Hải một bộ váy cho cô ấy, một đôi giày cao gót và trang điểm cho cô ấy giúp Hải nha.

– Khoan, Hải chưa trả lời mình cô gáι này là ai thì Giang sẽ không trang điểm cho đâu đấy.

Hoàng Hải cạn lời với Giang nên đành nói.

– Đây là người yêu của Hải, cô ấy tên Thu Trà hôm nay bọn mình đi dự tiệc. Giang chọn đồ cho cô ấy giúp Hải nha.

Nói xong, Hoàng Hải nhìn sang thấy Thu Trà đang đỏ mặt vì ngại thì nói tiếp:

– Giang hỏi làm cô ấy ngại đỏ cả mặt lên rồi kìa.

Giang nhìn theo thấy vậy nên không trêu nữa, cô đi lại nắm tay Thu Trà rồi nhìn Hoàng Hải nói:

– Hải có chọn đồ không thì chọn luôn đi, mà hình như mới đi làm về đúng không. Mau chọn một bộ thay đi, để cô ấy ở đây Giang lo cho.

Hoàng Hải mỉm cười cảm ơn Giang rồi nói với Thu Trà:

– Em ở đây Giang lựa quần áo rồi trang điểm cho em nhé, lát anh ra.

Thu Trà gật đầu sau đó đi theo Giang để chọn váy còn Hoàng Hải cũng chọn một bộ đồ đem vào để thay. Thu Trà được sự tư vấn của Giang thì đã chọn được một chiếc váy đen xẻ tà ở bên đùi. Vì Thu Trà chỉ có 45 kg thôi nên khi mặc vào rất vừa vặn, phía tгêภ cúp ռ.ɠ-ự.ɕ làm lộ ra ʋòпg ռ.ɠ-ự.ɕ đầy đặn của cô. Cô hơi ngại lấy tay che lại, định không lấy nữa nhưng Giang ngăn lại nói:

– Em mặc chiếc váy này rất đẹp, phải để cho họ biết người phụ nữ của Hoàng Hải xinh đẹp thế nào chứ.

– Nhưng mà hở quá chị ơi, em cảm thấy không quen.

– Không sao đâu, một lát sẽ quen thôi. Em có muốn mọi người chê bai Hoàng Hải là có cô người yêu quê mùa không.

– Em không.

– Vậy thì nghe lời chị mặc chiếc váy này nhé. Nào ngồi lại đây chị trang điểm cho.

Sau đó Thu Trà để cho Giang trang điểm, trang điểm xong nhìn cô khác hẳn. Vẻ đẹp hiền lành mộc mạc thường ngày của cô sau khi trang điểm lên thì trở nên đằm thắm mặn hơn. Ngay cả Giang sau khi trang điểm cho Thu Trà xong cũng phải ngạc nhiên. Đúng lúc đó Hoàng Hải cũng đi ra, anh mặc áo sơ mi trắng, quần âu đen bên ngoài khoác thêm áo vest đen, nhìn anh lúc này không khác gì chú rể cả. Chờ Hoàng Hải đi lại chỗ hai người thì Giang nói:

– Trả em ấy lại cho Hải đây, nhìn xem có nhận ra không.

Hoàng Hải nghe vậy liền nhìn Thu Trà ngay, anh cũng ngỡ ngàng bởi Thu Trà trước mắt, bây giờ nhìn Thu Trà rất đẹp, đôi mắt của cô như hút hồn anh. Hoàng Hải nhìn mà không chớp mắt, chiếc váy cúp ռ.ɠ-ự.ɕ này cũng rất hợp với cô, tôn dáng lên rất nhiều. Giang thấy Hoàng Hải nhìn không chớp mắt liền ᵭάпҺ nhẹ lên vai khiến anh giật mình. Thu Trà thấy vậy cũng mỉm cười rồi nói:

– Em cảm ơn chị Giang đã giúp em trở nên xinh đẹp như vậy nhé. Cũng sắp tới giờ rồi, mình đi thôi anh Hải không muộn đó.

– Ừ chúng ta đi thôi. Hải cảm ơn Giang nhé, hôm nào rảnh alo Hải mời đi cafe nha.

– Oke Hải Nhưng phải có em Trà đi thì Giang mới đi đấy chứ có mình Hải thì Giang không đi đâu.

Thu Trà thấy chị Giang có vẻ quý mến mình nên liền mỉm cười nói :

– Nhất định em sẽ đi mà, em chào chị nha hẹn gặp lại chị sau.

Sau đó Thu Trà cùng Hoàng Hải rời khỏi shop quần áo của chị Giang đi đến nhà hàng “The Adora Luxury” để dự đám cưới của Minh Phong. Đến nơi, Hoàng Hải gửi xe xong thì đưa tay ra ý để Thu Trà khoác vào. Thu Trà liền hiểu ý nên khoác tay Hoàng Hải vào sau đó cùng nhau đi vào nhà hàng. Vừa bước vào Hoàng Hải đã thấy Minh Phong cùng vợ anh ta đứng chào khách, còn lão Hưng thì không thấy đâu cả.

Minh Phong nhìn thấy Thu Trà hôm nay đến dự đám cưới anh ăn mặc rất ร-є-אy lại còn khoác tay cùng tên Hải đó trong lòng đâm ra bực bội, đến nỗi Hà My đứng kế bên còn cảm nhận ra nên liền nói nhỏ:

– Anh Phong, anh sao vậy. Đang bình thường, vui vẻ ʇ⚡︎ự dưng mặt như mất sổ gạo vậy. Có phải anh không muốn lấy em đúng không, anh muốn con chúng ta không có ba phải không.

– Anh không có mà, tại nóng quá nên anh hơi khó chịu tí thôi.

Minh Phong vừa dứt lời thì Thu Trà cùng Hoàng Hải đi tới, Hoàng Hải nhìn hai người họ rồi nói:

– Chúc mừng hai người nhé. Chúc hai người trăm năm hạnh phúc, con đàn cháu đống nha.

Hà My thấy Hoàng Hải liền nhận ra đây là người mà lúc trước ba cô ta nói chuyện mà. Cô ta mỉm cười trả lời Hoàng Hải:

– Dạ, em cảm ơn anh ạ, chắc anh là khách của ba em hả? Còn chị gáι này xinh đẹp quá, hai người thật sự rất xứng đôi.

Thu Trà nãy giờ thấy Minh Phong cứ nhìn chằm chằm vào người cô thì khẽ cười thầm, anh chắc hẳn đang tiếc nuối lắm đây. Cô đứng sát người Hoàng Hải, nhìn Minh Phong và Hà My rồi mỉm cười nói:

– Cảm ơn cô đã quá lời khen, tất cả là do son phấn chứ tôi cũng bình thường thôi.

Nói thêm vài ba câu nữa thì lão Hưng từ đâu đi tới chỗ Hà My, thấy Hoàng Hải liền bắt tay nói:

– Tôi cứ nghĩ anh sẽ không tới chứ, mời anh vào trong ngồi.

– Bữa tiệc cưới vui vẻ như thế này tôi không tới thì phí quá.

Nói xong Hoàng Hải cùng Thu Trà đi vào bên trong, lúc này khách khứa đã đến đầy đủ nên người dẫn chương trình bắt đầu tiến hành lễ cưới. Thu Trà ngồi cùng Hoàng Hải nhưng ánh mắt luôn hướng lên sân khấu, nhìn cảnh hai người họ trao tay nhẫn cưới mà tιм cô đau nhói. Rõ ràng lúc trước anh ta nói sẽ nuôi heo để dành tiền cưới cô nhưng không ngờ bây giờ người anh ta cưới lại là người khác không phải cô. Cô cúi xuống cầm ly ɾượu tгêภ bàn uống một hơi, men cay của ɾượu khiến cô nhăn mặt lại. Nãy giờ ngồi kế bên Hoàng Hải thấy cô có vẻ buồn nên an ủi nói:

– Rượu này mạnh lắm đấy, em uống vậy được rồi. Đừng uống nữa không lại say như lần trước, mệt người lắm đó.

– Tôi biết rồi anh yên tâm đi.

Hoàng Hải không nói nữa mà gắp thức ăn cho cô ăn, cô cũng cầm đũa lên gắp ăn. Hoàng Hải thấy cô ăn thì cũng mừng, cô uống ɾượu mà chịu ăn thì sẽ đỡ say. Sau khi làm lễ xong, mọi người đều chúc mừng hạnh phúc hai người họ. Thu Trà bây giờ đã uống tận 3 ly ɾượu, người cũng có vẻ muốn say. Cô thấy nôn nao trong người nên liền hỏi bạn phục vụ rồi đi tới toilet. Hoàng Hải thấy Thu Trà đi thì cũng đứng dậy đi theo, nhưng anh không ngờ Minh Phong đã đi theo Thu Trà trước rồi.

Lúc làm lễ, đôi mắt Minh Phong luôn hướng về phía Thu Trà, anh ta chờ khi làm lễ xong, Hà My đi thay váy cưới thì nói là đi vệ sinh. Đúng lúc đó thì anh ta thấy Thu Trà loạng choạng đi phía trước thì nhanh chóng đi theo. Thu Trà sau khi nôn xong thì rửa mặt đi ra ngoài, nhưng cάпh cửa vừa mở thì đã bị một bàn tay đàn ông kéo đi ra phía sau chỗ cầu thang. Thu Trà lúc này đã thấm mệt nên không còn sức nữa cô mặc kệ luôn cho tới khi nhìn thấy khuôn mặt của Minh Phong, cô liền gạt tay anh ta ra khỏi tay mình rồi chỉ tay thẳng mặt anh ta nói:

– Anh kéo tôi ra đây làm gì, không mau vào đi mời ɾượu với vợ anh đi.

Minh Phong nhào tới ôm chầm lấy Thu Trà rồi nói:

– Anh không yêu cô ta, người anh thật sự yêu tгêภ đời này chỉ có mình em thôi Trà. Sắp tới anh sẽ được ba cô ta giao lại gara rồi, khi đó anh có rất nhiều tiền chúng ta trở lại như xưa được không Trà.

Lúc này Thu Trà lấy hết sức mình đẩy Minh Phong ra khỏi người cô xong đưa tay lên tát Minh Phong một cái cháy má rồi nói:

– Anh đúng là đồ khốn пα̣п, tốt nhất anh nên bỏ ý định đó đi đừng để người yêu tôi biết, anh ấy nhất định không tha cho anh đâu.

– Em nói cái tên Hải đi cùng em đúng không, có phải em muốn chọc tức anh nên mới đi cùng anh ta đến đây không. Nhìn vào mắt của em, anh thấy em vẫn còn tình cảm với anh mà đúng không Trà.

Lời Minh Phong vừa dứt thì Hoàng Hải ở phía sau đi lại đấm vào mặt Minh Phong một cái, vì bất ngờ nên Minh Phong không tránh kịp nên ăn trọn cú đấm. Thu Trà thấy Hoàng Hải thì liền đi lại, đứng phía sau lưng anh. Hoàng Hải dang tay ôm lấy cô rồi nhìn Minh Phong đang cay cú nói:

– Tao cảnh cáo mày một lần nữa, cô ấy bây giờ là người yêu của thằng Hải này. Nếu như mày còn dám động vào cô ấy thì mày liệu hồn. Còn cái gara của ba vợ mày, nếu muốn yên ổn làm ăn thì nên biết điều đừng để tao cho người tới san bằng nghe chưa. Còn bây giờ mau cút ngay cho tao.

Minh Phong nghe Hoàng Hải nói tới gara thì liền nhanh chóng đi mất vì anh ta sợ nếu như Hoàng Hải cho người đến san bằng thì anh ta sẽ không làm chủ được nữa. Sau khi Minh Phong đi, Hoàng Hải cởi chiếc áo vest của mình ra khoác lên người Thu Trà rồi nói:

– Em có sao không, nó có làm gì em không.

Thu Trà mệt mỏi nhìn Hoàng Hải rồi đáp :

– Tôi không sao, tôi muốn đi về, anh đưa tôi về đi.

– Được, để anh đưa em về.

Sau đó Hoàng Hải ra lấy xe rồi đưa Thu Trà về, tгêภ đường về anh quay sang hỏi:

– Em có muốn ăn gì không, anh đưa em đi khi nãy ở đấy em có ăn gì đâu.

– Tôi không muốn ăn đâu.

– Vậy anh đưa em tới nơi này cho thoải mái nhé. Nơi này sẽ rất tốt cho tâm trạng em lúc này.

Thu Trà gật đầu sau đó Hoàng Hải tiếp tục lái xe đưa cô tới cầu Ánh Sao. Lúc này tгêภ cầu có rất nhiều đôi tình nhân đang đứng nói chuyện, tâm sự với nhau nên Hoàng Hải lái xe tới chỗ có thể đậu xe được rồi mở cửa cho Thu Trà xuống. Cô đi lại chỗ thành cầu, nhìn dòng nước êm ả dưới sông mà trong lòng cuồn cuộn nổi sóng. Bất ngờ cô bật khóc, cứ ngỡ cô đã quên người đàn ông ấy nhưng đến hôm nay cô mới nhận ra rằng mình chưa hề quên. Hoàng Hải thấy cô khóc thì rút trong túi áo ra túi khăn giấy đưa cho cô lau, cứ như vậy anh đứng nhìn cô khóc. Khóc chán xong cô nhìn Hoàng Hải rồi nói:

– Có phải tôi yếu đuối lắm không, rõ ràng tôi nói người như anh ta không đáng tiếc nhưng sao tôi lại đau lòng thế này.

Vì cũng đã từng trải qua cảm giác như vậy nên Hoàng Hải có thể hiểu được tâm trạng của Thu Trà lúc này, anh không nói gì mà kéo cả người Thu Trà rồi ôm chầm lấy mà nói:

– Em đừng buồn, anh ta không xứng với tình cảm mà em giành cho anh ta, sau này có anh ở bên cạnh rồi. Anh thật sự rất thích em Trà à, nếu có thể em cho anh một cơ hội quan tâm chăm sóc em được không.

Thu Trà vội đẩy Hoàng Hải ra khỏi người cô rồi lúng túng nói:

– Chuyện tình cảm cứ để sau này duyên phận quyết định đi. Tôi thấy chúng ta cũng có duyên nên trước mắt cứ làm bạn đi. Cảm ơn anh ngày hôm nay đã đi cùng tôi còn mua quần áo cho tôi nữa.

Hoàng Hải cảm thấy hơi buồn nhưng dù sao làm bạn cũng tốt, anh sẽ có cơ hội tiếp cận với cô hơn. Cố tỏ ra vui vẻ, Hoàng Hải mỉm cười nói:

– Không có gì đâu, em xứng đáng với những gì tốt đẹp nhất mà, vậy chúng ta sẽ làm bạn của nhau nha. Giờ em lên xe đi anh đưa em đi ăn rồi về ngủ, nãy giờ khóc sưng hết cả mắt rồi.

Thu Trà vẫn định không đi nhưng nhớ lại khi nãy Hoàng Hải cũng không ăn gì nên gật đầu. Sau đó cả hai cùng đi ăn phở, ăn xong Hoàng Hải đưa cô về. Đến đầu ngõ, anh mở cửa xe cho cô xuống rồi nói:

– Em vào nhà đi, chúc em ngủ ngon.

– Anh lái xe về cẩn thận đấy, chúc anh ngủ ngon. Tôi vào nhà đây nha.

Hoàng Hải mỉm cười đưa tay vẫy tạm biệt Thu Trà rồi lên xe lái đi. Thu Trà nhìn chiếc xe Hoàng Hải đi khuất rồi mới đi vào phòng. Mở cửa ra, qua ánh sáng của đèn ngủ cô thấy Trang đã ngủ nên cô rón rén đi vào lấy quần áo rồi thay xong cô cũng leo ℓêп gιườпg nằm trằn trọc suy nghĩ những gì Hoàng Hải nói lúc tгêภ cầu rồi ngủ quên lúc nào không hay.

Hoàng Hải về nhà lúc này đã hơn 11 giờ, anh cũng nhanh chóng thay quần áo rồi leo ℓêп gιườпg nằm. Anh nhớ lại lúc ôm Thu Trà, cảm giác bình yên lắm, giống như sau một ngày mệt mỏi chỉ cần thấy người mình yêu là mọi mệt mỏi tan biến hết vậy. Bỗng nhiên anh bật cười vì những suy nghĩ của mình, nhớ lúc Thu Trà nói cả hai làm bạn, anh định nói “Anh không thích làm bạn với em, anh chỉ thích làm người yêu của em thôi” nhưng anh lại không đủ can đảm để nói ra. Nhìn đồng hồ cũng đã chuyển qua 1 giờ sáng, Hoàng Hải cũng tắt đèn phòng rồi chìm vào giấc ngủ.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất