Nghề làm vợ chương 21

Vũ Linh 220

Ngày hôm sau đi làm Kiều Kinh thấy Trang vui vẻ hẳn, Kiều Linh liền hỏi dò bạn

-Trang.. nay trông mày tươi lắm, khai thật đi tối qua mày đi ăn với anh Nam đúng không?

-Ủa sao mày biết vậy?

-Tao nhìn mày là tao biết, thế nào tình hình tiến triển tới đâu rồi?

-Hihi..anh ấy đã quan tâm tới tao hơn trước .

-A.. thật hả?
-Thật…
-Vậy thì tao yên tâm rồi.. tao còn lo mày buồn nhưng giờ thấy mày vui vẻ vậy là tao yên tâm .

-Cám ơn mày nhé..Kiều Linh.

-Sao lại cám ơn tao..

-Vì cái vụ đi bán son của mày nên anh Nam mới thương tao đó.

-Không phải vậy đâu, do hai người có ý với nhau sẵn rồi nữa, chúc mừng mày nhé.

-Cám ơn nha bạn thân.

Kiều Linh và Trang cười khúc khích , Đình Quân đi tới đứng cạnh từ bao giờ mà hai người không biết.

-Kiều Linh…

-Dạ.

-Em lại quyên không pha cà phê cho anh rồi đó.

-À vâng, giờ em đi pha đây, muộn có chút xíu anh làm gì mà căng vậy?

-Bây giờ còn như vậy rồi chắc sau này kết hôn em quên luôn chồng con em nhỉ?

-Hứ.. kết hôn với ai chứ với anh thì em còn phải suy nghĩ..

-Em giỏi lắm rồi..

trước khi Đình Quân về phòng anh bảo Trang

-Hoàng Nam cũng thích uống cà phê vào buổi sáng đó..

Trang ngây người ra suy nghĩ cô hiểu ý của Đình Quân nên cô gật đầu

-Em hiểu rồi cám ơn sếp ạ.

….

Hoàng Nam đi về phòng làm việc , anh thấy tгêภ bàn của mình có cốc cà phê, nhìn sang bàn bên kia anh thấy Đình Quân đang uống cà phê nên anh hỏi

-Đình Quân cậu pha cà phê cho tôi đấy à?

-Không.. tôi đâu rảnh mà pha cà phê cho cậu, Trang pha cho cậu đó.

Hoàng Nam im lặng không nói gì, Đình Quân nói tiếp

-Trang cũng tốt mà.. sao cậu không thử …

-Tôi ʇ⚡︎ự biết phải làm gì..

-Cậu suy nghĩ đi và bớt dòm ngó vợ tôi đi nhé.

-Vợ.. cậu lấy vợ từ khi nào ?

-Tôi gọi dần cho quen, tôi đã ᵭάпҺ dấu chủ quyền rồi đấy, cậu mà còn nhòm ngó tới Kiều Linh thì đừng trách tôi không nể bạn bè.

-Tôi biết rồi, tôi cũng có lòng ʇ⚡︎ự trọng mà,cậu nói nhiều thế nhỉ?

-Cậu biết là tốt đấy..giờ thì uống cà phê đi.. không phụ lòng của cô ấy.

-Uống hay không là việc của tôi, cậu nói làm gì.

-Không uống thì đưa đây tôi uống hộ cho.

Hoàng Nam đưa cốc cà phê cho Đình Quân

-Cậu thích thì dùng đi.

Đình quân mất hứng thở dài rồi nói

-Thôi bỏ đi.. không thèm nói chuyện với cậu nữa.

Đình Quân đi ra ngoài , Hoàng Nam ngồi nhìn cốc cà phê anh lầm bẩm

“Trang .. em rất tốt .. nhưng tôi.. rất tiếc”

Sau đó Hoàng Nam thả cốc cà phê vào thùng rác..
…..

Thời gian cứ thế qua đi một cách bình yên , Kiều Linh bây giờ đã là bạn gáι của sếp Tổng, cuộc sống của cô gáι nhỏ bất hạnh ngày đó bây giờ đã bước sang một trang mới, Đình Quân mua cho 3 mẹ con Kiều Linh một căn nhà lớn mặt phố, ở giữa trung tâm thành phố, gần ngân hàng của anh. Tiền học của hai cậu con trai do Đình Quân chi trả, anh yêu thương và chăm sóc hai con như con ruột của anh . Đình Quân thẳng thắn công khai mối quαп Һệ tình cảm của anh với người phụ nữ đã có hai đứa con riêng , mà không ngại ngùng vấn đề gì cả.

Trang thì vẫn cô đơn lẻ bóng , Hoàng Nam đã nghỉ việc ở ngân hàng , anh về nhà quản lí công việc của gia đình, Trang vẫn âm thầm theo dõi Hoàng Nam , cô cứ mãi yêu đơn phương Hoàng Nam dù biết cô và anh sẽ không có kết quả tốt đẹp, anh đối với cô như cây sương rồng đầy gai nhọn, cô càng cố ôm vào lòng thì cô sẽ bị tổn thương nặng hơn. Trang biết rõ bản thân mình đau như thế nào nhưng cô lại không thể ngăn cản bản thân mình dừng lại được.

Quay trở lại với cuộc hôn nhân đầy mưu mô tính toán của Khánh và Ánh Dương, dạo này Ánh Dương mang thai tháng thứ 6 .. Ánh Dương ở nhà ăn chơi mấy tháng liền, cộng thêm mấy lần đi ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ nhưng không phá được nên Ánh Dương càng thêm khó chịu, cô cáu gắt với cả nhà chồng, ai cô cũng kiếm chuyện gây sự rồi cҺửι Khánh như cơm bữa.

Ánh Dương ngồi ăn nho ở phòng khách, Khánh ngồi lướt điện thoại, Ánh Dương liền nói

-Khánh.. Ϧóþ chân cho em.

Khánh liền để điện thoại xuống và Ϧóþ chân cho vợ.

Bà Loan đi chợ về thấy con trai ngồi Ϧóþ chân cho Ánh Dương thì bà bĩu môi

-Điệu bộ.. cô nghĩ tгêภ thế giới này chỉ có mình cô mang thai thôi à, suốt ngày sai chồng như con thế mà nghe được hả?

Ánh Dương liền đáp trả mẹ chồng

-Ô thế mẹ ngứa mồm à mẹ? Con dâu bụng mang dạ chửa như thế này mà nhờ chồng xoa Ϧóþ cho đỡ mỏi một tý thì mẹ chồng xỉa xói thế nọ thế kia.. mẹ già rồi mà mẹ hẹp hòi ích kỷ , cổ hủ lạc hậu, mẹ mang sách vở sang nhà bà Hồng mà học hỏi đi, bà Hồng bà chiều con dâu lắm không như mẹ đâu.. càng ngày con càng thấy mẹ kém hiểu biết đó mẹ.

Bà Loan tức gần ૮.ɦ.ế.ƭ luôn rồi, cô con dâu hỗn láo nhất hệ mặt trời này hết tђยốς chữa rồi.. bà chσáпg váng tí thì ngất luôn ra đó, nếu có một ngày bà Loan ૮.ɦ.ế.ƭ đột ʇ⚡︎ử thì chắc chắn là bà Loan ૮.ɦ.ế.ƭ do bị con dâu cҺửι rồi, Khánh ngồi đó nhưng mồm câm như hến , anh ta không dám chối đối vợ , đợt này Khánh ế ẩm không có khách nên anh ở nhà, tiêu tiền của vợ nên anh ta không dám cãi vợ , mặc dù Ánh Dương rất hỗn lão cô ta khinh thường cả nhà chồng nhưng Khánh không dám nói vợ nửa câu.

Bà Loan kêu trời kêu đất lên

-Ối trời ơi là trời.. tôi mù thật rồi, tôi mù nên tôi mới rước cô về đây để cô làm khổ cả nhà tôi, tôi mù thật rồi.. ối trời đất ơi..

-Mẹ câm mồm vào đi.. váng hết cả đầu, con ngu nên con mới chui đầu vào cái nhà này đấy, nhà chồng thì nghèo rớt , chồng thì thất nghiệp, lại còn sống chung nhà với bà mẹ chồng hãm như mẹ nữa, số con đúng là đen đủi mà. Nên con không kêu gào thì thôi mẹ kêu gào cái gì.. chả bõ hàng xóm nó cười cho.

-Trời đất ơi.. Khánh ơi là Khánh ơi.. sao mày để vợ mày cҺửι mẹ mày như thế hả.. , sao mồm mày câm nhu hến thế hả ..”

Ánh Dương thở dài rồi nói

-Thôi Thôi.. mẹ bớt làm trò đi.. giờ mẹ đi nấu cơm đi , con đói rồi, có mỗi việc đi chợ nấu cơm dọn nhà mà làm cũng không xong nữa..

Nói xong Ánh Dương mở túi ҳάch lấy 5 triệu ra vứt ở bàn

-Đây tiền đi chợ tháng này đây..

-5 triệu sao đủ được hả?

-Ơ mẹ buồn cười nhỉ, con chỉ lo 2 xuất của con và chồng con thôi chứ, còn mẹ phải lo tiền ăn của bố mẹ chứ, Tính để con lo tất sao, xin lỗi con đâu có ngu. Bố mẹ đều có lương hưu mà, hay là bố mẹ để dành tiền cho con gáι và cháu ngoại, kia kìa thằng con trai của mẹ đang thất nghiệp kia kìa , sao mẹ không nuôi con trai mẹ đi, suốt ngày chỉ chăm lo cho con gáι thôi, con nói trước mẹ sống không biết điều thì sau này đừng mong con ʇ⚡︎ử tế với mẹ lúc mẹ già yếu , lúc đó mẹ ʇ⚡︎ự con gáι mẹ tới mà hầu mẹ, mẹ nghe rõ chưa?

-Tôi tôi có ૮.ɦ.ế.ƭ cũng không thèm nhờ cái loại khốn пα̣п như cô….

-Được thôi.. mẹ nhớ kỹ lời mẹ nói ra đấy..

-Cút.. cút…. Cút ra khỏi nhà tao…

-Mẹ câm mồm đi đừng để con phải điên tiết lên.. con đốt nhà mẹ luôn cho mẹ ra gầm cầu ở luôn bây giờ đấy..

Bà Loan tức tăng xông lên tí thì ngất.. bà loạng choạng ngồi xuống…

Bà Loan tức muốn hộc ɱ.á.-ύ luôn, ngày trước Ánh Dương mới ở Hàn về cô ta ngọt ngào khôn khéo bao nhiêu thì bây giờ cô ta ghê gớm quái thai bấy nhiêu, ngày nào cô ta cũng phải gây sự với bà Loan. Đó giống như một thói quen mỗi ngày vậy.

Cô Út cho con sang chơi vì hôm nay là chủ nhật nên con gáι cô Út được nghỉ học

-Nhà mình có chuyện gì mà ồn ào thế?

Ánh Dương quay ra cҺửι xéo em chồng luôn

-Cô hỏi ai.. ở đây có bố mẹ có anh chị thế cô hỏi ai.. cô học đâu cái ăn nói trống không với bố mẹ và anh chị thế.. ra ngoài xã hội bao năm rồi mà cô không học được cái gì ʇ⚡︎ử tế à? Cho khéo rồi cô ra đường người ta lại cҺửι cô vô học đấy.

Cô Út tức l*иg lên dơ tay định tát Ánh Dương nhưng sau đó cô Út dừng lại , Ánh Dương vênh mặt lên nói

-Sao thế .. ᵭάпҺ thì cứ ᵭάпҺ đi.. rồi ngày mai cô sẽ được nổi tiếng khắp ๓.ạ.ภ .ﻮ xã hội luôn , nếu để mọi người biết cô em chồng ᵭάпҺ chị dâu đang mang thai thì không biết mọi người sẽ nghĩ sao nhỉ?

Cô út nghiến chặt răng

-Tôi chưa từng thấy ai như chị cả, chị còn hơn cả rắn ᵭộc.

Ánh Dương nhếch mép cười

-Đối với những loại người giống như cô thì phải như vậy , hiền quá để chị ЬắϮ пα̣t à?

Cô Út tức quá nhưng có làm gì được cô ta đâu, thế là đứng dậy cút về luôn.

Sau đó Ánh Dương quay ta hỏi bà Loan

-Mẹ còn ý kiến gì nữa không , nói luôn một thể đi .

Bà Loan nghiến chặt răng lại

-Cô đúng là hết tђยốς chữa rồi..Ánh Dương.. tôi bị cô lừa thật rồi.

-Con học từ mẹ đấy .. mẹ chồng yêu quý ạ.

Nói xong cô bảo Khánh

-Anh Khánh mình ra ngoài ăn đi, nay nhìn mặt mẹ anh em không nuốt nổi cơm đâu.

Khánh chỉ gật nhẹ cái đầu.. rồi anh đi theo Ánh Dương lên phòng để thay đồ, bản thân anh ta cũng thấy mình nhu nhược ngu đần nhưng anh ta cũng hết cách rồi.

Ánh Dương trở thành mẹ dâu của gia đình bà Loan , bà Loan buồn lắm, bà bắt đầu thấy tiếc nuối đứa con dâu ngoan và biết điều là Kiều Linh rồi ,bây giờ bà Loan có ân hận thì cũng đã quá muộn rồi, bà về phòng nằm khóc lặng lẽ một mình .

Tới chiều bà Loan đi sang nhà người họ hàng chơi thì bà vô tình gặp Kiều Linh và cu Long với cu Lâm ở tгêภ phố.. từ xa nhìn thấy đứa con dâu ngoan mà bà từng ghét bỏ , ʇ⚡︎ự dưng khoé mắt bà cay cay.. bà ngại không giám nhìn mặt con mặt cháu nên bà vội vàng quay mặt đi..nhưng cu Lâm cu Long đã nhìn thấy bà nội và gọi

-Bà Nội.. bà nội ơi?

Giây phút đó bà Loan nghẹn ngào tới mức nước mắt chảy ra

-Ơi.. cu Long cu Lâm đấy à.

Hai đứa cháu nội chạy lại ôm chân bà vui mừng

-Bà Nội đi đâu thế ..

-Bà đi có việc .. 3 mẹ con di đâu thế?

-Mẹ con chở chúng con đi mua đồ dùng học tập ạ, chúng con sắp đi học rồi ạ.

-Ờ hai cháu bà ngoan quá.

-Con nhớ bà nội lắm..

Bà Loan cứ chảy nước mắt không ngừng.. sau những gì bà gây ra với mẹ hai đứa , thế mà hai đứa không ghét không giận bà , điều đó chứng tỏ Kiều Linh đã dạy dỗ hai đứa ʇ⚡︎ử tế như thế nào.. bà lại càng xót xa hơn.

Kiều Linh vui vẻ chào hỏi

-Con chào mẹ.

-Ờ ờ.. ba mẹ con đi mua đồ à?

-Vâng mẹ, dạo này bố mẹ vẫn khoẻ chứ ạ.

-Ờ bố mẹ vẫn khoẻ, à hôm nào rảnh mẹ qua đón hai đứa sang nhà chơi nhé, ông nội với thằng Khánh nhớ hai đứa nhỏ lắm .

-Vâng.. con thoải mái mà mẹ, lúc nào mẹ qua đón hai cháu cũng được, hai cháu cũng nhớ ông bà nội nhớ bố chúng nó lắm ạ.

-Kiều Linh .. cám ơn con..

-Vâng mẹ.

Kiều Linh mỉm cười.. buông bỏ được những chuyện đau buồn trong quá khứ , cô thấy rất nhẹ lòng…!

[..]

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất