Cả bầu trời thương nhớ – Chương 36

Vũ Linh 128

Tác giả : An Yên

Vũ Hiếu nhướn đôi mày rậm:
– Sao? Ngạc nhiên khi một gã làm thuê lại đến nhà hàng này ăn trưa à?
Đan Nhi trố mắt:
– Anh Hiếu, anh quen cô ta à? Ơ, mà anh nói đi làm thuê là sao?
Lúc này Hoài An mới bình tĩnh suy xét, rồi cô ta mỉa mai:
– Quả là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Loại không học hành thì đi với kẻ làm thuê thôi.
Rồi cô ta nhìn sang Thiên Vĩ:
– Vĩ, anh em bạn bè của anh toàn loại hạ đẳng vậy ư?
Thiên Vĩ nhún vai:
– Đẳng cấp chúng tôi như nhau, thế nhưng chúng tôi có cái mà cô chẳng bao giờ có đấy!
Hoài An nhíu mày:
– Em thua gì họ chứ? Tại sao những người như vậy mà anh cũng thân thiết cho được còn em lại không? Mấy người này có gì mà em chẳng thể có?
Thiên Vĩ buông ra hai tiếng:
– Đạo đức!
Đan Nhi nghe đến đó thì cười phá lên:
– Anh hai em nói chí phải! Ủa mà anh Hiếu đi đâu rồi nhỉ?
Nãy giờ mấy người đứng trò chuyện, thoáng một chút mà chả thấy Hiếu đâu cả. Hoài An nhếch môi:
– Ngượng nên chuồn rồi!
Tú Vi im lặng nãy giờ liền cười:
– Anh ấy đi đặt phòng VIP!
Hoài An mỉm cười:
– Xời bày đặt phòng VIP, tính tiêu tiền anh Vĩ hả?
Vừa lúc đó, Vũ Hiếu bước ra:
– Mọi người vào thôi!
Đan Nhi ríu rít:
– Anh, sao con trà xanh kia nó bảo anh đi làm thuê thế?
Hoài An mỉm cười:
– Cô không biết sao? Vậy chắc cô mới quen anh ta rồi. Anh này làm thuê cho Tập đoàn nội thất Á Đông đấy. Năm ngoái, lúc tôi mới ở Pháp về có gặp anh ta một lần. Khi ấy anh ta đến nhà tôi để trang trí Biệt thự của ba tôi mà.

Đan Nhi há hốc miệng nhìn Hiếu:
– Cái gì? Anh á?
Còn tâm trí Hiếu lại nhớ về ngày hôm đó. Lần ấy, Tập đoàn Á Đông có kí hợp đồng với Bệnh viện thành phố C về việc thay thế toàn bộ nội thất ở các phòng ban trong Ьệпh viện. Sau khi kí hợp đồng với ông Giám đốc Ьệпh viện, Vũ Hiếu có tới Ьệпh viện để khảo sát tình hình vì anh luôn giữ phương châm cẩn thận của ông nội.Vì tính anh rất hòa đồng với nhân viên lại ăn mặc rất trẻ trung khi ra ngoài trừ khi đi kí hợp đồng, vì thế nhiều người không nghĩ anh là Chủ tịch tập đoàn. Xem xét xong xuôi, anh đang định cùng trợ lý ra về thì nghe Phó giám đốc Bệnh viện, chính là bố của Hoài An – người trực tiếp đón đoàn của anh hôm ấy, ông ta có nhã ý nhờ Hiếu tới Biệt thự của ông ta mới xây dựng xong để thiết kế nội thất giúp. Đúng ra những việc này Hiếu sẽ bảo nhân viên làm. Nhưng hôm đó đang tiện việc ở Bệnh viện, mặt khác anh đang có ý định mở rộng mảng thiết kế nội thật nhà riêng hợp phong thủy với gia chủ, nên anh bảo trợ lý ghé qua Biệt thự của Phó giám đốc khảo sát luôn.
Tuy nhiên, vừa đến Biệt thự một lúc, đang ngó nghiêng chỗ đặt cây cảnh thì cô con gáι của Phó giám đốc ở Bệnh viện về thăm nhà. Hiếu đã nghe ông ấy giới thiệu cô con gáι duy nhất học Y ở Pháp về lại ở riêng, lâu lâu mới ghé về nhà. Hiếu cũng gật đầu chào qua loa rồi tập trung vào công việc. Anh đang chau mày suy nghĩ, lẩm nhẩm tính toán khoảng cách các cây thì Hoài An gắt lên:
– Anh kia, dọn dẹp cây cối cho xong đã, đứng soi mói gì đấy?
Anh trợ lý nghe An nói thì vội vàng gọi hai nhân viên đang đứng ở khu vực vườn hoa vào bê mấy chậu cây cảnh nép sang một bên. Nhưng An lại chỉ vào Vũ Hiếu:
– Tôi bảo anh này cơ mà, đứng lơ ngơ lẩm bẩm gì đấy?
Trợ lý của Vũ Hiếu vội lên tiếng:
– Này cô, đó là…
Nhưng anh chàng kia chưa kịp nói hết câu thì Hiếu cắt ngang:
– Được rồi, cậu bảo anh em dọn dẹp rồi chúng ta về.
Vì bố của Hoài An đang ở phía vườn nên không chứng kiến cảnh đó. Cô ta cong cớn:
– Sao thế? Đi làm thuê mà ʇ⚡︎ự trọng ghê nhỉ? Làm xong việc mới về, anh dọn dẹp sạch sẽ chỗ này đi. Các anh dẫm bẩn hết Biệt thự nhà tôi rồi cứ thế mà về á? Ai biết các người có bỏ túi cái gì không?

Vũ Hiếu bỗng nhiên bị mắng như tát nước vào mặt. Anh không thèm đôi co với cô gáι đanh đá đó, liền nói trợ lý ra chào bố cô ta rồi đi thẳng. Những lần sau đó, nhân viên của Á Đông đến thực hiện theo thiết kế của Hiếu chứ anh không xuất hiện nữa. Hoài An cũng không hỏi bố về anh chàng cao to đó nên cũng đã quên cho đến khi cô ta thấy Hiếu đến đón Vi ở Bệnh viện.

Nay nghe An nhắc lại chuyện đó, Vũ Hiếu bật cười. Anh rút trong ví ra một chiếc thẻ căn cước và chiếc card visit rồi đưa ra trước mặt An và nói:
– Cô nhìn cho kĩ tên trong thẻ căn cước và card visit có giống nhau không nhé!
Hoài An căng mắt nhìn – thẻ căn cước ghi rõ tên Đinh Vũ Hiếu cùng tấm ảnh chính là chàng trai đang đứng trước mặt cô. Còn chiếc card visit hhi dòng chữ to tướng : ĐINH VŨ HIẾU – CHỦ TỊCH HỘI ĐỒNG QUẢN TRỊ TẬP ĐOÀN NỘI THẤT Á ĐÔNG. Cô ta há hốc miệng:
– Anh…anh…là…con trai của…của cα̉пh sάϮ Vũ Phong á?
Hiếu gật đầu:
– Cảm ơn cô nhớ chính ҳάc tên của bố tôi. Còn giờ những kẻ hạ đẳng chúng tôi xin phép vào ăn trưa nhé tiểu thư!.
Vũ Hiếu nói xong thì kéo tay Đan Nhi đi. Nhưng rồi như nhớ ra điều gì, anh ngoảnh lại nói:
– À, thiếu chút nữa thì quên mất. Đan Nhi là vợ sắp cưới của tôi, cô ấy cũng là Chủ tịch Tập đoàn ô tô Trịnh Gia rất nổi tiếng ở thành phố B và cả nước. Nãy giờ cô bảo vợ tôi không được dạy dỗ, tôi nghe hơi ngứa tai rồi đấy. Nhưng tính tôi không thích cãi nhau với phụ nữ, đặc biệt là loại thiếu hiểu biết như cô nên tôi mới im, đừng nghĩ mặc đồ hiệu là phát ngôn đúng!
Nói xong, anh chàng Chủ tịch quay mặt đi trước đôi mắt sửng sốt của Hoài An. Cô ta kinh ngạc tới mức đứng trơ ra như tượng đá. Hóa ra, hai gia đình đó đều thuộc hàng danh gia vọng tộc, sao cô không nhìn ra nhỉ? Lần nhìn thấy nhà của Tú Vi, cô cứ ngỡ cô ta là con nuôi của doanh nghiệp nào đó nên mới ăn mặc tuyềnh toàng như vậy. Không ngờ đây lại là con của Đinh Vũ Phong – một cα̉пh sάϮ cừ khôi, là bạn thân của Chủ tịch Tập đoàn ô tô Trịnh Gia. Cô chỉ biết Thiên Vĩ là con của ông Thiên Vũ vì cô điều tra về anh chứ không hề rõ xuất thân của Tú Vi và Hiếu. Bởi kiểu ăn mặc của họ quá giản đơn, không giống con nhà danh giá tẹo nào. Quá chán nản trước những gì vừa thấy, An không ăn trưa ở nhà hàng X nữa mà quyết định mua một suất về nhà ăn.
Trong khi đó, trong phòng VIP đặc biệt, hai cặp đôi ăn uống rất vui vẻ. Họ như quên hết cuộc cãi vã ban nãy . Lâu lắm rồi Đan Nhi mới tới thành phố C nên ai cũng ríu rít bàn kế hoạch đưa cô đi dạo chơi. ( các bạn đang đọc tại fb An Yên)

Chiều hôm đó, Hoài An đến Ьệпh viện thì thấy mọi người nhìn mình khang khác, hình như có điều gì đó đang xảy ra. An liền kéo một chị bác sĩ hay buôn chuyện với cô lại hỏi:
– Chị ơi, hình như mọi người có chuyện gì sao ạ?
Chị ấy ngó nghiêng xung quanh xem có ai rình mò không, chị còn nhìn kĩ khuôn mặt được trang điểm kĩ lưỡng của cô rồi nói khẽ:
– Em ổn không An?
An cười:
– Chị nhìn gì mà kĩ thế? Em rất ổn, có sao đâu chị!
Chị kia ghé tai An:
– Em và bác sĩ Vĩ giận hờn gì nhau à? Mọi người thấy Vĩ thay hình nền facebook, cái câu danh ngôn hồi trước thay bằng hình tay trong tay với một cô gáι!
An cười:
– Ôi chị tôi, mấy cái hình ấy anh Vĩ tải tгêภ ๓.ạ.ภ .ﻮ về đấy ạ, làm em tưởng có chuyện gì quan trọng!
Chị ấy gật gù:
– Quan trọng chứ, hai người đang là cặp đôi ҺσϮ nhất Ьệпh viện mà. Chị cũng nghĩ là ảnh ๓.ạ.ภ .ﻮ, nhưng tay và đồng hồ thì y chang của Vĩ em nhỉ?
Thực ra trưa nay An đã thấy tấm hình đó, cô ta cũng rõ đó là tay của ai. Thế nhưng, An nghĩ mình nên yên phận đóng vai thảo mai. Nếu cô làm ầm lên vì chuyện cỏn con này thì chả phải xôi hỏng bỏng không hay sao. Vì thế, An thủ thỉ vào tai chị bác sĩ:
– Người giống người còn có nữa là tay giống tay. Em nói rồi, anh ấy không thích công khai đâu ạ. Chị thấy đấy, tối nào chả gặp nhau mà có bao giờ anh Vĩ đăng hình chúng em lên facebook đâu. Trước em cũng tủi, cứ như lén lút ấy, nhưng giờ em quen rồi, cứ yêu thế lại bình lặng chị ạ!
Chị kia gật đầu vẻ thấu hiểu:
– Ừ, người như bác sĩ Vĩ thích kín tiếng. Chị cứ lo hai người giận dỗi gì nhau, chứ không sao là được rồi.
Hoài An cười:
– Chúng em có phải con nít đâu chị. Yêu và ҳάc định sẽ cưới mà, giận dỗi làm gì cho mất thời gian ạ!
Nói rồi, cô giục chị kia đi làm, trong lòng vẫn rủa thầm không biết ngày gì mà lắm chuyện thế!

Chiều hôm đó, vừa tan giờ làm, Thiên Vĩ thấy cuộc gọi đến của Tú Vi:
– Em cài chip theo dõi chồng đấy à? Sao căn chuẩn giờ anh tan làm thế hả?
Tú Vi cười trong trẻo:
– Anh nhắc em mới nhớ, đó là một gợi ý tốt đấy. Chắc em phải nhờ chú Tuân hoặc chú Kiên chế tạo cho em một cái chíp theo dõi anh mới được, chứ cái cô trà xanh kia mưu mô thủ đoạn lắm!
Thiên Vĩ bật cười thành tiếng:
– Rồi, em muốn theo dõi gì tùy em, tấm thân vàng ngọc này nằm trong tay em. Mà gọi cho anh vì nhớ quá đúng không?

Tú Vi lắc đầu:
– Dạ không, nếu gọi vì nhớ thì chắc một phút em sẽ gọi một lần. Em sẽ nói xong câu ” em yêu anh, em nhớ anh” rồi tắt máy và gọi tiếp. Còn giờ em gọi để báo tin rằng bố mẹ anh vừa xuống máy bay và về tới nhà em. Anh xong việc thì tới đây ăn tối nhé!
Thiên Vĩ ngạc nhiên:
– Ba mẹ tới hả em? Mấy cái vị này như chơi trò ú tιм, trưa thì em gáι đột nhiên xuất hiện, giờ lại đến hai bậc phụ huynh. Khéo tối nay tiến hành hôn lễ luôn cũng nên đấy!
Tú Vi cười ngặt nghẽo:
– Em không biết, nhưng ta cứ chuẩn bị ϮιпҺ thần anh nhỉ?

Thiên Vĩ gật đầu:
– Anh cũng mong thế. Anh về tắm rồi qua ngay. Mà em liệu liệu cái miệng, giờ là ba mẹ chung chứ không phải riêng anh nhé!
Tú Vi dạ dạ vâng vâng rồi tắt máy sau cái hôn gió của Vĩ. Niềm hạnh phúc lan tỏa trong trái tιм bé nhỏ.
Sáu giờ rưỡi tối, tại Biệt thự PC…
Bữa tối diễn ra vui vẻ với đủ thứ chuyện tгêภ trời dưới đất. Hễ cứ gặp nhau là hai gia đình này không thiếu chuyện để kể. Sau bữa cơm, mọi người vui vẻ ngồi ăn trái cây trong khi Đan Nhi và Tú Vi dọn dẹp . Hai anh chàng soái ca không được rửa bát nhưng cứ lăng xăng bên cạnh đến khi xong xuôi mới cùng lên.
Vừa yên vị tгêภ sofa, ba Vũ cười:
– Phong, hay là tối nay đầy đủ hai đôi trẻ, hai cặp già, ta cho mấy đứa này kết hôn luôn nhỉ? Giờ gọi bố mẹ chồng, ba mẹ vợ cho quen, công bố chúng là vợ chồng, được quyền động phòng hoa chúc, mai ra phường đăng kí. Ông sui thấy tôi tính thế có hợp lý không?
Thiên Vĩ ghé sát tai Tú Vi:
– Em có công nhận anh rất hiểu ba không?

Trong khi Vi nhìn anh cười cười thì bố cô ra dấu OK và nói:
– Chỉ mỗi ông là đọc được suy nghĩ của tôi!
Bỗng ánh mắt Tú Vi dừng lại tгêภ người Thục Trinh. Bà đang mỉm cười hạnh phúc thì ʇ⚡︎ự dưng mặt biến sắc, làn da trắng chuyển sang tái nhợt. Mẹ Thiên Vĩ ôm lấy ռ.ɠ-ự.ɕ thở dốc khiến Vi hốt hoảng vừa lay tay Vĩ vừa kêu lên:
– Mẹ Trinh!
Cùng lúc đó, Thục Trinh chỉ kịp nghe tiếng ” Trinh!” thất thanh của Thiên Vũ rồi rơi vào vô thức trong ʋòпg tay chồng..

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất