Ký ức tuổi 17 chương 9

Vũ Linh 374

Vừa lên xe chị Xi vừa chìa cái điện thoại ra hỏi anh trai và bạn của anh ấy

– Đây ảnh hai đứa đây, hai anh xem có phải không??

Người đàn ông nheo mắt

– Đúng rồi.. đúng là hai con ranh đó rồi,,

– Ồ.. tưởng thế nào hoá ra chỉ là hai con d᷈-i᷈ trốn ở nhà thổ ra à..thế hai người định thế nào ạ?

Anh Trai chị Xi liền nói

– Chuyện này không hề đơn giản đâu, chúng ta phải suy nghĩ cho thật kỹ vào ,, thằng Chan cũng không phải dạng vừa đâu.

Anh bạn gật đầu

– Tôi biết mà..

Lại thêm một tuần nữa trôi qua.. Chan vẫn cố chấp giữ chúng tôi ở lại. Tôi mới hỏi thẳng Chan

– Giấy tờ của chúng tôi vẫn chưa có sao?

Chan ngập ngừng

– Chưa có

– Sao lâu quá vậy?

– Để mai anh đi hỏi cho nhé!

Rồi Chan lại tiếp tục tỏ tình với tôi , lần thứ 3 anh ấy tỏ tình rồi, lần này anh ấy tỏ tình trước mặt các bạn của anh ấy nên ai cũng hưởng ứng rất nhiệt tình và bảo tôi đồng ý đi… nhưng tôi vẫn giữ quan điểm của mình là không ..

Chan nhìn tôi buồn bã nói

– Anh có điểm gì không tốt sao, hay là anh chưa đủ chân thành với em?

Tôi thở dài

– Anh quá tốt với em., em sẽ không bao giờ quên ơn anh nhưng hiện tại em không thể nhận lời anh được , thứ nhất vì em còn ít tuổi em đang đi học , thứ hai vì chúng ta ở xa nhau quá ., em muốn ở gần bố mẹ em.. nên em mong anh hiểu cho em nhé.

– Những vấn đề đó anh đều làm được mà. Em còn ít tuổi thì anh chờ em. Em muốn ở gần bố mẹ em thì sau này anh sẽ theo em về việt nam .. anh tưởng lí do gì chứ hai lí do đó anh làm được mà.

– Thôi chuyện đó để tính sau đi ,, giờ em chỉ muốn về nhà thôi, em nhớ bố mẹ em lắm .. anh đừng có nói gì thêm nữa vô ích thôi ạ.

Anh Chan nắm tay tôi nói

– Em muốn về nhà lắm à?

– Tất nhiên rồi một tháng xa nhà đối với em như một năm vậy.. thật sự em rất muốn về nhà.

Chan thở dài rồi nói

– Được… vậy để anh đưa em và Lan về nhà.. nhưng hôm nay là thứ 6 rồi vậy em và Lan ở lại đây chơi thêm 2 hôm nữa rồi thứ 2 mình bay về việt nam nhé?

Nghe Chan nói mà tôi mừng rỡ

– Anh nói thật ạ, anh làm xong giấy tờ cho bọn em rồi sao?

– Ừm xong rồi,, thế mai mình đi chơi một buổi nhé.. anh muốn đưa em và Lan đi chơi cho thoải mái .. sang tuần em và Lan về việt nam rồi lại không đi được,

– Dạ em cám ơn anh nhiều lắm ạ.. để em đi nói cho cái Lan biết chắc nó mừng lắm đấy.

Ngày hôm sau tôi với cái Lan đi chơi với anh Chan và bạn của anh ấy.. Chan nói đưa chúng tôi ra biển chơi .. tôi và Lan hào hứng lắm , cứ nghĩ tới thứ 2 được về việt nam là tôi cứ sung sướиɠ lâng lâng như ở tгêภ mây vậy..

Chúng tôi đi về vùng biển quê bạn anh Chan .. đang đi tгêภ đường tôi cứ có linh cảm có người đang đi theo dõi chúng tôi .. thấy tôi cứ nhìn về phía sau Chan mới hỏi

-Em nhìn gì thế Hiền?

– Cái xe màu đen phía sau kia lạ lắm Chan ạ, em có linh cảm họ đang đi theo chúng ta đấy!

Con Lan lắc đầu

-Không phải đâu, chỉ là xe đi cùng đường thôi mà,

– Không đâu.. linh cảm của tao đúng lắm đấy..

Chan gật đầu

– Vậy để anh cắt đuôi nó nhé.

– Vâng ạ.

Chan phóng nhanh để cắt đuôi chiếc xe màu đen đó thì chiếc xe ấy cũng phóng đuổi theo chúng tôi… chúng tôi đi chậm họ cũng đi chậm chúng tôi đi nhanh họ cũng đi nhanh..

Tôi bắt đầu thấy lo lắng bất an

– Chan ơi.. em lo quá … họ là ai mà lại theo dõi chúng ta như vậy chứ.

– Em đừng sợ. Chúng ta đi thêm một đoạn nữa tới khu nhà dân rồi chúng ta dừng lại có người dân họ không làm gì được chúng ta đâu.

– Thế sắp tới khu nhà dân chưa sao em thấy ở đây vắng vẻ thế này??

– Tầm 3 đến 4 cây nữa thôi.

-Trời ơi. Còn những 3 đến 4 cây nữa.. sao xa thế chứ..

Đến đoạn đường vắng chiếc xe màu đen phóng nhanh rồi họ áp sát xe của chúng tôi không những thế họ bắt đầu xả súng vào xe chúng tôi..họ xả súng và ép xe chúng tôi vào ven đường,,

Cái Lan sợ khóc thét lên… Chan nói

– Mọi người phải bình tĩnh .. có thể họ chặn để ςư-ớ.ק tiền và xe thôi,. để tôi thương lượng với họ., mọi người ngồi yên ở đây không không manh động nhé vì họ có súng nên chúng ta bị yếu thế hơn đấy.

Hai tên mặc quần áo đen cầm chĩa súng và bảo Chan mở cửa xe và bắt chúng tôi đi xuống xe.. Chan xuống xe trước rồi bình tĩnh nói

– Các anh muốn gì .. xe ô tô hay tiền , tiền tôi rất nhiều chỉ cần các anh để chúng tôi đi tôi sẽ chuyển tiền cho các anh.

Tên áo đen cười nhạt

– Tao không cần tiền, tao cần hai đứa con gáι kia, mày và bạn mày mau biến đi .

Tôi sợ chân tay cứ bủn rủn .. thì ra họ chính là người của nhà thổ, họ tới đây để bắt tôi và Lan .. trời ơi tôi phải làm sao đây??

[…]

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất