Nghề làm vợ chương 12

Vũ Linh 725

Hôm nay mẹ của Kiều Linh gọi điện bảo bà đón hai đứa về bên ngoại chơi hai ngày cuối tuần nên cô ở lại tăng ca kiếm tiền, cũng may có mẹ cô luôn đỡ đần cho cô nên cô cũng đỡ phần nào vất vả, dạo này cô và Khánh đang trục trặc nên cô để hai đứa nhỏ về bên nhà ngoại nhiều hơn, cô không muốn hai đứa nhỏ thấy bố mẹ cãi nhau thường xuyên như thế .Thời điểm này Khánh không đỡ đần với cô để nuôi con nên cô rất vất vả.Tiền thuê nhà , tiền ăn tiền điện nước tiền học phí của hai con cứ đè nặng lên vai cô.

Từ lúc kí vào đơn ly hôn , Khánh như người mất hồn, lúc đó Bà Loan và cô Út nói nhiều quá nên Khánh nhất thời ý chí bị lung lay thế là anh kí luôn, giờ ngồi nghĩ lại thì anh lại thấy ân hận , anh hỏi mẹ

-Mẹ .. tờ đơn ly hôn đâu rồi mẹ?

-Con Út nộp cho con rồi.

-Chưa gì đã nộp là sao?

-Con kí xong rồi mà, sao thế con lại luyến tiếc à?

Khánh không nói gì mà đi thẳng ra ngoài, bà Loan liền hỏi

-Khánh.. con đi đâu thế, Ánh Dương sắp tới rồi đấy, con bé mua cua hoàng đế tới đó.

Khánh vẫn không nói gì.. anh ta mở cửa xe ô tô, bà Loan cố nói để giữ chân Khánh

-Con ở nhà đi .. Ánh Dương tới không thấy con nó buồn đó.

-Con đi có việc rồi con về.

Khánh thở dài rồi lái xe đi.Anh ta đi về nhà mà anh ta và Kiều Linh thuê nhưng không thấy Kiều Linh anh ta liền đi tới ngân hàng mà Kiều Linh đang làm việc .. Khánh cũng không biết tại sao mình lại tới đó nữa.. anh ta đang tìm kiếm điều gì hay là anh ta muốn tìm kiếm chút yêu thương ít ỏi còn xót lại…

Khánh đứng ở cổng để chờ Kiều Linh.. anh muốn hỏi Kiều Linh một số chuyện trước khi hai người ly hôn , và anh cũng muốn ҳάc nhận là có phải Kiều Linh tăng ca hay là cô ở lại hú hí với trai theo lời kể của Ánh Dương.

8 giờ tối Đình Quân và Hoàng Nam mới làm xong việc

-Mệt quá.

-Sếp Quân cậu mà còn bắt tôi tăng ca nữa là cậu phải tăng lương cho tôi đấy.

-Cậu hay đòi hỏi quá.

-Cậu có ai đi làm vất vả như tôi không hả, làm việc từ 8 giờ sáng tới 8 giờ tối thế này còn sức đâu mà đi tán gáι nữa chứ?

-Cậu nghĩ mình cậu vất vả thôi sao, tôi thì không vất vả à?

-Ô hay anh là sếp anh vất vả là chuyện đương nhiên mà, công việc của nhà anh mà anh định bỏ à.

-Thôi tôi biết rồi, tôi biết là cậu vất vả rồi, giờ tôi mời cậu đi ăn được không?

-Thế còn nghe tạm được.

-Đi thôi.

Đình Quân và Hoàng Nam đi qua phòng 01 thấy điện sáng hai anh liền dừng lại và thấy Kiều Linh vẫn đang cặm cụi làm việc, Hoàng Nam nhìn đồng hồ

-8 giờ 15 phút rồi mà sao cô ấy vẫn chưa về nhỉ?

-Theo tôi được biết thì cô Kiều Linh sẽ ở lại tăng ca để làm việc cho mọi người , những ai muốn về sớm thì cứ trao đổi với cô ấy.

-Cô ấy định làm việc tới kiệt sức hay gì?

-Nghe mọi người bảo cuộc sống của cô ấy khó khăn nên cô ấy chăm chỉ nhất ngân hàng mình đấy.

Đình Quân và Hoàng Nam cùng bước vào khiến Kiều Linh giật bắn cả người..

-Ối trời ơi.. hai sếp.. sao hai sếp không lên tiếng chứ ..làm tôi giật mình ..

Đình Quân liền nói

-Về thôi muộn rồi.

-Vâng hai sếp cứ về trước đi.. tôi chắc 9 giờ mới về được.

Hoàng Nam cười rồi hỏi Kiểu Linh

-Ngày nào cô Kiều Linh cũng ở lại tăng ca muộn thế này thì ai chăm chồng chăm con chứ?

Câu hỏi thẳng thắn của Hoàng Nam khiến Kiều Linh thoáng buồn nhưng cô vẫn cười và trả lời

-con tôi về bên ngoại còn chồng tôi thì có người khác lo rồi, nên tôi không cần phải lo nữa.

-Cô Kiều Linh đã làm đơn ly hôn rồi à?

-Tôi làm rồi, mà sao anh lại biết chuyện đó?

-À tôi nghe cô Trang kể.

-Trời đất con nhỏ này thiệt là…cái mồm nó như cái loa phát thanh vậy?

-Nhưng tôi thấy đó là một chuyện tốt, đời người chỉ sống một lần thôi, vậy tại sao lại phải hy sinh vì một người không xứng đáng chứ?

Đình Quân còn phải ngạc nhiên khi thấy Hoàng Nam nói, anh bất ngờ bởi anh chưa thấy Hoàng Nam để ý tới chuyện riêng tư của người khác bao giờ, Kiều Linh vui vẻ nói

-Tôi biết mà.. thôi hai sếp về đi , lát tôi về sau ạ.

Đình Quân liền nói

-Đi về.. tôi hết tiền trả lương cho cô rồi, cô đứng dậy về đi.

-Nhưng mà tôi sắp xong rồi ạ..

-Để đó sáng mai làm tiếp.. cô làm nhiều quá như vậy ảnh hưởng tới sức khoẻ.. tôi chỉ chịu trách nhiệm trả lương thôi , chứ sao tôi đền bù sức khoẻ cho cô được, nào đi về thôi.

Nghe sếp Tổng nói như vậy rồi thì sao cô không thể không nghe được , cô dọn bàn rồi đứng dậy ra về, vì ba người đi cùng nhau nên đi cùng thang máy xuống.. ở trong thang máy Hoàng Nam và Đình Quân cùng nhìn về phía Kiều Linh.. thấy vết bầm tím ở mắt Kiều Linh vẫn chưa khỏi Đình Quân liền hỏi

-Cô Linh không bôi tђยốς à , sao vết tím vẫn còn?

-Tôi có bôi.. chắc phải mất một tuần mới khỏi ạ

-Chịu khó bôi cho nhanh khỏi

-Vâng tôi nhớ rồi.

Hoàng Nam quay lại nhìn Đình Quân với ánh mắt ngạc nhiên

-Sếp Tổng của chúng ta biết quan tâm tới người khác từ bao giờ đấy?

Đình Quân gãi đầu rồi nói

-À thì tôi lo sức khoẻ của cô ấy ảnh hưởng tới công việc thôi mà, cậu thử nghĩ xem nếu cô Kiều Linh đi gặp đối tác với khuôn mặt đó thì đối tác sẽ nghĩ gì..

-Cũng đúng…

Hoàng Nam cười rồi anh gật đầu nhưng anh lại nghĩ khác , biểu hiển của Đình Quân hơi lúng túng nên Hoàng Nam lại càng nghi ngờ hơn.

Kiều Linh đứng trong thang máy mà bụng cô đói lại sôi ục ục, không gian yên lặng nên cả Hoàng Nam và Đình Quân nghe rõ , Hoàng Nam lần này lên tiếng trước

-Cô Linh có đi ăn cùng chúng tôi không, hôm nay sếp Tổng mời.

Đình Quân gật đầu nói

-Đúng đấy.. cô Kiều Linh đi ăn cùng chúng tôi luôn nhé.

Kiều Linh liền từ chối

-Dạ thôi.. hai sếp cứ đi ăn đi , tôi phải về ạ.

Thang máy mở ra cả ba người bước ra ngoài , cũng đúng lúc Khánh đi vào tìm Kiều Linh , Khánh nhìn thấy Kiều Linh đi ra cùng 2 người đàn ông thì Khánh trợn trừng mắt tức giận anh ta hét lên

-Kiều Linh….

-Anh tới đây có việc gì?

-Cô đúng là d᷈-i᷈ thoã mà.. cô ở lại tăng ca là để hú hí với đàn ông à .. không chỉ một thằng mà là hai thằng.. 2 thằng một con 3 người vui vẻ .. cô đúng là d᷈-i᷈ thoã lăng loàn mà, mới đầu tôi còn thấy có chút lăn tăn nhưng bây giờ tôi thấy tôi ly hôn với cô là điều sáng suốt nhất.. mẹ tôi nói đúng .. cô chính là sao chổi .. d᷈-i᷈ thoã ..

Nghe Khánh cҺửι mình như thế Kiều Linh uất ức hét lên

-Không phải… tôi ở lại tăng ca.. tôi không lăng nhăng d᷈-i᷈ thoã như thế..

-Cô còn cãi sao.. rõ ràng như ban ngày thế mà cô còn cãi được… cô thèm khát đàn ông tới mức đó sao?

Đình Quân và Hoàng Nam còn phải hoang mang khi thấy Khánh cư xử tồi tệ với vợ như thế, Đình Quân nghiêm mặt nói

-Anh ăn nói cho cẩn thận kẻo không còn răng đâu ..

Hoàng Nam cũng sầm mặt lại

-Vợ anh ở lại tăng ca thật chứ không phải như những gì anh vừa nói, là một thằng đàn ông tốt sẽ không bao giờ cư xử tồi tệ như thế đâu.

Khánh lại càng tức l*иg lộn lên

-Con d᷈-i᷈ này không phải vợ tao.. tao kí đơn ly hôn và nộp đi rồi, một con d᷈-i᷈ như nó không xứng đáng.. tao cũng không ngờ là nhìn mặt hai thằng chúng mày cũng ʇ⚡︎ử tế thế mà lại thích dùng chung là lại là dùng chung đồ thải của người khác đấy..

Đình Quân tức giận anh lao lại đấm thẳng mặt Khánh một phát mạnh

“Bốp”

-Mẹ էհằղ.ℊ ҟհố.ղ.. mày không có пα̃σ hả? Mày không biết gì mà mày giám mở mồm ra sỉ ทɦụ☪ người khác… mày ૮.ɦ.ế.ƭ đi.,

Khánh bị đấm ngã lăn ra , Đình Quân dơ chân đạp thẳng mặt Khánh và dùng chân dí mặt Khánh xuống đất…ánh mắt Đình Quân đỏ lên giận giữ..Khánh bị di mặt xuống đất anh ta vùng vẫy

-Bỏ tao ra.. bỏ tao ra..

Kiều Linh vội vàng xin Đình Quân

-Sếp Tổng.. tôi xin anh.. là lỗi do tôi ., xin anh hãy tha cho anh ta được không?

-Cô không có lỗi .. tại sao cô phải xin cho anh ta chứ?

-Vì tôi làm ảnh hưởng tới sếp Tổng và anh trợ lí .. xin hai người hãy bỏ qua ạ.

Thấy Kiều Linh xin tha cho Khánh nên Đình Quân mới bỏ chân khỏi mặt Khánh

-Tôi nể cô nên mới tha cho anh ta đấy.. lần sau anh ta còn gây chuyện nữa thì đừng trách tôi..

-Vâng tôi cám ơn sếp Tổng nhiều ạ.

Khánh vùng dậy anh ta nhìn Kiều Linh với ánh mắt khinh bỉ

-Tôi kí đơn và nộp đơn rồi.. hẹn gặp nhau ở toà.

-Được.. thế còn hai đứa con?

-Cô đẻ ra thì cô ʇ⚡︎ự nuôi đi.. và cô nhớ cho kỹ sau này tôi sẽ không chu cấp cho mẹ con cô một đồng nào hết, cô ʇ⚡︎ự lo đừng có phiền tới tôi.

-Tại sao.. hai đứa là con của anh mà.

-Vì cô sống lỗi quá .. tất cả tại vì cô hết.. nên sau này cô đừng oán trách tôi.

Nói rồi Khánh vùng vằng bỏ đi .. Kiều Linh cảm ơn Sếp Tổng và Hoàng Nam rồi lặng lẽ dong xe máy ra cổng , Hoàng Nam và Đình Quân đi theo , Đình Quân lên tiếng

-Cô Linh đi ăn rồi hãy về.

Hoàng Nam gật đầu nói

-Đúng rồi, giờ cô về nhà có một mình mà, vậy thì đi ăn xong rồi hãy về.

Kiều Linh đang mệt mỏi mà hai người đàn ông cứ đi theo lải nhải bên tai

-Tôi không đi.. tôi nói rồi mà.. tôi không đi là không đi..hai người đừng đi theo tôi nữa.

Nói xong Kiều Linh lên xe máy phóng đi thẳng, Đình Quân và Hoàng Nam nhìn nhau , Hoàng Nam cười rồi nói

-Cô ấy không có tâm trạng , chúng ta nói nhiều nên cô ấy bực đó.Thôi chúng ta đi ăn.

-Ừm đi thôi.

-Mà này vừa nãy cậu thấy tôi ngầu không Nam?

-Cũng ngầu đấy..

Đình Quân hất tóc mặt vênh lên

-Tôi biết là tôi ngầu mà.

-Mà tại sao cái tên đó lại khốn пα̣п thế nhỉ, cô Kiều Linh thì hiền quá mà, phải em gáι tôi nó đá cho lệch hàm rồi đấy .

-Phụ nữ là để yêu thương mà.. tại sao lại tàn nhẫn với phụ nữ như vậy nhỉ, tôi mà có bạn gáι tôi đội bạn gáι lên đầu luôn.

-Tôi biết là cậu rất yêu chiều bạn gáι rồi, mỗi Ϯộι là cậu không có bạn gáι thôi . Đồ ế vợ.

-Cậu cũng khác gì tôi đâu, ế vợ mà nghĩ mình cao sang à.

-Tôi sắp có rồi, cậu chờ đi.

-Được rồi tôi sẽ chờ, giờ đi ăn nhanh lên tôi đói lắm rồi đấy.

Đình Quân và Hoàng Nam cùng nhau đi ăn , hai người đàn ông đẹp trai và quyền lực nhất đang suy nghĩ tới một người phụ nữ đã có chồng có con , cả hai đều thấy động lòng trước người phụ nữ mang nhiều đắng cay bất hạnh.

…..

Ánh Dương mua đồ ăn tới nhà bà Loan để ăn mừng chiến thắng đầu tiên của cô ta

-Bác ơi anh Khánh đâu rồi bác?

-Thằng Khánh nó ra ngoài có việc nó về luôn giờ , con ngồi chơi đi để bác làm đồ ăn nhé.

-Vâng ạ.

Ánh Dương lấy điện thoại ra định gọi cho Khánh thì thấy Khánh về với khuôn mặt bầm tím , mồm thì xưng tều lên.

-Anh Khánh mặt anh sao thế?

Khánh nắm chặt nắm đấm

-Bồ của con d᷈-i᷈ kia ᵭάпҺ anh… mẹ nó chứ, nó cậy có đồng bọn đi cùng nó ЬắϮ пα̣t anh..

Ánh Dương vội hàng hỏi

-Chị ta và đồng bọn, đồng bọn là sao ạ? Anh kể rõ cho em nghe được không?

Khánh ngồi xuống uống cốc nước cho hạ hoả xong anh kể cho Ánh Dương nghe

-Vừa nãy anh tới ngân hàng để tìm Kiều Linh , anh nhìn thấy con Kiều Linh đi cùng hai thằng đàn ông.. hơn 8 giờ mọi người về hết chỉ còn có 3 đứa 2 nam một nữ ở lại tăng ca, em nghĩ xem chúng nó tăng ca cái gì chứ, chúng nó ở lại mèo mả gà đồng với nhau thì có.

Ánh dương được đà đổ thêm dầu vào lửa

-Thì em đã nói với anh rồi , vợ anh ở lại tăng ca là để hú hí với đàn ông mà, chứ việc đâu mà suốt ngày tăng ca như thế, anh quyết định ly hôn là đúng rồi , không có gì phải luyến tiếc đâu ạ.

Khánh nghe Ánh Dương nói thì anh ta càng cay cú hơn

-Phải… ly hôn là sáng suốt .. anh đã ngu ngốc tin lời cô ta.. từ bây giờ anh sẽ không bao giờ ngu ngốc nữa đâu.

Ánh Dương ôm cổ Khánh và nịnh

-Đúng rồi, phải thế chứ, anh đừng buồn nữa nhé , có em ở đây rồi…

-Cám ơn em nhé.

Ánh dương kéo đầu Khánh vào ռ.ɠ-ự.ɕ mình rồi cô vỗ về an ủi Khánh.

-Anh yêu đừng buồn nữa nhé, em yêu anh.. em sẽ thay vợ anh chăm sóc anh.. em sẽ yêu anh cả cuộc đời này…

Nói rồi Ánh Dương trao cho Khánh một nụ hôn ngọt ngào .

[..]

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất