Chạm tay vào hạnh phúc chương 26

Vũ Linh 439

Tác giả : An Yên

Trở lại thành phố C, Bá Trọng và Trúc Linh lại tiếp tục công việc thường nhật của mình. Trong hai tuần này, Bá Trọng tất bật với những cuộc Hội thảo nên ít thời gian tới phòng trọ của Trúc Linh. Công ty F đợt này cũng bận rộn với nhiều hợp đồng nên phòng kinh doanh và kiểm định chất lượng tăng ca luôn. Dù ít gặp nhưng anh chàng bác sĩ điển trai mỗi ngày nhắn cho Linh không biết bao nhiêu tin để nhắc cô ăn uống. Đã vậy, cả tuần gặp được một vài lần lại nhét vào tủ lạnh của cô bao nhiêu là sữa, trái cây, đồ ăn, cứ như sợ cô quên mất việc ăn. Linh cứ ví tình yêu nhiều lúc giống thời chiến tranh, gặp nhau vội vã, nhìn ngắm, ôm hôn rồi ai nấy lại tất bật với công việc của mình. Tháng sau, Bá Trọng phải sang Pháp nhưng anh chưa nói gì với cô vì sợ Linh lo lắng, vả lại, anh cũng sợ cái cảm giác chia xa nữa dù chỉ đi mười ngày thôi. Trước đây sang Pháp, Bá Trọng chỉ thấy buồn mang mác khi những mảng kí ức đau thương nơi đó sống dậy. Nhưng lần này, hành trang của anh lại là nỗi nhớ nhung hình bóng cô gáι bé nhỏ Trúc Linh…Vì thế, còn vài tuần cuối tháng, anh cố gắng sắp xếp công việc để gần gũi cô nhiều hơn.
Công ty F có thêm nhiều Hợp đồng nên Giám đốc Trung quyết định tuyển thêm một trợ lý nữa. Lâu nay, trợ lý Hùng là cάпh tay đắc lực của Trung, không chỉ trong công việc mà Hùng đã bao lần ngăn được Nhung ra tay với những cô gáι tiếp xúc với Trung để thỏa mãn thói ghen tuông vớ vẩn.
Sáng thứ hai đầu tuần, Linh đến công ty đã nghe các anh chi phòng kinh doanh xì xào về việc có trợ lý giám đốc mới. Chị Hằng cười tươi:
– Kì này sếp Trung đỡ được bao nhiêu việc. Nghe bảo cô trợ lý này giỏi lắm, học tiến sĩ ở nước ngoài về đấy!
Một chị khác chen vào:
– Nếu mà chưa lập gia đình thì sếp Trung yêu và cưới luôn vừa đẹp!

Chị Hằng xua tay:
– Thôi thôi, một cô Nhung là đủ rồi. Hôm trước con bé con nhà sếp đến đây, chị cho nó cái kẹo và đưa nó đi dạo một ʋòпg. Con bé ngoan ghê, nó bảo mỗi lần gặp mẹ , bà Nhung đều hỏi con bé có cô nào về nhà ở với bố không. Ghen kiểu đó chắc vào viện tâm thần mất!
Lâu nay, thỉnh thoảng anh Trung có đưa con gáι tới công ty chơi. Cô bé xinh xắn lắm, miệng bi bô suốt. Dù bé còn nhỏ nhưng anh Trung vẫn dành quyền nuôi con vì kinh tế của anh vững hơn Nhung. Vả lại, anh sợ với kiểu giáo dục con của Nhung, con bé sẽ trở nên ích kỉ và kiêu kì.
Mọi người đang bàn tán xôn xao thì vừa đến giờ làm việc nên ai vào chỗ người đó. Khoảng mười lăm phút sau, các nhân viên phòng kinh doanh nghe tiếng sếp Trung vang lên:
– Chào cả phòng kinh doanh, hôm nay tôi giới thiệu trợ lý mới với mọi người!
Nghe tiếng sếp, tất cả đều rời màn hình máy tính và nhìn lên. Trúc Linh ngỡ ngàng, ngạc nhiên khi thấy người đứng cạnh Giám đốc chính là chị Phương Nga – bạn của Bá Trọng. Tiếng Giám đốc Trung vui vẻ:
– Đây là Phương Nga, trợ lý giâm đốc mới của công ty. Mọi người cũng biết là dạo này Hợp đồng công ty nhiều, khối lượng công việc lớn nên tôi quyết định tuyển thêm một trợ lý. Cô Nga sẽ trực tiếp bàn bạc và phụ trách các kế hoạch kinh doanh lần này. Mọi người cùng phối hợp để đưa Công ty phát triển nhé!
Cả phòng vỗ tay rôm rả. Hôm nay, chị Nga mặc thời trang công sở rất đẹp. Phom người chị cao ráo, cân đối, khuôn mặt xinh mà sắc sảo. Chị ấy chờ tiếng vỗ tay ngớt đi mới mỉm cười:
– Chào mọi người, tôi là Phương Nga, tiến sĩ du học ở Úc về, còn bỡ ngỡ với môi trường làm việc ở Việt Nam nên rất mong mọi người giúp đỡ ạ!

Sếp Trung tếu táo:
– Thêm một thông tin cá nhân là cô Nga chưa lập gia đình nên phòng mình anh nào còn ᵭộc thân thì cứ xin số điện thoại nhé!
Chị Nga cúi mặt:
– Sếp cứ chạm vào nỗi đau của gáι ế!
Không khí vui vẻ một chút lại lắng xuống khi Giám đốc Trung đưa chị Nga sang phòng khác. Vì ở Công ty nên Linh cũng không tỏ ra quen biết với chị, mà cô cũng chẳng biết chị Nga còn nhớ mình hay không nữa.

Giờ nghỉ trưa, chị Hằng kéo Linh xuống căng – tin ăn cơm để còn quay lại làm việc luôn. Chị vừa đi vừa nói:
– Trợ lý mới xinh em nhỉ? Chắc lo học rồi quên lấy chồng!
Linh cười:
– Em thấy có nhiều người thế á chị, lo làm việc rồi ngán việc lấy chồng ạ!
Chị Hằng trêu cô:
– Đấy, nên cô lo lấy chồng nhanh lên!

Nghe chị nói, Linh lại nhớ Bá Trọng ҡıṅһ ҡһủṅɢ ý. Vùi đầu vào công việc còn đỡ, cứ về phòng lại thấy trống trải ghê! Cô vừa nghĩ tới anh lại vừa hay điện thoại cô reo lên:
– Bá Trọng, em nghe đây ạ!
Anh nói rất nhanh như đang bận gì đó gấp gáp:
– Người yêu tôi chịu ăn chưa đấy?
Linh vui vẻ:
– Em đang cùng các chị trong phòng xuống căng – tin ăn cơm đây ạ. Anh yên tâm đi, em không nhập viện vì dạ dày nữa đâu. Thế anh ăn chưa ạ?
Đúng lúc đó, cô nghe tiếng vài người gọi tên anh. Bá Trọng nói:
– Ừ, anh ăn rồi, giờ anh có ca mổ, chắc tối sẽ có thời gian qua với em đó!
Nghe anh nói vậy, cái cảm giác hạnh phúc lâng lâng lại dâng lên trong lòng Linh Cô chào anh rồi tắt máy. Linh quay sang chị Hằng và bắt gặp ánh mắt đầy trêu ghẹo của chị:
– Ai? Khai mau!

Trúc Linh tủm tỉm:
– Dạ người yêu em ạ. Anh là bác sĩ chuyên khoa ngoại tiêu hóa ở Bệnh viện Thiên Vĩ ạ!
Chị Hằng cười phá lên:
– Này, em đừng nói là thấy Ьệпh nhân xinh quá rồi bác sĩ tán tỉnh nhá!
Trúc Linh lắc đầu:
– Dạ không, bọn em quen nhau hơn một năm rồi, nhưng yêu thì mới ạ!
Chị Hằng là người Linh tin tưởng nhất ở Công ty này vì chị luôn lo lắng cho cô như một người chị gáι. Linh thỉnh thoảng trò chuyện với chị, nhưng chuyện của Bá Trọng thì cô chưa nói nhiều. Linh thầm nghĩ, cô yêu và tin anh nhưng đường đời muôn nẻo, thế nên khi ta đang yêu và được yêu thì cứ tận hưởng đã, khoan hãy nghĩ ngợi xa xôi. Vì thế, cô không dám nói nhiều với chị, cứ như ông bà ta bảo ” nói trước bước không qua”
Nghe cô kể, chị Hằng cũng mừng cho cô. Lâu nay, chị biết Nhung ghen vói Linh vì cô xinh xắn, thật thà và chăm chỉ. Trước giờ, bất kì đối tác hay nhân viên nữ nào xinh xắn cũng lọt vào tầm ngắm của Nhung hết và Linh cũng vậy thôi. Chị biết Linh chỉ có một mình ở thành phố, chị cũng không thể giúp Linh minh oan trước mặt Nhung. Vì thế, mỗi lần Nhung gọi cho chị hỏi giờ nọ giờ kia chị có biết Linh đi đâu hay không, chị Hằng đều trả lời rằng Linh đi với chị để Nhung khỏi tò mò và nghi ngờ. Giờ biết cô có người yêu, chị mừng lắm. Niềm tin chị dành cho Linh quả là không sai.
Vừa ăn trưa xong, chị Hằng tranh thủ đi pha cà phê để làm việc tiếp, Linh ngồi lại phòng đọc tài liệu để lát đưa bản kế hoạch bàn bạc cùng mọi người. Đang chăm chú đọc, cô nghe một thanh âm vang lên:
– Linh, em không nghỉ trưa sao?
Linh ngước lên, là chị Nga, cô vội chào:
– Chào trợ lý ạ, tôi đang tranh thủ xem bản kế hoạch kinh doanh ạ!
Phương Nga tiến tới gần cô:
– Trời, chỉ có hai chị em, gọi trợ lý làm gì cho xa xôi vậy?
Linh cười:
– Dạ, em tưởng chị không nhớ ra em ạ!
Nga nhíu mày:
– Trí nhớ chị kém vậy sao? Già quá rồi!
Linh xua tay:
– Dạ không ạ, ý em là minh chẳng có gì nổi bật nên nghĩ là chị quên ạ!

Nga lắc đầu:
– Không bao giờ, người yêu của Bá Trọng sao chị quên được chứ? Trọng là người đặc biệt với chị mà em!
Rồi chị ấy chợt buông tiếng thở dài, cứ như nghĩ tới một điều gì đó không vui. Thế nên Linh cũng không dám nhắc gì cả, cô chỉ gật đầu tỏ vẻ thấu hiểu. Thấy cô im lặng, chị Nga lại lên tiếng:
– Giá mà cái tôi của chị không quá lớn, thì giờ này chắc hẳn chị và Trọng đã có một kết thúc đẹp rồi, chả phải gượng gạo khi gặp nhau thế này!
Là sao nhỉ? Linh không hiểu chị ấy đang nói gì, cô vẫn im lặng lắng nghe. Chị Nga thấy thế lại tiếp lời:
– Chắc là cậu ấy không kể cho em nghe đâu nhỉ? Bá Trọng và chị yêu nhau từ cấp ba, là cặp đôi đẹp nhất trường chuyên đấy! Trọng đi Pháp du học, cậu ấy muốn cưới chị rồi mới đi, nhưng chị thấy hai đứa còn trẻ quá nên cũng đòi đi học. Chị đi Úc học Kinh tế, hai đứa cứ quyến luyến mãi. Khi xong bốn năm đại học, vì ᴅịcҺ Ьệпh nên không tổ chức cưới được. Trọng lo sức khỏe chị bị căng thẳng nên không muốn chị học lên cao, nhưng chị lại muốn xứng đáng với cậu ấy. Có lẽ do hai đứa ở hai nới, thời gian đầu, Trọng vẫn qua Úc thăm chị suốt, sau xa cách dần. Bao nhiêu người theo đuổi nhưng chị vẫn một lòng chờ cậu ấy. Cứ thế, tình yêu nhạt dần mà chị nào hay biết, giờ thì muộn rồi…
Ơ, sao giống truyện ngôn tình thế nhỉ? Chuyện này quả là lần đầu Trúc Linh được nghe. Cô chỉ biết Bá Trọng có một tình yêu sâu đậm với chị Mỹ Hoa cơ mà! Linh nhớ lại lần đầu tiên gặp chị Nga ở quán cà phê, chị ấy cũng từng nói với mẹ của anh về lời hứa chờ đợi Trọng đi Pháp về. Nhưng hôm đó, có vẻ như mẹ anh không quan tâm tới lời chị Nga. Kể cả hôm họp lớp, ánh mắt chị ấy nhìn Trọng cũng khang khác, nhưng Linh để ý thấy Trọng tỏ ra thờ ơ và cố tình tránh mặt Nga. Lẽ nào vì chị Hoa không còn nên anh mới kể? Thực ra, một người như Trọng được nhiều cô gáι để ý là điều bình thường bởi anh quá hoàn hảo. Tuy nhiên, dù một chị hay mười chị cũng là quá khứ rồi, chị ấy kể cho cô làm gì nhỉ? Linh nghe tới đó thì mỉm cười:
– Dạ quả là một tình yêu đẹp chị nhỉ?
Nga liếc nhìn thái độ của cô rồi nói;
– Bá Trọng không kể cho em đúng không? Chắc cậu ấy sợ em suy nghĩ!
Linh lắc đầu:
– Dạ thực ra em không hỏi về quá khứ của anh ấy, em chỉ quan tâm tới hiện tại và tương lai thôi ạ! Với lại, anh Bá Trọng hơn ba mươi tuổi, nếu bảo chưa một mảnh tình vắt vai thì vô lý quá. Anh ấy là người tốt. Nghe chị nói, em tiếc thật đấy nhưng em nghĩ là chúng ta nên tôn trọng quá khứ, em chẳng bao giờ ghen với quá khứ của anh ấy. Chị vừa xinh đẹp lại thành đạt nữa, em tin chắc chắn rằng chị sẽ tìm được người xứng đáng ạ!
Chị Nga gật đầu:
– Ừ, tuổi này ngại lấy chồng em ạ. Vả lại chị chưa quên Bá Trọng để mở lòng với ai được. Bố mẹ chị giục ghê lắm, chị toàn kiếm cớ để tránh việc xem mắt, mai mối…, ai theo đuổi cũng ngó lơ luôn.

Linh lại cuời :
– Em hiểu ạ, nhưng sau này lại thấy cô đơn chị ạ! Chị cứ lạc quan lên đi, người tốt sẽ có hạnh phúc mà!
Vừa lúc đó, chị Hằng bước vào, cúi chào Nga:
– Chào trợ lý ạ, cô tới có việc gì ạ?
Nga thay nét mặt vui vẻ, cười với chị Hằng:
– À không, đợt này phòng kinh doanh vất vả nhất nên tôi ghé qua xem ai cần giúp đỡ không? Nãy tôi có trò chuyện với cô Linh, Công ty F quả thật toàn tuổi trẻ tài cao. Thôi, mọi người cố gắng nhé!
Lúc đó, những người trong phòng kinh doanh cũng quay trở lại dù mới một giờ chiều. Dạo này mọi người không được nghỉ ngơi, Nga động viên cả phòng rồi bước ra khỏi phòng Kinh doanh, tiếng gót giày chát chúa nện mạnh tгêภ nền gạch…

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất