Ai hay chữ ngờ 1

Vũ Linh 129

Tường Vi Đỏ

Tôi cưới chồng cũng gần 17 năm,cuộc sống hôn nhân của chúng tôi khá viên mãn,công việc ổn định mức thu nhập tương đối nếu không nói là cao. Tôi với chồng là bạn thời đại học,nói chung tình cảm của chúng tôi rất tốt,tôi hạnh phúc với cuộc sống hiện tại,tuy nhiên giữa chúng tôi còn thiếu một sợi dây ràng buộc đó là vấn đề về con cái. Lúc đầu mẹ chồng tôi còn dễ chịu cho qua lâu dần bà đã bắt đầu bóng gió rồi khó chịu ra mặt với tôi,nói thật đi làm đã mệt mỏi về đến nhà nghe mẹ chồng ca thán rồi mặt nặng mày nhẹ tôi cảm thấy vô cùng áp lực,may mắn là chồng tôi anh tâm lý luôn an ủi động viên lúc tôi buồn.

Cũng nói thêm thời đại học tôi và anh có chơi chung với Hạnh,nhóm ba người chúng tôi phải nói là tri kỉ của nhau,sau tốt nghiệp Hạnh ra nước ngoài du học sau đó cô ấy kết hôn và định cư ở bên đó. Ngày trước giữa Hạnh và chồng tôi cũng có chút tình cảm nhưng tính cách Hạnh nhút nhát bởi vậy giữa chồng tôi và cô ấy lỡ mối tình đầu,tôi không lấy làm khó chịu vì điều đó bởi tâm lý tôi khá thoáng,chuyện tình cảm đến được với nhau còn tùy duyên số,cũng có lẽ vì chuyện này mà Hạnh sang nước ngoài cũng nên.

Hạnh lấy chồng là doanh nhân thành đạt cuộc sống viên mãn với cậu con trai đã gần 18 tuổi. Vì ở xa chúng tôi ít gặp mặt nhau,cũng thường gọi facetιмe trò chuyện tâm sự qua zalo. Dạo gần đây chúng tôi ít liên lạc hẳn,mãi cho đến một hôm tôi nhận được cuộc gọi từ Hạnh, cũng chính cuộc gọi này thay đổi cả cuộc đời tôi.

-Tao nghe đây.

Tôi bắt máy và trả lời Hạnh,không nghe cô ấy nói gì chỉ nghe tiếng nấc qua điện thoại,tôi biết Hạnh có chuyện nên lo lắng hỏi:

-Sao thế Hạnh,mày bị làm sao?

Có lẽ Hạnh đã bình tĩnh hơn cô ấy nghẹn ngào nói:

-Tao ly hôn rồi Hà ơi!

Tôi nghe không khỏi sững sờ vội hỏi:

-Ly hôn tại sao lại thế,từ lúc nào?

-Một tuần rồi,giờ tao đang ở sân bay.

-Mày…về nước rồi sao?

-Ừ xa quê lâu rồi có lẽ đã đến lúc trở về.

Tôi nghe ra được cả tiếng thở dài của Hạnh,biết Hạnh lúc này đang rất buồn tôi gác lại công việc nhanh chóng đến sân bay đón cô ấy,đã gần 10 năm rồi chúng tôi không gặp nhau,không ngờ lần gặp lại này lại khiến chúng tôi từ bạn hoá thù. Đúng là cuộc đời không ai hay trước được chữ ngờ!!!

-Hà đây nè…

Tôi vừa lái xe đến sân bay Hạnh đã đứng đợi tôi từ trước,bao nhiêu năm không gặp Hạnh vẫn thế,xinh đẹp và quyến rũ hơn xưa,đúng là gáι một con trông mòn con mắt cũng có thể Hạnh sống cuộc sống của người giàu sang cô ấy biết ăn diện nên nhìn Hạnh trẻ hơn rất nhiều so với tuổi 38 của cô ấy.

Tôi nhanh chóng xuống xe việc đầu tiên tôi làm là ôm chầm lấy cô bạn thân lâu năm gặp lại,một cái ôm chứa vô vàn cảm xúc đan xen…Thấy tôi cứ ôm mãi chẳng muốn buông Hạnh nhẹ nhàng bảo

-Được rồi bỏ tao ra,không người đi đường nhìn vào dị nghị.

Tôi cười cười bảo:

-Quên mất,lâu lắm rồi nhớ mày muốn ૮.ɦ.ế.ƭ,nhanh lên xe đi.

Tôi giúp Hạnh bỏ hành lý gào cốp xe,hành lý cô ấy mang theo cũng đơn giản một chiếc vali nhỏ màu hồng chứa được vài bộ quần áo,tгêภ xe tôi hỏi Hạnh:

-Mày tính thế nào?

Hạnh có vẻ mơ hồ trước câu hỏi của tôi,
có lẽ cô ấy cũng không ngờ rằng hôn nhân của mình lại đổ gỡ như thê,trầm ngâm một lúc Hạnh trả lời:

-Đến đâu hay đến đó,thôi đi ăn gì đi tao đói rồi.

Biết Hạnh đang buồn tôi cũng không cố hỏi thêm đành lảng sang chuyện khác,tôi lại bảo:

-Thằng Tuấn thì sao,nó ở với bố hay theo mày.

Nhắc đến Tuấn con trai của Hạnh mắt của cô ấy dấy lên niềm vui nhỏ,Hạnh nói:

-Nó lớn rồi để nó ʇ⚡︎ự quyết định thôi,hiện đang học đại học bên đó,đợi nó học xong muốn kế nghiệp bố nó hay thế nào thì tùy tao không can thiệp.

-Ừ thế cũng được.

Lúc này chồng tôi gọi đến,có lẽ anh ấy đã xong chuyến công tác bên Nhật,nhìn sang Hạnh không hiểu sao tôi lại có chút lo lắng,tôi lo lắng cũng đúng bởi dù sao chồng tôi và Hạnh đã từng có tình cảm với nhau,hiện tại Hạnh lại ᵭộc thân…nghĩ đến đây tôi vội xua đi ý nghĩ vớ vẩn ấy,một người là chồng tôi,người là bạn thân của tôi sao tôi lại có thể nghĩ xấu cho cô ấy như thế,phải đến cuộc thứ hai tôi mới nghe máy

“Em nghe đây,anh về rồi à,vâng em biết rồi em cũng nhớ anh”!

Không phải tôi khoe khoang tình cảm trước mặt Hạnh,chỉ là vợ chồng tôi trước giờ vẫn thế,vẫn luôn dành những lời có cάпh cho nhau mỗi khi gọi điện,tôi ái ngại nhìn sang Hạnh chỉ thấy Hạnh nhoẻn miệng cười cảm thán:

-Vợ chồng mày hạnh phúc thật…

-Ừ rất vui vẻ,chỉ tiếc là….

Hạnh cũng biết tôi với chồng tôi mãi chưa có con,Hạnh cầm nhẹ tay tôi an ủi:

-Con cái là trời do,đừng lấn cấn mãi chuyện này vợ chồng mất vui.

Tôi cười với Hạnh bảo:

-Cám ơn mày,lần này dự định ở trong bao lâu để tao đây còn tiếp?

-Chắc lâu,bù cho quãng thời gian xa quê hương…

Chúng tôi ghé một nhà hàng tầm trung,sau khi ăn uống no bụng,Hạnh nhờ tôi chở về khách sạn,nghe thế tôi lại bảo:

-Mày book phòng ở khách sạn chưa?

-Chưa,giờ đến đó book.

Tôi đưa tay ᵭάпҺ vào vai Hạnh bảo:

-Con điên,định ở lâu dài thì phải book trước hoặc thuê căn hộ chung cư mà ở,mày vẫn thế cứ đợi nước đến chân mới nhảy không à.

-Nói thật tao cũng không định về Việt Nam chỉ là ra tới sân bay đột nhiên lại nhớ đến mày thôi.

-Nghe như tao chỉ là dự bị của mày thế nhỉ?

-Điên à,mày lại nghĩ thế.

-Tao đùa thôi,hay về nhà tao đi,nhà cửa rộng rãi,vợ chồng tao lại đi suốt.

Nghe tôi bảo về nhà tôi,Hạnh liền từ chối:

-Không tiện đâu,thôi cứ chở tao đến khách sạn gần đây được rồi.

Tôi biết Hạnh ngại điều gì,thật tôi cũng không hiểu sao lại đưa ra lời đề nghị này chỉ là thấy Hạnh quá đáng thương bạn bè tôi không thể làm ngơ lúc này được,too cũng không miễn cưỡng Hạnh,chở cô ấy đến khách sạn,phụ Hạnh mang đồ lên phòng dặn dò vài câu sau đó liền lái xe về nhà.Có lẽ giờ này chồng tôi đã về đến.

Mẹ chồng tôi đã đi du lịch cùng hội bạn thân nên tôi cũng thoải mái hơn,về đến nhà chồng tôi cũng vừa về,anh ấy đi công tác hơn nửa tháng nên vừa thấy tôi đã ôm nhấc tôi xuýt xoa:

-Nhớ vợ yêu của anh quá!

Tôi ᵭάпҺ yêu vào lưng chồng bảo:

-Thả em xuống,ngã bây giờ.

-Vợ không nhớ anh à,vậy mà uổng côпg αпh phải dùng hết tốc độ để giải quyết công việc nhanh chóng bay về với em…

Chồng tôi ra vẻ tủi thân nói những lời làm nũng như thế khiến tôi vừa buồn cười lại không được vẻ hạnh phúc,tôi siết nhẹ vào ʋòпg eo rắn rỏi của anh thì thầm vào tai anh:

-Em cũng rất nhớ anh.

Sau khi nghe tôi nói xong câu ấy tôi cảm nhận được hơi thở ai kia nóng rực ʋòпg tay ôm tôi cũng dừng lực hơn,ánh mắt anh nhìn tôi đã nhuốm lên màu ðụ☪ ϑọทջ,chồng tôi ngay lập tức bế thốc tôi đi lên phòng,tôi biết đã trêu ngay ổ kiến lửa có hối cũng chẳng kịp,tôi vội nói:

-Thả em xuống ngay…

Chồng tôi cười híp mắt nhìn tôi bảo:

-Em trêu chọc anh giờ phải giúp anh hạ hoả em…

Tôi biết anh đang ám chỉ điều gì gương mặt ửng hồng áp sát l*иg ռ.ɠ-ự.ɕ ấm nóng của anh ngại ngùng bảo:

-Nhưng em…em còn chưa tắm…

-Không sao,anh cũng bẩn,thế thì vợ chồng mình cùng tắm uyên ương…

Đêm hôm đó tôi bị chồng tôi hành đến mức tay chân bủn rủn,cả người như bị vắt kiệt sức,mãi đến gần 10h sáng hôm sau tôi mới thức dậy bởi tiếng chuông điện thoại của Hạnh.

Xém chút nữa tôi đã quên cuộc hẹn với Hạnh,trả lời qua loa vài câu tôi uể oải bước xuống giường,liếc nhìn sang bàn trang điểm liền thấy mảnh giấy note màu xanh dương chồng tôi để lại với nội dung “Anh đã làm bữa sáng em ăn ngon miệng nhé vợ yêu,yêu em”!!!

Chồng tôi vẫn cứ lãng mạn như thời còn yêu nhau vậy,bởi thế tôi luôn ngập tràn trong tình yêu của anh để đến lúc biết được người đàn ông tôi yêu thương nhất phản bội lại tôi tôi thật sự sụp đổ hoàn toàn.

-Hôm nay vui thật cám ơn mày nhé,hai ngày vậy đủ rồi mày cứ đi làm bình thường đi mai tao đi tour du lịch từ Nam ra Bắc luôn.

-Sao sớm vậy ở lại với tao vài hôm.

-Thật sự cảm ơn mày nhiều lắm,nhưng làm phiền mày hai ngày thế đủ rồi,tao có dự định của tao.

-Con điên bạn bè lại khách sáo thế,ừ mày thấy vui thì cứ đi cho khuây khỏa nào chơi chán thì về làm với tao.

-Ok bạn yêu,thôi về khách sạn tao chuẩn bị hành lý.

Sau đợt đó Hạnh vẫn thường hay gửi hình những địa chỉ cô check in cho tôi xem,thấy Hạnh đã dần nguôi ngoai nỗi đau vì hôn nhân tan vỡ tôi cũng mừng cho Hạnh. Nhưng tôi cũng phát hiện ra Hạnh có điều gì đó giấu tôi chỉ là trực giác nghĩ thế nhưng tôi không quan tâm,bởi vì Hạnh có cuộc sống riêng của cô ấy,cô ấy có quyền không chia sẻ với tôi những việc cô ấy không muốn.

Dạo gần đây chồng tôi cũng thường xuyên đi công tác xa,vì tính chất công việc của anh ấy tôi không nghi ngờ nhiều cho đến một hôm tôi vô tình phát hiện ra địa chỉ check in Hạnh gửi cho tôi lại trùng hợp với nơi chồng tôi đang công tác,ban đầu tôi không nghi ngờ gì nhưng chồng tôi không còn gọi facetιмe cho tôi như trước thay vào đó anh gọi bằng cuộc gọi thường cũng chỉ hỏi qua loa vài câu lại vội vàng cúp máy,tôi nghĩ chắc anh bận. Cũng đúng dịp công ty cho nghỉ phép vài hôm tôi muốn tạo cho chồng tôi bất ngờ nên đã bay ra chỗ anh mà không báo trước. Cũng nhờ vào đó tôi mới phát hiện ra tôi bị chính chồng tôi và cô bạn thân cắm cho cặp sừng to tướng. Đúng là đời chẳng ai có thể hay được chữ ngờ???

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất