Tình cuối – Chương 43

Vũ Linh 272

Tác giả: An Yên

Đồng chí trực ban nhìn Vi và Thăng rồi nói:
– Các cháu là sinh viên à?

Thăng gật đầu:
– Dạ vâng ạ! Cháu tên là Vương Thăng, sinh viên năm thứ nhất của Trường Đại học Xây Dựng. Còn đây là Tường Vi, sinh viên năm thứ ba của Trường Đại học Công nghệ thông tin. Chúng cháu từ thành phố A tới đây học ạ!
Đồng chí cα̉пh sάϮ gật đầu rồi hỏi:
– Vậy các bạn trẻ muốn đến đây Ϯố cάσ ai nào?

Thăng nói rành rõ:
– Dạ chúng cháu Ϯố cάσ Cao Minh Đạt, con trai của ông Cao Tuấn Tổng giám đốc công ty W ạ.
Vị cα̉пh sάϮ nhíu mày nhớ về cái tên ấy. Rồi như nhớ ra điều gì đó nên đồng chí ấy gật gật:
– Tên Đạt ấy lại gây ra chuyện gì à?

Thăng đưa video cho đồng chí cα̉пh sάϮ và nói:
– Dạ vào tối giao thừa dương lịch năm nay, hắn đã đến giở trò s.à.m s.ỡ với Tường Vi. Chúng cháu có đoạn video kèm theo đó ạ. Còn tối hôm qua, hắn tiếp tục định h.ã.m h.i.ế.p một cô gáι khác, đưa cô ấy vào quán cà phê, cho dùng tђยốς k.í.c.h d.ụ.c để dễ bề hành động, nhưng chúng cháu đến kịp và cứu được cô ấy, nên hắn không có cơ hội nữa. Bây giờ cháu nghĩ, hắn không còn ở thành phố C này nữa đâu ạ!
Người mặc cảnh phục vẫn nhìn hai cô cậu trẻ tuổi với ánh mắt tò mò khó hiểu:

– Vậy các cháu có bằng chứng vụ thứ hai không?
Vi nhìn sang Thăng, vụ này thì lấy đâu ra video chứ! Nhưng Vương Thăng mỉm cười:
– Dạ vì chúng cháu theo dõi nên video quay cảnh nó bỏ tђยốς thì không, nhưng cháu có video ghi lại lời khai của пα̣п nhân và có Ьệпh án của Bệnh viện thành phố C ạ!
Thăng giao nạp tất cả lên bàn. Đồng chí trực ban gật đầu tỏ vẻ hài lòng rồi nói:
– Các cháu có biết gì về Cao Minh Đạt không? Có biết bố của cậu ta là ai không?
Vương Thăng hậm hực:
– Kệ bố cậu ta ạ! Dù ông ấy có là ai thì cháu nghĩ người vi ρҺα̣м ρҺάρ luật vẫn phải bị trừng trị chứ ạ!

Tường Vi gật đầu:

– Dạ cháu biết khá rõ ạ! Minh Đạt là con trai thứ hai của ông Cao Tuấn – Tổng giám đốc công ty ɾượu W, nổi tiếng nhất ở thành phố C và là người có tầm ảnh hưởng lớn. Cháu từng học với anh Cao Minh Nhật nên biết ạ!
Thực ra công ty W chưa đến mức như những Tập đoàn lớn nhưng tầm ảnh hưởng ở thành phố C không nhỏ. Đặc biệt, ông Cao Tuấn nổi tiếng như một vị Bồ Tát sống, luôn làm những việc thiện phục vụ nhân dân dù ông không hoạt động chính trị. Vì thế, cách đây năm năm, khi Minh Đạt gây chuyện rồi bay sang Úc, Minh Nhật chính là người đã thay em gánh hậu quả. Dù mọi chuyện được giải quyết êm xuôi tгêภ ϮιпҺ thần hữu nghị, nhưng mọi người đều nhớ.

Vừa lúc ấy, Vi thấy một bóng dáng cao lớn mặc thường phục, áo đen, quần tối màu bước vào. Đồng chí trực ban vừa nhìn thấy người đó thì đứng dậy, nụ cười tгêภ môi rạng rỡ cúi chào:
– Sếp Phong! Ngọn gió nào đưa sếp tới đây thế?

Sếp Phong ư? Không phải là chú Đinh Vũ Phong mà Vi thần tượng chứ? Uầy, trông cũng giống thật! Nếu đúng là chú ấy thì bên ngoài còn phong độ ngút trời hơn cả trong ảnh nhiều ý. Người đàn ông áo đen nói:
– Sếp gì nữa hả? Tôi về hưu lâu rồi. Giờ ăn rồi chỉ tập thể dục, thi thoảng tập bắn và trò chuyện với Nguyệt Cát thôi. Nay nhớ nghề nên qua đây gặp mọi người, với lại cũng có chút chuyện nữa. Cậu cứ làm việc đi!
Nếu là Nguyệt Cát thì đúng là chú ấy rồi còn gì! Chuyện tình của chú Đinh Vũ Phong và cô Vương Nguyệt Cát chả phải nổi tiếng khắp thành phố C này hay sao? Tường Vi đứng lên nhoẻn cười:
– Chú là cα̉пh sάϮ Đinh Vũ Phong nổi tiếng đúng không ạ?

Người đàn ông quay lại nhìn cô gáι trẻ bé nhỏ trước mặt mình:
– Cháu là….
Vi cười toe toét:
– Dạ cháu là Fan hâm mộ của chú thôi ạ. Cháu đọc về chú tгêภ báo, chỉ mong một lần được gặp chú ở ngoài đời, không ngờ lại được gặp sớm thế… nhưng địa điểm gặp lại không được đẹp cho lắm….
Vũ Phong bật cười:

– À, nổi tiếng gì đâu, chú cũng là người bình thường thôi mà! Thế hai cháu để đây làm gì?
Vi chưa kịp trả lời thì đồng chí trực ban đưa đoạn video cho Vũ Phong và nói:
– Cô cậu này đến Ϯố cάσ Cao Minh Đạt đã s.à.m s.ỡ với cô bé này và tối qua còn chuốc tђยốς k.í.c.h d.ụ.c cho một cô gáι khác, may mà được cứu kịp thời!
Vũ Phong chau mày xem đoạn video rồi nhả ra hai chữ:
– Bắt thôi!
Vi nhẹ cả người. Thế mới là chú Phong chứ! Còn đồng chí trực ban lại nói:
– Dạ cách đây năm năm Đạt đã gây chuyện và một người anh song sinh đứng ra giải quyết giúp, cũng khá ồn ào, chẳng là bố của Minh Đạt lại là ông….

Người cα̉пh sάϮ chưa nói hết câu, Vũ Phong đã ngắt lời:
– Bố cậu ta là ai cũng bắt, phải để xã hội không tồn tại những kẻ như thế này nữa!

Hình ảnh trong đoạn video khiến Vũ Phong nghĩ lại cảnh năm xưa Nguyệt Cát bị Gia Minh bỏ tђยốς và bắt đi, định giở trò đ.ồ.i b.ạ.i, may mắn là anh đã tới kịp thời và dần cho nó một trận. Vũ Phong cũng đã gửi video lên nhà trường. Dù lúc ấy bố Gia Minh là người có ɱ.á.-ύ mặt, nhưng cũng không thể đỡ hết Ϯộι cho con được. Vậy nên, Vũ Phong nhìn thấy nhiệt huyết của mình trong cô cậu trẻ tuổi ngồi trước mặt. Trong đoạn video ấy, cô bé này là nhân vật chính bị giở trò. Nhưng cô tỏ ra rất mạnh mẽ, cuối video anh còn thấy cậu thanh niên kia xuất hiện. Nhìn gương mặt cương nghị kia thì chắc là gã Cao Minh Đạt ấy cũng no đòn rồi, tiếc là lại cắt ngay đoạn đó. Và theo con mắt từng trái của vị cα̉пh sάϮ lừng danh thì đôi trẻ này là một cặp, cũng như anh và Nguyệt Cát trước kia vậy! Anh tủm tỉm:
– Con gáι, con là người bị hại trong đoạn video phải không?
Tường Vi cúi đầu nói khẽ:
– Dạ đúng ạ.

Vũ Phong vỗ vỗ vai Vi:
– Đánh hay lắm! Thế đây là…
Anh vừa nói vừa chỉ tay sang Vương Thăng. Vi hiểu ý, đôi mắt rạng rỡ hẳn lên:
– Dạ đây là Vương Thăng, người yêu của cháu ạ!
Đấy, biết ngay mà. Vũ Phong thấy thú vị với kiểu trò chuyện thẳng thắn và hồn nhiên của cô gáι trẻ. Trông con bé cũng trạc như tuổi Tú Vi nhà anh, hình như cũng tên Vi. Anh còn chưa kịp hỏi thì cô gáι lại nói tiếp:
– Dạ cháu rất ngưỡng mộ chú! Cháu biết con gáι chú cũng tên giống cháu, chỉ khác họ và tên đệm thôi ạ. Cháu tên là Lâm Tường Vi ạ! Còn Thăng là bạn học cùng cấp ba với cháu đấy chú ạ!

Vũ Phong chìa ra một chiếc card visit đặc biệt. Thông thường, card visit dùng để trao đổi công việc và chỉ dùng cho những người đang ở trong độ tuổi làm việc. Nhưng riêng Đinh Vũ Phong, về hưu đã lâu và anh có mẫu card visit rất đặc biệt, có in hình biệt thự PC và số điện thoại của vợ chồng anh cùng địa chỉ Biệt thự. Chỉ ai thân thiết mới có được card visit này. Vũ Phong đưa cho Vi rồi nói:
– Đây là địa chỉ nhà cô chú, nếu cháu rảnh, ghé chơi với cô chú nhé!
Tường Vi cầm lấy chiếc card visit như một đứa ςủ-α q-μý rồi rối rít:
– Cháu cảm ơn chú, cháu không ngờ lại được nói chuyện với Idol đâu đấy!

Vũ Phong cười:
– Cánh cửa biệt thự luôn rộng mở chào đón cháu!
Rồi Phong quay sang đồng chí cα̉пh sάϮ:
– Liên hệ ngay với ông Cao Tuấn, xem con ông ấy đang ở đâu, xem ý họ có phối hợp không!
Đồng chí trực ban dạ dạ vâng vâng rồi bấm điện thoại gọi cho bố của Minh Đạt. Dù Đinh Vũ Phong về hưu đã lâu nhưng trong những vụ án lớn, nhân vật này vẫn được mời tới tham mưu. Lời nói của vị Cảnh sát năm nào ᵭάпҺ nhau với cá mập vẫn luôn có sức nặng.
Đồng chí cα̉пh sάϮ bấm gọi tới hồi trước thứ hai thì đầu kia nhấc máy:
– Alo!

Nghe giọng ông Cao Tuấn, Vi như nín thở. Không biết người đàn ông ấy sẽ cư xử như một người cha nghiêm khắc hay yêu chiều con trai? Vị cα̉пh sάϮ nói nhanh:
– Chào ông Cao Tuấn! chúng tôi gọi cho ông từ phòng cα̉пh sάϮ điều tra Ϯộι phạm của thành phố C. Hôm nay có hai sinh viên tới đưa bằng chứng Ϯố cάσ con trai ông là Cao Minh Đạt đã s.à.m s.ỡ và có ý định c.ư.ỡ.n.g b.ứ.c một cô gáι vào đêm giao thừa dương lịch, và chuốc tђยốς k.í.c.h d.ụ.c cho một cô khác vào đêm qua. Chúng tôi muốn hỏi ông là Cao Minh Đạt hiện đang ở đâu? Người của chúng tôi đang tới biệt thự của ông đấy!
Tường Vi biết, đáng ra thì họ tới nhà ông ta và đọc lệnh bắt. Nhưng vì ông Cao Tuấn là một nhân vật có ɱ.á.-ύ mặt nên đồng chí này mới gọi hỏi như vậy. Nếu ông Tuấn không hợp tác thì họ vẫn tiến hành điều tra và bắt Minh Đạt. Mọi người cùng chờ đợi tiếng nói phát ra từ đầu bên kia:

– Biết ngay mà. Tối hôm qua nó bắt xe lên Đà Lạt, tôi đã nghi nghi rồi, hỏi thì bảo bố không tin con. Hiện tại, Minh Đạt không có ở nhà, còn nó đi Đà Lạt hay không thì tôi không rõ. Nhưng tôi mong các đồng chí điều tra và xử lý nó theo đúng quy định của pháp luật, không cần nghĩ vì bất kỳ điều gì mà để nó ʇ⚡︎ự tung ʇ⚡︎ự tác muốn làm gì ai thì làm, các anh cứ theo phép nước mà xử!
Đôi mày của đồng chí cα̉пh sάϮ giãn ra cùng nụ cười vui vẻ:
– Vâng thưa ông! Cảm ơn ông đã hợp tác! Chúng tôi sẽ kiểm tra ngay khu vực Bến xe. Nếu Đạt có về nhà phiền ông báo ngay cho chúng tôi.

Ông Cao Tuấn gật đầu:
– À chắc chắn rồi!
Đồng chí trực ban tắt máy rồi nhìn Thăng:
– Hai cháu viết bản tường trình tại đây rồi tạm thời về đi nhé! khi nào cần hỗ trợ, chúng tôi sẽ gọi! Cứ yên tâm nha!

Vương Thăng và Tường Vi vui vẻ ghi bản tường trình rồi đưa cho đồng chí cα̉пh sάϮ. Sau khi chào chú Phong và đồng chí trực ban, Vi đi trước, Thăng đi sau, Phong Tèo nhẹ tay Thăng thì thầm:
– Này, đó là cô gáι tốt, cố giữ lấy!
Vương Thăng mỉm cười:
– Dạ, cháu biết rồi ạ. Cảm ơn chú Vũ Phong.

Phong còn nháy mắt:
– Này, tình cảm cô bé dành cho tôi là sự ái mộ, không được ghen đâu đấy!
Cả hai cùng cười rồi Thăng đi nhanh theo Vi ra ngoài. Khi đã ngồi lên xe, Tường Vi vẫn ríu rít trò chuyện về chú Phong, còn nói sẽ tới biệt thự PC càng sớm càng tốt. Cô cứ nói như một con chim non, cả chặng đường mà không để ý Thăng trả lời thế nào cả. Bỗng chiếc mô tô dừng lại ngay giữa phố. Vi lo lắng:
– Sao thế anh?
Anh chàng đẹp trai cau mày:
– Này có biết đang đi với ai không đấy? Về PC mà ở luôn đi!

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất