Người Không Thể Với Tới – Chương 18

Vũ Linh 291

Tác giả: Hạ Long

Bữa nay đối tác toàn những người uống khỏe nên cả trợ lý Từ và Thành Nam cũng không tránh khỏi bị liêu xiêu.

Hết tăng một lại đi tăng hai nên khi về tới nhà cũng là quá khuya rồi. Chuyện nhận lỗi với bà nội có lẽ để sáng mai, chứ giờ này chắc bà đã ngủ say. Nghĩ vậy nên Thành Nam đi thẳng lên phòng của mình nhưng khi chuẩn bị lên lối rẽ cầu thang thì phát hiện cửa phòng bà nội mở ra. Thành Nam dừng bước nhìn qua thì thấy Khánh Linh đang rón rén bước ra ngoài liền lên tiếng hỏi.

– Làm gì mà giờ còn chưa ngủ?
– Suỵt…

Khánh Linh không trả lời Thành Nam mà làm động tác giữ im lặng thì anh cũng không hỏi thêm nữa mà đứng đó chờ cho đến khi cô tới gần hơn mới hỏi nhỏ:

– Sao còn chưa ngủ?
– Em ngủ rồi nhưng khát nước nên dậy tìm nước uống, phòng của bà toàn nước lá em không uống được! Mà sao anh về muộn thế?
– Em biết thừa mấy vị đối tác chịu chơi thế nào mà!
– Anh có vẻ uống rất nhiều ɾượu phải không?
– Ừ. Nay uống hơi nhiều. Thực sự giờ thấy oải ҡıṅһ ҡһủṅɢ!

Đúng là nhìn Thành Nam mệt mỏi thật. Chắc mấy tên đối tác kia lại chúc liên tục mới ra nông lỗi này. Khánh Linh cũng chẳng biết làm gì nên chỉ đành khuyên theo hoàn cảnh hiện tại.

– Thế thì anh lên phòng thay đồ thôi nhé! Chịu khó để bẩn một hôm không sao đâu.
– Ăn nói kiểu gì đấy?
– Em là lo cho bà nên nhắc nhở anh nhưng anh không nghe thì thôi!
– Tốt bụng thì đi pha cho tôi cốc nước chanh đi! Đang khô hết cả cổ!
– Đợi em xíu!

Thành Nam định theo Khánh Linh vào phòng bếp uống nước nhưng đúng lúc cơn buồn nôn ập đến làm anh phải chạy thật nhanh lên phòng ngủ. Toàn là ɾượu loại nặng nên giờ có cho hết ra thì đầu óc vẫn chếnh chσáпg.

Nôn một tăng xong Nam nằm vật ra giường mà chẳng buồn thay quần áo. Cả người lúc này như đi mượn, thật sự muốn ngủ một giấc nhưng cơn đau đầu ħàɲħ ħạ đến khó chịu…

Cốc cốc…

Nghe tiếng gõ cửa, đoán là Linh mang nước cho mình nên Thành Nam liền nói vọng ra.

– Em vào đi!

Bình thường hai người chuyện trò khá vô tư nhưng mà đêm hôm lên phòng riêng lại có chút ngại ngùng. Linh vẫn chần chừ đứng bên ngoài chưa định vào thì bất ngờ cάпh cửa bật mở ra.

– Sao không vào?
– À… Nước của anh này! Anh nhớ uống hết rồi nghỉ đi! Em xuống đây!
– Cảm ơn!

Khánh Linh gật đầu rồi đi xuống phòng nằm với bà Loan. Bao ngày không có ý tứ gì, ʇ⚡︎ự nhiên khi nãy lại có chút e ngại. Nằm mãi không ngủ được Linh bất giác lại nghĩ tới người tгêภ phòng kia. Không biết có tỉnh ɾượu chút nào không…

– Sao thế? Cháu không ngủ được à?
– Ôi! Cháu trở mình khiến bà thức giấc ạ?
– Không! Là người già rồi thường không say giấc thôi. Mà Thành Nam về chưa cháu?
– Dạ! Anh ấy về rồi bà ạ!
– Có uống say không?
– Dạ. Hôm nay anh cũng uống hơi nhiều bà ạ!
– Ch.ết thật! Để bà dậy xem nào!

Bà Loan nghe nói Thành Nam uống nhiều liền bật dậy ngay, Khánh Linh thấy thế cũng dậy theo.

– Bà! Bà sao vậy ạ?
– Thành Nam mỗi lần uống ɾượu quá chén là đau đầu. Đau nhiều lắm chứ không phải đau thường đâu. Để bà lên phòng nó xem sao.
– Vậy cháu đi cùng bà!
– Ừ.

Hai người lật đật đi lên phòng của Thành Nam nhưng khi lên tới nơi thì thấy khóa cửa bên trong rồi. Do sốt ruột nên bà Loan kêu Linh xuống chỗ cô Luận lấy chìa khóa dự phòng. Lúc sau Linh lấy được chìa khóa lên thì bà Loan lại giục cô mau mở ra. Sự vội vàng của bà Loan cũng khiến Linh luống cuống theo nhưng khi vào được phòng của Thành Nam thì cô mới hiểu tại sao mà bà lại nóng vội như vậy.

Không chỉ bị đau đầu mà Thành Nam còn phát sốt. Cũng may là mọi người có mặt kịp lúc chứ để lâu thì nguy.

Cô Luận với bà Loan ở lại phòng giúp Nam hạ nhiệt, còn Linh thì xuống nhà nấu ít cháo. Lúc sau cô bưng tô cháo lên thì thấy Nam cũng tỉnh hơn nhưng nghe chừng giọng vẫn còn oải lắm.

– Bà với cô xuống nhà nghỉ đi ạ! Con ăn xong uống tђยốς là khỏe ngay thôi!
– Con đó! Đã bảo là không được uống nhiều rồi! Lần nào cũng đau đến phát sốt mà không chừa. Con coi thường sức khỏe có biết bà lo lắng không?
– Con xin lỗi bà! Lần sau con không uống nữa!
– Bà không phải trẻ con mà nghe con hứa hẹn nhé!
– Con biết con sai rồi! Nếu lần sau con tái phạm nữa thì bà cứ ᵭάпҺ đòn con!

Chắc chỉ có Thành Nam là dỗ dành bà nội kiểu này thôi. Đau tới toát mồ hôi nhưng vẫn cố dỗ cho bà nội vui, mà bà Loan vì thái độ trẻ con này của anh cũng không thể mắng thêm được nữa.

– Được rồi! Ngồi lên chút xíu để bà đút cho!
– Con ʇ⚡︎ự ăn được ạ!
– Bà nói phải nghe!
– Bà cứ coi con như trẻ con vậy!
– Đối với bà thì con mãi là đứa trẻ thôi! Nào! Mau ăn đi!

Dù rất ngại với cô Luận và Linh nhưng Nam cũng phải ngồi im để bà nội đút. Nhưng mới được mấy thìa thì bất ngờ bà đưa lại tô cháo cho Khánh Linh.

– Linh! Cháu ngồi xuống đút cho anh Nam giúp bà! Tay bà ʇ⚡︎ự nhiên đau quá!
– Dạ… Vâng…

Khánh Linh bị bất ngờ xong vẫn đưa tay ra đỡ tô cháo và ngồi xuống, có điều ngay lúc ấy Thành Nam cũng vội vàng lên tiếng.

– Không cần đâu bà! Để con ăn một lát là xong ngay.
– Người như cọng bún thiu còn đòi ʇ⚡︎ự ăn! Ngồi im đó để em nó đút cho! Mà con Linh nó như em gáι chứ có gì đâu mà ngại!
– Nhưng…
– Nhưng nhị gì! Mau há miệng ra!

Lại lần nữa Thành Nam không từ chối được, đành phải để Khánh Linh đút cho mình ăn. Tự nhiên bị đối xử như trẻ con thế này khiến Nam có chút không thoải mái mà hình như Khánh Linh cũng giống mình.

Hai người trẻ ngượng nghịu nhìn nhau còn hai người già nghiêm túc đứng nhìn thành ra hai người trẻ cũng phải miễn cưỡng phối hợp. Tưởng thế là thôi ai ngờ lúc gần hết tô cháo thì bà Loan lại thủng thẳng nói tiếp.

– Linh à! Đêm nay phiền cháu trông anh Nam giúp bà nha! Giờ bà già rồi thức đêm không nổi!
– Bà… Con ăn xong uống tђยốς sẽ đỡ ngay. Không cần phiền Linh vậy đâu bà!

Khánh Linh còn chưa kịp trả lời thì Thành Nam đã vội từ chối ngay nhưng bà Loan đâu thèm để ý.

– Lần nào bị con cũng cứng miệng nói thế nhưng có lần nào là đỡ đâu. Cả đêm cứ sốt đi sốt lại. Con muốn không phiền người khác thì lần sau cấm có được uống quá chén như này nữa.
– Bà… à…
– Không bà cháu gì hết! Nghe lời đi!

Bà Loan lườm nguýt cháu yêu xong quay qua nhẹ lời nhờ vả Linh:

– Khánh Linh! Cháu chăm sóc giúp anh cho bà nhé! Bà đau lưng quá! Bà xuống nhà nghỉ trước đây! Có cô Luận ngủ cùng bà rồi nên cháu cứ ở tгêภ này nhé!
– Vâng. Bà yên tâm ạ!

Biết là khó từ chối nên Linh cũng tặc lưỡi gật đầu. Đợi cho hai người lớn đi khỏi, cô vờ như vô tư nhắc Nam.

– Anh uống tђยốς đi này!
– Đưa tôi uống. Xong em xuống nhà ngủ đi! Không cần thức trông tôi đâu!
– Đợi anh hạ sốt hẳn thì em xuống. Chứ giờ xuống bà cũng chưa đi ngủ đâu!
– Xin lỗi đã phiền em!
– Anh và bà coi em như người thân thì em cũng coi mọi người như vậy nên không cần phải ngại đâu ạ!
– Ừ.

Ngồi cùng nhau thường xuyên, nói chuyện thường xuyên nhưng đó là trong công việc còn ở thời điểm hiện tại là giữa đêm khuya, lại ở phòng ngủ riêng nên cả hai có vẻ khá gượng gạo, nhất là Linh. Cô đi đi lại lại góc ban công tới mấy lần khiến cho Nam muốn coi như ʇ⚡︎ự nhiên cũng không coi được.

– Ờ… Em thấy nhàm chán thì qua phòng bên kia chọn lấy quyển sách mà đọc.
– Anh có nhiều sách lắm à?
– Ừ.
– Vậy em mượn tạm một quyển nha!

Tưởng Khánh Linh ở luôn phòng bên đó đọc ai ngờ cô lại cầm về bên này. Đã vậy cô còn ngang nhiên ngồi xuống rất ʇ⚡︎ự nhiên.

– Anh mệt thì cứ ngủ đi! Em ngồi đây không ảnh hưởng gì đâu.
– Hay em cứ xuống phòng của mình dưới kia đi! Chắc bà đi ngủ rồi đó!
– Anh sợ phiền à?
– Không! Là tôi sợ mai em không dậy được!
– Em quen dậy sớm! Người đáng lo là anh đấy! Mà mặt đã tái thế kia rồi còn cố nói làm gì.
– …

Đúng là đang rất mệt nên Thành Nam cũng không còn sức để tranh luận nữa. Thôi thì kệ đi! Mỗi người ngồi một chỗ ấy mà… Có sao đâu…

Qua một lúc lâu thấy im im, Khánh Linh đoán Nam đã ngủ nên cô bỏ quyển sách xuống bàn, nhẹ nhàng đi lại gần giường để kiểm tra xem Nam đã đỡ sốt chưa thì phát hiện người anh đang run bần bật. Cái chăn được Nam quấn chặt nhưng có vẻ không giúp anh bớt run.

– Anh Nam! Anh Nam…

Khánh Linh lo lắng gọi tên mấy lần nhưng anh chỉ mơ màng, ậm ừ…

– Anh sao rồi? Anh Nam?
– Rét… Rét …

Biểu hiện như này chắc là sốt rét rồi. Khánh Linh cuống quýt đi tìm thêm cái chăn trong tủ đắp cho Nam nhưng anh vẫn kêu rét trong mơ màng thì cô lại chạy xuống phòng của mình lấy thêm cái nữa nhưng vẫn không ăn thua.

Bí quá cô nằm luôn xuống bên cạnh Nam ôm anh qua cái chăn thì lúc lâu sau thấy Nam có vẻ đỡ hơn. Không thấy anh run bần bật như khi nãy nữa. Ôm thêm một lúc lâu nữa thì thấy anh nằm im hẳn. Có lẽ đã đỡ thật rồi. Khánh Linh lúc này mới thở phào theo phản xạ, đồng thời cũng đưa mắt nhìn Nam.

Giờ này mới dám nhìn người đối diện một cái hẳn hoi, nhưng đúng lúc cô định ngồi dậy thì bất ngờ Nam mở mắt nhìn qua… Mặt đối mặt, mắt nhìn mắt, Linh cuống đến nỗi không biết rằng tay vẫn đang ôm Nam qua cái chăn…

– Anh…
– Sao em lại nằm lên đây?
– Em… À… Anh…
– Em muốn làm gì vậy Linh?

Nam hỏi nhưng đồng thời anh cũng bật dậy luôn khiến Linh không kịp phản ứng liền ngã ngửa xuống đất. Dù đang ê ẩm cái mông và cũng rất xấu hổ nữa nhưng Linh lúc này đã tỉnh hẳn rồi. Cô vội vàng lên tiếng giải thích ngay:

– Em … Em không có ý gì cả. Là khi nãy anh sốt cao quá. Cả người anh run cầm cập tới mê man. Đắp cho anh tới ba cái chăn cũng không thấm vào đâu. Bí quá nên em đành nằm lên ôm cho anh bớt rét. Em cũng chỉ là ôm qua cái chăn thôi chứ chưa hề ҳâм ρhạм trực tiếp người anh. Em thề đấy!
– Tôi sốt cao tới mê man sao?
– Anh nhìn đống chăn tгêภ giường đi! Em không có nói sai!

Nói mới để ý. Đúng là có tới ba cái chăn thật. Xem ra là Linh không hề có ý gì với anh. Thành Nam thở dài, anh nghĩ lại hành động vội vàng khi nãy của mình thì có hơi áy náy với Linh.

– Em có sao không?
– Ê ẩm cái mông thôi!
– Tôi hết sốt rồi! Em về phòng ngủ đi!
– Nếu anh đã khỏe rồi thì em đi xuống đây!
– Cảm ơn!

Khánh Linh trước câu cảm ơn lịch thiệp này của Nam lại không nói gì mà lẳng lặng đi xuống nhà. Cô cũng quên luôn cái chăn của mình tгêภ phòng của anh.

Xuống tới phòng mới nhớ tới cái chăn, muốn lên lấy nhưng nghĩ tới khi nãy bị hiểu lầm, còn bị anh làm cho ngã ê cả mông thì không thèm quay lại nữa.

Còn Thành Nam giờ này đã cắt hẳn cơn sốt rồi nhưng anh không tài nào ngủ được nữa. Lại nhìn cái chăn của Linh ở đây thì nghĩ cô ở dưới đang nằm không. Động tác cầm lên đặt xuống mấy lần nhưng sau đó lại quyết định để ở góc giường như cũ.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất