Mặt trời sau giông bão – Chương 18

Vũ Linh 379

Tác giả : An Yên

Cả gia đình cùng quay lại nhìn Ꮙ-ú Bảy, tгêภ khuôn mặt mỗi người đều tỏ rõ sự ngạc nhiên. Bởi Ꮙ-ú là người rất hiền, không bao giờ thấy Ꮙ-ú than phiền hay nói xấu ai, cũng chưa khi nào thấy Ꮙ-ú Bảy tham gia vào những việc bạn bạc này nọ. Trong nhà này, Ꮙ-ú chỉ nói chuyện nhiều với bà Tâm và Nhi vì cả hai người đều gần gũi. Vú cũng rất cởi mở với bác làm vườn góa vợ vì cùng cảnh giúp việc với nhau, họ hiểu nhau và cũng đồng tâm vì gia đình này. Ông Tráng nghe Ꮙ-ú nói thì nhíu mày nhìn:

– Vú bảo sao cơ? Bằng chứng nào?

Vú Bảy bước lại phía mọi người ngồi. Nhi kéo chiếc ghế ra cho Ꮙ-ú ngồi xuống. Vú nhìn lên bàn thờ bà Tâm rồi nói:

– Chuyện này cho tôi trình bày một chút. Có lẽ bà chủ nghĩ người lau rửa cho bà cuối cùng là tôi, vì ngoài cô Nhi, tôi thường đút cho bà ăn, rửa lau cho bà hằng ngày. Cô Vân thỉnh thoảng về cũng có làm. Hôm bà nhắm mắt, tôi lau cho bà, khi nâng gối lên, tình cờ tôi thấy hai chiếc phong bì – một chiếc gửi cho tôi, một chiếc gửi cho ông chủ.

Ông Tráng ngắt lời bà Ꮙ-ú:

– Thế sao bữa giờ Ꮙ-ú không nói? Tôi không thấy Ꮙ-ú đưa gì cho tôi cả?

Vú Bảy nhìn sang ông Tráng:

– Ông để tôi nói hết ạ. Vì lúc đó ông và các cô cậu đều rất đau lòng, rồi ông lo công việc cho bà nên hôm ấy tôi mở phong bì của tôi xem trước, nhưng trong phong bì, lá thư bà viết có dặn tôi đưa phong bì cho ông sau hai tháng bà mất, bà nói để ông bình tĩnh đọc và ngẫm nghĩ. Trong thư bà gửi tôi, bà cũng căn dặn tôi và anh Tư làm vườn phải chăm sóc ông, bà … nói….nói cô Nhi có thể sẽ không làm cô chủ của tôi nữa. Bà thương cô ấy, đó cũng là lí do tôi gọi vợ các cậu là cô chứ không phải mợ chủ vì bà thường nói hai cô như hai con gáι bà. Nhưng cậu Tuấn làm khổ cô Nhi quá nên nếu cô Nhi đi, bà vẫn ủng hộ. Bà và tôi cũng hay tâm sự nên bà nói với tôi những chuyện đó là bình thường. Còn đây, phong bì gửi ông đây ạ!

Vú Bảy nói rồi móc trong túi áo ra một chiếc phong bì được gấp đôi lại, bên ngoài có ghi dòng chữ:” gửi chồng Nguyễn Tráng “. Ông Tráng run run cầm lấy phong bì. Ông lẳng lặng đi vào phòng ngủ và mở ra đọc:

” Anh Tráng!

Em viết cho anh những dòng này khi em thấy sức khỏe mình bất ổn, không phải do lời cảnh báo của bác sĩ đâu, vì cũng rất nhiều người được cảnh báo như thế nhưng bản thân em cảm thấy được anh ạ. Em cảm nhận em sẽ không ở cạnh anh và các con được lâu nữa. Dương Tâm bây giờ không có sức chịu đựng như trước kia nữa. Em cũng đã làm việc với văn phòng luật sư thành phố rồi.

Em mong anh chấp nhận và làm theo những gì em ghi trong đó, vì em thấy anh không ưa con bé Tuệ Nhi. Nhưng em gần gũi với con hơn, em thương nó nghèo mà có ý chí, em cũng không nghĩ Tuấn lấy làm ra những việc tồi tệ như thế. Em biết, Nhi nó đau đớn lắm. Nhưng vì em, vì gia đình êm ấm mà nó cắn răng chịu đựng, chẳng có người vợ nào không đau khi chồng ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ trơ trẽn như thế cả. Cho nên, nếu nó muốn chia tay thì em cũng không ngăn cản nó nữa, vì con mình có gì tốt đẹp đâu mà đòi hỏi người ta phải chung tình hả anh? Cờ bạc, ɾượu chè, gáι gú – đủ mọi tệ пα̣п là nó đều tham gia cả. Nó không giống anh chút nào, trước đây anh chịu khó làm việc.

Trong tình cảm, em biết một người đàn ông bản lĩnh như anh sẽ có nhiều cô thầm thương trộm nhớ lắm. Nhưng rồi anh vẫn chỉ yêu và cưới em, vẫn chung thủy với em đến tận bây giờ. Với tư cách người mẹ, em dù có thương thằng Tuấn nhưng không thể dung thứ cho những gì nó làm, huống hồ là con bé Nhi. Đứa bé trong bụng Nhi, em tin là ɱ.á.-ύ ngủ nhà mình, anh đừng nghi ngờ mà mang Ϯộι.

Đáng ra, những việc này em sẽ nói trực tiếp với anh. Nhưng dạo này, em thấy anh quá bận rộn, lại buồn phiền chuyện Tuấn, em nói vào sợ anh lại suy nghĩ. Nhưng em tin hai tháng sau khi em ra đi, anh sẽ bình tâm để nhìn nhận mọi việc hơn. Có lẽ anh sẽ thắc mắc vì sao em chọn con số 2? Mình quen nhau ngày mùng 2 tháng 2, cưới nhau ngày 12 tháng 12 nên em nghĩ số 2 là duyên của chúng mình. Nếu để hai năm thì lâu quá, sẽ nhiều chuyện xảy ra nên em chọn hai tháng.

Việc cuối cùng, em mong anh sống thật khỏe, làm việc tốt để chuộc lại ngôi nhà của chúng mình. Anh đừng buồn vì em xa anh sớm nhé. Em vẫn luôn ở bên anh. Và nếu anh tìm được một người phụ nữ để chăm sóc anh lúc về già thì cũng đừng để bản thân phải chịu cô đơn. Các con lớn cả rồi, không có gì tồn tại mãi mãi. Em luôn mong anh ổn và hạnh phúc

Yêu anh!

Dương Tâm ”

Những dòng thư cuối ông nhìn không rõ chữ nữa, bởi những giọt nước mắt làm nhòe tất cả. Ông ôm lấy lá thư mà khóc. Vợ ông là thế, luôn chu đáo với tất cả dù là người giúp việc. Tâm, anh chưa bao giờ ổn khi thiếu em. Hai tháng em đi là hai tháng anh không ngủ được vì trống trải. Nhưng anh sẽ làm theo di nguyện của em, không chỉ vì anh luôn đáp ứng những gì em muốn, mà còn vì anh khâm phục tấm lòng của em. Anh sẽ cố gắng để làm việc và quyết tâm lấy lại căn nhà của chúng ta. Anh sẽ đưa em về đó, em hãy tin anh nhé, Tâm!

Gấp lá thư lại, ông cảm thấy lòng nhẹ hơn một chút. Có thể ông chưa hoàn toàn tin tưởng nhưng ông không còn nghi ngờ cô nữa. Vì nếu Nhi giả mạo hai bức thư, thì không thể rõ ràng ngày ông và bà quen nhau. Ngày cưới có thể biết, vì hàng năm ông vẫn tổ chức lễ kỷ niệm ngày cưới cùng bà. Thế nhưng, ngày mùng 2 tháng 2 thì ông tin là các con ông cũng không biết. Vợ ông cũng không hay tâm sự những việc như thế. Ông Nguyễn Tráng ổn định lại ϮιпҺ thần rồi cất lá thư xuống dưới gối và đi ra ngoài. Nãy giờ, anh Tài và chị Tâm vẫn đang động viên Nhi rằng bố chỉ nhất thời nói thế thôi, nhưng cô vẫn một mực không nhận mảnh đất để ông Tráng được thoải mái.Mọi người đang trò chuyện thì ông Tráng bước ra và nói:

– Tuệ Nhi, con bỏ qua những lời ban nãy cho bố. Bố cũng không đổ lỗi cho cái gì hết, chẳng qua là bố và con chưa tìm được tiếng nói chung, còn chuyện đất vườn cứ quyết định như mẹ con mong muốn!

Ngừng một lát, ông ngồi xuống và nói:

– Nhi, con quyết định chia tay thằng Tuấn sao? Không cứu vãn được nữa à?

Nhi ngước nhìn ông:

– Thưa bố, mẹ mới mất, con không muốn nhắc tới chuyện này. Lúc sáng nay ở tòa, anh Tuấn cũng nói rằng sẽ cố gắng cải tạo và nếu con muốn thì cứ ly hôn. Nhưng thứ nhất, vì mẹ mới nhắm mắt, con sẽ nấu cơm cúng mẹ đến một trăm ngày, dù bận rộn đến mấy con cũng làm. Thứ hai, nếu con và anh Tuấn li hôn cũng là vì hết duyên chứ không có một người thứ ba nào chen vào cả. Con vẫn không ân hận khi đã cưới anh ấy vì trong đó có tình yêu đích thực, không vì tiền bạc hay gì cả. Và sau này, nếu con có đi cũng không phải vì anh ấy tù Ϯộι hay nghèo nàn. Nhiều người lấy lý do không hợp nhau nhưng con thì không. Không hợp thì làm sao mà lấy nhau? Không thể cứ ở với nhau rồi giờ chia tay vì không hợp, bởi chúng con cũng tìm hiểu, cũng có thời gian yêu đương rồi mới cưới, thế nên hiện tại cứ để mọi việc thuận theo lẽ ʇ⚡︎ự nhiên.

Ông Tráng gật đầu:

– Trước kia, đôi khi người ta lấy nhau chỉ vì mai mối hoặc cũng không yêu quá mặn nồng, nhưng ở với nhau cả đời. Giờ đây, tuổi trẻ cãi nhau lại đòi bỏ nhau. Giờ có thêm đứa con lại càng thêm rắc rối.

Nhi thẳng thắn đáp:

– Bố à, con không thấy rắc rối gì cả. Con chung thì vẫn cùng nhau chăm sóc, hỗ trợ nhau nuôi con. Trước đây con đã nghĩ sẽ nhịn đi để con có mái ấm đầy đủ. Nhưng con suy nghĩ lại rồi, một gia đình tốt nhất cho con sẽ là nơi con cảm thấy an toàn, còn bố mẹ cãi vã này nọ thì dù có đầy đủ, cũng bị khiến con trẻ thêm sợ hãï thôi. Một người đàn ông ς.ờ .๒.ạ.ς, ɾượu chè nếu có bản lĩnh cũng có thể bỏ. Nhưng một người đã nhu nhược lại phản bội trắng trợn thì con rất khó Tha Thứ bố ạ. Trong tình yêu và hôn nhân, không thủy chung là Ϯộι lỗi đáng ghê tởm nhất.

Ông Tráng lắng nghe Nhi nói rồi cất tiếng:

– Bố hiểu, bố cũng không bao giờ bao che cho nó, nó sai thì nó chịu. Nhưng nếu Tuấn thay đổi được thì sao?

Nhi thở dài:

– Con cũng mong anh ấy thay đổi. Lúc đó, chúng con mới có thể làm bạn tốt. Con không phải người chấp nhặt nhưng mong mọi người hiểu cho con, có những lỗi lầm không thể tha thứ, rất khó để quên đi…

Anh Tài thấy bố chất vấn Nhi thì vội nói:

– Bố à, con thấy thím Nhi nói đúng ạ, chịu đựng cũng có giới hạn. Thà nó sai một lần rồi chịu thay đổi, đằng này mất cả một căn nhà bề thế như vậy mà nó còn quay sang ☪.á đ..ọ. Sắp mất cả công ty mà vẫn đi chơi ☪.á đ..ọ bóng đá được thì ai chịu nổi hả bố?

Chị Vân cũng đồng cảm với chồng:

-Con cũng nghĩ như anh Tài bố ạ. Chúng ta phải hiểu cho thím ấy. Dĩ nhiên là không ai muốn chú thím chia tay cả. Nhưng ý con là nếu hai người ly hôn thì chúng ta cũng không nên hiểu sai thím Nhi, chưa kể chú ấy trai gáι tùm lum lên cả…

Ông tráng nghe vợ chồng con trai cả ρhâп tích thì khẽ thở dài rồi nói:

– Giờ bố cũng già rồi, cơ người này cố công xây dựng cũng để lại cho các con. Nhi với Tuấn cứ làm thế nào mà hợp lý là được, bố không can thiệp nữa. Đúng là có những thứ không thể bỏ qua vì cả đời còn nhìn thấy nó. Các con lớn cả rồi, cứ ʇ⚡︎ự quyết định đi.

Nhi im lặng một thoáng rồi nói:

– Thưa bố và anh chị. Thực ra, con chưa nói gì lúc này, mọi việc diễn ra thực sự quá sức tưởng tượng của con, nhưng về lâu về dài nếu có thể buông được thì con nghĩ chúng con hợp làm bạn hơn. Nếu anh Tuấn có người khác, con vẫn mong anh hãy ấy hạnh phúc, làm lại cuộc đời. Và con vẫn muốn được xem như con gáι trong gia đình này, để con có thể hương khói cho mẹ vào những dịp giỗ, dịp tết. Con có đi cũng không quên tấm lòng mọi người dành cho con, nhưng đó là chuyện tương lai, con vẫn chưa tính ạ.

Mọi người rơi vào trầm mặc. Trong tiếng thở dài của từng người có pha cả chút tiếc nuối, chút buồn phiền và cả đau đớn. Sự ra đi của bà Tâm khiến cả nhà ngỡ ngàng, đau thương nhưng cũng như gỡ được nút thắt cho những hiểu nhầm,người sai trái có cơ hội nhìn nhận lại những gì mình gây ra. Có những mối quαп Һệ khi bắt đầu đã khập khiễng dù có lòng yêu, có những sự cố gắng để níu kéo sợi dây hạnh phúc, nhưng khi duyên đã cạn, tình đã phai, sự chịu đựng đã đi đến điểm cuối thì sự níu kéo chỉ khiến nỗi đau càng bị khoét sâu hơn mà thôi. Nhi đang cảm thấy bối rối trước tình duyên và trách nhiệm, cô đã đủ lo toan, đủ chịu đựng, đủ đau đớn rồi. Đây là lúc cô nên đưa ra quyết định cho mình, có thể không phải ngay lập tức nhưng cô sẽ trở thành một Ngô Tuệ Nhi mới trong tương lai – bản lĩnh, mạnh mẽ hơn và biết yêu bản thân mình hơn…

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất