Sáng ngày hôm sau Ánh Dương tới công ty thì chị Nga vội vàng hỏi
-Ánh Dương sao ʇ⚡︎ự dưng em lại xin nghỉ việc đột ngột thế hả, em tính nghỉ mà em cũng không nói gì với chị là sao?
Ánh Dương tròn mắt ngạc nhiên
-Em có xin nghỉ đâu ạ, em mới vào làm được hơn một tháng , công việc ở đây đang tốt sao em nghỉ chứ?
-Thế sao chị Hoa bảo chị là lúc nào em tới thì bảo em sang phòng nhân sự nhận quyết định nghỉ việc… có nhầm lẫn gì sao?
Ánh Dương lúc này mới chột dạ, cô ta nhớ lại chuyện cô gạ tình với Tổng giám đốc thất bại tối qua , có khi nào sếp Tổng cho cô nghỉ việc luôn không?
Ánh Dương đi sang phòng nhân sự , chị Hoa đưa cô tờ quyết định thôi việc và nói
-Đây là quyết định thôi việc của em, vì em cũng đang trong thời gian thử việc chưa kí hợp đồng nên cũng không có vấn đề gì phức tạp cả, còn đây là số tiền lương của em , em kiểm trai lại giúp chị rồi em nghỉ việc luôn từ hôm nay nhé.
Ánh Dương vẫn chưa thể tin là cô bị đuổi việc một cách nhanh chóng như vậy
-Chị à, chị có nhầm lẫn gì không chị, em có làm sai việc gì đâu .. tại sao lại cho em nghỉ việc chứ?
-Đây là quyết định của Tổng giám đốc, chị cũng không quyết định được, em đang trong thời gian thử việc nên việc cho em nghỉ việc cũng là chuyện bình thường mà.
-Chị ơi em xin chị, chị nói với Tổng giám đốc cho em ở lại làm việc đi chị, em sẽ làm việc thật tốt ạ
-Từ trước tới giờ Tổng giám đốc đã đưa ra quyết định thì không một ai có thể thay đổi được. Em đi về rồi tìm một công việc mới đi.
Ánh Dương buồn bã đi về phòng , cô muốn đi gặp Tổng giám đốc để năn nỉ xin ở lại nhưng Tổng Giám đốc đã đi công việc từ đầu giờ sáng rồi, cô gọi cho Tổng giám đốc nhưng không gọi được , cô gọi điện cho Hoàng Nam cũng không được , hết cách Ánh Dương phải thu dọn đồ và rời khỏi ngân hàng.
Ánh dương ra tới cửa thì cô gặp Kiều Linh.. mặt Ánh Dương sầm lại, Kiều Linh không biết Ánh Dương bị cho thôi việc nên cô vẫn bình thường như không , còn Ánh Dương thì tức giận nói
-Kiều Linh .. cô được lắm.. tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu, cô cứ chờ đi.
Kiều Linh cau mày lại
-Mới sáng ra cô đừng có gây chuyện với tôi..
-Cô cứ chờ đi… rồi cô sẽ phải hối hận.
Nói rồi Ánh Dương đi thẳng ra ngoài, Kiều Linh thở dài rồi đi vào bên trong, vừa ngồi xuống bàn làm việc Trang liền kể
-Kiều Linh .. cái đứa tên Ánh Dương ở bên phòng 02 bị đuổi việc rồi đấy, mày biết chưa?
-Ủa.. tại sao thế?
-Tao cũng không biết nữa, mà lạ nhỉ tao thấy đứa ấy cũng nhanh nhẹn biết việc lắm mà.
-Ô lạ nhỉ..
kiều Linh vẫn không thể tin nổi, rõ ràng tối qua sếp Tổng còn thuê cô đi mua đồ sinh nhật cho cô ta mà, thế mà sáng nay cô ta đã bị đuổi việc, đúng là chuyện ᵭộc lạ bình dương mà, , mà Kiều Linh lại nhớ lại khi nãy cô gặp Ánh Dương ở ngoài cửa, ánh mắt cô ta nhìn cô rất bực tức khó chịu cứ như vì cô mà cô ta bị đuổi việc vậy, rốt cuộc là sao đây, đợi lát sếp Tổng về cô sẽ hỏi rõ mọi chuyện mới được.
Tới chiều Sếp Tổng với Hoàng Nam mới đi giải quyết công việc về, Hoàng Nam và anh trưởng phòng đi giải quyết công việc tiếp, Hoàng Nam vừa đi ra ngoài thì anh thấy Kiều Linh đang ngồi làm việc một mình , anh bảo trưởng phòng chờ anh rồi anh vào nói chuyện với Kiều Linh một lát
-Kiều Linh..
-Anh Hoàng Nam..
-Em ăn gì chưa?
-Em ăn cơm rồi, anh mới đi giải quyết công việc về hả?
-Ừm.
-Thế anh ăn cơm chưa?
-Anh chưa, nhưng giờ anh lại phải đi tiếp rồi.
-Trời.. anh mau đi ăn đã , ăn xong rồi đi.
-Giờ quá bữa nên anh không muốn ăn.
-Phải ăn chứ, nếu không chiều anh sẽ đói đấy..
-Nhưng giờ không kịp, anh hẹn khách hàng 2 giờ rồi.
-Thế anh uống tạm hộp sữa đi ..
Kiều Linh lấy hộp sữa milo của cô trong ngăn bàn ra và đưa cho Hoàng Nam
-Cám ơn em, Hoàng Nam vui vẻ cầm hộp sữa milo của Kiều Linh đưa..
-Thôi anh đi đây.. chiều gặp sau nhé.
-Vâng ạ.
Hoàng Nam đi ra ngoài anh mỉm cười anh hút sữa , anh trưởng phòng còn phải ngạc nhiên vì chưa bao giờ anh thấy Hoàng Nam vừa đi vừa hút sữa mi lô như một đứa trẻ con vậy.
…
Kiều Linh tới phòng Tổng giám đốc và bõ cửa
“Cốc cốc”
“Vào đi”
Kiều Linh đi vào phòng Tổng giám đốc cô gửi lại số tiền thừa tối qua
-Tôi gửi lại sếp 5 triệu, sếp nói trả tôi 10 triệu mà lại chuyển 15 triệu là sao chứ?
-À tôi gửi em tiền xe taxi về mà.
-Đi taxi đâu hết nhiều tiền thế đâu?
-Không sao em cứ giữ lại đi biết đâu sau này tôi lại nhờ em giúp tiếp thì sao?
-Tôi xin phép từ chối trước ạ, sếp đừng bao giờ lôi tôi vào mấy việc này nữa .
-Chắc chắn là không liên quan tới Ánh Dương đâu, tôi cho cô ta nghỉ việc luôn rồi.
-À tôi cũng đang thắc mắc tại sao sếp lại cho cô ta nghỉ việc thế?
-À tối qua cô ta lừa tôi, sau đó bạn trai của cô ta còn đe doạ tôi nữa , thế nên tôi sợ quá tôi cho cô ta nghỉ việc luôn rồi.
-Ý anh nói là Khánh đe doạ anh sao?
-Đúng vậy , tôi sợ lắm.
-Trời .. anh cũng biết sợ hả?
Đình Quân nháy mắt trêu cô
-Có chứ.. tôi sợ nhiều thứ lắm đấy..
-Tôi không hiểu tại sao , sáng nay cô ta lại đổ lỗi cho tôi, ý cô ta là vì tôi mà cô ta bị nghỉ việc đó.Tôi nghe không hiểu gì luôn.
-Cô ta nói cũng đúng đấy, nhưng chỉ đúng một nửa thôi…
-Sếp nói vậy là sao ạ??
-À không có gì đâu.
-Sếp không muốn nói thì thôi vậy, sếp cầm tiền thừa đi ạ, tôi xin phép về phòng làm việc.
-Em nhất quyết trả lại tiền cho tôi sao?
-Vâng , cái gì nó ra cái đó, nên rõ ràng ạ.
-Vậy số tiền này tôi thuê em pha cà phê cho tôi dần được không?
-Ồ..
-Tôi sẽ uống cà vào mỗi buổi sáng… em có muốn kiếm thêm không?
Kiều Linh suy nghĩ đắn đo một hồi, bây giờ cô đã ly hôn và một mình nuôi hai con nhỏ , nên cô rất cần tiền để lo cho các con mà, công việc kiếm tiền đơn giản như vậy nên cô gật đầu đồng ý
-Dạ được, tưởng gì chứ pha cà phê cho Sếp là chuyện rất đơn giản mà, tôi làm được.
-Nhưng tôi cũng có điều kiện cần trao đổi.
-Sếp nói đi.
-Em làm ơn đọc tin nhắn của tôi nhanh nhanh một chút có được không.,..tin nhắn tôi gửi em từ tối hôm trước mà tới tận chiều ngày hôm sau em mới đọc là sao vậy?
-À chắc do điện thoại của tôi bị lỗi gì rồi.. tôi sẽ lưu ý hơn.
-Đâu điện thoại của em đâu ?
-Đây ạ.
Đình Quân nhìn cái điện thoại cũ kỹ của Kiều Linh
-Nó cũ kỹ quá vậy, thay mới được rồi đó.
-Vẫn nghe gọi tốt chỉ là những vấn đề khác hơi lỗi tý thôi ạ, tôi cũng không có nhu cầu đổi điện thoại mới đâu , vì tôi thấy không cần thiết ạ.
-Nhưng nếu ai muốn nhắn tin quan tâm em thì phải làm sao đây?
-Làm gì có ai quan tâm tới tôi chứ…
-Tại sao em lại nghĩ vậy?
-Vì hoàn cảnh hiện tại của tôi… một người đàn bà cũ như tôi không nên mơ tưởng tới những chuyện xa xôi đó.. thôi tôi xin phép về phòng làm việc.
Đình Quân ngạc nhiên trước tính cách thẳng thắn của Kiều Linh .. anh lẩm bẩm
“Đàn bà cũ.. thì sao chứ”
…..
Hoàng Nam đi giải quyết công việc về qua phòng 01 anh đứng lại nhìn Kiều Linh rồi mỉm cười, sau đó Hoàng Nam mới đi về phòng làm việc, Trang thấy vậy liền bảo Kiều Linh
-Kiều Linh.. anh Nam vừa nhìn mày đấy.
Kiều Linh quay ra và nói
-Làm gì có, mày tào lao.
-Tao thề, anh Nam nhìn mày cười xong anh ấy mới đi về phòng, tao lừa mày làm cái gì chứ?
-Anh nhìn tao làm gì chứ, có khi anh ấy nhìn mày đấy Trang.
Trang tròn xoa mắt ngạc nhiên
-Cũng đúng.. có khi nào anh ấy nhìn tao không nhỉ?
-Có thể lắm, mày xinh gáι lại chưa chồng, anh ấy nhìn mày cũng là điều dễ hiểu mà.
Trang sướиɠ tít mắt lại
-Ê lấy tao cái gương.
Kiều Linh đưa cái gương cho Trang.. Trang cứ ngắm mình trong gương và hỏi
-Kiều Linh.. mày thấy tao dùng màu son này có hợp không?
-Hợp mà..
-Mày thấy tao có xinh không, tao làm bạn gáι của anh Nam thì có hợp không?
-Mày rất xinh .. mày cũng rất hợp với anh Nam..
-Mày nói thật chứ?
-Tao nói thật mà..
Trang cứ ngắm nghía mình trong gương mãi.. Kiều Linh nhìn bạn cô cũng phải bật cười
-Thôi làm việc đi mày, ngồi đó mà ngắm mới vuốt.
-Mày để tao ngắm thêm chút nữa đi.. mà..
-Thôi làm việc đi.. ngắm thế đủ rồi..
…
Ánh Dương thất nghiệp trở về nhà, cô ta đang bực mình thì cô ta lại phát hiện mình mang thai với Khánh vì cô nhớ ra từ ngày cô về nước tới giờ cũng hơn 2 tháng rồi mà cô chưa tới tháng, trong hai tháng đó cô và Khánh đã quαп Һệ rất nhiều lần, rõ ràng cô vẫn uống tгáภђ tђคเ đều mà sao cô lại có thai được.
Ánh Dương vẫn không muốn lấy Khánh nên cô âm thầm đi tới phòng khám một mình, cô ta sợ người ta phát hiện nên cô ta cứ lén lén lút lút.. Sau khi khám xong bác sĩ thông báo cô đã mang thai 7 tuần, cầm tờ kết quả siêu âm tгêภ tay , Ánh Dương nghiến răng
“Chết tiệt..sao lại mang thai được chứ, đúng là điên thật mà”
“Không thể sinh đứa bé này ra được.. mình phải ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ ngay”
Ánh Dương liền bảo bác sĩ
-Bác sĩ tôi muốn ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ, anh làm giúp tôi hết bao nhiêu tiền cũng được.
-Vậy để tôi khám lại cho cô đã nhé, sau đó chúng tôi sẽ tiến hành tiểu phẫu”
-Vâng.
….
Sau một hồi kiểm tra thì bác sĩ đã nói với Ánh Dương là tình trạng sức khoẻ của Ánh Dương không tốt nên bác sĩ khuyên cô không nên ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ, và họ cũng không giám làm .. Ánh Dương chán nản đi về nhà, cô suy nghĩ mãi , không lẽ cuộc đời cô phải gửi gắm cho một người vô dụng như Khánh thật sao…
Nếu cô không lấy Khánh thì sau này ai sẽ chịu trách nhiệm với đứa bé trong bụng cô đây, không ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ được thì bắt buộc cô phải đẻ đứa bé này ra.. càng nghĩ Ánh Dương càng uất ức.. mọi kế hoạch cua Tổng giám đốc của cô đã thấy bại thê thảm như vậy rồi mà cô lại còn mang thai với Khánh nữa, đúng đã đen lại càng đen hơn.
Khánh tới nhà Ánh Dương chơi, nhìn thấy tờ kết quả siêu âm tгêภ bàn Khánh vui sướиɠ muốn gào hét
-Em .. em có thai rồi ư.. đúng là em có thai thật rồi..
Ánh Dương gật đầu
-Vâng..
Khánh ôm chầm lấy Ánh Dương, anh ta hứa , anh ta thề hẹn cả đời này sẽ chăm sóc bảo vệ cô và con mãi mãi, Ánh Dương không thích đâu nhưng giờ cô bị rơi vào tình huống khó xử.. tiến không được mà lùi cũng không xong nên cô đành phải chấp nhận ở bên cạnh Khánh. Chờ sau khi cô sinh đứa bé xong thì tới lúc đó cô tính sau.
Khánh về nhà thông báo tin vui cho bà Loan
-Mẹ .. Ánh Dương mang thai rồi, mẹ chuẩn bị mọi thứ đi .. con và Ánh Dương phải tổ chức đám cưới luôn mẹ .
-Ánh Dương có thai rồi sao?
-Vâng.
-Đấy mẹ bảo con rồi, con cứ bỏ con Kiều Linh đi là con có vợ mới ngay mà, mẹ nói thật Ánh Dương nó hơn con Kiều Linh gấp trăm ngàn lần ý..
Khánh gật đầu công nhận
-Vâng ạ.
Vì Ánh Dương đã có thai nên đám cưới của Khánh và Ánh Dương diễn ra ngay sau đó nửa tháng..Khánh Vừa ly hôn vợ cũ được một tháng là anh ta đã cưới vợ mới luôn rồi, mọi chuyện diễn ra nhanh tới mức ai cũng ngạc nhiên..
Ngày Khánh cưới vợ, cô Út sang nhà Kiều Linh đón cu Lâm và cu Long về dự tiệc cưới của bố, nhìn thấy Kiều Linh cô Út buông lời mỉa mai
-Cô thấy chưa .. anh trai tôi bỏ cô cái là cuộc đời anh tôi lên hương ngay, ở bên cạnh cô đúng là hãm thật sự mà.
Kiều Linh nhếch mép cười
-Tôi tưởng anh trai cô bỏ tôi thì lấy được ai ʇ⚡︎ử tế chứ , anh trai cô mà lấy Ánh Dương thì cuộc đời anh ta bước thẳng xuống đị𝚊 𝚗𝚐ụ𝚌 rồi, cả cô và mẹ cô nữa mấy người sẽ bị liên luỵ , mấy người cứ chuẩn bị xuống đị𝚊 𝚗𝚐ụ𝚌 cùng với nhau đi.
-Cô ghen tức quá không chịu nổi nữa à.. cũng phải thôi, anh trai tôi bỏ cô cái là lấy được vợ mới ngon lành luôn, còn cô thì sẽ chẳng bao giờ hạnh phúc nổi đâu..
-Nếu vậy thì cô cứ chờ xem.. đời còn dài lắm..cô đừng vội nói trước điều gì như thế.
Cô Út không nói lại được Kiều Linh nên vội đưa cu Long cu Lâm đi:
-Hai đứa mau đi về nhà vớ ông bà nội với bố thôi nào.
Kiều Linh dặn dò hai con
-Hai con về nhà với ông bà với bố Khánh , tối mẹ qua đón về nhé.
-Vâng ạ…
Vì là ngày chủ nhật nên Kiều Linh rảnh rỗi, hai con trai lại về bên nhà nội nên cô gọi điện rủ Trang đi chơi.. 10 phút sau Trang có mặt đón cô đi uống trà sữa
-Hai đứa nhỏ đâu mà sao nay mày rảnh gọi cho tao thế?
-Hai đứa về nhà nội, ngày hôm nay bố hai đứa cưới vợ.
-Lão Khánh cưới Ánh Dương đó hả?
-Ờ..
-Đúng là hãm cả đôi mà, để tao xem lão Khánh ở bên cạnh cái con lẳng lơ đó được bao lâu?
-Biết đâu Khánh lại hạnh phúc ở bên cạnh cô ta thì sao.
-Không bao giờ đâu, cái con Ánh Dương đó vừa lăng nhăng vừa d᷈-i᷈ thoã, lại đứng núi này trông núi nọ , sớm muốn nó cũng đá lão Khánh thôi, mà tao đang thắc mắc là tại sao con Ánh dương lai chấp nhận lấy một người như Khánh nhỉ?
-Hình như là cô ta đang có thai, tao thấy mẹ tao kể bà Loan đi chợ mua đồ về hầm cho cô ta ăn mà.
-Thảo nào… mà tao hỏi mày câu này nhé?
-Ừm mày hỏi đi.
-Mày còn tình cảm với lão Khánh không?
[..]