Người đàn bà hâm 4 cuối

Vũ Linh 146

Phần cuối
TG : Cao Nguyen

Là ca sinh khó , Huệ được chuyển lên tuyến tгêภ là Ьệпh viện đa khoa huyện . Do thời gian di chuyển dài , hai bé bị ૮.ɦ.ế.ƭ ngạt từ trong bụng mẹ . Huệ như thay da đổi ϮhịϮ , trắng trẻo , ռ.ɠ-ự.ɕ lúc nào cũng căng hai bầu sữa , sữa loang cả ra áo . Huệ khóc buồn đau nửa tháng , rồi lại tiếp tục công việc phụ hồ .

Một ngày Huệ đi làm , thấy có cái gì đó khẽ đụng cựa trong chiếc làn đặt ven đường, cách nhà cô khoảng hơn trăm bước chân . Huệ tiến tới gần , lạnh người nhận ra , một đứa bé còn đỏ hỏn quấn trong mớ tã trắng . Vứt chiếc xe đạp nằm chỏng chơ , Huệ ôm đứa bé chạy về nhà với niềm hoan hỷ, làm bà Hồng giật mình . Huệ vừa nhảy tâng tâng vừa reo:

_Mẹ ơi ,trời trả lại con cho êm rồi đây này.

Đang héo hon cả lòng , thấy Huệ vừa bế đứa bé vừa reo vui , bà cũng vui lây . Khi hiểu rõ ngọn ngành câu chuyện , những giọt nước mắt trào ra , bà sụt sịt :

_Ông trời có mắt đã thương đến đứa con gáι của bà .

Huệ nuôi đứa bé thuận lợi vì có hai bầu sữa của chính mình . Thương mẹ vất vả hay sao mà thằng bé lớn nhanh như củ khoai , củ sắn chẳng ốm đau Ьệпh tật bao giờ . Huệ đặt tên con là Tốt , giấy khai sinh của bé thiếu mục tên cha .

*****

Vợ chồng ông Dũng tím mặt, nhưng đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt . Loan bị nhốt ở trong nhà, như tù giam lỏng . Cuối cùng , Loan sinh được một bé trai ngay tại nhà , với sự giúp đỡ của một bác sĩ sản khoa có tiếng trong thành phố . Ông bà Dũng nhờ bà bác sĩ xem có trường hợp người mẹ nào mất con mới sinh, gia đình hoàn cảnh khó khăn càng tốt . Bà bác sĩ ngạc nhiên nhưng không không hỏi han gì . Ngay ngày hôm sau , bà bác sĩ đã mang hồ sơ của một sản phụ tên Huệ , người làng Nhồi , có hai đứa con bị ૮.ɦ.ế.ƭ ngạt từ trong bụng mẹ , mới sinh được hai tuần nay . Đưa cho bà bác sĩ phong bì hậu tạ và rối rít cám ơn , ông Dũng nói :

_Mong em giữ kín chuyện của gia đình .

Bà bác sĩ thông cảm :

_Anh yên tâm ! Em hiểu mà . Chào anh chị em về .

Ông Dũng bàn với bà Vân :

_ Con này nhà nghèo lại hâm hâm . Bà làm sao để thằng bé cho nó nhặt được , nó nuôi . Chờ mấy năm nữa con Loan chồng con yên vị , mình xin lại cho tí tiền là xong .

Theo dõi từng bước của Huệ , bà Vân đặt chiếc làn gần cổng nhà cô . Từ xa , nhìn thấy Huệ bế đứa bé nhảy tâng tâng , bà Vân mỉm cười .

*****

Nhà Huệ vắng vẻ quanh năm không có khách đến chơi . Hôm nay lạ quá ngôi nhà bỗng ồn ào hẳn lên . Ngoài sân có chiếc ô tô màu trắng sang trọng , trong nhà có hai người khách, lịch sự như Việt kiều vừa xuống sân bay . Họ ngồi tгêภ ghế giữa nhà, cạnh chiếc bàn tгêภ để mấy cái chén uống nước. Thằng Tốt năm nay đã gần bốn tuổi , bụ bẫm , nhem nhuốc, mặc ᵭộc chiếc quần đùi, đứng ôm Huệ , sợ sệt nhìn hai người đàn bà ăn mặc sang trọng. Một người đẫy đà khoảng gần sáu mươi tuổi, một người dáng cao ráo ,xinh xắn , tóc vàng hoe khoảng hai mươi sáu tuổi . Người đàn bà đẫy đà lên tiếng trịch thượng :

_Giới thiệu với gia đình tôi là Vân , còn đây là cháu Ngọc Loan con gáι tôi , quê tгêภ thành phố .

Cả nhà mất hết ʇ⚡︎ự chủ, co lại nhìn nhau . Chưa bao giờ họ lâm vào tình huống đối diện thế này . Lúng túng một lúc , ông Thọ mới đứng lên xoa tay:

_Vâng vâng !

Người đàn bà to béo nhìn bao quát ngôi nhà rồi chậm rãi :

_Nhà nghèo thế này mà lại phải nuôi thêm một đứa bé , chắc là khó khăn lắm .

Chưa nghe hết câu bà Vân nói , Huệ đẩy đứa bé ra:

_Vâng nó đây .

Bà Vân với tay đón thằng bé , nhưng nó lùi lại , ôm chặt lấy Huệ . Bà Vân hớn hở :

Nhà tôi rất neo người . Cho chúng tôi làm con nuôi nhé .

Cả nhà sau phút tập trung lắng nghe và chờ đợi, không như họ nghĩ cách đây mấy năm có những người đến cho tiền và gạo . Huệ buông một câu :

_Tưởng gì , xin con nuôi thì có mỡ đấy mà húp .

Huệ đứng lên , vỗ quần bồm bộp , như muốn kết thúc câu chuyện . Bà Vân tái mặt thấp giọng :

_Chị Huệ từ từ để chúng tôi nói đầu đuôi nào.

Huệ ngồi xuống giường , thằng Tốt trèo lên lòng. Ông Thọ ngậm miệng vào vòi ấm thổi phè phè , rót nước ra chén . Ông đặt hai chén về phía mẹ con bà Vân :

_ Bà và chị mời nước .

Mẹ con bà Vân rùng mình nhìn nhau khẽ lắc đầu. Bà Hồng hỏi như người còn ngáι ngủ :

_Hai bác là Việt kiều à ?

Huệ cười khinh khích :

_ Mẹ đúng là hâm, họ vừa bảo ở tгêภ thành phố mà đã quên rồi .

Bà Hồng đứng bật dậy chỉ mặt Huệ:

_Cha tiên sư bố con dở người .

Loan đưa tay bịt miệng để tiếng cười không bật ra .

*****
Huệ ôm thằng Tốt chạy ra sân . Bà Vân giơ tay vẫy vẫy:

_Ấy chị Huệ ở nhà đã, chúng tôi đã kịp nói gì đâu ?

Như không nghe thấy bà Vân nói, Huệ nâng thằng Tốt đặt lên vai vừa đi ra đường vừa hát :

_Tùng rinh rinh, rinh rinh tùng ,rinh rinh

Thằng Tốt cười khanh khách , líu lo hát theo mẹ . Trong nhà còn lại bốn người . Bà Vân ᵭάпҺ mắt cho con gáι . Loan hiểu ý ra xe lấy túi bánh kẹo hoa quả đặt lên bàn . Bà Vân ý tứ mở túi ҳάch tay cho lộ ra những tập tiền mệnh giá năm trăm ngàn . Giọng bà nhũn nhặn :

Thưa ông bà ! Cách đây mấy hôm có thằng cháu lên chơi , nói chuyện cháu Huệ hiện đang nuôi một đứa bé , bị mẹ bỏ rơi , cháu nhặt được . Gia cảnh lại rất khó khăn, khi cháu lớn lên không thể đảm bảo được việc học hành . Chúng tôi nhà tгêภ thành phố neo người, hôm nay xuống , muốn đặt vấn đề với ông bà, cho chúng tôi xin cháu làm con nuôi. Chúng tôi sẽ hỗ trợ gia đình một số tiền , gọi là đền bù công nuôi nấng .

Bà Vân rút tập tiền dày ra cầm tгêภ tay. Vợ chồng ông Thọ lúng túng nhìn nhau, lại nhìn tập tiền tгêภ tay bà Vân.

Ông Thọ đứng lên, bà Hồng giật giật gấu áo:

_Ông để tôi

_Ừ , thì đấy tùy bà.

Bà Hồng xoay người đối diện với bà Vân :

_ À thì ra bà và chị đến xin thằng Tốt làm con nuôi . Thế thì không được đâu , bao nhiêu công sức chúng tôi mới nuôi nó được thế này .
Bà Vân ngắt lời :

_ Vâng vâng . Chúng tôi cũng hiểu sự tốn kém vất vả của gia đình khi nuôi cháu . Ông bà thông cảm cho chúng tôi được bù đắp phần chi phí đó.

Bà Hồng lắc lắc đầu vẻ ngẫm nghĩ:

_ Phải ba trăm triệu chứ không ít đâu !

Bà Vân rút thêm tiền, đến bên bà Hồng đặt xuống bàn:

_Chúng tôi xin gửi ông bà sáu trăm triệu.

Ông Thọ bà Hồng tròn mắt trước số tiền mà cả trong mơ họ cũng chưa bao giờ có được. Bà Vân giảng giải :

_Số tiền này đủ để ông bà sửa chữa lại nhà và giữ lại một nửa phòng thân .

Vợ chồng ông Thọ gật đầu. Loan từ nãy tới giờ chỉ ngồi nghe, thấy có điều gì chưa ổn đứng lên :

_Việc thế này phải hỏi chị Huệ nữa chứ ?

Bà Hồng phẩy tay :

_ Không làm gì phải hỏi con hâm ấy . Bà và chị cứ ngồi đây để tôi đi bế thằng Tốt về .

Bà tất tưởi chạy đi . Bà Vân nhìn Loan mỉm cười :

_ Đúng như khi xưa bố cô nói .

Loan nhắc mẹ :

_Lúc giao tiền mẹ phải ghi biên nhận đấy.

_Cô không phải dạy khôn, tôi có cả giấy in sẵn mang theo đây rồi .

Một lúc sau , bà Hồng và Huệ về đến sân. Bà Vân giơ hai tay ra đón, thằng bé sợ chạy quay lại ôm lấy Huệ. Ông Thọ dỗ dành :

_Tốt ngoan nào. Hôm nay cháu về với bà Vân và bác Loan nhé .

Huệ giật thót cả người, hỏi như một cái máy :

_Sao lại về ?

Bà Hồng ρhâп bua :

_ Tao và bố mày đồng ý cho bà đây nhận thằng Tốt làm con nuôi rồi . Bà ấy giúp nhà mình sáu trăm triệu đấy con ạ . Số tiền ấy tha hồ mà sắm sửa .

Mặt Huệ tái đi . Ôm chặt thằng Tốt, Huệ chạy vào nhà :

_Tiền đâu ?

Ông Thọ đưa các cọc tiền ra, Huệ giật lấy, rất nhanh ném ra ngoài sân , các tập tiền bung ra, tiền bay lả tả . Huệ dậm chân xuống đất thình thịch :

_ Cha tiên sư bố đứa nào đến đây định ςư-ớ.ק con bà . Bà thì thèm vào tiền bạc của chúng mày . Trời cho bà thì bà nuôi . Nay đứa này xin , mai đứa kia xin ! Chúng mày nhặt tiền rồi cút đi .

Huệ ôm thằng Tốt khóc nức nở. Vợ chồng ông Thọ, mẹ con bà Vân tròn mắt đứng nhìn . Tiếng khóc có lúc chỉ còn tiếng nấc uất nghẹn. Trong khoảng lặng hiếm hoi , mọi người cùng nhìn về phía mẹ con Huệ . Huệ không hâm như mọi người nghĩ …

Hết

Chuyên mục: Cuộc sống

3.75 ( 4 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất