Dối Tình – Chương 19

Vũ Linh 302

Cả đêm hôm qua anh không về, chị tỉnh dậy với một tâm trạng vô cùng nặng nề,nhớ lại khi đêm vừa gọi cho anh xong điện thoại chị hết pin, không may lúc đó lại cúp điện,bản thân chị lại mắc chứng sợ bóng tối.

Chị ngồi co ro bó gối sát mép giường với cảm giác chơi vơi lạc lõng,chị sợ hãï, trống trải cô đơn, chưa bao giờ chị lại thấy tệ hại bất lực như hiện tại.Chị khóc cho bao nỗi ấm ức bấy lâu nay một mình chị phải chịu đựng.

Chị thừa biết hai tấm ảnh hôm qua chị nhận được từ số máy lạ một phần do Linh dở trò, dù cố trấn tĩnh bản thân hãy tin anh nhưng cảm giác ghen tuông bị lừa dối ﻮ.เ.+ế+..Ŧ cả chút lý trí còn sót lại của chị. Dù anh có giải thích gì đi nữa chị sẽ mãi chẳng bao giờ tin anh.Nếu anh nói thẳng thắn với chị sẽ không có sự việc này, dù thế nào chị không thể chấp nhận việc anh lén chị đi gặp Linh.

Chị thức dậy với cái đầu nặng trĩu và đôi mắt sưng húp, trong cơn mộng mị chị vẫn không ngừng khóc, chị mơ thấy một cơn ác mộng mà theo chị nghĩ nó như điềm báo cho cuộc đời chị sau này,trong mơ anh nắm tay Linh tiến vào trong lễ đường đầy hạnh phúc, còn chị cay đắng ôm cái bụng bầu sắp vượt mặt bỏ đi.

Chị nhớ lại vẫn còn ám ảnh mãi thật là một giấc mơ kì lạ.Chị ngồi dậy vớ lấy cái điện thoại vẫn còn đang tắt ngúm đi sạc pin,chị vào phòng vệ sinh cá nhân,xong xuôi chị đi ra mở nguồn điện thoại, hơn 5 cuộc gọi nhỡ của anh và 1 tin nhắn của anh.Đọc xong tin nhắn chị vội gọi lại cho anh,rất nhanh anh đã nghe máy :

-Alo em à…

-Chị ta nằm ở viện nào…?

-Anh nhờ mẹ lên với Linh rồi em không cần phải đến đâu, một chút nữa mẹ vào anh sẽ về ngay.

-Anh cho nhanh địa chỉ tôi muốn biết tình hình chị ta như nào rồi?

-Thật ra thì…

-Anh nói ngay đi tôi không thích ậm ờ…

-Bệnh viện Đức Nhân,đường XL phố Y e nhé.

-Được rồi 30phut nữa chúng ta gặp nhau, mà..chị ta tỉnh chưa còn anh đã ăn gì chưa?

Anh biết chị vẫn còn quan tâm anh, lòng anh khấp khởi vui mừng.

-Anh tranh thủ ăn một ít ở căng tin Ьệпh viện rồi, em không cần lo đâu.

-Tôi việc gì phải lo,thôi anh trông chị ta đi giờ tôi chuẩn bị đi đây.

Nói xong chị cúp máy,cùng lúc này mẹ anh vừa đặt chân xuống xe khách,bà vội gọi cho anh:

-Con nghe đây mẹ.

-Ừ mẹ lên tới rồi, đang ở dưới cổng Ьệпh viện, con Linh nó nằm phòng nào khoa nào thế để mẹ vào quầy hướng dẫn hỏi họ đường lên.

-Mẹ cứ đứng ngay bàn hướng dẫn đi, con xuống đưa mẹ Lên, thế mẹ nhé.

Xuống dưới thấy mẹ anh tay xay nách mang, ngoài cái túi ҳάch đựng vài bộ quần áo anh nhìn thấy một giỏ ҳάch nhựa toàn đồ ăn bổ dưỡng cho người Ьệпh, phải công nhận mẹ chồng chị xem Linh còn hơn cả con dâu là chị.

Vào phòng Ьệпh Linh nằm bà thấy cô ta vẫn nằm đó mê man, bà thương lắm vội đi tới cầm tay Linh giọng bà nghẹn ngào nói :

-Linh à! Mau tỉnh lại đi con, bác Lên thăm con đây,Con tốt vậy lại đang nằm đây, còn cái thứ Láo toét kia lại nhởn nhơ ngoài kia.Thật khổ thân con quá!

Tình cảnh trước mắt nếu ai không biết nhìn vào cứ tưởng mẹ ruột đang khóc thương con gáι. Nói rồi bà qua lau nước mắt quay sang hỏi anh:

-Con bé từ tối qua giờ chưa tỉnh lần nào à?

-Dạ,từ khi chuyển xuống đây vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh,bác sĩ bảo phải theo dõi thêm hai hôm nữa mới có kết quả cụ thể tình trạng của cô ấy.

-Thế bây giờ con tính sao,có nên nói với gia đình nó biết không,chứ mẹ thấy kiểu này không ổn đâu.

-Thì ai muốn như vậy chứ, mẹ lựa lời nói với gia đình cô ấy hộ con.

-Mẹ chả biết đâu, nhà đấy chẳng phải dạng vừa, lại có mỗi cái Linh là con một,mày tính sao thì tính để mẹ còn dễ ăn nói với người ta.

-Nói kiểu gì bây giờ, mà cũng tại mẹ khi không bảo cô ấy Lên nhà vợ chồng con làm gì chứ?

-Mày đang trách mẹ đấy à,có trách thì trách vợ mày nhỏ nhen ít kỷ.

-Mẹ cứ nói vậy,không sợ Thanh buồn sao?

-Buồn gì,cái ngữ con dâu gì khó ưa, tao đã không chấp nhận ngay lúc đầu rồi,”cá không ăn muối cá ươn”,ông bà xưa nói cấm sai bao giờ!

-Mẹ…..

-Mẹ làm sao, mẹ nói sai sao?

Mẹ ang vừa nói xong thì chị mở cửa phòng vào, đặt giỏ hoa quả lên bàn,chị quay sang chào bà :

-Con chào mẹ, mẹ mới lên ạ?

-Không dám, tôi sợ tổn thọ,mà tôi nói cho cô biết,cô làm gì làm cái Linh có làm sao thì đừng trách tôi.

-Chị ta bị lamd sao thì có liên quan gì tới con?

-Á à, còn già mồm, này thì không liên quan này…
“Bốp”

Vừa nói bà vừa đứng phắt dậy thẳng tay ᵭάпҺ vào mặt chị, cả anh và chị đều không ngờ mẹ anh lại hành động như vậy, chị ôm một bên má đau rát không tin nhìn bà, còn anh thì đứng như trời trồng như không tin việc vừa xảy ra trước mắt là sự thật.

Nước mắt chị rưng rưng một tay chị ôm bên má vừa bị ᵭάпҺ nhìn bà chị run rẩy hỏi :

-Tại Sao… Mẹ ᵭάпҺ con, con làm gì sai sao, con bảo vệ hạnh phúc gia đình con là sai sao mẹ?

Anh bàng hoàng giật mình vội tới đưa tay sờ lên mặt chị nói :

-Em… Em có sao không?

Chị trừng mắt nhìn anh quát :

-Anh tránh ra… Đừng đụng vào người tôi.

Mẹ anh Thấy chị thái độ với con trai bà, bà càng thêm tức, bà vừa định dơ tay ᵭάпҺ chị thì anh đã nhanh chóng bắt lấy tay bà ngăn lại:

-Mẹ thôi ngay đi,Sao lại đối xử với Thanh như vậy chứ?

-Á à, anh còn bên cô ta sao?anh không thấy vợ anh trừng mắt quát tôi sao, anh định để cho nó Lên đầu tôi ngồi sao hả?

Vừa nói bà vừa khóc rấm rứt vừa than:

-Số tôi thật khổ mà,có mỗi thằng con trai lại đội vợ nó lớn đầu không xem mẹ đẻ ra gì, ông ơi ông ở tгêภ trời linh thiên ngó xuống mà coi trời ơi! tôi ૮.ɦ.ế.ƭ quách đi cho vừa lòng anh chị.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất