Tâm trạng lo lắng vô cùng khi chưa biết tình hình của vợ và con mình như thế nào, Tiến cứ ngồi bần thần không nói gì, hai mắt nhìn như dán vào cάпh cửa phòng cấp cứu vì trong đó đang có vợ con anh, bỗng anh giật mình khi thấy hai tay của Mộng Kiều ôm cứng lấy mình, một chút bối rối qua đi, anh gỡ tay cô ra rồi nói:
– Cô đừng làm thế, mọi người nhìn thấy dễ hiểu nhầm…
– Em có làm gì đâu, em chóng mặt quá, chỉ muốn dựa vào anh một chút thôi…
– Nếu cô chóng mặt thì hãy nằm xuống ghế nghỉ ngơi, tôi đi ra ngoài một chút…- Tiến nói xong toan đứng dậy đi ra ngoài nhưng đã bị cô ta giữ lại…
– Anh nghĩ sao mà giữa ban ngày thế này mà em có thể nằm hớ hênh ngoài hành lang như vậy chứ?
– Vậy cô ngồi dựa vào lưng tôi có thể ngủ một chút đi…- anh ngồi xuống quay lưng lại cho Kiều dựa…
Mặc dù chỉ là va chạm phía sau lưng nhưng khuôn mặt cô ta cứ ghé รá☨ vào vai anh, hơi thở hổn hển nóng ấm ngay cổ làm anh thật sự khó chịu, dù sao anh cũng là đàn ông chứ không phải gỗ đá, hơi thở của anh cũng đang rất gấp, nếu như ở đây không phải là chỗ đông người hay ban ngày thì không biết anh có đủ mạnh mẽ để vượt qua không? Tiến cứ ngồi chịu trận như thế còn Kiều thì ngược lại, thấy hơi thở gấp của anh và thái độ lúng túng là cô chắc chắn mình sẽ hạ gục được đối thủ trong một ngày không xa, cô giả bộ ngủ rồi gần như nằm gọn trong lòng anh, đầu gối lên đùi hết sức tình cảm, vành môi đỏ như mời gọi làm Tiến không thể bình tĩnh được nữa, may lúc đó bác sỹ từ trong đi ra nói:
– Ai là người nhà Ьệпh nhân Thanh Hà?
– Có tôi, Tôi là chồng cô ấy, sức khỏe vợ tôi sao rồi bác sỹ…
– Cô ấy đã vượt qua пguγ Һιểм nhưng đứa con thì…
– Con tôi làm sao? – Tiến hỏi trong trạng thái cực kỳ lo lắng
– Xin chia buồn với anh, vì mất quá nhiều ɱ.áύ nên đứa bé không cứu được…
– Con tôi…- Tiến loạng choạng ôm đầu kêu lên đau khổ…
– Anh đi làm thủ tục nhập viện cho cô ấy…- Bác sỹ nói xong rồi nhanh chóng vào phòng đóng cửa lại…
Còn lại hai người, thấy Tiến quá đau buồn nên Mộng Kiều ôm lấy anh động viên:
– Anh ngồi nghỉ, em đi làm thủ tục nhập viện cho cô ấy…
– Không, cô để tôi…- nói rồi anh đứng dậy bước đi trong vô vọng…
Kiều nhìn theo mỉm cười, như vậy bước đầu kế hoạch đã thành công, giờ đây là bước kế tiếp cô thực hiện, xem người đàn ông này có vượt qua ải mỹ nhân của cô không?
Hoàng Tiến vừa buồn vừa thương vợ vô cùng, làm sao vợ có thể chịu đựng nổi nỗi đau mất con? Càng nghĩ anh càng thấy giận bản thân mình đã không quan tâm đến vợ, nhưng công việc ở công ty từ ngày Ba vợ mất đi, một mình anh phải gánh vác, trong thời gian này nhiều dự án lại xảy ra sự cố, nguyên vật liệu tăng mà hợp đồng chưa điều chỉnh được theo giá thị trường, một mình anh xoay sở đến chóng mặt, tiền vốn đầu tư vào dự án nhiều khi eo hẹp, tiền thi công thì chưa được thanh toán, nhưng anh vẫn cố gắng cầm cự và vẫn tỏ ra vui vẻ, không muốn làm Thanh Hà lo lắng…
– Anh chở em về nhà, mang bộ quần áo dơ của Hà về giặt, em muốn nấu chút cháo ép cô ấy ăn một chút có sức…- Mộng Kiều nói với Tiến…
– Hay em đón taxi về đi, anh ở đây nhỡ may có chuyện gì thì sao? – Tiến lưỡng lự…
– Em cũng không khỏe đâu, đi một mình nhỡ may thì sao? Anh em mình ở đây từ sáng tới giờ cũng ngồi không, mình về chút thôi…
– Vậy cũng được, em chuẩn bị đi rồi về…
Hai người đứng dậy ra về, Kiều tỏ ra chưa được khỏe nên dựa hẳn người vào Tiến, lúc đầu anh còn phản ứng, sau thì cũng không nói gì, cứ thế đi ra ngoài lấy xe…
Tiến tranh thủ tắm để đêm nay anh sẽ trực trong Ьệпh viện, còn Kiều cũng tranh thủ vào bếp nấu nướng, lúc anh từ trong nhà tắm bước ra tгêภ người chỉ quấn một chiếc khăn tắm to bản thì bất ngờ Kiều từ phía sau ôm ghì lấy anh, quá bất ngờ anh lúng túng:
– Buông ra đi, cô làm gì thế? – nói rồi anh gỡ hai tay cô ra nhưng Kiều nhất định không buông, thậm chí còn cố tình gỡ bỏ chiếc khăn ra khỏi người anh…
– Em không buông, em yêu anh mà…
– Cô nói gì thế? Cô là bạn của Hà, cô không sợ bạn mình biết hay sao?
– Em không cần biết, em yêu anh nên chỉ cần anh thôi…
– Không được, tôi có vợ rồi…
Tiến chưa nói hết câu, đã bị bịt miệng bằng nụ hôn của Kiều, lúc này tất cả mọi lý trí, tình yêu, sự chung thủy và thậm chí cả bản lĩnh đàn ông cũng hoàn toàn gục ngã, hai người quấn lấy nhau ngay tгêภ chiếc giường của vợ chồng Hà, mặc cho trời đất cuồng quay, hai kẻ тяầи тяụι chỉ biết thỏa mãn ðụ☪ ϑọทջ mà không cần biết bạn mình đang cố gắng gồng mình để giành lấy sự sống…
Vậy là sau cái ngày Ϯộι lỗi ấy, hai kẻ phản bội vẫn cứ tiếp tục đáp ứng ðụ☪ ϑọทջ cho nhau sau lưng bạn mình, trước mặt Hà thì Kiều luôn tỏ ra là một người bạn tốt, còn Tiến thì dùng những lời ngon ngọt để nịnh vợ làm cô hết sức cảm động, khi sức khỏe của Hà hồi phục và ra viện, hàng ngày Tiến vẫn đến công ty làm việc, còn Kiều ở nhà Hà để chăm sóc, an ủi động viên bạn vượt qua cú sốc này…
Hà vẫn ngây thơ yêu chồng và tin bạn hết mực, Tiến thấy vợ còn yếu nên anh giữ gìn cho vợ làm cô càng cảm động và yêu chồng nhiều hơn, nhiều khi thấy chồng đi làm về trầm ngâm, nét mặt tỏ ra lo lắng, cô hỏi anh:
– Có chuyện gì xảy ra đúng không anh?
– Có một vài rắc rối xảy ra, nhưng anh cố gắng giải quyết, em giữ sức khỏe và đừng lo lắng quá…
– Mình là vợ chồng, có khó khăn thì cùng nhau giải quyết chứ…
– Anh sẽ cố gắng…- Tiến nói lấp lửng làm Hà càng tò mò…
– Từ ngày Ba mất đi, mọi gánh nặng của công ty đều đổ lên vai anh, anh vất vả quá…- cô tỏ ra thương chồng…
– Hồi Ba còn sống, anh đã ngăn cản Ba không nhận dự án này nhưng Ba vẫn cứ quyết, anh là phận con nên không làm gì được, không ngờ vật giá leo thang, dự án có nguy cơ bể hợp đồng, hoặc cố gắng cầm cự thì phải chịu lỗ lớn lắm…
– Trời ơi, sao anh không nói?
– Em ốm đau thế này nên anh ʇ⚡︎ự cố gắng gồng mình…anh đang đề xuất xin điều chỉnh giá mà chưa được…anh đang cố gắng xoay sở nguồn vốn từ bên ngoài…
– Em vô dụng quá, toàn bộ cổ phần đều giao hết cho anh, bây giờ em cũng chẳng giúp gì được…- cô áy náy…
Bỗng điện thoại của Tiến có tin nhắn, anh tỏ ra lúng túng làm Hà ngạc nhiên:
– Ai nhắn tin vậy anh? Sao anh không trả lời người ta?
– Ông chủ nhà cung cấp vật liệu xây dựng ấy mà, em nghỉ đi, anh ra ngoài nói chuyện với ông ấy…
Tin nhắn của Kiều, thấy hai vợ chồng cứ ở trong phòng nói chuyện làm cô bực mình, cô không muốn Tiến tỏ ra thân mật với vợ mà muốn anh hoàn toàn là của cô, Hà thì mảnh mai yếu đuối, trong khi Kiều với thân hình bốc lửa đầy quyến rũ, ở bên Kiều, Tiến được thỏa mãn những đòi hỏi mà lâu nay Hà vì sức khỏe yếu nên không đáp ứng được…
– Anh nói chuyện gì mà lâu thế?
– Em sao vậy? đang ở nhà mà…
– Nhưng em nhớ anh…
– Trời ơi, em phải cẩn thận kẻo vợ anh biết, mới đêm qua mà bây giờ đã…
– Em muốn lúc nào là anh phải đáp ứng lúc đó, nếu không em sẽ nói với Hà…
– Không được, anh sẽ không tha cho em…
Hà ngây thơ tin bạn tin chồng mà cô đâu biết rằng đôi gian phu da^ʍ phụ phản bội ngay bên cạnh mình, còn Kiều càng ngày càng đòi hỏi Tiến phải đáp ứng mọi nhu cầu, để tránh bị Hà phát hiện, Tiến rút tiền dự án mua một căn hộ cho Kiều đứng tên để hai người hú hí với nhau, mà Hà không hề hay biết, sau khi có căn hộ thì Kiều không muốn ở nhà với Hà nữa, cô nói với bạn:
– Tình hình sức khỏe của bạn cũng ổn rồi, mình muốn đến công ty làm, có gì hỗ trợ cho anh Tiến, để ảnh bơi một mình Ϯộι quá…
– Mình cũng muốn đi làm cho khuây khỏa nhưng ảnh không chịu, lấy người chồng yêu mình quá cũng bí hihi …
– Bạn thật diễm phúc…- Kiều nói nửa chừng rồi dò xem ý của Hà, còn Hà thì vẫn vô tư, mặt ửng hồng vì hạnh phúc…
Từ ngày Kiều chuyển đến căn hộ mới, Tiến lấy cớ bận dự án nên ít khi về nhà, vì thương chồng và tin tưởng tuyệt đối mà Hà không mảy may nghi ngờ, cô thường nấu những món ngon tẩm bổ cho chồng mỗi khi anh ở nhà, tình cảm vợ chồng vẫn vui vẻ hạnh phúc như xưa…
Nhiều khi Tiến cũng cảm thấy day dứt khi nghĩ đến việc mình có lỗi với Hà, nhưng sự nồng nàn, bốc lửa kèm theo những kỹ thuật ﻮเ-ườ.ภ.ﻮ ςђ.เ.ế.ย của Kiều đưa anh như lạc vào mê hồn trận và không thể nào dứt ra được,…nhiều khi anh cũng bực mình vì sự đòi hỏi và ngày càng lấn lướt của Kiều, cô ta ghen ngược với Hà và yêu cầu anh ly hôn, nhưng Tiến cương quyết không chịu, anh vẫn yêu và thương vợ mình, anh nói với cô ta:
– Anh thấy Ϯộι lỗi quá, hay mình dừng lại đi em…
– Anh nói như đùa, anh thương và có lỗi với cô ta, còn em thì sao?
– Anh sẽ đền bù cho em…
– Anh đền bù như thế nào?
– Ý em làm sao thì anh cũng sẽ đáp ứng…
– Em muốn anh chuyển nhượng 100% cổ phần công ty cho em…
– Không được, đây là công ty của nhà vợ anh…
– Vợ anh, vợ anh…lúc nào anh cũng vẫn còn nghĩ đến vợ, cô ta hơn gì em chứ? nếu anh không chuyển nhượng cổ phần công ty cho em thì anh ly dị với cô ta ngay…
– Không thể được, em đừng có ép anh…- Tiến tỏ ra đau khổ…
Thấy Tiến im lặng và không hề có ý định ly hôn, cô ta mỉm cười, nụ cười bí hiểm và thâm ᵭộc: Một nước không thể có hai vua…