Hoa hồng có gai chương 16

Vũ Linh 348

Bác sỹ Khiêm ngạc nhiên trước vẻ mặt bình thản của bạn mình, thường thường khi nghe về căn Ьệпh của mình thì Ьệпh nhân sẽ Һσα̉пg ℓσα̣п, suy sụp thậm chí khóc lóc, nhưng ngược lại với ông Hoàng Tiến chỉ im lặng, mắt nhìn vào khoảng hư vô, Bác sỹ Khiêm cầm tay bạn động viên:

– Vẫn chờ kết quả tiếp theo sau đó sẽ đưa ra phương án điều trị…

– Tôi xứng đáng phải nhận như vậy, luật nhân quả báo ứng rồi…

– Đừng bi quan quá, ông vẫn còn thằng con trai, có thể ghép tủy mà…

– Thời gian của tôi còn bao lâu?

– Ông nói cái gì thế?

– Tôi chỉ cần đủ thời gian để làm xong mọi việc, mong ông giúp tôi…- mắt vẫn nhìn ra cửa, ông Hoàng Tiến lẩm nhẩm một mình như đang nói với ai…

– Tinh thần rất quan trọng, chiếm 50% trong phương pháp điều trị, ông phải hứa với tôi nhất định không được bỏ cuộc…

– Tôi hứa, nhờ ông cho tôi gặp người nhà của vợ cũ…

– Giờ chỉ còn con gáι lớn tên Khánh Ngân và con trai tên Khánh Duy…tôi sẽ cho ông số điện thoại…

– Tôi có rồi, nhưng không gọi được, nhưng nếu giám đốc Ьệпh viện gọi thì thế nào con bé cũng sẽ đến ngay…

– Được, tôi sẽ gọi bằng số của Ьệпh viện…

– Cảm ơn ông…- Nói rồi ông Tiến định nằm xuống nghỉ, nhưng nghĩ thế nào ông lại nói tiếp: xin ông giữ kín chuyện này, kể cả người nhà…

– Tôi định nói với ông việc lấy tủy của cậu con trai làm xét nghiệm trước…

– Tôi chưa ૮.ɦ.ế.ƭ được đâu, tôi chưa hứa sẽ điều trị mà, trừ khi làm xong hết mọi việc thì tôi mới bắt đầu nghỉ ngơi và điều trị…

Trước ông bạn cứng đầu, bác sỹ Khiêm cũng đành nghe theo, làm bạn với nhau mấy chục năm, ông không lạ gì tính nết của bạn mình, Tiến hay tâm sự với ông là sai lầm nhất của cuộc đời đã phản bội vợ mình, sau khi Hà quα ᵭờι rồi mẹ ruột của cô ấy cũng thế mà ra đi theo con gáι, Tiến đứng ra lo chu tất mọi việc, ngôi biệt thự vẫn đứng tên cha mẹ của vợ cũ và hiện nay người giúp việc của gia đình vẫn đang ở trông coi, quét dọn và hàng tháng ông Tiến vẫn trả lương…

Ông Khiêm vẫn biết rằng việc ông Tiến muốn nhắn con gáι của vợ cũ lên gặp là vấn đề tài sản nên hoàn toàn ủng hộ, nhưng ông đã gọi hai lần nhưng vẫn không liên lạc được, không còn cách nào khác ông đành gọi cho bà Thanh Hà là vợ cũ của Hoàng Tiến:

– Chào Bác sỹ…có chuyện gì về sức khỏe chồng tôi phải không ạ? – tiếng bà Hà run run như sắp khóc…

– Chị cứ bình tĩnh, tôi gọi cho con gáι chị không được nên mới phải làm phiền đến chị, vậy sức khỏe của chồng chị thế nào rồi?

– À cháu Ngân đổi số điện thoại khác rồi, để tôi nhắn cho bác sỹ, còn cảm ơn bác sỹ rất nhiều, sức khỏe chồng tôi đang chuyển biến tốt…

Có số điện thoại mới, bác sỹ Khiêm liền gọi điện cho Ngân, từ đầu dây bên kia tiếng cô gáι nói nghe không rõ lắm, bởi âm thanh rất ồn, bác sỹ Khiêm nói:

– Cháu đang ở đâu đấy?

– Cháu ở…- ngập ngừng một hồi cô nói tiếp: Bác sỹ gọi cho cháu có gì không ạ? Cháu không trả lời câu hỏi của bác sỹ được không ạ?

– Vậy cháu có muốn biết về tình hình của mẹ cháu không? – biết con bé cảnh giác và không muốn cho người khác biết địa chỉ nên bác sỹ khơi gợi sự tò mò…

– Dạ, có ạ, vậy mấy giờ cháu đến Ьệпh viện gặp bác sỹ ạ?

– Sáng mai 9 giờ…

Khi nghe 9 giờ sáng mai con gáι của Hà sẽ lên gặp, ông Tiến suy nghĩ một hồi rồi nói với ông Khiêm:

– Tôi không muốn gặp cháu trong dạng bộ này, nhờ ông đưa cháu đến căn biệt thự của gia đình vợ cũ, tôi đã điện cho bà giúp việc rồi, giấy tờ nhà vẫn trong két sắt ở biệt thự, nhờ ông giúp để cháu chuyển về đó sinh sống…

– Tôi hiểu…- Bác sỹ Khiêm cảm động nói tiếp: Rồi bước tiếp theo?

– Tôi sẽ chuyển toàn bộ cổ phần tại công ty cho cháu…- giọng ông Tiến nghẹn lại

– Tiếp theo?

– Sau khi hoàn tất mọi thủ tục thì tôi sẽ theo ông…- cả hai người cùng cười nhưng nước mắt đều rơi…

Từ khi nhận lời với Bác sỹ Khiêm, Khánh Ngân vô cùng lo lắng, cô không biết bác sỹ cần gặp mình để làm gì, cô gọi cho Kiên nói rõ câu chuyện, suy nghĩ một hồi anh trả lời:

– Anh nghĩ mọi việc đang theo chiều hướng tốt…

– Có nên báo cáo với anh Quang không ạ? – cô vẫn chưa hết lo lắng…

– Không nên làm phiền anh Quang em ạ, báo cáo với anh Kiên là được rồi, sáng mai anh sẽ đi cùng với em…

Ngân không tin ở tai mình khi nghe bác sỹ Khiêm nói, mặc dù không được ông Hoàng Tiến đồng ý, nhưng bác sỹ vẫn kể cho Ngân nghe về Ьệпh tình người chồng cũ của mẹ mình, thấy cô ҳúc ᵭộпg, Kiên nói khẽ vào tai cô:

– Mình đi thăm bác ấy…

– Ông ta đã phản bội mẹ, em hận…

– Người hại mẹ cháu là tên Tùng và bà Kiều, bác không bênh ông Hoàng Tiến, nhưng ông ấy đã chuộc lỗi bằng cách giữ được toàn bộ tài sản của gia đình mẹ cháu, giờ ông ấy Ьệпh nặng, chắc mẹ cháu cũng sẽ yên tâm khi cháu là người con có hiếu…

– Dạ,…- nói rồi cô đứng dậy đi theo Kiên và bác sỹ Khiêm đi thăm ông Hoàng Tiến…

Cửa hé mở nên ông Khiêm đẩy cửa bước vào, nghe tiếng động, ông Tiến nằm quay người lại nhìn, vừa thấy Khánh Ngân, ông sửng sốt gọi tên:

– Thanh Hà ơi…

Thấy ông Tiến ҳúc ᵭộпg quá sẽ không có lợi cho sức khỏe, bác sỹ Khiêm vội vàng ôm lấy bạn mình an ủi, đồng thời ông nháy mắt về phía Khánh Ngân, ý nói cô lên tiếng:

– Cháu chào bác ạ, cháu là Khánh Ngân con gáι mẹ Hà…

– Cháu giống mẹ quá, bác xin lỗi…- ông vừa nói vừa khóc làm cả ba người đều mủi lòng…

– Bác cố gắng giữ gìn sức khỏe…- cô cũng nghẹn ngào…

– Tài sản của mẹ, Bác sẽ giao lại hết cho cháu, cháu hãy dọn về căn biệt thự ở, giấy tờ vẫn mang tên ông bà ngoại, chìa khóa két sắt bác để ở chỗ này…- nói rồi ông ghé tai Ngân nói nhỏ và chỉ thấy cô Dạ một tiếng rất khẽ…

– Dạ, chờ mẹ cháu về rồi cháu sẽ nói với mẹ, giờ cháu đang còn việc dở dang ở quê…

– Thời gian của Bác không còn nhiều, hãy nghe lời Bác…- ông Tiến nói giọng yếu ớt…

Biết Ngân chưa hiểu về ý định của ông Tiến, hơn nữa là phận con nên cô cũng không dám quyết định một vấn đề gì, ông Khiêm lên tiếng:

– Bác Tiến cương quyết không điều trị khi chưa làm xong mọi tâm nguyện, nếu bây giờ phải chờ mẹ cháu trở về thì e rằng Ьệпh tình sẽ nặng hơn, cháu hãy làm theo ý của ông ấy để ông ấy yên tâm chữa Ьệпh…

– Anh thấy bác sỹ Khiêm nói cũng đúng, em nghe lời bác sỹ đi…- Kiên cũng động viên

– Dạ, cháu cảm ơn bác ạ…

Sau khi Kiên và Ngân rời Ьệпh viện để về căn biệt thự thì bà Kiều cũng vừa tới, lúc này trong phòng chỉ còn ông Tiến và bác sỹ Khiêm, vừa thấy bóng của bà Kiều ngoài cửa, hai người vội đổi chủ đề nội dung cuộc nói chuyện, ông Tiến nói cố ý cho bà ấy nghe được:

– Tôi cảm ơn ông, nhưng bây giờ tôi hoàn toàn tay trắng, chỉ còn duy nhất quán Karaoke sang tên cho vợ nên ngân hàng không đưa vào danh sách phát mãi, để hỏi vợ tôi xem bán căn đó đi để chữa Ьệпh, nếu không thì phải chấp nhận thôi…

– Cái gì? Ông vừa nói cái gì? Tôi không bán gì hết…

– Chị bình tĩnh, còn người còn của, với Ьệпh υпg Ϯhư ɱ.á.-ύ mà không điều trị thì khó cứu lắm…

– Bác sỹ nói gì? Chồng tôi bị υпg Ϯhư ɱ.á.-ύ á? Trời cao đất dày ơi huhu…- Bà ta khóc bù lu bù loa chạy ra khỏi phòng…

Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, bà Kiều không hiểu sao chồng bà lại bị υпg Ϯhư? Đang yên đang lành ăn sung mặc sướиɠ, ʇ⚡︎ự nhiên phá sản rồi lại còn bị υпg Ϯhư, hy sinh tuổi thanh xuân mấy chục năm làm vợ ông ấy, tài sản duy nhất của riêng bà là cái quán Karaoke, mà cách đây ít hôm bà đã chuyển nhượng cho người tình là ông Tùng đứng tên, nhưng ông Tiến không hề biết, bây giờ ông ta cũng bị bắt rồi, chưa biết tình hình thế nào, cái quán đó hiện giờ cũng đã bị niêm phong, nếu bây giờ phải bán để lấy tiền chữa Ьệпh cho ông Tiến thì bà phải làm sao?

Lững thững đi vào phòng, vừa đến cửa thì bà nghe thấy hai người vẫn đang nói chuyện với nhau, bác sỹ Khiêm nói:

– Ông phải bình tĩnh, ông may mắn đang còn thằng con trai, ngày mai tôi sẽ lấy tủy thằng bé, nếu tủy của hai cha con thích hợp thì phương pháp ghép tủy là tốt nhất…

– Anh để tôi nói chuyện với cháu đã…

Bỗng ngoài cửa có người la lớn:

– Có người ngất xỉu rồi kìa, cấp cứu…

Ông Khiêm vội vàng lao ra ngoài thì thấy bà Kiều đang nằm ngất xỉu ngay cửa phòng, các bác sỹ vội vàng đưa vào phòng cấp cứu, hai người nhìn nhau lo lắng, ông Tiến không hiểu tại sao bà ấy lại ngất chứ? Có bao giờ bà ấy đứng ngoài cửa để nghe hai ông nói chuyện không? ông biết bà ấy cũng chẳng yêu thương gì ông mà chẳng qua vì tham tiền, còn ông sau khi vợ ૮.ɦ.ế.ƭ, vì trách nhiệm với đứa con trai mà ông phải sống bên cạnh bà ấy như một cái bóng, để con có đủ cả cha lẫn mẹ, trong lòng ông vẫn nhớ thương vợ cũ, từ khi nghe nói Thanh Hà còn sống, ông đã suy nghĩ rất nhiều và chúc mừng cô ấy đã gặp được người chồng tốt, không phải là một kẻ phản bội như ông, cũng không biết vì sao mà ông vẫn có cảm giác như Hà vẫn còn sống, chính vì thế nhất định ông giữ lại căn biệt thự của gia đình để chờ cô ấy trở về…

Cuộc sống này thật phức tạp cũng như lòng người nhìn vẻ ngoài bình yên nhưng bên trong thật nhiều bão tố, sống được ngần này tuổi đầu mà khi đã đi sai đường, nhưng không còn ngã rẽ nào để có cơ hội quay đầu lại, ông nhắm mắt để nuốt đi những giọt nước mắt đang muốn rơi ra ngoài, cay đắng đến tột cùng, rồi ông lại nghĩ đến Hoàng Vũ: Niềm hy vọng cuối cùng…

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất