Phu nhân quyền thế – Chương 21

Vũ Linh 222

– Em đã vào phòng riêng của anh từ ngày vẫn ở nhà cũ!

Dương Hồng Quân đứng im chờ câu trả lời của Ngân nhưng có thế nào anh cũng không nghĩ đến trường hợp cô ta tới tận nhà mình để tìm chứng cứ. Không biết Ngân nghi ngờ từ lúc nào nhưng kết quả này thật sự bất lợi, nhất là đối với An. Một người thành đạt nổi tiếng như vợ anh nếu bị ảnh hưởng sẽ kéo theo nhiều hệ luỵ.

Mặc dù rất không hài lòng về thái độ cũng như hành động mất lịch sự của Ngân xong Quân vẫn nhịn xuống. Anh làm như không mấy quan tâm điều cô ta vừa nói mà hỏi sang ý khác.

– Em nghi ngờ tình cảm của vợ chồng tôi sao?
– Đúng! Em không tin anh có thể yêu An nhanh đến vậy. Em đã nghi lâu lắm rồi và khi em phát hiện ra hợp đồng của hai người thì em càng thêm khẳng định!
– Tôi không biết em kiếm thứ này ở đâu ra và tôi cũng không quan tâm bởi vì tình cảm của vợ chồng tôi rất tốt. Chúng tôi cũng đang chuẩn bị có con rồi nên không có chuyện hợp đồng nào ở đây cả!
– Anh đừng cố biện minh nữa! Thứ này em tìm được ở trong ngăn kéo tủ phòng anh đấy! Anh có nhớ cái hôm anh nhờ em về lấy tập tài liệu không?

Quân cũng đoán là chỉ có hôm đó thì Ngân mới có cơ hội tìm ra thứ này. Tuy nhiên anh nhất định phủ nhận.

– Em đừng ăn nói linh ϮιпҺ! Vợ chồng tôi tình cảm rất mặn nồng. Chúng tôi từ đầu hay bây giờ điều là ʇ⚡︎ự nguyện!
– Em không tin! Anh rõ ràng vì căn nhà còn cô ta cần tìm một bình phong thế nên hai người mới lập ra bản hợp đồng này! Em nhất định sẽ không buông tay anh!

Càng ngày càng quá quắt lắm rồi, Quân nhún mình nhường nhịn, tôn trọng thì Ngân càng làm ra mấy chuyện ấu trĩ. Anh đã vạch rõ đường ranh giới giữa hai người nhưng cô ta vẫn cố chấp không buông, thật sự khiến cho người khác thấy phiền phức.

– Bích Ngân! Chúng ta đều đã là người trưởng thành nên tôi nói ít mong em hiểu nhiều. Trước đây tôi quan tâm và chiều theo ý em là vì tôi muốn trả ơn em đã từng giúp tôi. Hiện tại tôi tôn trọng em là vì tình bạn của chúng ta nên mong em đừng hiểu nhầm mà làm ra điều sai trái, khó xử. Tôi nhắc lại giữa tôi và em từ đầu tới cuối chỉ là tình bạn, tình anh em. Còn An mới là tình yêu của tôi!
– …!!!
– Tôi rất trân trọng những năm tháng thời sinh viên. Trân trọng quá khứ vô tư trong sáng của chúng ta. Nhưng tôi chưa bao giờ nhầm lẫn giữa tình yêu và tình bạn. Tôi có ơn với em tôi sẽ làm mọi cách để trả ơn như em biết đấy. Từ trước đó tôi làm cho em mọi thứ nhưng riêng vấn đề tình cảm yêu đương tôi luôn ҳάc định để ở mức 0.
– Anh… Anh quá đáng lắm!
– Tôi xin lỗi vì không thể đáp lại tình cảm của em. Dù em rất tốt! Dù chúng ta quen nhau đã lâu nhưng cảm xúc là thứ ʇ⚡︎ự nhiên và chỉ có An mới khiến tιм tôi rung động!

Quân càng ρhâп tích thì Ngân càng cố chấp. Cô ta không muôn mất đi một người đàn ông hoàn hảo như anh nên vẫn cứ lấy hợp đồng đó ra uy hϊếp.

– Được! Đã vậy để em đến gặp vợ của anh! Xem cô ta sẽ nói gì! Báo chí sẽ nói gì?
– Em muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình tôi?
– Hạnh phúc ư? Làm hợp đồng trước khi kết hôn mà nói hạnh phúc? Anh diễn vừa thôi!
– Cứ cho là hợp đồng thì sau khi chung sống đã có tình cảm thì sao? Em cố chấp không công nhận để được gì hả Ngân?
– Nếu em không có được anh thì cô ta cũng đừng hòng có được!

Quân sững sờ trước câu tuyên bố thẳng thừng của Ngân. Thực sự là Ngân đã hoàn toàn thay đổi không còn là Ngân của ngày trước nữa.

Hôm qua tranh luận với Quân nóng nảy như vậy nhưng tối hôm sau Ngân vẫn có mặt ở buổi liên hoan. Quân thấy vậy cũng không để ý mà tập trung vào chủ đề chính. Chỉ là sau khi anh thông báo lí do cuộc vui hôm nay thì bất ngờ cô ta lên tiếng xen vào.

– Anh Quân phát biểu xong rồi thì đến lượt em!
– Em muốn nói gì?

Dương Hồng Quân sợ Ngân nói chuyện hợp đồng hôn nhân của vợ chồng anh nên vội kéo tay Ngân ngăn lại thì cô ta cầm lại tay anh cười phá lên.

– Anh làm sao thế? Em chỉ muốn nói chuyện bình thường thôi mà!
– Nói gì?
– Ơ… Anh hay nhỉ? Hôm nay anh làm sao thế? Em chỉ muốn nói cả nhóm đi tăng một xong thì đi tiếp tăng hai thôi mà sao trông anh căng thẳng vậy?

Ngân nói xong còn cố ý ghé sát tai Quân nói thầm thêm một câu.

– Anh sợ em nói về chuyện hợp đồng à? Hay nói vợ chồng anh đến hôm nay vẫn đang diễn kịch?

Quân đúng là có chút căng thẳng. Nói gì thì cũng rất phiền phức nên khi cô ta chưa làm liều thì cũng nên cẩn thận một chút.

– Được rồi! Em ngồi xuống đi! Tăng hai hay tăng ba đều được hết!
– Nay anh Quân thoải mái nhỉ? Anh nhớ xin phép An đi nhé!
– Vợ anh rất vô tư, vợ nhỉ?

Quân trả lời Ngân rồi quay qua hỏi An thì cô mỉm cười gật đầu!

– Nay là chuyện vui nên chúng ta cứ vui hết mình nhé! Nào! Cả nhà nâng ly chúc mừng chồng em và chị Ngân đi ạ!

Ngân nâng ly lên chạm với An nhưng ánh mắt thì toàn là lửa hận. Tuy nhiên An cũng không phải là cô gáι khù khờ. Nghề nghiệp cũng tạo ra con người nhanh nhẹn, nắm bắt tốt nên không khó gì cô nhận ra ánh mắt muốn ɠ-ί-ế-τ người kia.

Bảo An cùng chồng đi mời cả nhóm, nói mấy câu chuyện vui xong thì chủ động cầm ly ɾượu ngồi xuống cạnh Ngân.

– Chúng ta cũng chúc mừng chứ nhỉ?
– Đúng rồi! Người lạ như cô cũng nên chúc mừng tôi và anh Quân đi! Dù sao cô cũng chỉ là tгêภ danh nghĩa. Còn tôi mới là chân ái của Quân.
– Ý cô là gì?
– Cô thấy đấy! Đoạn đường nào của anh ấy cũng có dấu chân của tôi! Từ lúc sinh viên cho tới khi thành công thì vẫn có tôi đứng bên cạnh!
– Cô nói cũng ʇ⚡︎ự tin quá!
– Giấy không gói được lửa đâu. Cô chỉ là vợ hợp đồng nên đừng có lên mặt với tôi!

Trước đấy được chồng nói về chuyện bị lộ hợp đồng kết hôn nên An cũng có chuẩn bị tâm lý sẵn sàng. Nhưng là do Quân sợ thiệt hơn cho cô chứ cô thì không quá nghĩ nhiều bởi ở đời mà, cái gì cũng có thể xảy ra. May mắn được suôn sẻ còn không thì phải xem bản lĩnh của mỗi người.

– Tôi nể cô là bạn của chồng tôi nên gọi một câu chị trước mặt mọi người cho phải phép. Đừng có thấy tôi lịch sự mà muốn ăn nói sao cũng được nhé! Vợ chồng tôi tình cảm mặn nồng, tình nguyện đến với nhau thì làm gì có cái hợp đồng nào! Cô nghiên cứu lắm nên bị sang chấn tâm lý à?
– Cô… Cô dám nói tôi như vậy hả?
– Cô còn ăn nói xằng bậy, làm ảnh hưởng tới hạnh phúc gia đình tôi thì tôi còn có thể làm hơn những gì tôi nói đấy!
– Cô dám dọa tôi?
– Tôi làm thật chứ dọa gì cho mất công. Cô cũng biết những người làm kinh doanh như chúng tôi thì một là đối phương ch-ết hai là tôi ch-ết. Vậy nên muốn dành phần thắng thì tôi chỉ chọn làm cho đối phương không thể ngóc đầu!
– Được lắm! Hoàng Trần Bảo An!
– Thạc sĩ Đoàn Bích Ngân lại nóng giận rồi!

Cả hai vẫn nặng nhẹ khiêu khích nhau thì một đồng nghiệp nữ vẫy tay gọi hai người.

– Hai chị em nhà này cứ to nhỏ gì thế! Ra đây uống với chúng tôi đi nào!
– Vâng! Em đến liền!

Bảo An nghĩ nói vậy cũng đủ rồi nên đi nhanh lại chỗ mấy anh chị em đang rôm rả. Bích Ngân cũng đứng dậy ngay sau đó đến tham gia cùng.

Bữa ăn kết thúc, mọi người tiếp tục đi tăng hai và ở phòng hát thì Ngân lại tìm cớ nói đểu An.

– Kể ra cô diễn cũng đạt thật! Nếu không đi làm diễn viên thì hơi phí!
– Cô đang nói mình đấy à?
– Cô cứ mạnh miệng đi! Tôi sẽ khiến cô không ngẩng mặt với đời. Nghe nói bố mẹ cô trọng chữ tín lắm! Gia đình nề nếp, không thích sự lừa dối phải không? Nếu họ biết con rể họ là kẻ lừa đảo, con gáι mang thanh danh gia đình ra làm trò hề thì sẽ như thế nào nhỉ? Thấy bảo giá cổ phiếu đang tăng nếu mà có tin bất ngờ này liệu có bất lợi gì không ta?
– Tôi không nghĩ một giảng viên, một Thạc sĩ tâm lý mà lại có thể nói ra những lời ngông cuồng như vậy. Cô thật sự không xứng đứng tгêภ giảng đường dạy dỗ các bạn sinh viên. Có lẽ nếu không phải vì người đứng đầu ở cái Trường này là họ hàng nhà cô thì chắc cái mác Thạc sĩ kia cô cũng khó mà với tới.

Bảo An nói tới đây cố tình dừng lại vài giây rồi bổ sung tiếp.

– Tôi không biết trước kia cô tỏ ra thanh cao, nhã nhặn thế nào mà kết bạn được với anh Tuấn Trung và chồng tôi. Quả thực cô kém cả về nhân cách lẫn đạo đức khi cố chen chân vào hạnh phúc gia đình người khác. Nhưng tính cách bẩn bựa này của cô mà nói thì chỉ đáng khinh. Cô thích kiểu gì Bảo An tôi cũng chiều theo kiểu đó. Thích luật thường tôi cũng OK mà luật rừng tôi cũng đáp lại được nhé!
– Cô nói láo, thích khiêu khích ra oai thì đừng có trách tôi ra tay!

Nhưng trước câu nói cùng thái độ một mất một còn của Bích Ngân thì An cũng không hề nao núng:

– Được! Tôi chống mắt lên xem cô làm gì được vợ chồng tôi! Đừng để tôi có cơ hội kiện lại cô Ϯộι phá rối và làm mất thanh danh người khác!
– Mày được lắm! Cứ đợi đi!

Bảo An cười như không, hai tay vỗ vào nhau rất nhẹ nhưng lời nói lại rất có lực.

– Tôi đã nhắc cô đừng có ᵭάпҺ giá thấp tôi rồi mà sao vẫn chủ quan thế Thạc sĩ Đoàn Bích Ngân?
– Cô…
– Đã quá muộn rồi! Mọi lời nói đã được lưu lại làm bằng chứng! Cô cứ đợi đi! Kịch hay còn ở phía sau!

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất