Ký ức tuổi 17 chương 6

Vũ Linh 235

Con Lan đau bụng quá lăn lộn tгêภ sân nhà người ta ,tôi không còn cách nào khác nữa tôi chạy lại ᵭ.ậ..℘ cửa nhà người ta rầm rầm

– Có ai không ,, có ai không cứu bạn cháu với,,

Cánh cửa mở ra ,, có hai ông bà già ra mở cửa họ nhìn thấy chúng tôi thì họ sợ hoang mang nhìn tôi và con Lan rồi họ nói xì xào tiếng trung quốc tôi nghe không hiểu gì hết

– Ông ơi , bà ơi cứu bạn cháu với nó bị đau bụng ,, nó ăn táo trong bể kia kìa ,, ông bà cứu nó với ông bà ơi,

Họ cứ đứng ngây ra nhìn tôi , chắc do tôi nói tiếng việt nam nên họ không hiểu gì nên cứ đứng ngây ra nhìn chúng tôi,,

Rồi bà ấy chạy lại đỡ Lan dậy xì xào hỏi tôi đoán bà ấy hỏi con Lan bị sao nên tôi liền chỉ tay vào bụng con Lan và nói

– Nó bị đau bụng , đau bụng bà ơi,, bà làm ơn cứu nó với bà ấy,,

Đúng là không biết tiếng khổ thật đấy ,, tôi và bà ấy vứ khua chân múa tay ầm ĩ hết lên mà vẫn không thể hiểu đối phương nói gì cả,,,

– Trời ơi,, bạn cháu nó bị đau bụng ? Nó bị đau bụng bà ơi,,

May quá đúng lúc đó tiếng còi ô tô kêu pip pip ông già liền ra mở cửa cổng , chiếc xe tô từ từ tiến vào một người thanh niên trẻ tuổi bước xuống chắc là cháu trai của ông bà ấy ,, thấy tôi và Lan anh ấy nhạc nhiên hỏi ông bà ấy bằng tiếng trung tôi nghe không hiểu gì ,, nhưng anh ấy trẻ tuổi chắc sẽ dễ hiểu hơn nên tôi lại kéo tay anh ta lại và chỉ tay vào bụng con Lan và ra hiệu để anh ấy hiểu là con Lan bị đau bụng ,,may quá anh ấy hiểu ý của tôi và anh ấy bế con Lan lên xe tô tô và vẫy tôi đi theo, ý của anh ta là anh ta đưa con Lan ra Ьệпh viện ,, tôi gật đầu đồng ý và ngồi lên xe đi cùng anh ta,,

Anh ấy lái xe một lúc thì tới Ьệпh viện sau đó anh ấy bế Lan chạy vào tôi lóc cóc chạy theo phía sau anh ấy,, tôi thấy mừng quá ra tới viện con Lan có hy vọng được cứu rồi ,, thì ra anh ấy cũng là người tốt,, người tốt thứ 2 mà chúng tôi gặp nơi đất khách quê người này…

Con Lan được chuyển vào phòng cấp cứu tôi và anh ấy đứng ở ngoài đợi,,, lúc này anh ấy nhìn tôi hỏi nhưng tôi không biết tiếng,,, anh ấy lại hỏi bằng tiếng anh ,, may quá tôi cũng biết vài câu tiếng anh nên tôi và anh ấy đã nói chuyện với nhau bằng vài câu tiếnh anh mà tôi biết ,,

” Bạn từ đâu tới”

” Tôi đến từ việt nam”

” Bạn đây có việc gì sao trông bạn thê thảm vậy”

” Chuyện dài lắm , tôi sẽ kể cho bạn nghe sau nhé”

” Được , thế bạn của bạn ăn táo trong bể phải không”

” Đúng rồi, tôi cũng ăn nhưng tôi ăn táo ở thùng”

” Vậy tôi hiểu rồi, táo trong bể ngâm tђยốς bảo quản đó, còn bạn ăn táo ở thùng là táo mới hái ngoài vườn về nên bạn không bị sao đó, bạn yên tâm bạn của bạn sẽ nhanh khoẻ lại thôi,

” Vâng , cám ơn bạn”

Rồi anh ấy còn rất lịch sự

” Tôi rất tiếc về chuyện sảy ra với bạn của bạn, hy vọng bạn không giận,

Trời anh ta vừa đẹp trai lại ăn nói ʇ⚡︎ử tế thế hả trời,, may mà tôi biết vài câu tiếng anh để giao tiếp với anh ta đấy , đúng là vẫn còn may mắn đấy , nếu hôm nay anh ta không về kịp tôi và ông bà anh ấy cứ nói qua nói lại không hiểu gì thì con Lan chắc ૮.ɦ.ế.ƭ luôn mất,,

.,,

Con Lan đã tỉnh và được chuyển về phòng hồi sức, tôi và nó không có giấy tờ gì cả mọi chuyện là anh ấy lo hết cho ,,đưa con Lan vào phòng hồi sức tôi thở dài nhẹ nhõm

– Hú hồn,, sao mày cứ hù tao sợ ૮.ɦ.ế.ƭ khϊếp thế hả???

Con Lan từ từ mở mắt nhìn tôi

– Ơ tao đang ở đâu thế này,, Hiền ơi tao ૮.ɦ.ế.ƭ rồi à?

– Con điên , ૮.ɦ.ế.ƭ là ૮.ɦ.ế.ƭ thế nào, tao với mày đang ở trong Ьệпh viện ở trung quốc đấy, tao với mày cao số lắm còn lâu mới ૮.ɦ.ế.ƭ được, mày hiểu chưa?

– Ờ may quá,,, tao còn tưởng tao ૮.ɦ.ế.ƭ vì ăn phải táo ᵭộc rồi cơ, sợ thế , mà ai đưa tao vào viện thế,??

– Một anh người trung quốc vô cùng đẹp trai ,, mày thích nha,

Con Lan trố mắt nhìn tôi

– Thật à, sao có thể chứ, rồi sao anh ấy biết tiếng việt chứ

– À may là anh ấy biết tiếng anh và tao cũng biết tiếng anh nên tao và anh ấy nói chuyện bằng tiếng anh đấy, may quá mày ạ,

Tôi vừa nói xong thì anh ấy bước vào tay ҳάch hộp cháo

” Bạn cho bạn ấy ăn cháo đi”

Tôi gật đầu

” Cám ơn bạn nhé, mà tôi còn chưa biết tên bạn”

” Cứ gọi tôi là Chan”

” Vâng cám ơn Chan nhiều ạ, chờ sau này khi chúng tôi về việt Nam chúng tôi sẽ gửi tiền sang trả cho bạn”

Chan nhìn chúng tôi cười rồi Chan bảo

“Bạn ra cổng Ьệпh viện mua quần áo đi, quần áo của bạn bẩn rồi kìa”

Tôi mới nhìn lại mình … sau 3 ngày không tắm thì người tôi đang bốc mùi ,, đất lấm từ đầu xuống chân , đôi giày chị Hoa cho còn thủng một lỗ ở ngón chân cái nữa,, tóc tai bù xù ,,bảo sao lúc đi vào viện ai cũng nhìn tôi chằm chằm thế,

Tôi gãi đầu ý là không có tiền Chan hiểu ý và nói

” Tôi sẽ trả tiền cho bạn ”

Rồi tôi đút cháo cho con Lan ăn xong , con Lan nằm ngủ Chan nhờ chị γ tά trông con Lan giúp tôi rồi anh đưa tôi ra cổng Ьệпh viện để mua quần áo,, tôi mua một bộ quần áo mới rồi mua cho con Lan một bộ , Chan trả tiền và mua cho tôi thêm ít đồ dùng cá nhân anh cho vào túi rồi đưa cho tôi

” Bạn cầm lấy đi, bạn của bạn sẽ phải nằm viện vài hôm đấy”

” Thật sự tôi biết ơn Chan nhiều lắm , may mà gặp Chan đấy nếu không thì không biết tôi và bạn tôi sẽ ra sao nữa”

Chan lại cười ,, anh ấy tốt bụng quá ,,tôi rất biết ơn Chan ,, nếu không có Chan thì tôi không biết phải làm sao để cứu con Lan nữa,,

Mấy ngày sau đó con Lan nằm viện , tôi ở đó trông nó hàng ngày Chan tới mua đồ ăn cho chúng tôi , tiền viện phí cũng là Chan lo hết ,, tôi định khi nào ra viện tôi sẽ nói sự thật cho Chan biết và tôi sẽ nhờ Chan giúp đỡ và đưa chúng tôi về Việt Nam..

Chan nói khi nào ra viện Chan sẽ đón tôi và Lan về nhà anh ấy chơi ,,Chan ở cùng ông bà nội , bố mẹ Chan mất sớm nên từ nhỏ Chan sống cùng ông bà, ông bà của Chan trồng rất nhiều táo và con Lan cũng vì ăn táo mà phải đi cấp cứu.

Càng tiếp xúc với Chan tôi lại thấy Chan là người tốt , và tôi tin là Chan sẽ giúp đỡ chúng tôi trở về nước an toàn

Sau một tuần nằm viện Lan được ra viện, Chan thanh toán tiền viện phí và đón tôi và Lan về nhà anh ấy,về nhà bà anh ấy nấu rất nhiều món mời chúng tôi , con Lan thì vẫn ham ăn như vậy, nó thấy đồ ăn là ăn lấy ăn để như kiểu sắp ૮.ɦ.ế.ƭ đói vậy,

Ăn uống xong Tôi mới hỏi Chan xem hết nhiều tiền viện phí không thì anh nói là ít thôi và bảo tôi đừng bận tâm,, nhưng tôi nhìn hoá đơn thấy rất nhiều .,

Tôi thấy hơi ngại nhưng Chan bảo tôi đừng bận tâm về chuyện đó , anh ấy hỏi tôi

” Bây giờ mọi chuyện ổn rồi, bạn có thể kể cho tôi biết lí do hai người tới đây không”

Tôi thở dài và kể cho Chan nghe

” Chúng tôi bị lừa bán sang đây Chan ạ”

[..]
Ps: Tạm ở đây thôi nha , mọi người like và chia sẻ cho em nhé , để em cày tiếp

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất