Ba lần lỡ nhịp – Chương 39

Vũ Linh 441

Tác giả:An Yên

Tối hôm ấy, Lệ Thủy ăn mặc đơn giản đến dự sinh nhật Minh Tuấn. Cô và Ái Chi cùng vẫy một chiếc taxi đến nhà hàng nướng ngay tгêภ trục đường trung tâm của thành phố. Đúng như cậu ta nói, Minh Tuấn chỉ mời khoảng chín, mười người bạn thân thiết. Chiếc bánh sinh nhật hai tầng được thiết kế rất đẹp đẽ. Lọ hoa được đặt giữa bàn chính là loài hoa cô yêu thích nhất – hoa cúc tím. Nó khiến cô nhớ tới Tuấn Khang hơn là sự quan tâm của Minh Tuấn dành cho mình. Bữa tiệc diễn ra khá ấm áp. Cô và Ái Chi không uống ɾượu mà chỉ uống nước suối. Ngồi khoảng một tiếng đồng hồ, điện thoại Ái Chi reo lên và cô ấy xin phép ra ngoài nghe điện thoại. Minh Tuấn liền đưa một cốc nước suối khác đến cho Lệ Thủy khi nước trong cốc của cô đã cạn:

– Lệ Thủy, rất vui khi cậu đến đây dự sinh nhật tớ!

Lệ Thủy khẽ cười:

– Chúng ta vẫn là bạn bè mà, cậu khách sáo quá!

Cô muốn trốn tránh cái nhìn của Minh Tuấn nên cầm cốc nước lên uống. Đúng lúc ấy, Ái Chi đi vào:

– Lệ Thủy, nhà tao có việc, chúng ta xin phép về trước thôi!

Lệ Thủy gật đầu nhưng Minh Tuấn lại lên tiếng:

– Ái Chi, cậu về trước đi, lát nữa tớ sẽ đưa Lệ Thủy về!

Lệ Thủy vội lắc đầu:

– Không cần đâu, tớ cũng phải về kẻo Khang Viễn nhớ mẹ nó khóc.

Minh Tuấn nhìn cô rất chân thành:

– Không lẽ cậu đi làm xa, đêm nào con cậu cũng khóc sao? Lâu lắm mới gặp lại, chẳng lẽ đến dự sinh nhật tớ mà cậu cũng lật đật vậy sao? Cậu không đồng ý yêu tớ nhưng có cần cự tuyệt đến thế không?

Lệ Thủy cũng thấy từ chiều đến giờ, ngoài những câu nói kia thì Minh Tuấn chưa có hành vi gì thái quá với mình cả. Có thể nếu cô ra về, cậu ấy sẽ tổn thương. Cô đưa mắt nhìn Ái Chi, cô bạn cau mày suy nghĩ rồi gật đầu. Cô ấy nhìn Minh Tuấn:

– Vậy lát nhờ cậu đưa Lệ Thủy về giúp tớ nhé!

Minh Tuấn gật đầu:

– Cậu yên tâm đi, cô ấy sẽ trở về nguyên vẹn!

Ái Chi đi rồi, Lệ Thủy bỗng thấy lòng trống trải. Nãy giờ có nó tíu tít vui vui, giờ nó về, cô thấy nơi đây như xa lạ với mình. Thực ra, nếu không có Ái Chi cùng đi, Lệ Thủy cũng không thích những nơi ồn ào như thế này, huống hồ với Minh Tuấn cô tránh còn không được. Nhưng rồi, Lệ Thủy đâu còn thời gian mà nghĩ nữa, bởi mí mắt của cô bắt đầu nặng dần, rồi cô ríu cả mắt lại. Lệ Thủy cố lắc đầu liên tục cho tỉnh táo nhưng không thể. Cô huơ tay trước mặt để cố trấn tĩnh nhưng mí mắt cô không thể mở ra. Trước khi mọi thứ trở nên nhạt nhòa trước mắt, cô chỉ kịp nghe tiếng Minh Tuấn lay gọi mình và bàn tay cậu ấy đỡ lấy ς.-ơ τ.ɧ.ể đã mềm nhũn của cô…

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Lệ Thủy thấy đầu đau như búa bổ. Cô mơ màng nhìn xung quanh và giật mình khi thấy mình đang nằm trong một căn phòng xa lạ. Đầu óc cô lúc này mới lục đục hoạt động, Lệ Thủy lờ mờ nhớ lại chuyện tối qua và hσảпg hốϮ bật dậy. Cô đang nằm trong căn phòng của một khách sạn hạng sang và bên cạnh cô là…Minh Tuấn , điều đáng nói là cả hai đang trong tình trạng không một mảnh vải che thân. Chuyện gì đã xảy ra thế này? Cô ngủ với Minh Tuấn ư? Lệ Thủy lờ mờ nhớ lại…cô đã uống cốc nước Minh Tuấn đưa, Ái Chi ra về và.. Lệ Thủy hét lên:

– Khốn пα̣п! Tại sao cậu lại làm như thế?

Minh Tuấn lúc này khẽ mở mắt, nhìn vào khuôn mặt điển trai ấy giờ đây Lệ Thủy thấy ghê tởm:

– Lệ Thủy, mới sáng sớm cậu hét cái gì vậy? Nam nữ ᵭộc thân ngủ với nhau có gì sai sao?

Lệ Thủγ tάt bốp vào mặt Minh Tuấn:

– Tôi không ᵭộc thân và điều quan trọng là giữa chúng ta không có tình yêu! Tại sao cậu có thể làm cái việc đốn mạt này?

Minh Tuấn ngồi dậy, nhìn Lệ Thủy và bình thản nói:

– Cậu chưa lấy chồng nghĩa là còn ᵭộc thân. Cậu chưa yêu tớ nhưng rồi cậu sẽ yêu, tớ sẽ chịu trách nhiệm!

Lệ Thủy nức nở:

– Cậu cút ngay khỏi cuộc đời tôi! Tôi đã nói với cậu là tôi có người yêu rồi. Anh ấy sẽ nghĩ gì khi biết tôi như thế này? Tại sao cậu không chịu tha cho tôi? Ngoài kia thiếu gì con gáι trinh trắng. Tôi không cần cậu chịu trách nhiệm, tôi chỉ cần cậu giữ kín chuyện này và cút khỏi đời tôi!

Nói rồi, Lệ Thủy nhanh chóng mặc đồ. Nhìn những dấu vết xanh đỏ tгêภ ς.-ơ τ.ɧ.ể, cô đau đến mức không thể thở nổi. Cô đau vì mình bị lừa gạt, cô đau vì bản thân quá tin người và cô đau vì….cô đã làm người đàn ông của mình đau đớn. Minh Hoàng – hai tiếng ấy giờ đây như đang Ϧóþ nghẹt trái tιм Lệ Thủy. Anh đang lăn lộn vất vả nơi xứ người, còn cô ở nhà sướиɠ quá hóa rồ đến mức không giữ nổi bản thân mình. Cô trách Minh Tuấn một thì lại dằn vặt bản thân đến chín, mười phần. Phải làm sao để gột rửa sạch những nhơ nhớp này đây? Lúc cô đã quần áo chỉnh tề, Minh Tuấn bước tới:

– Lệ Thủy, anh nói rồi, tất cả mọi thứ anh làm đều là vì em. Em nói có người trong tιм, nhưng em chưa cưới anh ta, nghĩa là anh còn cơ hội, ba mươi chưa phải là tết đúng không? Đến cả Tuấn Khang yêu em như thế cũng không thể sống với em trọn đời, thì anh chàng kia rồi cũng thế thôi. Đằng nào chúng ta cũng đã chung chăn gối, em việc gì phải dằn vặt mình?

Khuôn mặt Lệ Thủy thất thần , cô nói với Minh Tuấn nhưng như chỉ đủ cho mình nghe:

– Cút đi! Để tôi yên!

Minh Tuấn nhún vai:

– Được, rồi em sẽ phải tìm đến anh thôi! Em nên nhớ, vì em, anh có thể làm mọi thứ!

Nói rồi anh ta lặng kẽ rời khỏi phòng. Đúng lúc ấy, điện thoại của cô vang lên- là Ái Chi. Lệ Thủy như người ૮.ɦ.ế.ƭ đuối vớ được cọc, cô vội bấm nút nghe, giọng Ái Chi lanh lảnh vang lên:

– Lệ Thủy, mày làm gì mà tao gọi không được? Tối qua có một số điện thoại lạ gọi vào máy tao bảo là chú An hàng xóm nhà tao, nói Ьệпh bố tao trở nặng. Nhưng khi tao về lại không có chuyện gì. Sợ mày gặp chuyện nên tao bắt taxi trở lại nhà hàng thì không thấy ai nữa, tan tiệc sớm thế sao?

Vậy là Ái Chi cũng bị lừa. Đó là một màn kịch quá hoàn hảo. Lệ Thủy nấc lên trong điện thoại. Ái Chi hình như hiểu ra chuyện, cô sốt sắng:

– Lệ Thủy, có chuyện gì?

Lệ Thủy chỉ biết nức nở:

-Ái Chi… Ái Chi… tao… tao… bị… cưỡng hϊếp!…

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất