Ký ức tuổi 17 chương 8

Vũ Linh 351

Chị Xi thấy anh Chan ôm hôn tôi thì chị tức giận bỏ về ,, con Lan thì trố mắt kinh ngạc

– Trời ơi hôn nhau kìa,,,

Tôi đẩy anh Chan ra không được tôi mới đạp cho anh ta một phát thật mạnh vào chân thì anh mới thả tôi ra ., tôi điên quá tát cho anh Chan hai phát liền ..

– Anh bị điên hả, sao anh giám hôn tôi chứ, tôi ᵭάпҺ ૮.ɦ.ế.ƭ anh bây giờ..

Con Lan và bạn anh Chan phải lao vào can ngăn tôi thì tôi mới dừng tay lại,, trời đất ơi tôi cáu thật sự luôn,, ʇ⚡︎ự dưng tôi thấy ghét người trung quốc ҡıṅһ ҡһủṅɢ luôn tôi lẩm bẩm cҺửι

” Đúng là tàu khựa ,, đồ xấu xa”

Con Lan khẽ nói vào tai tôi

– Tàu khựa đã cứu chúng ta đấy, mày làm thế giống kiểu ăn cháo đá bát đấy Hiền ạ.

Tôi quay lại beo tai con Lan rồi nghiến răng

– Mày có phải là bạn tao không hả, giờ mày đứng về phía hắn ta đúng không???

– Á đau quá ,, mày bỏ tay ra đi,,, tai tao đau quá,

– Cho mày chừa cái kiểu nói không suy nghĩ ấy đi..

– Tao nói thật mà, được hôn anh trai đẹp thế mày không thích à mà còn cҺửι tao thế hả?

– Đấy của mày tất đấy,, khi nào có giấy tờ tao về việt nam cho mày ở đây với trai đẹp của mày đấy ,

Tôi tức quá bỏ về phòng .. con Lan cũng chạy theo tôi luôn.. còn Chan cứ đứng ngây ra đó..

Bạn của Chan lại hỏi

– Này , cậu thích cô bé người việt nam đó à?

Chan gật đầu

-Ừm..

– Cậu đã chắc chắn chưa. Hãy suy nghĩ thật kỹ vào nhé!

– Tôi biết rồi mà.

….

Chị Xi lái xe thẳng về thành phố về tới nhà chị ta vùng vằng đá thúng đụng nia.. anh trai chị ấy đang ngồi nói chuyện với một người bạn , thấy chị Xi vùng vằng anh hỏi

– Sao thế em gáι ? Ai làm em bực mình thế?

Chị Chan xị mặt xuống anh trai chị hỏi

-Tưởng hôm nay em gáι bảo về quê chơi với thằng Chan mà. Sao em về sớm thế?

Chị Xi ấm ức khóc

– Chan có người khác rồi anh à, Chan hết thương em rồi ..em phải làm sao đây??

– Ồ ,,, trước cậu ta còn lẽo đẽo theo em mãi mà, giờ có người khác rồi sao?

– Vâng ,,đúng là thời gian làm cho người ta thay đổi.

– Thôi bỏ đi,, tгêภ đời này thiếu gì người tốt chứ, rồi cậu ta sẽ phải hối hận em ạ.

– Hazz… ʇ⚡︎ự dưng lòi ở đâu ra hai con quê mùa đó nhỉ, lại là người việt nam nhìn người xấu xấu bẩn bẩn không có gì nổi bật cả.

Người bạn của anh trai chị Xi đang uống nước nghe chị Xi nói vậy thì sặc nước ho sặc sụa,,anh ta quay lại hỏi lại chị Xi

– Hai đứa người việt nam ư???

-Vâng ,, hai con quê mùa.

Chị Xi nói xong đi thẳng về phòng , anh trai chị Xi mới hỏi

– Ủa ,, cậu biết hai cô gáι người việt đó sao???

Người đó ngập ngừng nói

– Lần trước tôi có kể với cậu là trong nhà chứa mà tôi đang làm việc có hai cô gáι người việt bỏ trốn đúng không, có khi nào là hai cô gáι đó không nhỉ???

– Ừ nhỉ , cậu nhắc tôi mới nhớ ra đấy ,,

– Cái vụ chúng nó bỏ trốn làm thiệt hại bao nhiêu tiền của bà Tú , nên bà ấy treo giải thưởng rất cao cho những ai tìm được hai cô gáι đó đấy,

– Ồ thế hả,,,, nhưng liệu có phải là hai cô gáι đó không , người việt nam làm việc ở đây rất nhiều mà.

– Vậy tôi phải đi tìm hiểu mới được, cậu có tham gia vụ này với tôi không, phần thưởng chúng ta sẽ chia đôi,

– Này đây là một vụ ɓυôռ ռɠườı mà, tôi sợ lắm không giám tham gia đâu,

– Yên tâm đi, bà Tú đã bao hết từ tгêภ xuống dưới rồi, địa bàn của bà ấy hoạt động suốt 20 năm nay có vấn đề gì đâu, không phải lo gì đâu cậu ạ.

Hai người đàn ông đó ngồi bàn bạc xem phải làm sao để ҳάc nhận được hai cô gáι bỏ trốn khỏi khu nhà chứa đó,, anh Trai của chị Xi hoang mang

– Giải thưởng hấp dẫn thật nhưng giờ hai đứa nó đang ở cùng thằng Chan ,, mà thằng Chan không phải dạng vừa đâu, động vào người của nó sẽ mệt đấy,

– Thì chúng ta cứ ҳάc nhận danh tính của hai đứa đó đã, rồi tôi sẽ hỏi bà Tú xem phải làm thế nào để bắt lại hai đứa kia..

– Ừm thế cũng được, giờ chúng ta đi về đó rủ cả em gáι tôi về nhờ nó vào nhà lén chụp hình của hai đứa kia cho cậu ҳάc nhận nhé.

– Được ,, chúng ta đi thôi,

Họ lái xe về quê và dừng lại ở cổng nhà Chan

– Em gáι vào đó chụp hình hai cô gáι đó giúp bọn anh đi.

– Sao lại chụp hình hai cô gáι đó vậy ạ?

– Chuyện dài lắm em cứ chụp cho bọn anh đi rồi anh cho tiền mua túi ҳάch nhé,

– Thôi được rồi, giờ hai anh tạm ứng cho em một nửa số tiền mua túi đi rồi em vào chụp cho.

Hai người đó đành lấy tiền đưa cho Xi

– Đây tiền đây , giờ em vào đi bọn anh chờ ở ngoài này nhé, nhớ cẩn thận không bị lộ đấy,

– Vâng , chuyện nhỏ mà anh khônh cần phải dặn đâu.

Chị Xi bình tĩnh bước vào gõ cửa nhà Chan ,, bà Chan ra mở cửa cho chị Xi vào nhà chị Xi nói với ông bà là rơi mất cái điện thoại không biết rơi ở đâu nên chị thử về đây tìm xem có không,

Ông bà của Chan tin tưởng chị Xi lắm họ còn đi tìm hộ chị ấy nữa, Xi hỏi bà

– Anh Chan đâu rồi bà ơi?

– Chan nó đưa cậu bạn về nhà rồi cháu ạ.

– Cả hai cô bạn gáι người việt cũng đi cùng rồi ạ?

– Không hai đứa đang ở trong phòng kia cháu,để bà hỏi xem hai đứa có nhặt được điện thoại của cháu không nhé!

– Dạ để cháu đi hỏi cùng bà ạ!

Xi khẽ cười cô nghĩ bụng

” Chuyện còn đơn giản hơn cả mình nghĩ cơ, lần này có tiền mua túi ҳάch mình thích rồi”

Nghe tiếng bà gọi cửa tôi vội ra mở ,,

– Bà gọi cháu ạ?

Chị Xi nhìn tôi cười

– Em có thấy chị để quên cái điện thoại ở đây không em??

– Dạ em không thấy chị ạ,

— Ờ để chị gọi thử xem có chuông không nhé,

Vừa nói chị Xi vừa giơ điện thoại lên ấn chụp vài kiểu ,, tôi ngây ra có biết gì đâu, con Lan ở trong đi ra cũng bị chị Xi chụp cho vài kiểu rồi chị cười rất tươi

– Chị gọi nhưng thuê bao ,,, có lẽ mất rồi em ạ, thôi chị về đây cám ơn em nhé..

Nhìn chị Xi vui vẻ lắm không giống như bị mất đồ gì cả,, nhưng tôi và Lan có biết gì đâu,, bà nội tiễn chị Xi ra cổng , chị Xi chào bà rồi lên xe ô tô đi về thành phố.

[..]

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất