Ba lần lỡ nhịp – Chương 59

Vũ Linh 309

Tác giả: An Yên

Tiếng rì rầm nói chuyện lẫn mùi tђยốς khử trùng khiến Lệ Thủy tỉnh giấc. Xung quanh cô là một màu trắng xóa, cả người đau ê ẩm. Bên cạnh cô, mẹ chồng cô mắt sưng húp đang nắm chặt tay cô:

– Lệ Thủy, con tỉnh rồi. Con mệt không? Để mẹ gọi bác sĩ!

Lệ Thủy bất giác sờ tay xuống bụng. Một cảm giác trống rỗng khiến cô hoảng sợ:

– Mẹ, con của con…đứa bé không sao chứ ạ?

Mẹ chồng cô trào nước mắt:

– Lệ Thủy, con bình tĩnh đi , đứa bé… đã rời xa chúng ta rồi…

Lệ Thủy bật dậy, bịt hai tai, lắc đầu:

– Không , không, mẹ nói gì thế? Tối qua nó vẫn ở trong bụng con mà.

Mẹ chồng ôm chặt cô, bà nấc lên:
– Con ngoan, không sao đâu, rồi con sẽ có những đứa bé khác mà…con đừng như thế này, mẹ xót xa lắm…
Lệ Thủy thấy tai mình như ù đi, mắt như điên dại định nhào đi tìm bác sĩ:
– Không, con không tin, bác sĩ đâu rồi? Bác sĩ đâu rồi?

Y tá hốt hoảng chạy vào giữ lấy cô:
– Cô bình tĩnh đi, đừng như thế, cô còn yếu, đừng Һσα̉пg ℓσα̣п!
Nhưng Lệ Thủy không chịu nổi. Đứa con của cô, nó có Ϯộι tình gì đâu cơ chứ. Lệ Thủy gào thét
– Trả lại con cho tôi! Làm ơn trả lại con cho tôi đi mà…
Y tá bất lực đành tiêm cho cô một mũi an thần. Lệ Thủy lại ngủ thϊếp đi…
Lần thứ hai tỉnh dậy, người ngồi cạnh cô là Khải Minh. Chắc mẹ chồng cô đã về nhà nghỉ ngơi. Nhìn thấy anh ta, bao đau đớn, tủi hờn lẫn ċăm hận trong lòng Lệ Thủy lại trào lên. Cô quay mặt vào tường nhắm nghiền mắt. Khải Minh khẽ chạm vào vai cô:

– Lệ Thủy, anh…

Lệ Thủy nhàn nhạt nói:

– Anh lại định xin lỗi đúng không? Tôi không muốn nghe nữa. Anh đã ﻮ.เ.+ế+..Ŧ chính đứa con của mình rồi đó, anh đã hài lòng chưa? Khải Minh im lặng khiến cô càng điên lên, cô gào lên:
– Anh cút đi!
Khải Minh vẫn nhẹ nhàng nói:
– Lệ Thủy, anh không cố ý…

Lệ Thủy quay lại nhìn anh và và lạnh nhạt nói:
– Chúng ta li hôn đi!
Cô nghĩ rằng anh ta sẽ cҺửι mắng cô. Và nếu có như thế, cô vẫn chấp nhận vì giờ đây , đó là cách tốt nhất. Lệ Thủy không muốn dây dưa với một kẻ пghιệп ngập không có tính người như Khải Minh. Nhưng trái với suy nghĩ của cô, Khải Minh bỗng qùγ sụp xuống:
– Lệ Thủy, anh xin em. Em đừng rời xa anh, anh sẽ cai, từ hôm nay anh sẽ cai…

Lệ Thủy không muốn nghe nữa. Nếu đã vì cô và đứa con của hai người thì anh ta đã thay đổi và không bày trò ghen tuông vớ vẩn như thế. Nhưng lúc này, cô đã quá mệt mỏi:
– Tôi mệt rồi. Tôi muốn nghỉ ngơi. Anh ra ngoài đi!
Khải Minh gật đầu:
– Lệ Thủy, em nghỉ đi. Miễn là em cho anh cơ hội được sửa sai, em muốn gì cũng được.

Lệ Thủy nhắm mắt lại. Khải Minh đi rồi, cô mới bật khóc. Cô sai rồi, cô đang phải trả giá. Nhưng cô không nghĩ mình lại mất đi đứa con chưa kịp thành hình. Lệ Thủy đau đớn, trái tιм như bị ai xé ra thành hàng trăm mảnh vụn vỡ. Đúng lúc ấy, chuông điện thoại của cô vang lên – là mẹ. Lệ Thủy không biết nên ăn nói với bà như thế nào đây. Sau mấy hồi chuông thì cô cũng lấy hết can đảm, hít một hơi thật sâu rồi bắt máy:
– Dạ con nghe đây mẹ. Bố mẹ và các em có khỏe không ạ? Hai cháu có ngoan không mẹ?
Mẹ Lệ Thủy rất ϮιпҺ ý nhận ra sự khác thường trong giọng nói của cô:
– Lệ Thủy, con bị ốm phải không? Bà thông gia và Khải Minh có khỏe không con?
Bỗng nhiên nghe những điều ấy, sống mũi cô lại cay xè, cô không giấu được bà điều gì cả:
– Mẹ…mẹ ơi…con…mất đứa bé rồi…

Mẹ cô hốt hoảng:
– Hả? Con nói sao? Sao lại bất cẩn vậy?
Phải, thà cô bất cẩn thì cô chỉ trách mình, nhưng giờ cô phải trả lời sao đây? Là chồng cô пghιệп ma túy và ᵭάпҺ cô đến sảy thai sao? Nếu vậy thì mẹ cô sẽ không chịu nổi. Thôi, cứ để cô chịu đựng một mình. Lệ Thủy nấc lên:
– Con… chẳng may bị ngã…
Mẹ cô vội an ủi:
– Được rồi, người ta nói ” một lần sa bằng ba lần đẻ”, con cứ bình tĩnh, lo tẩm bổ rồi sẽ có những đứa con khác.
Đứa con khác ư? Với loại người như Khải Minh ư? Cô không dám nghĩ đến hắn ta, không dám nghĩ đến sự chung đụng thể ҳάc với hắn. Cô thấy ghê tởm hắn. Nhưng trước mẹ cô, Lệ Thủy chỉ biết gật đầu .

Mấy ngày sau, sức khỏe đã ổn hơn và xuất viện. Về nhà Khải Minh, cô nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa rồi xin phép mẹ chồng:
– Mẹ ơi, ngày mai con xin phép về nhà mẹ đẻ thăm bố mẹ và các cháu một thời gian được không ạ?
Mẹ chồng cũng hiểu cô vừa phải chịu một cú sốc lớn và lâu nay cô cùng Khải Minh hàng tháng vẫn về thăm hai đứa trẻ nên bà gật đầu:
– Ừ, con về chơi cho khuây khỏa. Để mẹ chuẩn bị ít đặc sản cho ông bà thông gia. Khải Minh về cùng con như mọi khi chứ?
Lệ Thủy rụt rè:
– Con …chưa nói với anh ấy ạ!

Bà gật đầu:
– Mẹ hiểu. Nhưng một ngày nghĩa vợ chồng là một đời nghĩa phu thê con ạ. Con cũng nên nói với nó một tiếng cho phải phép.
Bà luôn chu đáo như thế, bà sợ Khải Minh hiểu nhầm cô. Thực sự lúc này, Lệ Thủy còn ở lại đây là vì bà quá tốt với cô. Tối hôm đó, Lệ Thủy nói với Khải Minh rằng cô sẽ về nhà một thời gian. Anh ta nhìn cô:
– Em đi bao lâu?

Lệ Thủy nhẹ nhàng:
– Hiện nay em đang xin nghỉ phép nên chắc khoảng một tuần.
Một tia nghi ngờ vụt qua mắt Khải Minh rồi quay lại như thường:
– Một tuần lâu quá, anh không nghỉ được.

Lệ Thủu gật đầu:
– Anh ở lại với mẹ, em về một mình cũng được.
Thực ra, Lệ Thủy cũng muốn về một mình. Lâu nay, ăn cùng mâm, ngủ cùng giường nhưng cô không thể quên đi đứa bé đã mất. Cô không thể dễ dàng vui vẻ trở lại được.
Ngày hôm sau, Lệ Thủy lên xe về nhà một mình. Đến nhà, mẹ cô ngạc nhiên:
– Con về một mình sao? Khải Minh đâu?
Lệ Thủy cười:
– Con về khoảng một tuần nên anh ấy không nghỉ được. Mẹ chồng con có quà biếu bố mẹ ạ.

Mẹ cô gật đầu:
– Bà thông gia chu đáo quá!
Về nhà , Lệ Thủy thoải mái vô cùng. Cô vui chơi cùng các con, ăn uống cùng bố mẹ nên cảm thấy ϮιпҺ thần vui vẻ hẳn. Hôm ấy, cô cùng Khang Viễn đi thăm mộ Tuấn Khang:
– Tuấn Khang, Lệ Thủy lại sai rồi phải không? Quả thật, không có anh, Lệ Thủy tệ quá nhỉ?
– …..
– Tuấn Khang, em li hôn nhé, em rất sợ anh ta…
– …

Khang Viễn đứng bên cạnh lay tay cô:
– Mẹ ơi, li hôn là gì hả mẹ? Sao mẹ lại khóc ạ?
Cô đang không biết trả lời con thế nào thì chuông điện thoại vang lên, là Khải Minh. Sợ anh ta ghen tuông nên cô vội bắt máy, chưa kip nói đã nghe giọng lạnh lùng của hắn:

– Cô đi ra đường xxy làm gì đấy? Hẹn hò tình cũ hả? Cô quay lại Đồng Nai ngay cho tôi, đừng bao giờ nghĩ đến chuyện li hôn với tôi, rõ chưa?

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất