Làm giàu không khó 11

Vũ Linh 52

Phần mười một
TG : Cao Nguyen

Đôi mắt long lanh , Thủy Tiên trầm lắng :

-Thơ của anh ngọt ngào và lãng mạn quá . Thú thật với anh , em không cảm nhận được thơ nên em ít khi đọc hoặc nghe thơ . Thế nhưng hôm nay nghe thơ anh em cảm nhận được nỗi lòng của em trong đó . Phải chăng tâm hồn em cũng đồng điệu cùng anh . Rồi một lúc nào đó em sẽ tâm sự với anh về cuộc đời em . Nó cũng đắng cay lắm anh ơi . Nhưng hôm nay , em muốn cùng anh cảm nhận được sự lãng mạn dịu êm của không gian lúc này . Em muốn lưu giữ kỷ niệm đẹp cùng anh.

Giám đốc Nhất đặt bàn tay nắm lấy bàn tay của Thủy Tiên, cả hai người ngồi sát bên nhau, cảm nhận sự dịu êm của đất trời.

Lý toét suy nghĩ mông lung không biết giải quyết vấn đề ra sao . Chối Ϯộι thì không được rồi , hắn không muốn rời xa Trà My . Làm sao để mụ vợ có thể chấp nhận tình thế đã rồi . Chợt hắn nghĩ ra một ý tưởng . Nửa buổi sáng , hắn lò dò đến nhà ông trưởng họ , trong, ҳάch theo túi quà gồm một cân chè Tân Cương loại thượng hảo hạn , nửa cân tђยốς lào Vĩnh Bảo loại đặc biệt và một chai ɾượu ngâm cao ngựa bạch , một chai mật ong rừng. Vừa vào trong sân , Lý toét đã oang oang :

– Ông trưởng có nhà không nhẩy ? Con đến chơi với ông đây .

Cũng may tuy công việc bận rộn , nhưng Lý toét tham gia đầy đủ việc họ , việc làng nhiệt tình , đóng góp luôn đầy đặn hơn người nên mọi người ai cũng quý mến . Thi thoảng Lý toét vẫn qua lại thăm hỏi quà cáp các bậc bề tгêภ nên các cụ quí hắn lắm . Công to việc nhỏ trong họ đều vời Lý toét tham gia , xin ý kiến tham khảo của hắn .

Cụ trưởng họ lọc cọc chiếc ba toong ra ngoài cửa :
-Anh Lý đấy à . Có việc gì mà sang chơi sớm thế ? Anh vào trong nhà xơi miếng nước .
Lý toét gãi đầu gãi tai, bước vào trong nhà :
-Con chào ông . Con có việc khẩn cấp cần nhờ đến ông giúp cho ạ . Con có cân chè Tân Cương , ít lạng tђยốς lào Vĩnh Bảo biếu ông ạ .

Ông trưởng họ cười khà khà:
-Quý hóa quá ! Cho ông xin . Thế anh có việc gì cần nhờ tới ông ? Nói ông nghe xem nào .
Lý toét lại gãi đầu gãi tai :
-Hì hì hì . Chả là con chót yêu thương một cô , vợ con phong phanh biết được , làm ầm ĩ lên ở nhà . Con không biết phải làm sao. Mà thầy bói xem cho con phán rằng cái số con phải lấy hai vợ thì mới thuận . Con thấy ông trưởng có những ba bà mà cửa nhà vẫn êm ấm, con bái phục quá . Con đến đây mong nhờ ông cứu giúp .

Ông trưởng nghiêm nét mặt :
-Láo quá ! Anh hỏng thật rồi ! Duyên phận nào như vậy !
Lý toét giật nảy mình , tái mặt .
Rồi ông trưởng lại cười khà khà:

-Cái thời tôi lạc hậu nên nó mới vậy . Ờ mà cũng lạ . Tôi chỉ là anh thợ mộc dạo , ăn cơm thiên hạ , thế mà thế nào các bà ấy lại mê theo tôi mới lạ . Mà toàn là gáι tơ chưa chồng . Cũng có nhẽ do duyên phận chăng ?
Hai ông con chuyện trò thêm một lúc rồi ông trưởng bảo :
-Thôi được rồi , chiều tôi sang nhà khuyên giải mẹ nó cho . Còn anh cứ nhẹ nhàng với vợ nghe không .
Lý toét chào ông trưởng :
-Trăm sự con nhờ ông . Chào ông con về đi công việc.
Buổi chiều hôm ấy, ông trưởng họ lộc cộc ba toong đến nhà Lý toét . Vừa đến cổng , giọng ông đã oang oang :
-Chị Lý đang làm gì đấy phỏng

Hương béo vợ Lý toét chạy ra đon đả :
-Con chào ông trưởng . Rước ông vào nhà xơi nước .
-Ừ . Thế anh Lý đi làm à .
– Vâng . Nhà con đi làm tối ngày, thỉnh thoảng mới đảo qua nhà thôi ạ .
Vợ Lý vừa pha trà vừa trả lời
Ông trưởng lại thủng thẳng :
-Nghe nói vợ chồng nhà chị đang có điều tiếng với nhau?

Vợ Lý giật mình thảng thốt:
– Sao ông lại bảo vậy ?
Ông trưởng vẫn thủng thẳng:
-Tôi nghe dân làng họ xì xào như vậy .

Vợ Lý sụt sùi :
-Ông ơi con khổ lắm . Chồng con từ trước đến giờ chỉ chăm chú làm ăn , thế mà dạo này con nghe thấy người ta bảo chồng con cặp bồ cặp bịch .
Ông trưởng ôn tồn:

-Ờ . Con mới nghe thấy người ta nói . Thế anh Lý về nhà có ᵭάпҺ ᵭ.ậ..℘ cҺửι mắng ruồng rẫy vợ con không?
Dạ không ạ . Anh ấy vẫn chu đáo với vợ con . Đêm nào cũng ngủ ở nhà ạ .
Ông trưởng vẫn ôn tồn :
-Ờ . Thế thì tốt. Chị phải hiểu rằng người có tài thường lắm tật . Nó có trăng hoa bên ngoài nhưng vẫn yêu thương vợ con là tốt rồi . Chứ nhiều thằng mê gáι còn ᵭάпҺ ᵭ.ậ..℘, ruồng rẫy vợ con ấy chứ . Là người vợ chị phải bao dung, chứ cứ ầm ĩ lên là xôi hỏng bỏng không thì gay . Thế chị đã nói gì với nó chưa?

Vợ Lý vẫn sụt sùi :
– Dạ chưa ạ . Con định bắt được tận tay day tận trán thì lúc đó con mới cho tan bành lên
Ông trưởng xua tay :
-Ấy ૮.ɦ.ế.ƭ . Ai lại làm thế . Đến như ông chỉ là một thợ mộc dạo mà cũng có ba bà đấy thôi . Mà các bạn vẫn êm ấm sống gần nhau đấy thôi . Ông nào muốn năm thê bảy thϊếp nhưng cái duyên cái phận thành ra như vậy cũng phải chịu.

Vợ Lý toét vùng vằng :
-Thời ngày xưa nó khác . Con không bao giờ chịu kiếp chung chồng đâu ông à . Con sẽ phải làm cho ra môn ra khoai.
Ông trưởng vẫn nhẹ nhàng :
-Đúng vậy . Chẳng ai muốn kiếp sống chung chồng cả . Thế nhưng nếu sự việc đã xảy ra như vậy thì chị cũng phải tính toán xử lý sao cho hợp tình hợp lý . Chứ cứ làm ầm ĩ lên thì có khi lại mất cả chì lẫn chài . Chị cứ bình tĩnh suy nghĩ cho thấu đáo . Số chị là sướиɠ nhất làng , chỉ việc đẻ và nuôi con, mọi việc từ lớn đến nhỏ đều một tay chồng lo. Thôi ông về đây .

Vợ Lý toét mặt vẫn nặng như chì :
-Dạ . Ông trưởng lại nhà . Lúc nào ông trưởng gặp chồng con ông bảo ban nhà con giúp con với ạ .
Lọc cọc chiếc ba toong về nhà , vừa đi ông trưởng vừa lắc đầu : “Vợ anh Lý này cũng rắn mặt đây . Khó khăn đây “.

Buổi trưa thứ bảy , vừa gặp Lý toét , Trà My đã báo tin :

-Sáng nay em cảm thấy người nó sao sao ấy , em xin nghỉ học , vào phòng khám Ьệпh tư tгêภ phố thì người ta kết luận em có thai được mười ba tuần tuổi rồi . Hu hu hu . Em phải làm sao đây ?

( Còn nữa )

Chuyên mục: Cuộc sống

5 ( 1 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất