Làm giàu không khó 12

Vũ Linh 60

TG : Cao Nguyen

Cơn gió lạnh đầu mùa đông cùng mưa phùn ẩm ướt làm cho cảnh vật thật buồn . Hôm nay , giám đốc Nhất ở nhà vì các căn nhà đang thi công phải dừng vì thời tiết , chỉ còn căn nhà thứ hai đang hoàn thiện bên trong thợ vẫn làm . Ở văn phòng công ty chỉ có nhân viên thống kê tổng hợp trực . Bên quán bια , các nhân viên đang trêu chọc nhau . Hơn chín giờ sáng giám đốc Nhất mới dậy , đang vệ sinh cá nhân thì có tiếng của Thủy Tiên bên ngoài hành lang :

– Anh Nhất ơi , anh đã dậy chưa ?

Giám đốc Nhất vội vàng chạy ra :

-Anh chào em . Anh mới ngủ dậy , vừa vệ sinh cá nhân xong . Vào nhà đi em .
Vừa ngồi xuống ghế , Thủy Tiên vừa nói :
-Hôm nay trời lạnh , lại mưa phùn làm cho càng lạnh và buồn hơn . Tí nữa anh em mình ra nhà hàng làm một chầu đi anh . Hôm nay anh và em đều rảnh rỗi , em muốn tâm sự với anh , có được không ạ ?
Giám đốc Nhất mừng rỡ:
-Anh cũng định tí nữa rủ em làm vài ly ɾượu . Lâu lắm rồi anh không uống ɾượu .

Thủy Tiên sung sướиɠ :
-Hai tư tưởng lớn gặp nhau . Hí hí hí .
Mười rưỡi sáng , hai người vào một phòng víp nhỏ , có cửa sổ nhìn ra khu vườn hoa nhỏ. Thủy Tiên hỏi:
-Anh thích ăn gì ?
Giám đốc Nhất mỉm cười :
-Em thích ăn gì thì anh thích ăn món đó .
Thủy Tiên cười lớn để lộ hàm răng trắng bóng , đều tăm tắp :
-Hì hì hì . Hôm nay anh dễ thương quá , đồ ba xạo . Được rồi . Em sẽ chiều.
Giám đốc Nhất cũng cười theo :
-Ý em là ý trời .
Thủy Tiên khinh khích :
-Hôm nay cũng dẻo mỏ ghê ta .
Một lúc sau , các món ăn về ϮhịϮ dê được bày ra . Một chai ɾượu Chivas được đặt tгêภ bàn .

Nhân viên mở nắp chai , rót ɾượu vào ly cho hai người . Thủy Tiên vẫy tay ghé vào tai nhân viên nói nhỏ . Nhân viên cúi đầu chào hai người rồi đi ra , khép cửa phòng , dành không gian riêng cho họ . Thủy Tiên nhẹ nhàng múc cháo yến vào bát cho hai người và nói:
– Em xin chúc mừng tình bạn giữa hai ta ngày càng phát triển , gắn bó . Nào ta cùng nâng ly .
Rồi cô giục :
-Anh ăn bát cháo này cho nóng và cũng để lót dạ . Anh em mình đã ăn sáng đâu . Uống tạm một ly , tí nữa uống sau . Hôm nay hai đứa mình phải tơi anh nhé .
Giám đốc Nhất tiếp lời :

-Lâu lắm rồi anh không được uống ɾượu ngoại . Đúng rồi . Hôm nay hai đứa mình phải say . Không say không về . Hì hì hì .
Họ truyện trò bên nhau trong tiếng nhạc bolero phát ra từ góc phòng :
“Nửa đời cay đắng ta tìm thấy nhau
Nửa đời hư ảo dối lừa thân tâm
Anh như ánh sáng thiên đường
Dìu em qua bến tâm hồn ….. ”
Bỗng Thủy Tiên hỏi :
– Em thấy chủ tịch Lý bảo anh hát hay lắm . Tí ăn xong anh hát em nghe nhé .
Giám đốc Nhất gãi đầu :
– Anh đâu có hát hay . Được rồi . Tí nữa anh sẽ hát giọng ống bơ , em không được bịt tai đâu nhé .
Khi ɾượu đã tới tầm , Thủy Tiên giọng sâu lắng buồn buồn:

-Hôm trước em bảo rồi sẽ có lúc em kể cho anh nghe về cuộc đời của em . Em đã từng học ở Học viện Tài chính. Học tới năm thứ tư thì bố em mất vì tai пα̣п . Ra trường , em làm việc ở một công ty tư nhân tại Hà Nội . Làm được nửa năm thì mẹ em phải nhập viện k . Tiền lương của một sinh viên mới ra trường như em không có nhiều , đâu có thể lo được tiền viện phí cho mẹ . Em bỏ việc ở công ty , giấu bằng đại học , xin làm tiếp viên ở một quán bια . Tiền công và tiền boa cũng không bù đắp nổi tiền viện phí . Em trở thành gáι bao cho các đại gia lắm tiền nhiều của . Nhưng Ьệпh tình hiểm nghèo , nưa nửa năm sau thì mẹ em mất . Em cùng cậu em trai đưa mẹ về quê lo ma chay xong thì em trở lại Hà Nội , tiếp tục trượt sâu vào vũng bùn nhơ nhớp . Rất may , tình cờ em gặp anh Lý . Sau đó anh Lý kéo em về xây dựng quán BIA HƠI THIÊN ĐƯỜNG . Nhà em nghèo lắm . Thời sinh viên em đi làm gia sư , làm ở quán ăn , quán cà phê quanh trường để lấy tiền ăn học đại học . Trong thời gian sinh viên em từng yêu một anh tгêภ em hai khóa . Anh ấy ra trường được một năm thì bỏ em lấy vợ là con của tổng giám đốc công ty nơi anh ấy làm việc .

Thủy Tiên ҳúc ᵭộпg , kể chuyện không đầu không cuối , thứ ʇ⚡︎ự lộn xộn . Giám đốc Nhất cũng ҳúc ᵭộпg không kém khi nghe câu chuyện của Thủy Tiên . Anh hỏi thăm :

-Ở quê bây giờ còn ai không em ? Em có hay về quê không ?
– Ở quê bây giờ chỉ còn gia đình vợ chồng đứa em trai . Em cũng ít khi về quê , chỉ thỉnh thoảng gửi tiền về cho các cháu . Đời em tưởng chừng như đã bỏ đi rồi . Không ngờ về làm việc cùng anh Lý , ban đầu em nghĩ anh ấy cũng như những ông chủ khác tгêภ thành phố thôi . Đối với họ đồng tiền là tгêภ hết . Và ngay hôm đầu tiên anh bảo xếp bé đẹp nhất là Trà My trực đêm em nghĩ cũng như nhau cả thôi . Thế nhưng may quá mọi chuyện không như em nghĩ . Anh Lý là người đàng hoàng , tâm lý với nhân viên . Anh rất quan tâm chăm sóc đến nhân viên , lo lắng cho nhân viên từng ly từng tí . Em từ một đứa bất cần đời đến nay đã thay đổi nhiều , suy nghĩ về cuộc sống lạc quan hơn . Thật lòng em thầm cảm ơn anh Lý nhiều lắm . Chính anh ấy là người đã cứu vớt cuộc đời em.

Ngừng một lát , Thủy Tiên bối rối :
– Em nói lung tung quá . Chẳng đâu vào đâu . Cũng chỉ vì gặp anh như người tri kỷ nên nghĩ gì là em cứ nói ra . Thật ra đến giờ này anh Lý cũng không biết là em có bằng đại học . Hì hì hì .
Giám đốc Nhất chăm chú lắng nghe Thủy Tiên nói . Đợi lúc vẫn không thấy Thủy Tiên lên tiếng nữa , anh mới thủ thỉ :
-Mai anh phải nói cho anh Lý biết là em có bằng đại học để anh ấy đưa vào hồ sơ của em trong công ty . Thật tuyệt rồi . Em làm giám đốc công ty

ĐỒNG QUÊ thật hợp lý . Anh Lý đúng là nhân tài , sử dụng người như thần .
Anh hát tặng em bài hát này , nó nói hộ lòng anh nhé :
“Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời
Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây
Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy
Có lá buồn gầy, dù sao, dù sao đi nữa tôi vẫn yêu em
Dựa vai nhau cho nhau yên vui ấm áp cuộc đời
Tìm môi nhau, cho nhau rã nát, rã nát tιм đau
Vừa đôi tay, ước muốn tù đầy,
Tóc rối bạc màu vết dấu tình sầu
Nhìn em, nhìn em giây phút, muốn nói yêu em ”
Thủy Tiên không biết nói gì , chỉ ôm chặt lấy giám đốc Nhất , nước mắt rưng rưng cứ ʇ⚡︎ự tràn xuống khuôn mặt xinh đẹp của cô.

Nghe thấy Trà My bảo cô có thai , Lý toét sung sướиɠ ôm chặt lấy cô . Trà My khẽ gỡ tay hắn ra , mắt nhòa lệ :
– Em phải bỏ cái thai này thôi . Em không thể là kẻ tiểu tam phá hoại hạnh phúc gia đình anh được . Dù cho suốt đời này em chỉ yêu mình anh .

Lý toét gắt lên :
– Em điên à . Nó là con của anh và em đó . Em không được ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ . Từ từ để anh nghĩ cách . Em là của anh . Dù có thể nào đi chăng nữa anh cũng sẽ cùng em đi hết cuộc đời này . Em nhớ chưa ! Em hiểu chưa! Anh yêu em !
Nghe những lời gan ruột của Lý toét , Trà My trào dâng một tình yêu không bờ bến với anh . Cô bỗng bật cười khi so sánh cái tên Lý toét gần giống với tên Láo toét . Hì hì hì . Chẳng thấy Láo toét tẹo nào mà ngược lại .
Lý toét móc ở ví ra một nắm tiền dúi vào tay Trà My :

-Em cầm lấy chịu khó bồi bổ, có thế nào thì báo anh ngay nghe chưa .
Hai người nằm bên nhau đến khi Trà My phải đến lớp học thì Lý toét cũng đi về nhà . Tгêภ đường đi , mải suy nghĩ , suýt nữa Lý toét đâm vào một chiếc xe tải đang đỗ ven đường . Giật mình , lắc lắc cái đầu , Lý toét đi cẩn thận hơn , chăm chú nhìn đường . Lý toét đi thẳng đến nhà ông trưởng họ . Vào trong nhà , hắn ta trình bày luôn :
-Ông ơi . Con làm người ta có thai rồi . Cô ấy bảo ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ nhưng con không cho . Nhưng con không biết phải xử lý như thế nào cho phải . Con yêu cô ấy và cô ấy cũng yêu con . Con không thể rời xa mẹ con cô ấy được ông à .

Ông trưởng họ trầm ngâm :
– Gay đây . Vợ anh rắn mặt lắm . Bây giờ anh muốn cưới vợ bé thì phải ly hôn vợ cả mới được . Khó đây . Để tôi tính .
Một lúc sau ông trưởng ghé vào tai Lý toét thì thào to nhỏ . Lý toét gật đầu vâng dạ rồi cũng thì thào vào tai ông trưởng họ . Ông trưởng họ gắt lên :

-Nói to lên xem nào . Tôi tuổi già tai nghễnh ngãng nói bé thế bố thằng nào nghe thấy .
Lý toét ngó nghiêng khắp nơi thấy không có ai , hắn dõng dạc từng từ . Ông trưởng nghe xong gật gù :
– Kế hay kế hay . Được . Tiến hành luôn .
Bắt từ buổi chiều hôm ấy , đội quân buôn chuyện của thôn hoạt động hết công suất . Tiếng to nhỏ của các bà các chị rì rào trong các quán nước , quán trà, quán ăn sáng.Thôi thì đủ các nơi tập trung đông người . Nào là :

-Nhà Lý toét sinh con một bề thế mà lão chồng không đi kiếm thằng chống gậy nhỉ ?
-Ôi dào ! Biết ma ăn cỗ lúc nào . Ít bữa nữa lão ấy lại chả đưa về cả đống thằng chống gậy ấy chứ .
-Ừ mà lão cũng hiền thật . Cỗ họ , việc làng , khối người trêu nhà có năm con bươm bướm , thôi xuống ngồi chiếu dưới mà cứ cười hềnh hệch , cấm thấy giận ai bao giờ .
-Lão ấy tốt tính , mà có nhẽ giỏi nhất làng mình . Các bà xem ở cái làng này có ai được bằng lão ấy không ?

-Vợ con thì sướиɠ , cấm thấy phải làm việc gì bao giờ , chỉ việc đẻ .

-Lão ấy ngon trai , mồm mép có duyên , lại giàu có. khối gáι mê .

-Thế bà nào đã thấy lão ấy cặp kè với ai chưa ?

-Tôi chỉ quanh quẩn trong làng thì sao biết được .

-Tôi nghe đồn lão ấy có bồ xinh lắm , lại còn trẻ nữa .

– Có thật không ? Ờ mà cũng có nhẽ

Vv và vv . Thôi thì đủ các kiểu các loại chuyện về vợ chồng nhà Lý toét cứ râm ran suốt .

( Còn nữa )

Chuyên mục: Cuộc sống

5 ( 1 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất