Phu nhân quyền thế – Chương 26

Vũ Linh 399

Tác Giả : Hạ Long

– Liệu tôi có tin được không đây?
– Theo tôi được biết thì hiện tại cô An không tiện tới công ty vì cái thai đã lớn rồi! Bà Thùy Dung cũng bận ở nhà chăm sóc con gáι. Chỉ còn ông Kiên và cậu thì rất dễ dàng.
– Chị nói cũng có lý đấy! Vậy chị tính giúp tôi thế nào?
– Nếu cậu thiện chí thì tôi đây rất nhiệt tình!

Trước câu nói này Nghĩa không vội trả lời ngay mà tiếp tục nhâm nhi thêm một ngụm caffe rồi gật gù.

– Tôi thấy mình cũng thiệt thòi thật! Cống hiến bao năm nhìn lại chẳng có mấy đồng.
– Vậy cậu có đồng ý tôi giúp không?
– Chị chắc là không chơi xấu tôi chứ?

Nghĩa làm như lo lắng hỏi lại Ngân thì cô ta trả lời rất chắc chắn.

– Với ai thì có thể chứ với Nghĩa chị rất hào phóng và nhiệt tình!
– Được! Tôi đồng ý!

Nhận được câu trả lời ưng ý Bích Ngân ngay lập tức vẽ đường tương lai.

– Tôi nhất định sẽ mang đến cho Nghĩa nhiều đãi ngộ.
– Tôi rất chờ mong ngày đó! Hy vọng chị không nuốt lời!
– Cậu yên tâm đi! Chị đây rất quý người tài.
– Được! Tôi tin chị!
– Thời gian giao nguyên liệu cũng đã chốt. Vậy cậu biết làm gì rồi chứ?
– OK. Tôi hiểu rồi!

Thành công khiến cάпh tay phải của Bảo An theo mình, Bích Ngân mừng vui như mở hội. Tuy nhiên cô ta vẫn muốn kéo theo cả cάпh tay trái của An về bên mình nên không ngại làm tâm lý với trợ lý của cô.

Rất nhanh Ngân đã hẹn được trợ lý để nói chuyện. Cũng chiêu bài lấy tiền làm chủ đề và cá đã cắn câu. Và để cẩn thận hơn cho mỗi cuộc hẹn Bích Ngân đều ghi lại làm bằng chứng, để nếu hai người đó có lỡ phản đòn thì cũng không còn đất dụng võ ở đây. Bước đầu, tất cả đều nằm trong sự kiểm soát của cô ta.

Rất nhanh mọi thủ tục được duyệt. Ngày bàn giao nguyên liệu đã đến, Bích Ngân háo hức ngồi chờ kết quả thì người của cô ta cũng gọi về báo cáo tình hình:

– Thưa Sếp! Đã giao hàng thuận lợi ạ! Trợ lý bên đó ʇ⚡︎ự tay kiểm tra và nhận hàng, còn giấy tờ đã được Phó giám đốc Nghĩa xử lý ạ!
– Không có sai sót gì chứ?
– Không có ạ! Sếp cứ yên tâm!

Cuộc gọi kết thúc Bích Ngân cười đắc thắng. Xem ra lần này mày tới số rồi An ơi. Để xem cái danh người đàn bà quyền thế của mày còn được bao lâu. Cho khách hàng sử dụng sản phẩm kém chất lượng mày có đền nổi không?

“Bảo An! Lần này tao sẽ cho Quân thấy ai mới là người phụ nữ quyền lực, xinh đẹp! Ai mới xứng đi bên cạnh anh ấy!”

Sẵn trong lòng đang vui Bích Ngân chẳng e dè liền gọi điện tới cho Dương Hồng Quân nhưng tiếc là không liên lạc được. Có điều kiên trì, cố chấp là sở trường của cô ta. Gọi không được Ngân liền nhắn tin thì mãi sau Quân mới phản hồi lại.

– Có chuyện gì sao?

Nhận được tin hồi đáp của Quân mà Ngân vui mừng khôn ҳιếϮ. Cô ta ngay lập tức nhắn lại cho anh.

– Em chỉ muốn hỏi thăm anh có khỏe không?
– Cảm ơn! Tôi vẫn khỏe!
– Vậy thì tốt rồi! Mà mấy nay anh lại ra ngoài Bắc dự hội thảo nghiên cứu ạ?
– Ừ. Có gì không?
– Dạ! Em cũng đang ở gần anh! Tối nay mình gặp nhau ăn bữa cơm nhé!
– Tối nay tôi bận rồi! Hẹn em khi khác! Vậy nha!

Nói là ở gần nhưng Ngân hiện tại vẫn đang ở Đà Nẵng. Có điều sau khi biết chắc chắn Quân ở vị trí nào thì cô ta ngay lập tức đặt vé bay ra đó.

Đợi tới gần tối Ngân lại liên lạc cho Quân lần nữa nhưng rất tiếc anh không có phản hồi lại. Tuy nhiên Ngân vẫn không chịu bỏ cuộc mà tiếp tục để lại tin nhắn cho anh thì phải tới gần 8h tối Quân mới nhắn trả lời.

– Tôi vừa về nhà rồi!

Đọc tin nhắn Ngân không nghĩ Quân đã bay về lại trong kia nên vẫn cố tình hỏi lại lần nữa.

– Anh về khách sạn thì để em qua chỗ anh nhé?
– Tôi bay về lại Đà Nẵng rồi!
– Sao cơ? Anh bay về đó rồi ạ?
– Vợ tôi đang gọi! Tôi đi đã nhé!

Kết thúc tin nhắn, Quân để điện thoại ra bàn, chủ động lại giường với vợ nói về sự phiền toái của Bích Ngân thì chẳng ai như An lại lên tiếng trêu chọc anh:

– Người ta chỉ là muốn ăn với chồng nữa cơm thôi mà!
– Em còn trêu anh.
– Kể ra ngoài tính cố chấp thì cô ta cũng khá đấy!
– Không nói đến người phụ nữ đó nữa! Mất vui! Xem nào! Để ba kiểm tra xem con trai của ba mấy ngày nay có ngoan không hay là đang ЬắϮ пα̣t mẹ An?

Quân nói rồi làm động tác cúi xuống bụng An nghe ngóng thì cô cũng không dại gì mà nhắc tới người phụ nữ tâm cơ mà vô duyên đó nữa. Cô đưa tay vuốt nhẹ tóc Quân rồi Ϯố cάσ con trai nghịch ngợm trong bụng mình.

– Mấy nay con trai anh hư lắm! Đá bóng suốt khiến em mất ngủ đấy!
– Hư vậy thì phải phạt tét mông thôi!

Vừa nói hết câu đứa bé có sự chuyển động. Không biết là cùi trỏ hay là nó chổng mông lên khiến An căng bụng.

– Á… Ui…
– Sao vậy em?
– Hình như nó nghe được anh nói nên khả năng vừa rồi đã phản đối hình phạt của ba đó!
– Thằng nhóc này hư thật! Khiến vợ của ba khó chịu thì phải tét mông thật đau mới được!

Quân cứ sờ tay vào bụng An thì đứa bé lại cử động, hai vợ chồng nhìn vậy thì vô cùng thích thú. Chẳng ai nói ra nhưng trong lòng đều ước mau đến ngày bé con chào đời.

Bảo An trước đấy đã bế em nhiều năm rồi và sau đó là bế mấy đứa cháu nhưng cảm giác sắp được làm mẹ trẻ con thật sự khiến người ta hồi hộp, mong chờ. Quân cũng nhận ra sự hồi hộp của vợ thì cầm tay cô thủ thỉ:

– Vợ chồng trẻ nào cũng giống chúng ta đúng không?
– Vâng. Nhưng em cứ bị hồi hộp anh ạ!
– Con sẽ mạnh khỏe chào đời! Anh với em cùng chuẩn bị tâm lý sẵn sàng nhé!
– Vâng.
– Đến giờ uống sữa rồi! Để anh đi pha cho em!
– Cảm ơn chồng yêu!

Mặc dù nghe nhiều lần câu cảm ơn này nhưng Quân không hề thấy chán mà ngược lại luôn cho anh cảm xúc yêu thương. Trước đây luôn e dè không dám thể hiện tình cảm chứ giờ này anh không lo được mất gì nữa mà chỉ tập trung cho gia đình nhỏ của mình.

Ngày mới đầu Quân còn vụng về chuyện chăm sóc bà bầu nhưng sau khi được mẹ vợ chỉ bảo thì giờ đây Quân cũng thành thạo lắm. Đợi Bảo An uống sữa xong thì hai vợ chồng ℓêп gιườпg đi ngủ. Vẫn là cảm giác nằm bên cạnh người mình thương là êm đềm nhất.

Bên này, Bích Ngân vừa đáp chuyến bay về lại Đà Nẵng với tâm trạng rất tệ. Vào tới phòng cô ta liền quăng túi ҳάch lên bàn, miệng lẩm bẩm oán trách Bảo An.

“Cũng tại mày mà tao không có được anh ấy! Con khốn! Tao sẽ khiến mày sẽ mất tất cả!

Trách hận càng làm Bích Ngân mờ mắt mà phạm sai lầm. Cô ta đιêи ¢υồиɢ gọi điện thúc giục trợ lý của An nhanh chóng đẩy ngày đưa nguyên liệu vào sử dụng thì bất ngờ trợ lý nhắn lại cho cô ta một tin.

– Nguyên liệu bên chị giao sáng nay có vấn đề nên ban lãnh đạo công ty đang cho kiểm tra lại!

Đọc tin nhắn Ngân muốn cҺửι thề cô trợ lý của An. Không phải nói trước đó là hàng kém chất lượng thì mới cần móc nối để tuồn hàng vào hại công ty Bảo An hay sao mà giờ lại để cho bên lãnh đạo sờ đến. Muốn ૮.ɦ.ế.ƭ cả lũ à? Ngân tức tối, liền gọi lại ngay chứ không còn đủ kiên nhân nhắn tin nữa.

– Cô nói vậy là ý gì? Không phải chúng ta cùng hội cùng thuyền hay sao mà nhắn cái gì cho tôi vậy?
– Xin lỗi! Tôi chưa bao giờ muốn cùng hội cùng thuyền với chị!

Lại lần nữa Ngân muốn điên lên. Sợ mình nghe nhầm nên cô ta gào lên hỏi:

– Cô… Cô vừa mới nói gì?
– Tôi không phải kẻ tiểu nhân hèn hạ như chị! Số tiền chị hối lộ chúng tôi đã được mang đi từ thiện rồi! Coi như tôi giúp chị tích cóp chút công đức sau này! Chị cũng đừng mong phát tán mấy ¢ℓιρ ghi âm vớ vẩn ra để báo cáo với Sếp của tôi bởi kế hoạch này đã nằm trong dự định!

Trợ lý của An nói tới đây tính dừng lại nhưng nghĩ thế nào lại bổ sung thêm một câu:

– Xin lỗi nhé! Nhưng tôi phải nói ra sự thật rằng những gì chị làm là quá dở! Chị có hiểu hai từ lạc hậu như nào không? Chắc là chị vẫn chưa hiểu phải không? Vậy để tôi nhắc chị nhé! Năng lực chị có hạn thì đừng nên làm việc quá sức nếu không hậu quả phải nhận là rất lớn! Từ đầu tới cuối chị không có khả năng ᵭấu lại Sếp của chúng tôi đâu. Nên dừng lại trước khi quá muộn!

Bích Ngân nghe xong mà vẫn còn mơ hồ mông lung. Không nghĩ mình bị chơi một vố đau như thế. Cô ta bị sốc nhưng vẫn cố gắng vớt vát ở phía Nghĩa xem tình hình như nào thì càng thảm hại hơn.

Vừa mới kết nối được điện thoại, Ngân chưa kịp nói gì thì Nghĩa đã lên tiếng nhắc nhở cô ta.

– Cô chuẩn bị bồi thường theo thỏa thuận hợp đồng đi!
– Cậu… Cậu dám chơi tôi?
– Yên vị làm một giảng viên, một Thạc sĩ có tiếng lại không muốn. Cứ thích lấy trứng chọi đá. Tuy cô ra đời trước Bảo An nhưng cô có từng nghĩ mình có bao năm kinh nghiệm tгêภ thương trường bằng cô ấy? Còn chưa kể Bảo An có anh trai và người bố là những người có tài năng, kinh nghiệm trong nghề. Cô làm mà không chịu tìm hiểu, đó gọi là ngu ngốc đấy!
– Cậu…
– Còn nữa! Cô có biết rõ tôi là ai không mà dám đi mua chuộc cả tôi vậy? Không rõ thì để tôi giới thiệu cho cô biết. Chị gáι tôi chính là vợ của anh trai Bảo An. Cô muốn tôi lấy tiền? Vậy không lẽ muốn tôi lấy ɱ.á.-ύ ϮhịϮ của chị gáι mình à?
– Được lắm! Tôi sẽ ghi nhớ mối hận này!

Nói đến thế, tưởng Ngân sẽ khôn ngoan mà rút lui thì Nghĩa chắc chắn Bảo An sẽ không đuổi cùng gi-ết tận. Nhưng xem ra thái độ này vẫn không muốn dừng lại rồi…

– Cô là vẫn muốn ᵭấu với chúng tôi hay sao?
– Các người đừng vui mừng quá sớm!
– Cô Ngân! Đừng nói tôi không nhắc nhở đấy nhé! Cơ hội quay đầu không có lần hai đâu!

Bích Ngân lúc này không nghe được thêm gì, cô ta nắm chặt cái điện thoại trong tay mắt đỏ ngầu nhìn ra ngoài trời…

Có những chuyện tưởng chừng chỉ xảy ra tгêภ phim truyện. Nhưng không, nó đã hiển hiện ngay chính cuộc sống thường ngày. Không ai có ngoại lệ và Bích Ngân không phải là nhân vật trung tâm của vũ trụ. Chỉ là một người bình thường như bao người khác thì việc nhận lấy kết quả thất bại cũng là lẽ đương nhiên.

Người ta nói mình làm trời đang nhìn và rồi ông trời đã thấu tận tâm cơ ích kỷ xen lẫn ᵭộc đoán của cô ta. Rõ ràng học về tâm lý nhưng chính tâm lý, cảm xúc của bản thân lại không kiểm soát nổi.

Tổn thất phải gánh chịu cho sự ngạo mạn, ngông cuồng, cố chấp và kém hiểu biết này là quá lớn. Không những phải đền hợp đồng vì không làm đúng theo điều khoản mà ngay cả cái ghế Giám đốc đang ngồi cũng bị chính ba mẹ cô ta hủy bỏ.

Sự nghiệp mất trắng, ngành nghề yêu thích trước đó cũng không còn Bích Ngân như người điên dại. Nỗi oán hận Bảo An càng tăng thêm vạn phần. Nhưng đồng nghĩa với đó là tình bạn, tình đồng nghiệp với Quân là không thể nữa.

Sự việc rùm beng Bích Ngân không còn mặt mũi đối diện với Quân. Không biết cô ta đi đâu sau những đền bù tổn thất kia, chỉ biết rằng thời gian này Ngân không còn làm ở công ty của nhà nữa.

Thực sự nếu không có những chuyện vừa rồi xảy ra có lẽ giữa Quân và Ngân vẫn còn tình bạn, tình đồng nghiệp nhưng rất tiếc là do cô ta lựa chọn phá vỡ. Không thể trách cứ ai, chỉ trách người cố tình để mọi chuyện đi quá xa.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất