Ba lần lỡ nhịp – Chương 44

Vũ Linh 257

Tác giả : An Yên

Những ngày sau đó, Lệ Thủy quay trở lại cuộc sống nữ hoàng trong sự chiều chuộng của Minh Hoàng. Ái Chi và Kiến Văn cũng công khai dính nhau như sam. Người như Ái Chi xứng đáng được hạnh phúc như thế. Lệ Thủy cũng mừng cho bạn. Dạo này cô được Minh Hoàng chiều quá sinh ra. Lệ Thủy cứ ăn rồi ngủ như heo, nhiều hôm chín giờ sáng, Ái Chi lay mãi mới chịu dậy đi ăn sáng. Có hôm, Minh Hoàng đợi cô mè nheo cả tiếng đồng hồ tгêภ giường. Sợ cô bỏ bữa sáng, anh đành phải dọa sẽ lôi cô ra ăn sạch sành sanh ngay tại phòng trọ, Lệ Thủy mới lồm cồm bò dậy. Thế nhưng, không hiểu sao , vừa ra khỏi nhà vệ sinh, Lệ Thủy bỗng thấy người cứ nôn nao khó chịu rồi quỵ xuống, rơi vào vô thức.

Cô tỉnh dậy khi những giọt nước biển đang được chuyền vào ς.-ơ τ.ɧ.ể. Nhìn xung quanh một màu trắng xóa, Lệ Thủy mới lờ mờ nhận ra mình đang ở Ьệпh viện. Cô liếc sang bên cạnh, Minh Hoàng đàn nắm chặt tay cô và lần đầu tiên cô thấy hai mắt anh đỏ hoe:

– Lệ Thủy, em tỉnh rồi, em thấy trong người thế nào?

Cô nhíu mày một cái rồi nhìn anh:

– Sao em lại ở đây hả anh?
Minh Hoàng vuốt mấy sợi tóc của cô:
-Sao em ngốc thế, không lo giữ gìn sức khỏe thế hả? Em mà làm sao thì anh biết sống thế nào đây?
Lệ Thủy ngạc nhiên:
– Em thấy mình có bị làm sao đâu ạ? Em ăn được ngủ được còn hơn cả trước kia đấy chứ, sắp thành heo quay rùi mà.
Minh Hoàng áp tay cô vào má mình:
– Ngốc ạ, em có thai mà, em không biết sao?

Cô ngạc nhiên:
– Anh nói gì? Em có thai?
Minh Hoàng gật đầu:

– Ừ, thai được năm tuần rồi, là con của chúng ta.

Lệ Thủy sững người. Sao cô không nhận ra nhỉ? Cô không hề có cảm giác nghén ngẩm gì cả, chỉ thèm ngủ thôi. Nhưng điều cô lo sợ không phải là việc có thai mà cô không biết đây là con của ai – Minh Hoàng hay էհằղ.ℊ ҟհố.ղ Minh Tuấn? Ngày đó vì quá Һσα̉пg ℓσα̣п và đau đớn mà cô không sử dụng biện pháp phòng ngừa. Giờ nghe bốn chữ ” con của chúng ta” thốt ra từ miệng anh, cô bỗng thấy hoang mang. Nếu đó là con của Minh Hoàng thì đây là hạnh phúc lớn bởi tình yêu của cô và anh đã đơm hoa kết trái. Nếu đó là con của anh, cảm giác dằn vặt trong cô cũng vơi đi . Còn ngược lại, nếu đây không phải là con của anh thì cô không chỉ đã phụ bạc anh, đã phản bội anh mà cô còn đẩy cuộc đời mình xuống vực sâu không đáy. Thấy ánh mắt thất thần của Lệ Thủy, Minh Hoàng lay cô:
– Lệ Thủy, em làm sao vậy? Em đau ở đâu ?

Lệ Thủy lắc đầu, sống mũi cay cay:
– Không ạ, em không sao, con có khỏe mạnh không anh?
Minh Hoàng thơm lên trán cô:
– Chưa nghe được tιм thai nhưng anh biết, con anh thì phải khỏe chứ! Anh chỉ buồn là…

Lệ Thủy ngạc nhiên:
– Anh buồn chuyện gì ạ?
Minh Hoàng thấy biểu hiện lo lắng của cô thì bật cười:

– Anh buồn vì… giờ lại phải ăn chay!
Cô đỏ mặt:
– Anh lúc nào cũng đùa được!

Minh Hoàng hôn lên môi cô:

– Từ giờ em phải lo bồi dưỡng nha. Em không phải làm gì cả, chỉ cần giữ sức khỏe thôi. Lát anh sẽ đi mua sữa và đồ bổ dưỡng cho em. Anh thuê người chăm em nhé! Lỡ anh bận không đến được…

Lần này đến lượt Lệ Thủy cười:
– Soái ca à, đây có phải lần đầu em mang thai đâu, em ʇ⚡︎ự biết phải làm gì mà. Anh cứ để em vận động và làm việc, có Ái Chi nữa, anh lo gì!
Nhưng Minh Hoàng cứ cuống cả lên, trông bộ dạng anh thật buồn cười:
– Nhưng anh lo, em ham việc lắm, phải ăn đủ bữa, ngủ đủ giấc và lo tĩnh dưỡng nghe chưa?

Lệ Thủy gật đầu:
– Em biết rồi, nhưng hôm nay có kết quả thi đại học, anh mở ๓.ạ.ภ .ﻮ tra giúp em đi.
Minh Hoàng vuốt nhẹ mái tóc cô:
– Em chỉ cần vui vẻ ở bên anh và con là được, có cần thiết đi học nữa không? Anh sợ em căng thẳng!

Lệ Thủy lắc đầu:
– Anh hứa rồi mà. Nếu anh không cho em đi học để lấy bằng thì em sẽ rời khỏi anh. Em không muốn mình là cái bóng của anh. Em ʇ⚡︎ự biết giữ gìn mà, nha anh!
Minh Hoàng ngán ngẩm gật đầu:

– Được rồi, nhưng em phải hứa không được làm gì quá sức nghe chưa?
Lệ Thủy đồng ý với anh. Minh Hoàng mở ๓.ạ.ภ .ﻮ, lòng cầu cho cô gáι ương bướng này trật đại học. Nhưng kết quả đúng như Lệ Thủy dự đoán, dù mấy năm không động đến sách vở nhưng Lệ Thủy đã đậu vào Đại học Kinh tế với số điểm khá cao, nằm trong top mười của khoa. Cô sung sướиɠ reo lên, tay ôm chầm lấy Minh Hoàng:
– Em đỗ rồi, em đỗ đại học rồi đấy!
Minh Hoàng khẽ thơm cô:
– Ừ, vợ anh giỏi!

Lệ Thủy nguýt dài:

– Ai thèm lấy anh?

Minh Hoàng bật cười:

– Giờ vẫn còn cứng miệng sao? Không phải vợ thì là mẹ của con anh được chưa?
Thực ra, nếu được khoác lên bộ váy cô dâu đứng cạnh anh, cô vui lắm chứ. Nhưng giờ đây, mọi chuyện chưa đâu vào đâu, cô không dám mơ đến danh phận. Cô chỉ cần anh bên cô là được. Lệ Thủy rúc đầu vào ռ.ɠ-ự.ɕ anh:
-Minh Hoàng, anh có vui không? Sao em thấy anh khóc?
Minh Hoàng cười rất nhẹ:

– Anh vui chứ. Anh mong chờ đứa con này lắm. Anh khóc vì hạnh phúc và vì anh thương em vất vả.
Lệ Thủy chỉ báo cho bố mẹ về kết quả đại học chứ chưa hề nói chuyện có bầu. Những ngày tháng sau đó, Minh Hoàng lại càng chiều chuộng cô. Điều ấy nhiều khi khiến cô vơi đi nỗi lo lắng kia nhưng nhiều khi cũng khiến cô thấy bất an. Nếu đứa bé không phải là con của anh, cô không biết mình sẽ phải làm gì và sống ra sao nữa. Khi Lệ Thủy mang thai đến tháng thứ tư, bác sĩ bảo đó là bé gáι. Cô vui lắm, vậy là cô đã có đủ cả trai lẫn gáι. Lệ Thủy rất khỏe mạnh trong suốt thai kì nên Minh Hoàng cũng vui lắm. Anh đi mua đủ thứ đồ bổ dưỡng chất đầy tủ lạnh và còn sắm đồ sơ sinh khi bé mới được sáu tháng trong bụng nữa. Nhìn anh ngắm nghía những hình ảnh siêu âm và cả những bộ đồ xinh xinh, cảm xúc hạnh phúc dâng ngập trong lòng Lệ Thủy. Có lẽ, ông trời đã ưu ái cho cô. Giá thời gian mãi dừng lại ở những ngày tháng ấy…

Tối hôm ấy, Lệ Thủy đang ngồi nghỉ trong phòng quản lý, Ái Chi chạy vào:
– Lệ Thủy, có một chị nào muốn gặp mày ấy, đang đợi ở phòng VIP số một!
Lệ Thủy ngạc nhiên:
– Ở đây tao có quen ai đâu? Trông thế nào? Hay là bạn học của tao ở trường?

Ái Chi lắc đầu:
– Không, trông có vẻ nhiều tuổi hơn tao với mày, mà ăn vận sang trọng lắm, nhìn phúc hậu cực kì, mày cứ vào đó xem, có gì nháy máy cho tao ngay nghe chưa?
Lệ Thủy lúc này bụng đã gần tám tháng, cô khệ nệ đi vào phòng VIP số một. Quả như Ái Chi miêu tả, người phụ nữ này rất xinh đẹp, phúc hậu và sang trọng nữa. Vừa thấy Lệ Thủy, chị ấy mỉm cười:
– Chào cô, cô là Lệ Thủy?

Lệ Thủy gật đầu:
– Dạ chào chị. Tôi là Lệ Thủy, còn chị là…
Người phụ nữ vẫn giữ nụ cười ấy:

– Tôi là vợ của anh Minh Hoàng!

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất