Bữa tối của hai gia đình rất gượng gạo. Thành Lâm không có thiện cảm với Linh cho lắm .Từ lúc biết Linh là chị mà lại ЬắϮ пα̣t em gáι và nói nhiều câu ҳúc ρhα̣m em gáι mình như vậy , tuy nhiên anh không nói thẳng ra , bởi anh nghĩ đó là chuyện riêng tư của nhà chú Nam , anh chỉ là một người ngoài anh không nên tham gia vào làm gì .
Ông Nam và ông chủ tịch là bạn thân nên hai gia đình không có vấn đề gì cả, Linh thì bị Thành Lâm hút mất hồn nên cô ta không ăn mà cứ ngồi nhìn Thành Lâm chằm chằm. Dì Ngọc nhìn thấy Linh cứ nhìn Thành Lâm thì bà ta tỏ vẻ không vui.
Dì Ngọc rõ ràng là vợ của ông chủ tịch nhưng lại cứ để ý tới con trai của chồng, mụ ta thấy Linh cứ nhìn Thành Lâm không chớp mắt thì mụ ta ghen , mụ ta liền nói Linh:
-Linh à.,cháu ăn đi, ai lại nhìn Thành Lâm nhà dì không chớp mắt vậy chứ?
Linh cứ mải nhìn ngắm Thành Lâm nên không nghe thấy dì Ngọc nói, bà Xuân Lan thấy vậy liền dùng tay kéo váy của Linh để ra hiệu, Linh lúc này mới quay sang hỏi dì Ngọc:
-Dì Ngọc vừa nói gì ạ?
-Dì bảo là con mau ăn tối đi, ai lại nhìn Thành Lâm nhà dì không chớp mắt như vậy chứ?
Linh lúc này mới ngại ngùng cúi mặt xuống. Ông Hùng lúc này mới vui vẻ nói :
-Tôi đây với ông Nam là bạn thân 20 năm rồi, nói thật lòng là tôi rất vui mừng và phấn khởi, nhưng nếu hai gia đình chúng ta mà được làm thông gia với nhau thì còn gì phấn khởi bằng nữa.. tôi nói có phải không ạ?
Ông Nam với bà Xuân Lan cũng hào hứng gật đầu:
-Đúng vậy ạ.. chúng tôi cũng mong vậy lắm, con bé Linh nhà tôi thì đang ᵭộc thân, không biết Thành Lâm thằng bé đã có bạn gáι chưa nhỉ?
Ông chủ tịch liền trả lời thay Thành Lâm:
-Đương nhiên là chưa rồi, thằng Lâm nhà tôi vẫn chưa có bạn gáι, bao năm qua tôi giục nó đưa bạn gáι về nhưng có ai yêu nó đâu.. vẫn ế đó.
-Thế thì tốt quá rồi, hai đứa mau tìm hiểu nhau đi, có duyên với nhau thì để hai gia đình còn mở tiệc ăn mừng nữa.
Ông Nam và ông Hải cứ tìm cách vun vén cho Linh và Thành Lâm, bà Xuân Lan thì vui như mở cờ trong bụng, con gáι yêu của bà mà được làm dâu nhà tài phiệt như nhà ông Hùng thì sau này bà tiêu làm sao hết được tiền . Bà Ngọc vợ ông Hùng thì nghĩ thầm trong bụng:
“Đừng có mơ.. Thành Lâm là của tôi .. con Linh nhà mấy người đừng có mơ có được, cứ cố tình ve vãn Thành Lâm của tôi đi rồi mấy người sẽ biết thế nào là lễ độ”
Thành Lâm thở dài ngao ngán, anh không thích mai mối kiểu này, với lại vừa nãy tận mắt chứng kiến Linh ЬắϮ пα̣t cҺửι mắng An An trong bàn rửa tay, nói thật anh không thấy có thiện cảm với Linh, người một nhà Linh còn đối sử tệ như vậy thì với người ngoài không biết thế nào nữa.
Linh ngại ngùng e thẹn cô chủ động xin số điện thoại của Thành Lâm:
-Anh Lâm.. anh cho em xin số điện thoại của anh được không ạ?
Thành Lâm định không cho nhưng có mọi người ở đây anh không cho cũng không được.
-Ừm cũng được.
Linh vui mừng đưa điện thoại của mình cho Lâm, Lâm cầm và bấm luôn số .. nhưng không phải số của anh mà là số của Tài lái xe kiêm trợ lý của anh.
Có được số điện thoại Linh sung sướиɠ muốn hét lên.. cô ta mơ tưởng tới một ngày cô và Thành Lâm chính thức hẹn hò, rồi hai người kết hôn và sống bên nhau hạnh phúc, cô và Thành Lâm cùng nhau tiếp quản tập đoàn Thành Lâm lớn mạnh.. cuộc sống phú bà giàu có sung túc.
Trong khi mọi người trò truyện rôm rả đủ thứ chuyện tгêภ đời thì An An đã ăn no bụng, no bụng rồi là cô buồn ngủ, cô ngáp ngủ rồi mắt dính chặt lại.. sau đó An An xin phép đi vào nhà vệ sinh rửa mặt ..
Dì Ngọc mới hỏi bà Xuân Lan:
-Nhà anh chị có hai cô con gáι mà nhìn trái ngược nhau hoàn toàn nhỉ, cô em trông rất giản dị trong khi mẹ và chị gáι thì cứ l*иg lộn thế này.
Bà Xuân Lan biết bà Ngọc đang mỉa mai mình nhưng bà vẫn vui vẻ trả lời:
-Con bé An An nhà tôi nó suy nghĩ đơn giản lắm, với lại tính nó trẻ con nên nó rất vô tư thoải mái .. nó chưa biết làm dáng đâu ạ.
-Trông nó hiền và phúc hậu, mà sao tôi thấy nó không giống anh chị nhỉ?
Bà Xuân Lan chưa biết phải nói lại sao cho bà Ngọc thôi không bắt bẻ , thì Linh Linh đã nhanh miệng nói :
-Sở dĩ An An không giống chính ba mẹ là do An An không phải con ruột của ba mẹ cháu ạ.
Cả nhà ông chủ tịch ngạc nhiên , bà Ngọc vội hỏi:
-Hoá ra con bé đó không phải con ruột của anh chị ư?
Bà Xuân gật đầu công nhận:
-Vâng ạ, gia đình tôi nhận nuôi con bé, ngày trước chúng tôi hay tới cô nhi viện thăm các cháu mồ côi, chúng tôi thấy thương An An vì con bé rất Ϯộι nghiệp. An An về sống với chúng tôi đã 15 năm rồi ạ.
-Thảo nào… mà nhìn con bé khác anh chị quá.
Bà Xuân Lan vốn không yêu thương gì An An nhưng trước mặt gia đình ông chủ tịch bà ta lại nói dối:
-Tuy An An không phải con ruột của chúng tôi nhưng chúng tôi luôn yêu thương cháu, cả cái Linh cũng rất yêu thương em, An An chính là người nhà của chúng tôi rồi ạ.
Linh gật đầu nói theo mẹ:
-Dạ đúng vậy ạ, thậm chí ba mẹ cháu còn thương em An hơn cả cháu đấy ạ. Em An ngoan lắm nên em ý được cả nhà cưng lắm ạ.
Ông chủ tịch gật gù nói:
-An An thật may mắn khi được làm con của anh chị, mấy ai làm được như anh chị đâu.
-Vâng chúng tôi luôn công bằng với hai đứa , để các con có một cuộc sống thoải mái nhất ạ.
Thành Lâm thấy bà Xuân lan nói không đúng, với những gì anh nhìn thấy nên anh nói thẳng ra:
-Cô Xuân Lan nói hình như không đúng lắm thì phải.
Tất cả mọi người hướng mắt về phía Thành Lâm với ánh mắt ngạc nhiên.. bà Xuân Lan ngập ngừng hỏi Thành Lâm:
-Thành lâm cháu nói vậy là sao cô không hiểu.
-À khi nãy cháu thấy Linh cҺửι rủa An An rất thậm tệ, Linh thương An An thật thì đã không như vậy rồi.
-Cháu có nhầm lẫn gì không, Linh Linh không bao giờ như vậy đâu, cô dám khẳng định chắc chắn như vậy.
Thành Lâm nhìn Linh và hỏi:
-Linh .. vừa nãy em cҺửι mắng An An ngoài kia đúng không?
Linh không thể chối cãi được nữa.. bởi sự thật đúng là như vậy.. Linh Linh ngại ngùng cúi mặt xuống thừa nhận, cô không thể ngờ những việc cô làm đã bị Thành Lâm nhìn thấy , bà Xuân Lan xấu hổ quá không biết giấu mặt vào đâu nữa.. ông Nam quay lại hỏi Linh Linh:
-Linh.. những lời Thành Lâm nói là sự thật sao..?
Linh gãi đầu rồi nói chống chế:
-Có chút hiểu lầm ba ạ.. vì An An không chịu nghe lời nên con..
Ông Nam ngạc nhiên hỏi Linh:
-Con nói An An không nghe lời con là sao? Rốt cuộc đã sảy ra chuyện gì sao ba không biết vậy?
Linh ấp úng chưa biết nói gì thì Thành Lâm đã trả lời thay Linh rồi:
-Vì An An dám đi cùng mọi người tới đây nên Linh đã cҺửι rủa An An thậm tệ , Linh còn cảnh cáo An An lần sau không được đi cùng mọi người, những lời nói thật cay nghiệt…ngay trước mặt người khác..đó là ở nơi công cộng ở nhà chắc còn tệ hơn nhỉ?
Không khí trở nên gượng gạo… Thành Lâm đứng dậy và đi vào nhà vệ sinh, ở bên ngoài bà Xuân Lan bắt đầu bao biện cho sự giả tạo của hai mẹ con bà.
[..]