Ba lần lỡ nhịp – Chương 52

Vũ Linh 482

Tác giả: An Yên

Khi An An được mười tháng tuổi, Lệ Thủy quyết định cai sữa cho con để tiếp tục học tập. Cô gọi cho Ái Chi để nhờ bạn làm thủ tục chuyển trường. Vừa nhìn thấy số điện thoại của cô, Ái Chi đã lang lảnh giọng:

– Con quỷ, sao mãi không liên lạc với tao?

Lệ Thủy cười:

– Mày khi nào cũng bô bô cái miệng, coi khéo trai đẹp chạy mất dép đấy. Tao dạo này nhiều việc chứ đâu có quên mày?

Ái Chi sốt sắng:

– Có chuyện gì sao? Mà hoàng ʇ⚡︎ử và công chúa của tao có khỏe không?

Lệ Thủy từ từ kể cho Ái Chi nghe mọi chuyện, kể cả việc cô tình cờ biết Minh Hoàng đã đứng sau tất cả giúp đỡ cô. Nghe xong, cô thấy mắt mình đẫm nước mà phía bên kia Ái Chi cũng sụt sùi:

– Tao đã đọc tгêภ báo rồi nhưng không dám gọi sợ mày đau lòng. Lũ khốn пα̣п, hai đứa khốn đó phải để tao về băm vằm chúng ra. Vì thằng chó đó mà đời mày mới khổ…

Lệ Thủy lau nước mắt:

– Có pháp luật trừng trị, mày lo gì!

Ái Chi gật đầu:

– Ừ, chúng nó bị thế là đáng lắm, đáng lắm. Mà mày có cảm ơn Minh Hoàng không, anh ấy thỉnh thoảng đến đây, ngồi một mình ở phòng VIP số một uống ɾượu, không ai cản được.

Lệ Thủy thấy l*иg ռ.ɠ-ự.ɕ mình nhói đau. Cô đã mấy lần định gọi điện cảm ơn anh nhưng rồi lại coi như không biết gì. Cô không muốn cả hai liên lạc rồi dây dưa không dứt được, bởi chỉ cần nghe thấy giọng nói ấy , lòng cô lại tuôn trào cảm xúc đau đớn và khát khao, hận và yêu…thế nên, Minh Hoàng, chúng ta khó lòng chung lối được…

Nghĩ vậy, Lệ Thủy thở dài và trả lời bạn:

– Thôi, tao nghĩ mình nên để anh ấy yên ổn. Với tao, giờ chỉ có gia đình và hai đứa nhỏ. Vậy là hai đứa đều mất cha, mỗi người một kiểu ra đi nhưng đều liên quan đến nhau. Minh Tuấn bị ʇ⚡︎ử hình rồi, còn Trúc Thy bị điên trong tù, giờ chẳng biết gì nữa.

Ái Chi hét lên trong điện thoại:

– Hả? Mày nói sao? Nó bị điên á? Lệ Thủy ơi là Lệ Thủy, nhà nó giàu lắm, có lẽ nó giả điên để trốn Ϯộι rồi sau ra trả thù mày đấy!

Lệ Thủy lắc đầu:

– Không đâu, cách đây hai tháng tao nghe tin cũng nghĩ như mày nên tao vào thăm nó. Nhưng trông cô ta ҡıṅһ ҡһủṅɢ lắm, lấy đất lấy cơm bôi khắp mặt khắp người, tóc tai rũ rượi, la hét kinh lắm. Tao cũng có hỏi cái chú lấy lời khai của tao ấy, chú ấy nói Trúc Thy bị điên thật. Vì Minh Hoàng nhờ nên chú ấy đã cử một bác sĩ chuyên khoa tâm thần đến kiểm tra, bác sĩ này là chỗ thân quen với chú ấy. Họ nói Trúc Thy kiểu như bị sốc ấy nên điên mày ạ!

Ái Chi gật gù:

– Cũng phải thôi. Nó từ một tiểu thư khuê các ʇ⚡︎ự nhiên mang án âm mưu ﻮ.เ.+ế+..Ŧ người, điên cũng đúng. Mà con chó ấy đáng bị như thế, nó điên để sống không nổi mà ૮.ɦ.ế.ƭ cũng không xong. Đáng đời!

Lệ Thủy ngậm ngùi:

– Cũng vì cô ta quá yêu Tuấn Khang. Tao còn nghe nói, hai công ty Phan Thị và Trương Thị sắp phá sản đến nơi vì cổ phiếu giảm mạnh, các cổ đông đòi bãi chức Chủ tịch Hội đồng quản trị, còn công nhân thì không có lương nên đua nhau nghỉ việc.

Ái Chi gật đầu:

– Không phải ai yêu cũng hành xử như hai đứa chó má ấy, yêu là phải xem hạnh phúc của người mình yêu cũng là hạnh phúc của mình. Đó là quả báo mà chúng phải nhận.

Lệ Thủy bật cười:

– Ái chà, Ái Chi của mình đang yêu nên nói năng chững chạc quá nhỉ?

Ái Chi bất giác đỏ mặt, lảng sang chuyện khác:

– Mà mày định khi nào vào đây học tiếp?

Lệ Thủy thật thà nói rõ ý định:

– Ái Chi, tao nghĩ kĩ rồi. Tao xin chuyển vào thành phố Hồ Chí Minh học tiếp. Tao trao đổi qua điện thoại với phòng Giáo dục và đào tạo của trường ở Đà Nẵng rồi, họ nói sẽ tạo điều kiện. Vì tao chấp nhận chuyển vào trường có điểm chuẩn thấp hơn, tao cũng mới học mấy tháng thôi nên cũng dễ chuyển. Nhưng tao không muốn vào Đà Nẵng, tao đã viết giấy ủy quyền chuyển phát nhanh cho mày. Mày đến Đại học Kinh tế Đà Nẵng làm thủ tục giúp tao. Vì tao vào đó…

Cô bỏ lửng câu nói. Ái Chi hiểu ý bạn nên nói:

– Ừ, tao biết rồi. Tao sẽ đi làm thủ tục cho mày, yên tâm nha. Nhưng vào đó rồi không được mất liên lạc với tao nha.

Lệ Thủy cười:

– Con ranh, mất liên lạc sao được!

Việc làm tiếp theo của Lệ Thủy là thông báo đóng tài khoản ngân hàng. Mười tháng nay, Minh Hoàng đều đặn chuyển một khoản tiền hàng tháng vào tài khoản của cô. Lệ Thủy biết, anh vẫn luôn nghĩ đến cô, nhưng cô không thể điềm nhiên hưởng thụ và là cái bóng của anh mãi. Minh Hoàng có cuộc sống của anh ấy, còn Lệ Thủy phải ʇ⚡︎ự bước đi tгêภ con đường của mình. Tiền của anh gửi, cô gửi trả lại hết. Cô đóng tài khoản cũ và mở tài khoản mới rồi chuyển số tiền mình đã tiết kiệm vào đó để trang trải học hành. Tiền cô làm việc ở Đà Nẵng gửi về cho bố mẹ nhưng bố mẹ lại gửi vào sổ tiết kiệm cho cô phòng thân. Giờ không chỉ Khang Viễn mà thêm An An nữa nên cô không cầm cuốn sổ đó mà bảo bố mẹ cứ giữ lấy, cô sẽ ʇ⚡︎ự lập.

Một tuần sau đó, Lệ Thủy có mặt tại thành phố Hồ Chí Minh. Cô thuê một căn phòng trọ nhỏ, sắm sửa ít đồ dùng cá nhân và bắt đầu cuộc sống sinh viên cùng bạn bè đều thua tuổi mình. Mỗi năm, Lệ Thủy chỉ tranh thủ dịp Tết về nhà thăm con cùng bố mẹ và hai em. Còn dịp hè, cô chỉ về mấy ngày rồi lại vào thành phố Hồ Chí Minh tham gia các hoạt động tình nguyện và làm thêm để trang trải cuộc sống và học tập. Bố mẹ thấy cô vui vẻ hơn thì cũng nhẹ nhõm phần nào. Bốn năm đại học của Lệ Thủy trôi đi theo đúng nghĩa của quãng đời sinh viên , những nỗi đau trong quá khứ rồi cũng tạm lắng xuống. Cô đang đi tгêภ đôi chân của mình với những bước đi mạnh mẽ của tuổi trẻ.

Lệ Thủy ra trường với tấm bằng loại giỏi và xin vào làm ở phòng kinh doanh của một công ty nước ngoài khá lớn ở thành phố Hồ Chí Minh. Lệ Thanh đã lấy chồng – một doanh nhân khá thành đạt, là phó giám đốc của công ty con bé. Triệu Đạt cũng sắp tốt nghiệp đại học. Nhìn em trưởng thành, cô cũng vui lây. Ừ, đôi khi hạnh phúc đúng như Ái Chi nói, là nhìn những người mình thương yêu hạnh phúc. Hai mươi sáu tuổi, cô có hai đứa con ngoan ngoãn và một gia đình hạnh phúc.

Vào một buổi tối, sau khi đi làm về, Lệ Thủy ăn uống, dọn dẹp và leo ℓêп gιườпg mở laptop đọc báo. Đập vào mắt cô là hình ảnh một người đàn ông mà trong mơ cô vẫn thường thấy – Minh Hoàng. Anh đang nhận giải thưởng doanh nhân thành đạt của năm. Anh vẫn thế, đẹp trai, phong độ nhưng không hiểu sao ánh mắt lại quá cô đơn…trái tιм Lệ Thủy lại như lỗi nhịp…

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất