Hoa hồng có gai chương 11

Vũ Linh 348

Mấy ngày nay bà Kiều tỏ ra bực bội khi không tìm thấy sợi dây chuyền, không phải là giá trị của nó lớn hay nhỏ mà nó chính là kỷ vật giữa Bà ta với ông Tùng, thấy vợ cứ lục tung đồ đạc như muốn tìm một thứ gì đó, ông Tiến cũng cảm thấy bực bội:

– Bà tìm cái gì mà như muốn lật tung cả cái nhà này lên vậy?

– Em tìm sợi dây chuyền…

– Dây chuyền thì thiếu gì, mất thì thôi, mà ở trong cái nhà này có ai vào đâu mà mất…- ông lẩm bẩm tỏ ý không bằng lòng…

– Bực ghê, rõ ràng mình nhớ để trong ngăn kéo bàn phấn mà, hay là…- chợt bà nghĩ đến thằng con trai, nhưng rồi lại xua đi cái ý nghĩ ấy, bởi Hoàng Vũ con bà là một thanh niên tốt, nhiều khi bà chuyển tiền cho mà Vũ cũng không lấy, vậy thì sợi dây đó đi đâu?

Vũ và Ngân hẹn gặp nhau ở một quán café kín đáo và hơi xa trung tâm thành phố, ngày trước đã có lần cả nhóm đi chơi và có ghé đến đây, anh muốn được cùng Ngân thư giãn ở những nơi mang dấu ấn kỷ niệm, sau một hồi thì Ngân lấy từ trong túi ra một chiếc hộp màu đỏ đưa vào tay Vũ:

– Bạn đừng buồn, mong hãy hiểu cho Ngân…

– Sao vậy Ngân? Hay bạn không thích sợi dây chuyền này? Hay Vũ bán đi lấy tiền mua cho Ngân sợi dây khác nhé…

– Ngân muốn nhận món quà từ đồng tiền do Vũ kiếm được, chứ không phải là của người khác…

– Nhưng gia đình Ngân?

– Mẹ Ngân bán nhà lo cho Ba rồi, bạn yên tâm…

– Vậy bây giờ bạn ở đâu?

– Người mua cho nhà Ngân thuê lại mà, bây giờ bạn mang sợi dây chuyền này về để vào chỗ cũ cho mẹ bạn, bạn thử hình dung xem nếu mẹ bạn biết mình đang giữ sợi dây chuyền này thì chuyện gì sẽ xảy ra?

– Vũ cũng nghĩ đơn giản thôi, Ngân nói cũng đúng, mấy hôm nay mẹ Vũ cứ đi tìm hoài nhưng Vũ vẫn im chưa nói gì…bây giờ Vũ mang về bỏ vào chỗ cũ…

– Không nên, làm vậy là mẹ bạn sẽ nghi ngay có người lấy rồi bây giờ bò lại…

– Vậy bây giờ phải làm sao?

– Bạn bỏ vào kẹt tủ hay nhà tắm, mẹ bạn sẽ tưởng mình ᵭάпҺ rơi…

Bỗng có hai người thanh niên lạ mặt đi vào quán, hễ quay lại nhìn là Ngân lại thấy một trong hai người đang nhìn mình, may mà cô mang kiếng mát che gần hết khuôn mặt nên hắn cũng không thể nhìn rõ mặt, Ngân vội lấy điện thoại gửi định vị cho Kiên và tin nhắn: Có kẻ theo dõi em…

Tức khắc Kiên nhắn tin lại, anh nói với cô rằng có một người xe ôm mặc áo xanh, nón trắng đang chạy đến đó, nếu thấy thì vẫy xe và về ngay…

– Còn xe máy của em thì sao? Cậu Vũ cũng đang ở đây…

– Xe cứ gửi ở đó, không về nhà mà đến Ьệпh viện rồi anh sẽ đến…

– Em hiểu rồi, nhớ cho người đến lấy xe về cho em…

– Mất anh đền…

Đúng lúc này anh xe ôm chạy vào mua café, Ngân lại gần hỏi nhỏ:

– Anh có chở khách không?

– Sáng giờ chưa được cuốc nào, mở hàng cho anh đi…

– Dạ, anh chở em về Ьệпh viện thành phố…

– Lên xe…

Ngân lên xe đi cùng anh xe ôm làm Vũ ngơ ngác không hiểu tại sao cô lại bỏ xe ở đây để về, đúng lúc này hai tên kia cũng lên xe đuổi theo, thấy vậy Vũ cũng lấy xe chạy theo hai người giống như một cuộc đuổi bắt trong phim ҺìпҺ sự…

Nhìn qua kính chiếu hậu, người xe ôm nói với cô:

– Ôm chặt nhé, tôi chuẩn bị vượt đèn đỏ để cắt đuôi…

– Cẩn thận đấy…- vì gió quá lớn nên cô cũng phải la thật to mới nghe được…

Khi xe vừa đến ngã tư thì đèn vàng bật lên rồi nhanh chóng chuyển sang đèn đỏ, chiếc xe ôm chở Ngân như một mũi tên chạy vượt lên, hai tên đằng sau hình như cũng đoán được ý đồ xe chạy trước nên cũng tăng tốc để vượt, nhưng không kịp bởi dòng người quá động, hơn nữa tiếng còi của côпg αп đã thổi ngay bên tai, yêu cầu vào trong lập biên bản vì chạy quá tốc độ và vượt đèn đỏ:

– Xin mời hai anh vào bên trong lề đường…

– ĐM…- một tên tức tối nhìn chiếc xe chở Ngân chạy mất hút…

– Anh vừa văng tục khi chúng tôi đang làm nhiệm vụ…- một đồng chí côпg αп cảnh cáo…

– Tôi nói anh bao giờ? ĐM…tức không chịu được…

– Đó, lần này anh còn chối nữa hay không? – một đồng chí côпg αп nhắc nhở

Thấy câu chuyện càng thêm rắc rối, tên đi cùng vội quay sang quát tên kia:

– Mày có im đi không, nhức đầu…

Khi xe đang chạy đến gần Ьệпh viện thành phố thì bỗng dừng lại, cô ngạc nhiên không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hay là xe anh ấy hết xăng? Nếu vậy thì nguy quá vì ở gần đây không có cây xăng nào…

– Xui quá, sao số tôi chẳng lúc nào gặp hên cả…

– Cô nói gì vậy?

– Tôi nói xe anh hết xăng nên tôi không đi được thì chẳng xui là gì?

– Xe tôi hết xăng hồi nào?

– Vậy tại sao anh không đi nữa?

– Chờ người để bàn giao…

– Này, anh đừng nói là giao tôi cho 2 tên kia nhé…

Đúng lúc này thì xe của Kiên cũng vừa đến, vừa nhìn thấy anh, Ngân mừng quá vội đi lại nói nhanh:

– Người kia là ai? Anh đừng tin nhé, hắn định giao em cho hai thằng kia đó…

– Thế à? Cả Ϯộι vượt đèn đỏ nữa đúng không?

– Sao anh biết?

Thấy cô từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác, Kiên chỉ người xe ôm nói với Ngân:

– Đồng đội của anh đó…

– Ôi, em xin lỗi anh…em cứ tưởng…

– Đanh đá ra phết…- cả hai người cùng cười làm Ngân thẹn đỏ mặt…

Vũ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tại sao Ngân đang ngồi uống nước với anh thì có hai thanh niên đi vào quán, lát sau có một người chạy xe ôm ghé vào quán mua café, thế là Ngân bỏ xe lại lên xe người kia chở đi, trong khi anh chưa kịp gọi cô thì thấy hai thanh niên kia cũng vội vàng lấy xe chạy đuổi theo, vậy là sao chứ? Có phải Ngân phát hiện ra hai người kia theo dõi mình nên bỏ về? tại sao Ngân lại không nói để anh bảo vệ cho cô mà lại về một mình, rồi không biết hai tên kia có đuổi kịp không? vì đường quá đông nên Vũ không tài nào đuổi theo kịp và hoàn toàn mất dấu,…

Lủi thủi quay về nhà, anh rón rén đi lên phòng của mẹ, mục đích là tìm chỗ để sợi dây chuyền vào đó, bỗng tiếng nói của mẹ nói chuyện điện thoại với ai đó làm anh chú ý:

– Sao? Nó chạy rồi à? Chúng mày là đồ ăn hại…
– ………….

– Tiếp tục theo dõi con Ngân đó, tìm bằng được hiện nay nó đang ở đâu?

Thấy mẹ cúp máy, Vũ vội vàng đi về phòng mình, lát sau có tiếng gọi cửa của mẹ…

– Vũ ơi…

– Có chuyện gì không mẹ? con nghỉ một lát…

Vũ trả lời giọng ngáι ngủ mục đích để mẹ đừng hỏi nữa, anh đang cần thời gian và sự yên tĩnh để suy nghĩ về những việc vừa xảy ra, tại sao chứ? Tại sao mẹ lại cho người theo dõi Ngân? Mẹ muốn biết nhà cô ấy để làm gì? Rồi hôm anh cùng mẹ đến Ьệпh viện thăm Ba của Ngân bị Ьệпh, mẹ đuổi anh ra ngoài để nói chuyện gì? Sau đó lại vội vàng ra về? tại sao chứ? Vậy mẹ anh với Ngân đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Ngân cũng không nói gì? Nhưng suy cho cùng thì nhiệm vụ của anh là phải bảo vệ cô, bây giờ có nên nói cho Ngân biết không? ôi đau đầu quá…

Bà Kiều tỏ ra bực tức và không kém phần lo lắng, bây giờ bà Hà đã chuyển về thành phố ở, bà lo sợ một ngày ông Hoàng Tiến sẽ biết và tất cả âm mưu của bà sẽ bị lộ ra, bà phải đi trước một bước, trước tiên bà phải biết nơi ở của gia đình bà Hà, bà cho người theo dõi thì bà Hà vẫn đang ở trong Ьệпh viện chăm sóc chồng, còn con gáι bà Hà tên Ngân thực chất là con ai? Con người chồng sau hay là con ông Tiến? nếu đúng cô ta là con ruột ông Tiến với bà Hà thì tất cả tài sản này không thể vào tay con trai bà được…

Đẩy cửa vào phòng con trai, bà thấy Vũ đang ngủ, may con lại giống bà chứ mà lại giống ông Tùng thì ông Tiến sẽ nghi ngờ ngay, bỗng bà nhìn thấy sợi dây chuyền mà bà tìm bấy lâu lại ở ngay tгêภ bàn trong phòng Vũ? Chẳng nhẽ con trai của bà lại lấy sợi dây chuyền? không bao giờ bởi nó lấy làm gì chứ? Hay là nó thích con bé Ngân nên định lấy tặng con bé? Nếu đúng như thế thì phải nói với mẹ mua cho chứ, đây là kỷ niệm của ông Tùng đã tặng bà khi hai người đi du lịch Đà lạt, cất sợi dây vào túi bà lẳng lặng về phòng rồi khép cửa lại…

Ngân tỏ ra lo lắng không biết hai tên kia tại sao lại theo dõi mình, hắn theo dõi cô với mục đích gì? Do ai sai khiến? bỗng cô giật mình hỏi Kiên:

– Có bao giờ tên Tùng phát hiện ra em không?

– Mình gặp hắn vào buổi tối em lại trang điểm nên rất khó để nhận ra, hơn nữa lúc đó hắn xỉn lắm rồi…

– Vậy là ai chứ?

– Anh nghĩ chính là bà Kiều, bà Kiều đã gặp em ở Ьệпh viện…

– Đúng rồi, bà ta nhìn em rất lâu rồi hỏi tên mẹ, tên Ba xong vội vàng về luôn…

– Vậy thì đúng rồi, bây giờ chúng ta phải suy nghĩ xem bà ta theo dõi em để làm gì?

– Em lo quá, có bao giờ bà ta cho người giết em không?

– Em không phải là người bà ta cần tìm mà chính là mẹ em…

– Mẹ chuẩn bị lên đường đi Cu Ba với Ba rồi, chắc bà ta không biết điều này…

Hai người đều im lặng suy nghĩ, Khánh Ngân đang gặp пguγ Һιểм nên anh phải có trách nhiệm bảo vệ, việc này có nên báo cáo với lãnh đạo để xin người bảo vệ cô ấy hay không? cuộn băng ghi âm gài vào điện thoại của Sếp Quang, không biết tình hình tên Tùng tại quán Karaoke thế nào rồi?

Lời nói của Kiên làm Ngân lo lắng, cô lo cho Ba mẹ và lo cho chính bản thân mình, bây giờ cô phải làm sao? Cuộc đời này quá nhiều phức tạp, hận thù, hãm hại lẫn nhau, biết bao giờ mới được sống bình yên?

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất