Nàng dâu nghèo chương 22

Vũ Linh 379

Tôi về tới cổng khu nhà trọ tôi thấy anh Tổng đang ngồi chờ tôi ở cửa phòng tôi thấy ngạc nhiên

– Sao anh vào được đây thế?

Anh Tổng nhìn tôi cười

– Em ngạc nhiên chưa?

– Lạ thật đấy. Bình thường bác chủ trọ sẽ không bao giờ cho người ngoài vào đây đâu, anh không sống ở đây mà vào được đây thì đúng là lạ thật mà.

– Mới đầu bác ấy cũng không cho anh vào đâu, thế nhưng nhờ trí thông minh của anh nên anh mới vào được đấy.

– Anh lại lừa bác ấy chuyện gì đúng không??

– Anh có lừa đâu, anh phải chơi cờ với bác ấy , nếu thắng thì anh mới được vào đây còn thua thì ҳάc định là ngồi ngoài vỉa hè mà đợi ý.

– Anh cũng giỏi đấy.

– Thế em đi thăm con gáι về à, con bé có ngoan không em?

– Nó đang bị ốm… nhìn nó mà em thấy xót ruột quá.

– Hay em đón con về chăm đi. Con ở với mẹ bao giờ cũng hơn mà.

– Em cũng muốn lắm nhưng em chưa đủ tiền ạ , em cố gắng từ giờ tới tết rồi em đón con về quê luôn.

– Em cứ đón con về đi,, anh sẽ cùng em chăm con gáι ., có được không em?

Tôi ngập ngừng chưa biết phải trả lời thế nào thì anh Tổng nắm lấy tay tôi

– Anh thật sự rất thích em… anh muốn che chở cho hai mẹ con em cả đời này…

– Nhưng mà em..

– Em đừng trả lời anh vội, em hãy suy nghĩ thật kỹ đi .. hôm khác hãy trả lời anh.. anh rất nghiêm túc với em đấy..

Tôi khẽ gật đầu

– Vâng em biết rồi.

Khi tôi bắt đầu có cảm tình với anh Tổng thì chồng cũ của tôi liên tục đưa con gáι tới cổng công ty chờ tôi ..anh ấy đưa con gáι tới để rủ tôi cùng đi ăn với anh và con..vì thấy thương con nên tôi đã nhận lời đi ăn cùng.. lần nào chồng cũ của tôi cũng cố ý để mọi người nhìn thấy.. anh Tổng biết chuyện tuy anh không nói gì nhưng tôi biết anh suy nghĩ rất nhiều..

Chị Kim thấy anh Tổng đứng ở tгêภ tầng nhìn xuống thì chị lập tức đi lên tгêภ tầng

– Anh có tâm sự gì ạ?

Anh Tổng lắc đầu

– Không có.

– Rõ ràng là có tâm sự sao anh không nói ra cho nhẹ lòng ạ.

– Không phải việc của em.. em về đi.

– Em biết là anh đang buồn khi thấy Mơ thường xuyên đi chơi cùng chồng con của cô ấy.

Anh Tổng im lặng không nói gì..

– Một tuần cái Mơ đi chơi với chồng cũ 4 lần .. và họ đã làm những chuyện gì thì không ai biết được, anh đã nghe câu tình cũ không rủ cũng tới chưa?

– Cô ấy đi là vì con gáι cô ấy thôi.

– Anh có đi cùng đâu mà anh biết được.. cứ như thế họ sẽ quay về bên nhau thôi., có người mẹ người bố nào muốn con mình buồn đâu anh.

– Em đi về đi. Đừng ở đây mà nói linh ϮιпҺ nữa.

– Em thấy anh đang mọc đống sừng tгêภ đầu rồi đấy… em cũng chỉ vì lo lắng cho anh thôi.

Anh Tổng bực quá gắt lên

-Đủ rồi. Dù Mơ có quyết định như thế nào thì anh vẫn tôn trọng cô ấy. Còn em đừng cố nói gì thêm nữa hãy về đi , đừng để anh phải đuổi em.

Kim ấm ức bật khóc luôn trước mặt anh Tổng

– Sao lúc nào anh cũng nghĩ tới nó vậy hả , nó có gì tốt hơn em chứ.. em lúc nào cũng nghĩ tới anh sao anh lại không để ý tới em vậy hả?

Anh Tổng thở dài

– Sau này sẽ có người dành cho em .. nghĩ tới em và người đó không phải là anh .. em có hiểu không vậy.. ??

– Em không hiểu và không muốn hiểu đâu.

– Em không hiểu thì kệ em. Anh vào phòng đây,em về cẩn thận.

Anh Tổng đi về phòng và đóng cửa lại .. chị Kim cứ đứng đó và khóc…

Dạo này tôi thấy con gáι cứ hay ốm liên tục nhìn nó xanh xao lắm tôi bảo Kiên

– Mai chúng ta đưa con đi khám đi dạo này tôi thấy nó hay ốm quá.

Kiên lắc đầu nói

– Không phải khám đâu.. trẻ nhỏ hay ốm vặt là chuyện bình thường mà ,

– Cứ đi khám cho yên tâm.. anh cũng rảnh mà .

– Thôi không cần đâu.. trẻ con đứa nào chả vậy..

– Anh không đi thì thôi tôi đưa con đi một mình cũng được..

– Anh đã bảo là không phải đi rồi mà, đi khám lại tốn kém ra đấy.

– Tôi ʇ⚡︎ự lo được, không cần anh phải lo đâu mà tốn với không tốn..

..

Ngày hôm sau tôi nói với anh Tổng là tôi nghỉ việc để đưa con đi khám anh lập tức ủng hộ ngay .. anh còn tới chở tôi và con gáι đi khám.. còn Kiên thì sợ tốn tiền nên không đi.. không biết anh ta làm bố kiểu gì nữa..

..

Sau khi làm các xét nghiệm bác sĩ gọi tôi vào phòng để nói chuyện riêng… tôi bắt đầu linh cảm có chuyện sắp sảy ra.. cho tới khi bác sĩ thông báo con gáι tôi bị υпg Ϯhư xương giai đoạn 2 thì tôi bàng hoàng chân tay như muốn rụng rời ra từng đoạn..

Anh Tổng động viên tôi rất nhiều và anh hứa sẽ cùng tôi đưa con đi chữa Ьệпh.. bác sĩ cũng nói Ьệпh của con tôi có thể chữa khỏi nhưng tôi vẫn không thể bình tĩnh được nó còn quá nhỏ làm sao có thể chịu đựng được chuyện này chứ..

..

Tôi đưa con về nhà và thông báo tình trạng Ьệпh của con cho Kiên.. tôi bàn bạc với anh để cùng anh gom tiền chữa Ьệпh cho con vì tôi nghĩ con là con chung của hai chúng tôi , thế nhưng khi biết con bị Ьệпh hιểм пghèc và để chữa Ьệпh cho con sẽ tốn rất nhiều tiền..Kiên và mẹ anh ta lập tức chối bỏ trách nhiệm.. Kiên đẩy con bé về với tôi. Gia đình anh ta lấy đủ lí do để chối bỏ con bé..

Gia đình anh ta vẫn mãi không thay đổi được.. đối với họ tiền mới là thứ quan trọng còn những thứ khác có hay không cũng không quan trọng mà.. tôi quyết định không quay về với anh ta là rất đúng.., anh ta không xứng đáng được tôi tha thứ..

[..]
Sau gần nửa năm tích cực điều trị sức khoẻ của con gáι tôi đã dần bình phục .. và người đàn ông luôn đồng hành ở bên mẹ con tôi chính là anh Tổng..chi phí chữa Ьệпh cho con cũng là anh lo hết.. con gáι tôi đã quen với việc gọi anh là bố.. mẹ con tôi mang ơn anh nhiều quá không biết đến bao giờ mới trả hết được.

Trong thời gian con tôi nằm viện Kiên không một lần tới thăm con .. anh ta đi chạy xe ôm nay cặp với người này mai cặp với người kia.. anh ta sống không có mục đích và cũng không có tương lai..những người lười làm chỉ thích ăn sẵn như vậy vẫn cứ nghèo mãi và không bao giờ khá lên nổi.

Mỗi lần con bé hỏi về bố nó tôi không biết phải trả lời nó thế nào.. cứ để sau này lớn lên nó ʇ⚡︎ự hiểu vậy..

Anh Tổng ở bên cạnh tôi cho tới khi con gáι tôi được 5 tuổi thì tôi và anh mới chính thức kết hôn..chị Kim quản lý có bạn trai và chị ấy nghỉ việc để sang công ty của bạn trai chị ấy làm việc..tôi đã lên làm quản lý thay chị ấy..

Sau khi kết hôn với anh Tổng tôi vừa đi làm vừa đi học thêm để có kiến thức để quản lý công việc giúp chồng tôi..tôi sẽ cố gắng làm việc để chứng minh cho mọi người thấy tôi xứng đáng với tình yêu của anh Tổng..

Những ngày tháng nghèo khổ ấy đã qua hết rồi.. bây giờ tôi và con gáι đã hạnh phúc bên gia đình mới.. ở đây con gáι tôi có một người bố yêu thương nó như con ruột và luôn dành cho nó những điều tốt đẹp nhất.

..

Chúng tôi cùng nhau làm việc cùng nhau chăm sóc con gáι.. chúng tôi hạnh phúc bên nhau niềm hạnh phúc đó càng tăng lên khi vợ chồng tôi chuẩn bị đón thêm thành viên mới.

Những ngày tháng buồn khổ đã qua giờ chỉ còn lại những ngày vui vẻ và hạnh phúc…

Câu chuyện kết thúc ở đây nhé

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất