Người Không Thể Với Tới – Chương 13

Vũ Linh 317

Tác giả: Hạ Long

Tгêภ đường trở về nhà, Khánh Linh đã định nói chuyện đêm qua cho bà Loan và Thành Nam biết, xong nghĩ tới sức khỏe của bà Loan, cô lại thôi. Có lẽ để đến công ty nói riêng với Nam sẽ tiện hơn. Tuy nhiên ý định của Khánh Linh không kịp thực hiện bởi Phương Oanh đã ra tay trước.

Ngay sau khi Linh đưa bà Loan về phòng nghỉ ngơi thì Oanh cũng tới phòng của bà ấy. Cứ tưởng cô ta lại gây sự như hôm trước nhưng không phải.

Thái độ quay ngoắt 180 độ, thành tâm qùγ gối xin lỗi bà Loan, xong đứng dậy nói chuyện chị em thân thiết với Linh, bảo cô thông cảm vì tính tình mình nóng nảy do đang trong thời kỳ thai nghén.

Tất cả được làm rất trọn vẹn, đầu cuối, và nếu không phải vì đêm qua đã nghe chị Hồng giúp việc nói trước có lẽ Khánh Linh cũng bị một màn xin lỗi này của cô ta làm cho lay chuyển.

Vì quá sợ trước sự diễn tuồng của Phương Oanh khiến Linh vẫn đứng im tại chỗ thì bất ngờ cô ta cầm chặt lấy tay cô nói lời thành khẩn hơn.

– Linh à! Chị thành tâm xin lỗi em! Thực sự chị không cố ý gây sự với em đâu. Chị thề đấy!
– Chị bỏ tay em ra đi! Chị khiến em đau đấy!

Nhưng trước lời nhắc nhở nhẹ nhàng của Khánh Linh thì Oanh cứ lơ đi, cô ta cố tình cầm chặt hơn rồi làm ra vẻ rất đáng thương.

– Linh! Chị thật sự mong em tha thứ cho chị. Chị hứa từ nay chị sẽ ở tгêภ phòng ăn năn, sám hối. Chị nói là chị làm được nên em đừng giận chị nữa nhé!

Phương Oanh nước mắt ngắn dài nói nhưng bàn tay càng nắm chặt vào cổ tay của Linh khiến cô đau đến nhăn nhó. Biết là cô ta đang cố tình làm khó mình nên cố chịu đựng, nếu cô bật lại ngay lúc này e rằng sẽ trúng kế của cô ta mất. Xong vẫn là Linh chậm một bước. Chưa kịp gỡ tay của Oanh thì cô ta làm như bị Linh đẩy mạnh mà ngã cái uỵch về phía sau.

Á…

Phương Oanh tiếp đất ôm bụng nhăn nhó, Khánh Linh cũng như bà Loan đứng ngơ ngác thì cửa phòng lúc này được đẩy ra.

Thành Nam cùng cô Luận bước vào, nhìn thấy anh, Phương Oanh một tay ôm bụng, một tay với lên gọi với giọng hốt hoảng.

– Anh… Anh cứu con mình đi!
– Sao thế này?
– Nhanh lên…Em đau bụng quá! Á… Máu… Anh ơi… cứu con…

Cô ta diễn xuất thần quá mức làm Khánh Linh càng ngây ra, còn bà Loan thì sốt ruột giục Thành Nam liên hồi…

– Mau… Mau lên con… Đưa vợ con đến Ьệпh viện ngay!

Thành Nam không nói thêm câu gì liền cúi xuống bế cô ta đi nhanh ra xe thì lúc này bạn thân Luyến của cô ta đến chơi. Nhìn cảnh này cô ta vội vàng hỏi thăm tình hình.

– Oanh bị sao vậy anh?
– Cô ấy cần đến Ьệпh viện ngay!
– Vậy lên xe của em đi! Anh ôm Oanh, em chở cho an toàn. May quá! Cô của em nay cũng đi làm, có người nhà vẫn hơn.
– Vậy phiền cô nhanh một chút!
– Được ạ!

Luyến quay xe tới Ьệпh viện ngay, còn Khánh Linh chở cô Luận bằng xe máy đi theo sau.

Tгêภ đường đi Khánh Linh cứ ʇ⚡︎ự trách bản thân mãi. Cũng tại cô suy tính thiệt hơn nên mọi chuyện mới rối tung lên như này. Biết thế nói ngay sự thật lúc tгêภ xe có phải tốt hơn không. Tự nhiên lại bị gán cái Ϯộι lớn…

– Linh? Linh?
– Dạ… Vâng…
– Cháu mải nghĩ gì mà đi quá Ьệпh viện rồi kìa!
– À… Vâng… Cháu quay lại đây ạ!

Khánh Linh do dừng có hơi gấp mà suýt chút nữa va phải một xe khác đang lưu thông phía sau. Cô vội vàng xin lỗi họ rồi chạy xe vào sân của Ьệпh viện.

– Cháu làm sao thế?
– Dạ. Cháu không sao cô ạ!
– Có chuyện gì cũng từ từ tính. Càng gấp càng rối ϮιпҺ lên.
– Cháu… Cháu không có đẩy chị Oanh. Cô có tin cháu không?

Cô Luận nhìn Khánh Linh vài giây thì bảo có gì cứ nói thẳng.

– Rốt cuộc là có chuyện gì? Nói rõ cô nghe xem nào!
– Là chị ấy cố tình ngã ra. Cháu không đẩy chị ấy! Thiết nghĩ chị ấy làm đến mức này thì cái thai có thể là giả, đúng như lời chị Hồng giúp việc nói. Có điều, chứng cứ chưa ҳάc thực nên cháu không dám khẳng định!
– Chuyện này không đùa được đâu.
– Cháu biết là không đùa, cần rõ ngọn ngành nên dù đã được nghe chị Hồng kể lại mà cháu chưa dám nói với anh Nam cô ạ!

Lời chị Hồng giúp việc hôm qua kể cũng chỉ là từ một phía, hơn nữa chị ấy lại nghe Oanh nói qua điện thoại với bạn. Chẳng có bằng chứng ҳάc thực mà chỉ nghe qua miệng với miệng thì khó kết Ϯộι cô ta lắm. Huống hồ cô ta lươn lẹo quen thói rồi, mặt trơ cũng không ai bằng, mà sự ᵭộc ác chỉ có hơn người. Nếu cô tính sai một bước thì sợ rằng sẽ liên lụy đến người nghèo khổ. Nhưng chậm lại một chút lại khiến chính bản thân thiệt thòi. Giờ thì một lời thanh minh khó mà giải oan cho được.

Khánh Linh thở dài nhìn cô Luận định nói tiếp vấn đề của bà Loan thì đúng lúc Thành Nam đi ra. Nghĩ bụng giải thích lúc này thì không hợp tình mà nói chuyện đêm qua nghe được lại càng không đúng lúc. Suy đi tính lại vẫn là hỏi thăm xem tình hình cô ta như thế nào thì bất ngờ Thành Nam chẳng những không quan tâm tới mà thản nhiên hỏi vấn đề về cô.

– Sao? Em không định giải thích gì à?
– Em…
– Vẻ bình tĩnh, chắc chắn ngày thường đi đâu mất rồi? Sao nay lại lắp bắp thế?
– Anh không lo lắng cho chị Oanh và cái thai sao?
– Nếu là con của tôi thật thì dù có ghét bỏ cô ta thế nào thì tôi vẫn lo lắng, quan tâm đến cái thai. Nhưng rất tiếc là số tôi không có được diễm phúc làm bố ở thời điểm này!
– Anh…
– Rõ ràng đêm qua em nghe được hai chị giúp việc nói chuyện mà tại sao không chủ động báo cáo với tôi? Còn chuyện chị Hồng rỉ tai em nữa? Chuyện bí mật gì mà em phải suy nghĩ đắn đo lâu vậy?

Cô Luận bất ngờ một nhưng Khánh Linh bất ngờ mười, hóa ra Thành Nam đã biết chuyện Oanh hại bà nội, cũng nghi chuyện cái thai là giả vậy tại sao khi ở nhà anh lại làm như tin cô ta vậy?

– Anh đã biết tất cả rồi?
– Thực ra mới biết chuyện bà bị hại vào đêm hôm qua. Còn chuyện nghi ngờ cái thai thì trước đó rồi. Nhưng vì cần sự chắc chắn nên tôi phải chờ thời cơ thích hợp.
– Nhưng có chị Luyến đi cùng chị Oanh thế kia liệu có gây khó khăn gì không?
– Yên tâm! Tôi đã có cách!

Thấy Thành Nam chắc chắn thế thì Khánh Linh không ngần ngại nữa. Cô cũng kể hết lại mọi chuyện hồi đêm qua nghe được để cho cô Luận hiểu rõ và Thành Nam có cách xử lý triệt để. Cô cũng không giấu diếm chuyện chị Hồng rỉ tai cô nữa.

– Anh Nam! Còn chuyện này em muốn nói với anh. Có như nào anh cũng đừng buồn nhé!
– Nói đi!
– Chính tai chị Hồng nghe chị Oanh nói với chị Luyến rằng mình không có khả năng sinh con do ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ nhiều lần, đồng thời dặn chị Luyến giữ kín bí mật tuyệt đối. Còn nữa, những lần làm phiếu khám sau này, hay gần đây là phiếu siêu âm cũng là do một tay người cô là bác sĩ của chị Luyến làm giúp đấy!

Chỉ nghĩ khía cạnh Phương Oanh không muốn mang thai vì dã tâm khác nhưng không ngờ cô ta đã cắm cho Nam cái sừng to tướng từ khi nào. Điều này đối với anh không khác gì bị đả kích lớn lao.

– Anh Nam? Anh không sao chứ?
– À … Không!
– Chuyện đã như thế rồi anh cũng đừng nghĩ nhiều quá! Nếu không còn duyên thì nên giải thoát cho nhau anh ạ!
– Được rồi! Ở đây không có việc gì. Em chở cô Luận về trước đi! Nếu bà có hỏi thì cứ trả lời thật!
– Em sợ bà lo lắng!
– Không cần sợ! Bà ngay từ đầu đã nhắc nhở tôi nên cẩn thận khi kết hôn với cô ta nhưng tại khi đó tôi ngu ngốc không nghe lời nên giờ chịu hậu quả như này cũng đáng.
– …!!!

Thực sự Khánh Linh cũng không biết nói thêm gì nữa. Nói mấy lời động viên thì thừa thãi, màu mè, tốt hơn hết là để Thành Nam tĩnh lặng trong lúc này. Nghĩ vậy nên Linh chở cô Luận về nhà.

Mọi chuyện sau đó để cô Luận kể lại với bà Loan. Còn Linh thì vội đến công ty vì còn nhiều việc quan trọng. Chỉ là lúc đến nơi thì lại bị Thanh Nga gây sự ngay giữa sảnh. Có điều bây giờ cô cũng không cần e dè mà thẳng thắn tiếp chiêu cái lũ bè phái, vô lý này.

– Chị tốt hơn hết là tránh đường cho tôi đi!
– Cả nhà ra đây mà xem này! Chỉ là một con giúp việc nhưng lại đòi leo cao. Chị Oanh tốt bụng giúp đỡ nó công ăn việc làm ổn định nhưng nó lại báo hại chị ấy đến xảy thai mà giờ còn mặt mũi đến công ty làm nữa! Cả nhà nói xem nó có phải loại khốn пα̣п, trơ trẽn không?

Nhưng trước lời ʋu ҟҺốпg trắng trợn của Nga thì Linh cũng không yếu thế đáp trả. Có điều vì nghĩ cho mặt mũi của Thành Nam, sợ người ngoài biết anh bị vợ phản bội nên chỉ hỏi khó lại Thanh Nga một chút.

– Chị ở công ty mà cũng biết chị Oanh bị xảy thai à? Mà nếu chuyện lớn như thế sao chị còn bình thản ở đây làm khó tôi vậy?
– Mày… Mày còn mặt dày nói mấy câu vô nghĩa à?
– Nếu là chị em thân thiết thì lúc này phải chạy nhanh đến hỏi thăm tình hình chứ không phải là ở đây giương oai đâu.

Nói tới đây, Khánh Linh cố tình ghé tai cô ta nói nhỏ cảnh cáo.

– Tốt nhất là im ngay cái miệng chanh chua lại nếu không tôi khiến chị phải hối hận đấy! Giờ ngay lập tức hỏi lại bà chị lắm mưu nhiều kế xem có phải là hỏng thai hay là chị ta thực tế không thể có thai được? Và chuyện này Sếp Nam đã biết chưa rồi hãy đứng ở đây lu loa!
– Mày…

Khánh Linh ghét bỏ không muốn tiếp chuyện nữa nhưng trước khi đi cô cũng phải cữu dỗi bản thân mình trước nhân viên công ty.

– Chị Nga! Chuyện là chị Oanh không may trượt chân nhưng tôi đã đỡ được chị ấy chứ không phải hãm hại gì nên phiền chị lần sau nói năng cho đúng vào. Tôi không muốn ai hiểu lầm tôi mang tiếng ác. Nếu chị vẫn không tin thì giờ gọi qua hỏi thăm chị ấy đi!
– Được rồi! Nếu không phải thì thôi!

Bị lời cảnh cáo của Khánh Linh nên Nga cũng rén ngang. Cô ta trả lời đại khái cho qua rồi chạy thẳng ra ngoài lái xe tới Ьệпh viện xem thế nào. Có điều đến nơi rồi nhưng lại chậm chân. Không kịp hỏi han tình hình thì đã phải chứng kiến cảnh tượng mất mặt của chị họ.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất