Dối Tình – Chương 23

Vũ Linh 360

—-Hôm sau tại Ьệпh —

-Cậu là Hạo Thiên con trai bà Lý phải không?

-Vâng đúng ạ,bác là…?

-Tôi là ba của cái Linh.

Anh nhìn ba Linh lễ phép gật đầu nhưng ở ông ta toát Lên vẻ gì đó пguγ Һιểм khiến anh cảm giác lạnh sống lưng.

-Cháu chào bác.

-Cậu ra ngoài tôi nói chuyện với cậu một chút được chứ?

-Vâng bác chờ cháu một chút ạ.

Nói rồi anh lấy điện thoại nhắn tin cho chị “Anh ra ngoài có chút việc tí nữa anh vào với em nhé “.Gửi tin nhắn cho chị xong anh cất điện thoại vào túi quần, anh gật đầu với ba Linh nói :

-Mình đi thôi bác.

Anh đèo ba Linh ra một quán cà phê gần Ьệпh viện,hai người gọi hai ly cà phê đen đá,ba Linh quan sát anh một hồi lâu rồi cất lời :

-Tôi quên chưa nói tên, tôi là Thịnh,tôi bắt đầu luôn, tính tôi không thích ʋòпg vo,cậu cũng biết rồi đó, gia đình tôi chỉ có mỗi mình con bé là con một, nay nó thành ra như vậy tôi mong cậu cho tôi một lời giải thích cho đàng hoàng mới hợp lẽ phải.

-Như bác cũng biết Linh bị tai пα̣п một phần cũng là vì cháu. Bác muốn cháu bù đắp như nào cháu cũng sẵn sàng ạ.

-Hình như cậu hiểu sai ý tôi rồi, gia đình tôi không thiếu tiền.

-Vậy… Bác muốn cháu phải làm gì cho cô ấy ạ?

-Cưới…con bé, cậu phải có trách nhiệm với nó cả đời.

Anh giật mình khi nghe yêu cầu từ ông Thịnh,anh nhìn ông ấy rồi lấy lại bình tĩnh nói :

-Xin lỗi bác,cháu không thể đồng ý được, cháu đã có gia đình rồi,làm sao cháu bỏ vợ mà cưới Linh được ạ?

-Vậy thì sao, cậu làm con gáι tôi thành ra như này cậu không day dứt lương tâm sao? Trong khi con bé đau đớn nằm chịu đựng tгêภ giường Ьệпh cậu lại hạnh phúc bên gia đình cậu.

-Cháu nghĩ bác đã đi quá xa rồi ạ, cháu sẵn sàng ᵭάпҺ đổi tất cả để lo cho Linh trừ việc phải bỏ gia đình cháu, điều này là không bao giờ được.

-Vậy sao, nếu cậu không thôi vợ để cưới con gáι tôi, tôi sẽ khiến cho cậu thân bại danh liệt,tôi Thịnh sẹo lấy danh dự ra đảm bảo cho lời nói này.

Anh chẳng hề run sợ trước lời đe dọa của ông Thịnh điều anh lỡ sợ là sẽ mất chị mà thôi.Anh nhìn vào Đôi mắt ông Thịnh không hề sợ hãï rồi trả lời ông ấy :

-Tùy bác thôi, nhưng dù thế nào cháu sẵn sàng đối mặt, cháu không rũ bỏ trách nhiệm với Linh, nhưng cháu chỉ có thể bên cạnh chăm sóc Linh như một người bạn hoặc là người anh mà thôi,chào bác.

-Vậy tôi nói cái giá phải trả là ๓.ạ.ภ .ﻮ sống của vợ cậu hay mẹ cậu thì như thế nào?

Anh nghe đến đây bao nhiêu kìm nén tức giận tuôn ra,anh nắm chặt tay lại, trán anh nổi đầy gân xanh trong khi đó ông ấy lại ung dung nhấm nháp ly cà phê tгêภ tay không để tâm đến cơn giận dữ của anh.

-Cháu nghĩ bác đùa hơi quá trời, ๓.ạ.ภ .ﻮ sống của một người không thể đem ra mà đùa bỡn.

Ông Thịnh đặt ly cà phê xuống bàn,đôi mắt hung hiểm nhìn anh.

-Vậy sao, cậu dám cược với tôi không, nếu cậu nói ๓.ạ.ภ .ﻮ sống thì hơi quá đáng nhưng bị gãy tay chân thì không vấn đề gì hoặc giả vĩnh viễn không bao giờ có thể mang thai được như con gáι tôi.

-Bác… Bác….

-Hahaha,đừng giận dữ như vậy, tôi chỉ là đang lấy lại công bằng cho con gáι tôi thôi,bây giờ thì cậu về trước đi và nhớ suy nghĩ kĩ những gì tôi nói hôm nay, tôi cho cậu thời gian 3 ngày.

Anh dứt khoát đứng lên đi thẳng ra khỏi quán,anh thầm nghĩ “Ông ta là ai cơ chứ, có quyền gì buộc anh phải làm theo ý ông ta, nực cười.”

Anh vào Ьệпh viện và giấu chị chuyện anh gặp lão Thịnh, anh không muốn chị phải lo lắng,thấy anh vào tгêภ tay là ly sinh tố hồng sim chị thích,tuy biết là lúc này không nên ăn đồ lạnh nhưng vì thèm uống mà chị bảo anh mua.

Vừa uống sinh tố chị vừa hỏi anh:

-Lúc nãy anh đi đâu ạ?

-Anh ra ngoài có chút việc riêng, em thấy trong người sao rồi?

-Em thấy đỡ hơn nhiều rồi, hay anh này chiều nay anh xin cho em xuất viện nhé, trong này ngột ngạt quá!

Anh nghĩ đến việc cùng chung Ьệпh viện ra vào gặp lão Thịnh sẽ không hay, vì an toàn của chị dù không để tâm lời Lão Thịnh đe dọa nhưng anh vẫn thấy lòng bất an, nhất là lúc này chị lại đang có thai. Thôi thì về nhà là tốt nhất, nghĩ vậy anh gật đầu nói :

-Được rồi theo ý em,mà mẹ đâu rồi em?

-Thấy bảo sang bên phòng chị Linh ạ? em nghe nói ba mẹ chị ấy lên hay mình sang chào hỏi một tiếng cho phải phép anh nhỉ?

Nhớ đến bộ dáng dọa người của ông Thịnh, anh sợ ông ta sẽ gây khó dễ cho chị,anh vội lắc đầu nói :

-Thôi anh nghĩ không cần đâu, bên đấy đã có mẹ rồi, em vẫn còn yếu lắm, em uống hết ly sinh tố này rồi nằm xuống nghỉ một chút đi để anh ra hỏi bác sĩ xin cho em về nhé.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất