Người Không Thể Với Tới – Chương 7

Vũ Linh 352

Tác giả: Hạ Long
Chương 7.

Ngày đầu đi làm bị ЬắϮ пα̣t, ngày thứ hai cũng không thoát khỏi cảnh bị sai vặt. Sang ngày thứ ba tưởng bớt đi, ai dè lại còn quá đáng hơn.

Khánh Linh vừa mới tới công ty đã gặp mấy người đồng nghiệp thích hạch sách người khác. Giọng của Thanh Nga vẫn khó chịu như lần trước.

– Ê! Khánh Linh! Các chị đây chưa ăn sáng! Mau ra ngoài mua cho các chị đi! Tiện mua thêm mấy cốc cafe luôn nhé!

Hai ngày đầu đi làm bị họ chèn ép, Khánh Linh đã nhịn xuống cho qua nhưng cái kiểu quen thói ma cũ ЬắϮ пα̣t ma mới vẫn tiếp tục xảy ra là không được. Các người biết lợi dụng cái mác con ông cháu cha chẳng lẽ tôi không biết tận dụng kim bài miễn ʇ⚡︎ử sao.

– Xin lỗi! Tôi đến đây là đi làm cho công ty chứ không phải đến để làm giúp việc!

Không nghĩ tới tình huống bị Khánh Linh phản lại khiến mấy người bọn Nga đơ ra. Cả bọn vẫn chưa nói được gì thì Linh thẳng thừng nêu rõ quan điểm.

– Tôi đến đây mục đích là làm việc. Nếu các chị không có ý giúp đỡ thì cũng đừng có chèn ép, sai khiến một cách quá đáng như thế!
– A… Con ranh này! Mày đúng là không biết tгêภ dưới! Mày có biết tao là ai không mà dám ăn nói thế hả? Đến trợ lý Từ còn phải nể đôi phần đấy! Mày giỏi thật!
– Tôi không cần biết các chị là ai. Trong công việc nếu sai, tôi chịu trách nhiệm nhưng nếu cố tình chèn ép, ЬắϮ пα̣t thì tôi không nhịn nữa đâu.
– Mày cũng mạnh miệng đấy! Đúng là ngựa non háu đá! Mấy em đâu, cho nó biết thế nào là lễ độ đi!

Không ngờ Thanh Nga lại quá đáng như vậy. Giữa sảnh công ty mà định làm trò o ép thì đúng là coi trời bằng vung. Nhưng tiếc rằng Khánh Linh là người trải đời rất sớm, không phải kiểu người nhu nhược, yếu đuối. Cô cũng biết nắm bắt cơ hội khi có thể. Vì thế cô không để cho mấy người bọn Nga làm mưa làm gió được.

– Những gì các chị nói nãy giờ tôi đã ghi âm hết rồi! Nếu các chị còn làm càn tôi sẽ gửi đoạn ghi âm này tới trợ lý Từ đấy!
– Mày…
– Tôi không thích gây sự. Chỉ muốn làm việc yên ổn nên từ nay các chị đừng có làm phiền tới tôi!
– Tao cứ thích làm phiền đấy thì sao?
– Xin lỗi! Tôi phải từ chối sự phiền phức của chị. Nếu có đáp ứng thì cũng chỉ duy nhất cho người trả lương cho tôi thôi!

Nói rồi Khánh Linh tiến thẳng đến cửa thang máy bấm số tầng đi lên trước sự chưng hửng của mấy người bọn họ. Thanh Nga đứng đó nhìn theo bóng dáng đầy ʇ⚡︎ự tin của Linh thì mặt hằm hằm, bàn tay nắm chặt lại, nghiến răng nói trong sự tức giận.

“Con ranh! Mày cứ đợi đi!”

Lên tới phòng làm việc Khánh Linh mới thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên thoát được hôm nay chứ ngày tháng còn dài thì sẽ còn nhiều phiền phức nữa. Mà mấy người bọn họ lại thích chèn ép người mới, vậy cô chỉ có thể đi trước một bước thôi. Vẫn là phải nhờ vào người có tầm ảnh hưởng nhất.

Công việc được giao lẽ ra Linh đã hoàn thành xong sớm rồi nhưng vì muốn cứu bản thân sau này cô đã cố tình làm chậm lại. Mà lí do này đối với một người mới là điều có thể hiểu và được châm trước.

Thành Nam hôm nay tan làm khá muộn mà khi về nhà vẫn chưa thấy xe máy của Linh đỗ trong khu vực để xe thì ngạc nhiên. Có điều anh chỉ nghĩ vậy thôi chứ cũng không có tìm hỏi cô. Thế nhưng vừa vào trong nhà đã nghe tiếng bà nội hỏi cô Luận:

– Con bé Linh nó chưa về à?
– Dạ. Chưa bà ơi.
– Từ bao giờ mà nhân viên thực tập cũng bắt phải tăng ca vậy không biết. Để thằng Nam nó về tôi phải hỏi cho ra lẽ mới được!
– Linh vẫn chưa về sao bà?

Bà Loan đang sốt ruột thì nghe có tiếng của Thành Nam hỏi phía sau liền quay lại ngay lập tức.

– Cháu về thì tốt rồi! Nói cho bà nghe! Từ khi nào mà nhân viên thực tập lại phải tăng ca vậy?
– Làm gì có quy định vậy đâu bà!
– Không có quy định như vậy thì có trường hợp giao quá nhiều việc cho một thực tập mới phải không?
– Bà đừng nóng vội! Để con kiểm tra!
– Bà chắc chắn ở công ty có kiểu mà cũ ЬắϮ пα̣t ma mới rồi! Thấy con bé hiền lành nên chèn ép nó đây mà! Chứ làm gì mà bảy giờ tối rồi còn chưa hết việc!

Thành Nam lấy điện thoại tìm số của trợ lý Từ bấm gọi qua.

– Em nghe đây Sếp!
– Cậu kiểm tra xem mấy hôm nay công việc của Linh làm gì?
– Em ấy ở nhà cùng với Sếp sao Sếp không kiểm tra luôn cho tiện!
– Cậu làm ngay đi! Giờ này cô ấy còn chưa thấy về đâu!
– OK! Em hiểu rồi! Sếp đợi em 5 phút!

Vừa hay trợ lý Từ đang bận xử lý chút việc nên giờ này anh ấy vẫn còn ở công ty. Không mất quá nhiều thời gian trợ lý Từ
đã có mặt trước cửa văn phòng làm việc của bộ phận Khánh Linh.

Nhìn đèn điện vẫn sáng thế kia chắc chắn Linh đang ở trong làm việc. Có lẽ mấy cô tiểu thư đỏng đảnh kia lại ЬắϮ пα̣t Linh rồi.

Tiến gần văn phòng, trợ lý Từ đưa tay gõ cửa một cái rồi bước vào bên trong.

– Khánh Linh! Làm gì mà giờ này em còn ở đây?
– Anh ạ! Anh cũng chưa về sao?
– Chưa về mới biết em còn ở đây đấy!
– Dạ. Nay chị Nga giao cho em nhiều việc quá nên em phải làm cố cho xong không mất công mai chị ấy lại trách phạt!

Rõ ràng đã nhắn nhủ bọn họ để ý, giúp đỡ rồi mà còn dám làm thế này. Xem ra có chút quαп Һệ với Thành Nam thì không coi ai ra gì thật rồi. Người như này nếu không cảnh cáo thì còn ngang tàng hống hách.

– Được rồi! Em để lại đó mai làm tiếp! Giờ về đi không muộn!
– Thôi, để em làm cố cho xong chứ để lại, mai chị ấy sẽ hỏi Ϯộι em!
– Anh đảm bảo không ai dám phạt! Em cứ về đi!
– Anh giúp em, em rất cảm ơn nhưng em sợ sẽ có điều tiếng không hay với anh. Nói anh chống lưng cho em đấy!
– Cứ yên tâm về đi!
– Dạ. Thế em xin phép về ạ!

Trợ lý Từ gật đầu rồi bảo Linh cứ đi về để mình tắt điện khóa cửa giúp. Đợi cho Linh rời khỏi phòng làm việc thì bấy giờ Từ mới gọi điện thoại lại cho Thành Nam.

Không phải chờ quá lâu, mới qua hồi chuông thứ hai thì bên kia liền bắt máy.

– Sao rồi?
– Là Thanh Nga giao cho Linh một đống việc và bắt em ấy phải hoàn thành xong hôm nay.
– Ngày đầu đi làm, tôi chỉ đạo cậu dẫn Linh xuống bàn giao nhân sự cậu không nói họ phải chú ý sao?
– Em có nói chứ nhưng Sếp biết tính Nga rồi đấy! Chắc lại ỷ vào thân phận là em họ của vợ anh nên dở thói ma cũ ЬắϮ пα̣t ma mới.
– Ngày mai cậu xử lý dứt điểm việc này đi! Tôi không muốn có trường hợp tương ʇ⚡︎ự như hôm nay! Trong công việc cứ theo quy định mà làm!
– Vâng. Em hiểu rồi!

Thành Nam kết thúc cuộc điện thoại không lâu thì Khánh Linh cũng về tới. Nhìn cô thất thểu đi vào nhà khiến anh không đừng được lên tiếng:

– Chịu khó làm việc là rất tốt nhưng không phải cứ ai bảo gì làm đó! Tôi không hoan nghênh ϮιпҺ thần nghe lời quá như vậy đâu!

Làm ra vẻ như này đều có ý của Khánh Linh cả. Cô cũng không phải hiền lành gì, chẳng qua là xem ý tứ của Nam như nào. Nếu anh cho phép cô bật lại mấy người kia, nếu anh chống lưng cho cô thì Ϯộι gì cô không dựa vào chứ.

– Dạ. Không phải là em nhu nhược không dám phản kháng mà tại vì mối quαп Һệ của chị Nga với anh chị nên em chỉ có thể nhường nhịn!
– Đúng là cô Nga là em họ đằng vợ tôi nhưng công việc ra công việc. Nói đúng làm trúng thì nghe, còn không hợp lý thì nên phản biện lại!
– Dạ. Em hiểu rồi ạ!
– Vào nhà đi!

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất