Mình còn yêu nhau – Chương 5

Vũ Linh 258

Tôi vừa đi lên thì mẹ vừa cởi cái nón lá ra, đặt lên tгêภ bàn xong cầm tờ giấy đưa cho tôi. Tôi vội cầm xem thì thấy ” Thông báo, Nguyễn Ngọc Hân trúng tuyển đại học”, tôi mừng quá ôm chầm lấy mẹ mà khóc vì sung sướиɠ. Mẹ tôi thấy vậy cũng khóc theo, có lẽ mẹ cũng giống tôi, khóc vì sung sướиɠ. Khang đi qua hàng xóm về thấy mẹ với chị hai ôm nhau khóc nên hỏi :

-Mẹ với chị hai sao vậy ?? Sao ʇ⚡︎ự dưng ôm nhau mà khóc ?

Mẹ tôi buông tôi ra lấy vạt áo đã phai màu lên lau nước mắt rồi nói với Khang :

-Chị hai trúng tuyển đại học rồi con ơi ,mẹ mừng quá nên khóc chứ không có gì đâu.

-Hả ,chị hai trúng tuyển rồi hả, em chúc mừng chị nha. Chị của em giỏi quá.

Tôi nghe Khang nói vậy thì phì cười bảo :

-Chị hai của em không giỏi sao được. Mai mốt Khang cũng phải giỏi như chị nghe không.

-Dạ. Em biết rồi mà, em sẽ cố gắng để mẹ với chị hai hãnh diện vì em nha.

-Thôi, mẹ mừng quá ,mai phải đi mua gì về nấu ăn mừng mới được. Hai đứa muốn ăn gì mẹ nấu cho nào.

Nghe tới đồ ăn là hai con mắt của chị em tôi sáng rực lên, quay qua tôi với Khang đồng thanh đáp :

-Tụi con muốn ăn cháo gà nha mẹ.

-Được rồi ,mai mẹ mua thêm ít rau về Ϧóþ gỏi gà cho hai đứa ăn nha. Giờ đi nấu cơm đi Hân.

Tôi dạ mẹ rồi nhanh chóng đi nấu cơm, vừa vo gạo vừa hát líu lo.. Vậy là ước mơ học đại học của tôi đã thành hiện thực rồi..Loay hoay một hồi thì tôi cũng đã nấu xong bữa ăn, mẹ đi xuống bếp nhìn tôi cười khen :

-Dạo này con gáι mẹ nấu ăn ngon lắm rồi đấy.

-Dạ, đâu có đâu mẹ. Con chỉ thấy mẹ nấu là ngon nhất thôi.

-Cái con bé này, chỉ giỏi nịnh mẹ thôi. Nào đi dọn cơm ăn rồi nghỉ ngơi sớm mai lên trường đi con.

-Dạ mẹ, để con bưng mâm cơm lên gọi Khang ra ăn luôn.

Mẹ gật đầu rồi đi lên, tôi đi theo sau lên thì thấy Khang ngồi sẵn ở bàn rồi. Bữa cơm nhà tôi hôm nay diễn ra nhanh hơn mọi ngày. Ăn uống và dọn dẹp xong xuôi thì tôi ra bàn học gấp sách vở cho gọn gàng lại..vừa gấp tôi vừa nhớ quãng thời gian mười mấy năm đi học của mình. Nhớ lúc còn học cấp hai, nhiều lần bị bạn bè chọc là đồ không có bố, tôi tủi thân nhiều lắm, còn ᵭάпҺ nhau với chúng nó nữa. Lắm lúc muốn chạy về hỏi mẹ rằng bố con đâu nhưng tôi sợ mẹ buồn nên lại thôi..Cứ thế thời gian trôi qua, chúng nó thấy tôi thờ ơ nên thôi không trêu chọc nữa. Nhắm mắt một cái, bây giờ thì tôi đã chuẩn bị làm tân sinh viên rồi…Tôi ʇ⚡︎ự hứa với lòng là sẽ cố gắng học tập thật tốt để mẹ hãnh diện vì tôi…Đang ngồi suy nghĩ thì tiếng mẹ tгêภ giường vọng ra :

-Hân ơi, làm gì đấy con ,vào đây mẹ nói chuyện nào.

-Dạ. Con đang dọn sách vở lại cho gọn thôi, con vô ngay bây giờ đây mẹ.

Nói xong thì tôi đứng dậy đi về phía giường, mẹ ngoắc tay ý muốn tôi nằm xuống kế mẹ. Tôi mỉm cười nhảy ℓêп gιườпg chui vào lòng mẹ mà ôm. Mẹ nhột nên ᵭάпҺ yêu lên tay tôi rồi nói:

-Cái con bé này, lớn rồi mà như con nít vậy đó..không chính chắn gì hết.

-Con vẫn còn bé mà, đã lớn đâu ạ..Con chỉ muốn được ở với mẹ như vầy hoài thôi à.

-Sắp làm tân sinh viên tới nơi rồi mà chưa lớn gì nữa hả ? Hôm nay có giấy báo vậy chắc sắp đi nhập học rồi đó con.

-Dạ con cũng chưa biết nữa mẹ ơi..ngày mai lên lớp chắc cô thông báo á mẹ..Mai mốt xa mẹ xa Khang con sẽ nhớ mọi người nhiều lắm.

-Nhớ mẹ với em thì ráng học cho tốt nha con, mẹ sẽ cố gắng làm gom góp cho con học đến nơi đến chốn.

-Dạ, con hứa sẽ không làm mẹ thất vọng vì con đâu.

-Ừ, con gáι của mẹ ngoan lắm. Thôi ngủ sớm đi rồi mai đèo em Khang đi học, chiều mai mẹ làm con gà nấu cháo với Ϧóþ gỏi cho hai chị em ăn.

-Dạ, con yêu mẹ nhất tгêภ đời hihi..

Nói xong thì tôi cũng dần chìm vào giấc ngủ, trong mơ tôi thấy Quân ôm bó hoa tỏ tình với tôi, xung quanh có rất nhiều bạn bè hô hoán bảo tôi đồng ý đi. Quân thì nở nụ cười thật tươi chờ tôi đồng ý, lúc tôi chuẩn bị gật đầu dang tay ôm bó hoa thì có một cô gáι từ đâu bước tới tát vào mặt tôi một cái rồi nói tôi là con giáp thứ mười ba giựt bồ cô ta. Mọi người xung quanh nghe vậy đều thay đổi thái độ quay sang cҺửι bới tôi. Quân thì lập tức nắm tay cô gáι đó đi lướt qua tôi mà không nói hay giải thích một lời nào. Duy nhất chỉ có Hương chạy lại kéo tôi ra đám đông đó, tôi ôm nó khóc oà lên cho đến khi chiếc chuông báo thức vang lên thì tôi giật mình thức giấc, đưa tay chạm mắt thì khóe mắt vẫn còn đọng nước. Tôi xoa đầu cho tỉnh táo rồi dậy vệ sinh cá nhân, thay đồ xong xuôi tôi bước ra thấy Khang ngồi chờ ở bàn còn mẹ thì không thấy đâu hết nên tôi hỏi nó :

-Ủa mẹ đâu rồi Khang ?

-Mẹ đi ra chợ rồi chị hai ,chị sao nay ngủ dậy muộn quá vậy, em chờ chị nãy giờ.

-À, chị ngủ quên, do cái đồng hồ báo thức bữa giờ nghỉ học nên chị chỉnh qua giờ khác cho nó khỏi reo mà quên mất nay phải lên trường.

-Chán chị hai hết sức luôn á …thôi chị ăn sáng lẹ đi không trễ giờ đó.

-Chị đang ăn nè, em ăn chưa .Nay chắc cũng có điểm thi học kỳ rồi đúng không.

-Dạ hôm nay có điểm thi rồi nè chị..Em ăn rồi chị lo ăn đi.

Tranh thủ ăn xong, hai chị em tôi lại đèo nhau tгêภ chiếc xe đạp thân thuộc đến trường..Đưa Khang đến trường xong tôi lại hì hục đạp xe đến trường của mình. Vừa bước chân vào lớp thì đã gặp ngay Hương đứng sẵn chờ tôi ở đấy rồi, tôi nhìn nó cười rồi kéo tay nó lại bàn ngồi rồi nói :

-Trúng tuyển đại học rồi đấy, lo mà học đi nha mày. Sao cảm giác thế nào? Nói tao nghe xem.

-Hôm qua nghe loa làng thông báo mà tao không tin luôn mày ạ.. sáng nay tao xem danh sách ở bảng tin trường tao mới dám tin là tao trúng tuyển vào đại học thật rồi..Tao vui quá mày ơi.

-Tao cũng y chang mày vậy á, vẫn còn chưa tin đây là sự thật nè.

-Thôi lát nữa tao với mày đi ăn chè ở quán bà Mai mình hay ăn nha.

– Cũng được, lâu rồi cũng chưa được đi ăn chè, nhắc đến là lại thèm hihi.

-Oke, nay tao khao nên cho mày ăn tẹt ga luôn nha.

-Nhất trí luôn

Chúng tôi vừa nói xong thì cô giáo cũng bước chân vào lớp. Bỏ chiếc cặp xuống ghế, cô bắt đầu nói :

-Các bạn ổn định chỗ ngồi và trật ʇ⚡︎ự nghe cô nhắc nhở một vài điều nhé.

Cả lớp chúng tôi đồng thanh dạ, nên cô lại tiếp tục nói :

-Đầu tiên, cô chúc mừng cả lớp vì ai cũng tốt nghiệp và trúng tuyển đại học. Thứ hai, là hồ sơ của các em đã được nộp lên trường mà các em đăng ký. Bây giờ các em về nhà chờ bên trường gửi giấy báo rồi nhập học nhé. Và cuối cùng, ngày mai trường của chúng ta sẽ tổ chức lễ ra trường và trưởng thành cho các em vào lúc 8h. Cô mong lớp chúng ta đi đầy đủ nhé.

Cả lớp chúng tôi nghe cô nói vậy thì lớp trưởng thay mặt cả lớp đứng lên đáp :

-Dạ, chúng em cảm ơn cô và nhà trường rất nhiều ngày mai các bạn nhớ đi đầy đủ nha.

-Vậy buổi sinh hoạt của lớp tới đây kết thúc, cô chúc tất cả các em luôn thành công tгêภ con đường học tập nha.

-Chúng em cảm ơn cô ạ.

Cô nói xong thì cũng đứng dậy cầm cặp ҳάch đi..cả lớp chúng tôi cũng lần lượt đi về. Tôi và Hương đang đi ra gần chỗ nhà xe thì lại gặp Quân. Không biết vô tình hay cố ý mà lần nào cũng gặp Quân chỗ này hết. Thấy Quân đang đi lại thì Hương huých nhẹ tay tôi rồi ghé tai nói nhỏ :

-Chàng tới rồi kìa, sao nàng lại đứng thẫn thờ ra vậy.

-Này, mày tào lao quá nha. Tao với Quân không có gì đâu, chỉ là bạn bình thường thôi. Sau này đừng nói như vậy nữa, lỡ ai nghe được không hay đâu.

-Không có gì thật không đấy, nhìn mặt mày là tao biết ngay có ý với người ta mà bảo không có gì là sao ??

-Thì không có gì thật mà, thôi thôi Quân tới rồi kìa, im đi đấy, nói lung tung tao giận mày bây giờ.

-Biết rồi, khổ quá cơ.

Vừa nói xong câu đó thì Quân đã đi tới đứng trước mặt chúng tôi. Tôi ngẩng đầu lên nhìn thì bắt gặp ngay nụ cười hút hồn của Quân. Vì ngại quá mà mặt đỏ bừng lên, Quân cất tiếng nói :

-Chào hai bạn, không biết hôm nay có thể mời hai bạn đi uống nước không ?

-Ừh, được chứ. Hôm bữa Hân có nói rồi mà. Sẵn tiện đây hai bọn mình tính đi ăn chè, Quân đi chung luôn cho vui đi.

-Vậy thì được quá. Lâu rồi Quân cũng không ăn chè nay phải ăn cho đã mới được.

Nói xong ba đứa chúng tôi nhìn nhau cười rồi lại dắt ra xe cổng trường, bắt đầu đạp tới quán chè bà Mai. Sau một hồi đạp mỏi chân thì cũng tới, dựng xe xuống tôi đã thấy bà Mai đang bận rộn múc chè cho khách. Lần nào tới quán bà cũng đông khách hết nên chúng tôi lại phải chờ. Ngồi chờ hơn năm phút thì bà Mai cũng bước ra, thấy chúng tôi thì nở nụ cười thật tươi rồi nói :

-Lâu rồi bà mới thấy hai đứa tới đây đó, nay dẫn thêm người yêu tới đây ăn nữa hả…Cậu thanh niên này là người yêu bé Hân à.

Hương ngồi im nãy giờ nghe bà Mai nói thế trúng ý nó nên nó cười tủm tỉm làm cho bà Mai càng tưởng thật nên nói tiếp :

-Hai đứa trông đẹp đôi lắm, Hân nó xinh gáι lại thêm cậu thanh niên này cũng đẹp trai xứng đôi quá.

Tôi ngại ngùng liền xua tay nhìn sang Quân đang cười khúc khích như khoái chí lắm. Tôi lật đật ρhâп bua:

-Dạ không phải đâu bà Mai ơi, đây là bạn của con thôi , bà Mai cho con ba ly chè như mọi khi full topping nha.

-À, được rồi, chờ bà một tí có ngay đây.

Bà Mai nói xong thì quay lưng vô trong làm chè, mười phút sau đem ra ba ly chè thơm phức nhìn thôi đã thấy thèm. Chia cho mỗi người một ly, chúng tôi vừa ăn vừa nói chuyện, Hương quay sang hỏi Quân :

-Quân tính học trường nào đấy, học ở tгêภ sài gòn hả??

-Quân học trường Đại học Tài Chính Marketing á. Còn Hân với Hương học trường nào thế.

-À, hai đứa mình học trường Đại Học Sài Gòn- Khoa Sư Phạm Mần Non nè.

-Hihi.thì ra tương lai sẽ là cô giáo rồi.

Tôi nãy giờ cắm cúi ăn chè nên không tham gia nói chuyện, đến khi nghe Quân nói sau này tương lai sẽ là cô giáo thì mới ngẩng đầu lên nói :

-Học thì học vậy chứ không biết ra trường có xin được việc không thôi..

-Đừng lo, sau này có khó khăn gì cứ nhờ Quân, Quân luôn sẵn sàng giúp Hân nên đừng ngại gì nhé.

Tôi tính từ chối mà Hương vỗ tay tôi nên tôi liền hiểu ý chỉ cười rồi bảo :

-Ừ.Cảm ơn Quân trước nhé. Thôi ăn lẹ rồi mình về không trưa rồi nắng lắm.

Tôi với Hương ăn xong chuẩn bị đứng lên trả tiền thì thấy Quân đang trả rồi nên cũng thôi. Hương ghé tai tôi nói nhỏ :

-Tao thấy tên Quân này được đó..ga lăng lại đẹp trai ,quá hợp với Hân nhà mình .

-Thôi tao xin, mày nói nữa tao giận mày bây giờ.

-Được rồi, xin lỗi bạn mình được chưa..thích thì nói thích đi cứ chối là sao không biết.

-Thôi đi về, ở đây nói nhảm đi, ᵭάпҺ cho cái tỉnh giờ.

Vừa nói tôi vừa cười, Quân cũng đi ra chúng tôi cảm ơn Quân vì mời đi ăn mà lại để Quân trả tiền. Quân chỉ cười bảo không có gì nên chúng tôi chào nhau xong rồi mỗi đứa mỗi ngã đi về.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất