Người Không Thể Với Tới – Chương 24

Vũ Linh 353

Tác giả: Hạ Long

Là người từng trải, ý tứ của cháu trai, bà Loan đương nhiên hiểu nhưng cái bà mong muốn là Thành Nam lấy được người yêu thương mình thật lòng kìa, có như vậy thì bà mới yên tâm đi gặp bố mẹ của anh được.

– Là bà mong chắt thật sự nhưng bà càng mong con được hạnh phúc, hiểu không?

– Bà à! Con không muốn lấy vợ nữa! Thật sự cuộc hôn nhân vừa qua đã khiến con mất hết niềm tin rồi! Tất cả tưởng chừng như tốt đẹp, song hoá ra chỉ là giả dối, mọi thứ từ đầu tới cuối là lừa dối hết!

– Con à…

– Bà! Con hứa sẽ mau chóng sinh con để báo hiếu bà, chỉ cần bà đừng bắt con lấy vợ. Được không bà?

Bà Loan hết cách, nhìn sang cô Luận thở dài thườn thượt, vậy là bao kế hoạch vạch ra để giúp Khánh Linh và Thành Nam thành đôi đã bị đổ vỡ. Xem ra Khánh Linh mãi mãi chỉ có thể là cháu gáι nuôi của bà mà thôi…

– Được rồi! Bà không ép buộc, con muốn như nào thì làm thế đó! Con vui thì bà cũng vui!

– Con cảm ơn bà đã thông cảm cho con!

– Nào! Nào! Mau ăn đi! Chuyện sinh cho bà đứa chắt thì từ từ tính cũng được! Bà vẫn còn thời gian để đợi! Nhưng mất công làm thì cho bà hai đứa luôn nhé!

– Vâng ạ! Bà với cô cũng ăn đi ạ!

Thành Nam nói ra được tâm tư nguyện vọng của mình với bà nội thì nhẹ cả người. Tuy nhiên anh cũng hiểu bà nội là đang nhượng bộ mình nên không muốn bà chờ đợi lâu. Anh muốn đem niềm vui sớm đến cho bà nên ngay lập tức liên lạc với bác sĩ Khu giúp mình chuyện tìm người mang thai hộ…

Lúc này ở nhà hàng, Khánh Linh đang ăn tối với trợ lý Từ, hai người vẫn đang chuyện trò rôm rả thì nhìn thấy nhóm của Thanh Nga cũng đang tiến vào trong. Biết chẳng thể ngó lơ nên Khánh Linh chủ động đứng lên vẫy tay cô ta cùng mấy đồng nghiệp.

– Chị Nga! Các chị cũng đi ăn tối ạ?

– Ơ…Hai người cũng dùng bữa ở đây à?

– Dạ. Hai anh em đi có việc, tiện thể ghé vào đây. Nếu các chị không ngại thì ngồi chung với bọn em luôn!

– Anh Từ! Chúng em ghép bàn cùng được không anh?

Thanh Nga trong lòng muốn ngồi chung lắm rồi nhưng còn tỏ vẻ lịch sự hỏi trợ lý Từ thì anh ấy cũng phối hợp rất ăn ý với Khánh Linh.

– Được chứ! Mọi người ngồi xuống cả đi! Mấy chị em ăn gì thì cứ gọi ʇ⚡︎ự nhiên nhé!

– Dạ. Chúng em cảm ơn anh nhiều ạ!

Thanh Nga miệng cười tươi với trợ lý Từ nhưng trong lòng thì căm ghét Khánh Linh nhiều lắm. Nghĩ tới buổi trưa mời đi ăn thì Linh lấy cớ từ chối nhưng tối lại đi chung với người mà cô ta thích thì thế này thì khác gì vả vào mặt cô ta. Hai bàn tay để dưới gầm bàn nắm chặt vào nhau hòng nén cơn giận bộc phát, Nga bắt đầu toan tính với Linh.

– Khánh Linh! Chẳng mấy khi anh chị em mình ngồi chung thế này! Hay chúng ta đổi sang uống ɾượu đi!

– Bình thường em sẽ không từ chối nhưng nay em vẫn phải uống tђยốς nên em xin phép uống nước ngọt thôi! Các anh chị cứ thoải mái đi ạ!

– Ờ…chị quên mất!

Biết Khánh Linh đang từ chối khéo nhưng thanh Nga cũng cứ dai như đỉa, không dùng được cách này bèn nghĩ kế khác. Vẫn trưng bộ mặt dày giả tạo đối đãi với cô.

– Em xem. Đúng là đầu óc chị đãng trí thật rồi! Nào! Thế cho chị mời em cốc nước ngọt này coi như thay lời xin lỗi về độ đãng trí của chị nhé!

– Có gì đâu chị!

– Em không uống với chị là không nể mặt chị rồi!

– Đâu có! Em uống chứ! Nào chúng ta chạm một cái!

Khánh Linh lần này lại chủ động, cô nâng cốc nước chạm với cốc của Thanh Nga sau đó uống một ngụm nhỏ rồi đặt xuống. Tuy nhiên hành động đặt cốc nước còn chưa chạm mặt bàn thì Nga lại lấy cớ tiếp tục.

– Em nhấp môi thế có phải là vẫn để bụng chuyện chị quên tay em bị đau không?

– Em nào có nghĩ vậy!

– Không nghĩ thì cứ uống thêm cho chị vui, mà nước ngọt chứ có phải ɾượu đâu mà em ngại!

– Được rồi! Em uống thêm. Bữa nay chị Nga để ý quá đấy nhé!

– Chị là muốn chị em mình vui vẻ thoải mái thôi! Xong phần của chị em mình rồi thì giờ em cứ ăn thoải mái nhé! Mấy bọn chị uống ɾượu tiếp đây!

– Vâng. Các anh chị cứ ʇ⚡︎ự nhiên!

Nếu không phải biết rõ con người mặt dày lại mưu mô như Thanh Nga thì có lẽ ai gặp lần đầu cũng cho rằng cô ta là người lịch sự, chu đáo. Nếu họ đã mất công diễn như vậy thì cô đây cũng phối hợp cho phải phép. Có lẽ cuộc hẹn xem phim đành chuyển sang hôm khác, chứ tình hình này mấy người bọn họ nhất định không để cho hai anh em đi xả stress rồi.

Nhắn tin qua cho trợ lý Từ, Khánh Linh bắt đầu chuyển sang công việc, cô làm như vô tình để lộ kế hoạch mình muốn làm sắp tới để thăm dò ý tứ của mấy kẻ mưu mô.

– Anh Từ! Em quên mất không nói với anh việc quan trọng. Bên ĐS đã gửi mail đồng ý hợp tác rồi! Em nghĩ mình nên mạnh dạn một lần, đứng ra đảm nhiệm dự án này để chứng tỏ năng lực với Sếp Nam! Anh thấy sao?

– Được! Anh đứng bên ngoài cổ vũ cho em nhưng tay em thế kia liệu có ổn không? Hay là…

Thanh Nga ngồi bên cạnh nghe cuộc đối thoại của hai người thì không đợi trợ lý Từ nói hết câu đã vội xen vào.

– Anh Từ! Nếu không chê em phiền phức, kém cỏi thì để em giúp đỡ Linh trong dự án lần này được chứ? Linh! Chị không có ý tranh công gì cả, mà chỉ muốn hỗ trợ em thôi! Trước đây có nhiều chuyện khiến chị em mình hiểu lầm, lần này chị thực lòng muốn hỗ trợ em!

– Ôi! Được thế thì còn gì bằng. Có chị Nga kinh nghiệm đầy mình giúp đỡ thì em không còn lo lắng gì nữa rồi! Em mong còn chẳng được ấy chứ!

– Thế hai chị em giúp đỡ nhau hoàn thành tốt dự án lần này nhé! Có khó khăn gì cứ ới anh!

Trợ lý Từ cười vui vẻ nhắc nhở hai chị em thì Khánh Linh cũng theo đó tiếp lời cởi mở.

– Có chị Nga rồi, em không cần anh nữa đâu!

– Em có đồng minh lớn mạnh nên định bỏ qua anh đấy à!

– Chị Nga đường đường là một trưởng phòng cơ mà! Chắc chắn chị Nga sẽ hỗ trợ em tốt hơn anh!

– Được! Vậy anh chờ tin thắng trận của hai người nhé! Nào! Mấy anh em mình nâng cốc chúc mừng mở màn khởi sắc nào!

Thanh Nga thấy trợ lý Từ cùng Khánh Linh tin tưởng mình thế thì cười như trúng số, cô ta nhiệt tình nâng cốc cho đến khi ngà ngà mới chịu tan cuộc.

Nhưng phút trước cười tươi là thế thì đến giây sau lại ôm một bụng tức bởi cảnh tượng quan tâm của trợ lý Từ đối với Khánh Linh. Nhìn hai người lên xe cùng nhau đi về khiến lòng cô ta đau như cắt nhưng vì đại cục cô ta cố gắng nhịn xuống, nở nụ cười miễn cưỡng vẫy tay chào tạm biệt.

Khánh Linh bị lỡ mất bộ phim bom tấn yêu thích thì hơi buồn nhưng không sao, lỡ lần này thì bù được việc khác. Xem ra khiến cho cá cắn câu vẫn là quan trọng, như vậy thì sẽ giúp được cho thành Nam nhiều hơn…

– Khánh Linh! Về tới nhà rồi!

– À… Vâng…Mới đó mà nhanh thế nhỉ?

– Em mải nghĩ gì mà về tới nhà vẫn à ơi thế hả?

– Hi hi…Em là có hơi tiếc bộ phim thôi…

Khánh Linh bị trợ lý Từ hỏi đột xuất liền vội ᵭάпҺ trống lảng qua chuyện khác thì trợ lý Từ cũng tưởng thật nên thật thà nói.

– Ừ. Bữa nay hơi tiếc. Anh em mình không được đi xả stress như kế hoạch thì lần sau anh bù cho em!

– Ok anh! Nhưng lần sau đến lượt em mời anh!

– Được! Đợi em thắng cuộc chiến này thì đi mới vui!

– Nhất định rồi! Thôi, em vào đây! Anh về cẩn thận nhé!

– Ừ. Chúc ngủ ngon!

– Anh cũng vậy ạ!

Khánh Linh nhiệt tình không chỉ chúc trợ lý Từ ngủ ngon mà còn đưa tay vẫy vẫy chào tạm biệt cho đến khi xe của anh ấy đi khuất rồi mới quay vào khoá cổng. Cứ nghĩ giờ này chỉ còn mình thức nên vô tư vừa đi vừa lẩm bẩm hát vu vơ thì bất ngờ một bóng đen từ ngõ bể bơi đi ra. Khánh Linh được phen hết hồn, cô ngồi thụp xuống hét lên…

Á…

Nhưng trước cảnh cô sợ sệt ngồi rúm ró thì Thành Nam chỉ dửng dung hỏi một câu:

– Làm gì mà em hét to thế?

– Ơ… Là…Là anh à…

– Thế em tưởng là ai?

Nhìn dáng vẻ vô tình của Thành Nam khiến Khánh Linh bực muốn ᵭάпҺ nhau, hơn mười giờ khuya rồi không lên phòng ngủ, còn lang thang ở dưới này làm gì không biết? Đã thế còn không gây tiếng động làm cô được phen hết hồn. Có điều dù giận tím người thì cũng không ᵭάпҺ được người ta nên Linh chỉ có thể mắng cho bõ tức.

– Khuya rồi anh không đi ngủ còn lang thang dưới này doạ ma người khác à? Người gì không biết?

– Ai doạ ma? Là em đi không chí ý còn kêu ai! Mà em cũng biết sợ ma sao?

– Thì em bị giật mình! Chứ ai sợ!

– Làm chuyện xấu gì mà giật mình?

– Em không giống ai kia chuyên đi làm chuyện xấu mà còn vô tâm! Em đường hoàng!

– Nói ý ai đấy?

– Ai vô tâm lại hay làm chuyện xấu thì là người đó!

Khánh Linh nói rồi hậm hực đi thẳng vào trong nhà trước sự ngơ ngác của Thành Nam, cơ mà đứng mãi anh cũng không nghĩ mình là người vô tâm và hơn hết là chưa làm chuyện xấu bao giờ. Tóm lại là cô ám chỉ ai nhỉ?

Theo thói quen suy nghĩ khi bị gián đoạn, Thành Nam đưa tay gãi trán thì bấy giờ anh mới ngợ ra Linh có lẽ cô ám chỉ mình. Nhưng khi nãy anh chỉ vô tình thôi chứ có cố ý làm cô sợ đâu…Đúng là con gáι! Có thế mà cũng giận với hờn…

Thành Nam lắc đầu rồi cũng đi vào trong sau đó nhưng anh không có ý qua chỗ Linh giải thích mà rẽ qua phòng bếp pha trà. Nghĩ tới chuyện tìm người mang thai hộ thật sự không hề dễ chút nào, để cẩn thận hơn Thành Nam liên hệ lại với bác sĩ Khu lần nữa nhưng anh chưa kịp nói gì thì Khu đã lên tiếng nói trước.

– Việc này cậu không vội được đâu nhé!

– Em hiểu. Nhưng…

– Nhưng nhị gì! Cứ đợi đi! Mà tôi nói này! Cậu đừng tưởng nhanh mà dễ, có khi tôi tìm được người thì phần vấn đề lại ở cậu đấy!

– Ý anh là sao ạ?

Làm việc trong ngành y nên Khu hiểu rất rõ mấy vấn đề này. Nói sinh con theo phương pháp thông thường đôi khi còn khó huống chi là biện pháp ʇ⚡︎ự mình lấy tình trùng để cấy ghép. Nhiều khi bị tâm lý mà có người thực hiện tới mấy lần không xong. Nghĩ tới Thành Nam giờ căm ghét đàn bà như thế, nếu bảo làm trực tiếp thì chắc chắn là không rồi, còn việc ʇ⚡︎ự mình lấy tιпҺ tɾùпg không biết suôn sẻ không nữa…

– Ý của tôi là cậu cứ chuẩn bị tâm lý đi!

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất