Mình còn yêu nhau – Chương 8

Vũ Linh 288

Thời gian cứ thế lại trôi qua, hôm nay đang cho gà ăn thì bác đưa thư đi đến nhà tôi hỏi :

-Cho hỏi, đây có phải là nhà của Nguyễn Ngọc Hân không ?

-Dạ phải, con là Hân đây bác ơi.

-À. Đây cháu có phong thư của trường gửi này. Ký tên vô chỗ người nhận giùm bác.

Tôi với tay nhận tờ giấy rồi ký, xong quay sang cầm phong thư bác đưa rồi nói :

-Xong rồi đây bác, cháu cảm ơn bác nhé

-Không có gì đâu cháu, thôi bác đi đưa thư tiếp đây. Chào cháu nhé.

-Dạ cháu chào bác ạ.

Bác đưa thư đi thì tôi cũng nhanh chóng đi vô nhà, ngồi xuống bàn mở phong thư ra thì đây đúng là giấy báo nhập học của trường gửi. Thời gian nhập học là đầu tuần sau mà hôm nay là thứ tư rồi, vậy là tôi chỉ còn được ở nhà với mẹ và Khang mấy ngày nữa thôi, nghĩ đến mà lòng tôi buồn пα̃σ nề. Buổi tối hôm ấy, ăn cơm xong, Khang xin mẹ qua nhà bạn chơi nên tôi ngồi một mình buồn quá lại chui vào giường nằm tâm sự với mẹ :

-Mẹ ơi, chiều nay con có nhận được giấy báo nhập học của trường gửi rồi ạ.

-Thế hả, bao giờ mới nhập học vậy con.

-Dạ, thứ hai tuần sau á mẹ, con tính chủ nhật sẽ đi để xem chỗ ở thế nào luôn ạ.

-Ừ, như vậy cũng được, để mai mẹ chuẩn bị đồ đạc để tới hôm con đi mà đem theo nha.

-Dạ, con đi học xa nhà rồi, mẹ với em Khang ở nhà nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, dạo này con thấy mẹ ốm lắm rồi.

-Mẹ không sao đâu, con chỉ cần yên tâm học hành là mẹ mừng rồi. Con gáι mới lớn lại xa nhà, nhớ giữ thân giữ mình nha con.

-Dạ con biết rồi mẹ, à con có người yêu rồi mẹ ơi.

-Là Quân phải không, mẹ thấy Quân cũng được, con muốn yêu ai hay tìm hiểu ai mẹ cũng không ngăn cấm nhưng đừng để chuyện tình cảm ảnh hưởng nhiều đến việc học là được.

-Dạ. Con nhớ rồi mẹ ạ. Thôi mẹ ngủ sớm cho khoẻ đi..Con ra trước nhà ngồi hóng mát tí rồi con vào nhé, trời hôm nay oi bức quá.

-Ừ, ra ngồi một tí rồi xem em Khang về chưa nha con. Hai chị em vào nhớ vào ngủ sớm nha.

Tôi dạ mẹ xong thì bước xuống giường đi ra trước nhà ngồi hóng gió. Thời tiết dạo gần đây khá thất thường, hôm thì lạnh tê tái, hôm thì nóng oi bức tới nỗi không thể nào ngủ được, thật là khó chịu hết cảnh người. Đang thẫn thờ suy nghĩ, tôi chợt nghe tiếng bước chân của ai đâu đây, vì bản tính tò mò nên tôi bước ra phía trước ngõ để xem ngộ nhỡ có trộm thì sao. Ai dè tôi vừa định la lên thì có tiếng nói cất lên :

-Là anh đây..

Tôi nghe vậy liền nhận ra ngay tiếng nói này chính ҳάc là của Quân. Tôi cay cú quay lại ᵭάпҺ nhẹ lên người Quân một cái rồi mới nói :

-Anh đi đâu mà tối còn ở đây hù em làm hết cả hồn, cứ tưởng trộm không đấy.

-Anh đến thăm em chứ đi đâu nữa, tại hôm nay anh bận không đến được, sợ em trông nên ăn cơm xong anh chạy tới nhà em liền này.

-Hứ, ai mà thèm trông anh chứ, ʇ⚡︎ự đề cao mình quá rồi nha.

-Ừ, không ai trông vậy thôi anh đi về vậy.

Nghe Quân nói đi về, vẻ mặt tôi ʇ⚡︎ự dưng có chút buồn, có lẽ Quân cũng thấy nên kéo tôi lại gần nhéo má tôi rồi cười nói :

-Anh đùa đấy, vậy mà bảo không trông anh đến. À tuần sau anh phải lên Sài Gòn nhập học rồi, bên trường em có giấy báo chưa.

-Có rồi anh, cũng tuần sau là nhập học á, em tính chủ nhật sẽ lên sớm rồi kiếm phòng để thuê ở nữa.

-Anh cũng tính chủ nhật này đi nè, hay e đi cùng anh đi cho an toàn. Ba mẹ anh có một căn nhà ở tгêภ đấy, em sang ở một đêm đi rồi nhập học xong anh dẫn đi kiếm phòng trọ.

-Thôi, như vậy không tiện đâu. Người khác thấy lại bàn tán không hay.

-Nếu vậy thì em rủ Hương đi cùng với tụi mình rồi qua ở cùng em cho đỡ ngại.

-Thôi, để em hỏi Hương xem sao rồi suy nghĩ lại nữa.

-Ừ, em hỏi đi rồi nói anh biết nhé. Đừng ngại gì hết nhé, anh là người yêu em cho nên anh phải bảo vệ, chăm sóc lo lắng cho em.

Quân nói những lời như vậy, khiến tôi cảm động thật sự, vì từ trước tới giờ chưa có ai quan tâm hay lo lắng cho tôi như vậy hết ngoài mẹ và Khang. Nay có thêm Quân nữa nên trong lòng tôi vui lắm. Chúng tôi nói chuyện vài ba câu nữa thì tôi ngáp ngắn ngáp dài. Quân nhìn biết tôi buồn ngủ rồi nên bảo tôi :

-Thôi, em vào nhà ngủ đi, anh cũng đi về để mẹ ở nhà trông.

-Dạ. Anh về cẩn thận nhé.

-Anh biết rồi, em vào đi. Chúc em ngủ ngon.

Tôi cười rồi chờ Quân đi hẳn mới vào nhà, tính đóng cάпh cửa lại thì Khang cũng vừa về tới. Tôi buồn ngủ quá nên nói Khang :

-Sao nay đi chơi về trễ vậy, làm chị đợi nãy giờ. Thôi đóng cửa rồi đi ngủ đi nha. Chị ngủ trước đây.

-Dạ, chị hai vô ngủ đi, em đóng cửa rồi ngủ liền.

Không kịp trả lời Khang, tôi đi thật nhanh tới giường rồi chùm mền ngủ một hơi tới khi tiếng gà gáy cất lên, tôi giật mình thức dậy. Làm hết công việc xong xuôi, tôi xin mẹ đạp xe tới nhà Hương để hỏi nó bao giờ lên Sài Gòn và cả chuyện Quân nói với tôi lúc tối nữa. Đạp xe gần ba mươi phút thì tôi cũng tới nhà Hương, tôi đứng ở cổng định bấm chuông thì thấy Hương đang ngồi tгêภ chiếc xích đu nên vội gọi :

-Hương ơi..Hương ơi.

Tôi sợ Hương không thấy nên vừa gọi vừa dơ tay lên vẫy. Cuối cùng nó cũng thấy tôi nên chạy thật nhanh ra mở cổng rồi kéo tay tôi vô chiếc xích đu ngồi cùng rồi hỏi :

-Đến nhà tìm tao có chuyện gì không, từ hôm lên trường tới nay tao mới gặp lại mày đấy. Nhớ mày quá đi.

-Tao cũng nhớ mày lắm á. Tao tới hỏi bao giờ mày lên Sài Gòn nhập học á mà.

-Tao đang tính chủ nhật này lên nè. Mày lên cùng tao luôn đi.

-Ừ, tao cũng tính vậy đó. Mà hôm qua Quân đến nhà tao nói tao rủ mày đi lên cùng với tụi tao luôn. Tối chúng mình ở nhà Quân tгêภ đấy xong sáng nhập học xong Quân đưa tụi mình đi kiếm phòng trọ. Mày thấy vậy được không?

-Ừ, vậy cũng được, thế thì hẹn nhau sáng chủ nhật đi nhé.

-Mày vào nhà chơi với tao một tí rồi hãy về chứ vừa mới tới mà đã lo về rồi.

-Thôi để khi khác đi, lên Sài Gòn mình ở cùng nhau tha hồ mà chơi, giờ tao về nấu cơm cho mẹ đã nha.

-Ừ.mày nói vậy thì thôi, về đi. Bye nha.

Tôi vẫy tay chào Hương rồi đạp xe đi về, vừa tới nhà tôi thấy mẹ để phía trước nào là trứng gà, gạo, thêm một ít rau củ. Tôi tiến đến hỏi mẹ :

-Mẹ mua gạo, trứng với rau củ làm gì mà nhiều thế, nhà mình vẫn còn mà.

-Mẹ mua cho con đem lên Sài Gòn đấy, chứ ở nhà mẹ với em có ăn bao nhiêu đâu

-Thôi, mẹ để ở nhà đi, chờ con lên xem chỗ ở như thế nào rồi mẹ gửi lên cho con nhé. Chứ chưa kiếm được phòng con không biết để ở đâu luôn á.

-À.vậy cũng được. Lên trước sắp xếp cho ổn rồi gọi mẹ, mẹ gửi lên cho nha.

-Dạ mẹ.

Mới hôm qua là thứ năm mà nay đã là thứ bảy rồi, vậy là chỉ còn tối nay tôi được ở nhà với mẹ và Khang. Ăn cơm tối xong, tôi vào giường đem quần áo ra sắp xếp bỏ vào balo để ngày mai đi cho nhanh. Khang hôm nay lạ lắm, đôi mắt nó buồn hiu, ít nói hơn hẳn. Tối nào ăn cơm xong cũng xin mẹ cho đi chơi mà nay lại ở nhà ngồi trầm tư suy nghĩ. Thấy nó như vậy tôi quả thật không đành lòng nên ngưng gấp quần áo lại đi ra ngồi nói chuyện với nó :

-Này Khang, có chuyện gì không vui hả. Sao nay chị hai thấy em lạ quá, không đi chơi với bạn nữa hả.

-Dạ không, mai chị hai đi lên Sài Gòn đi học rồi, em muốn ở nhà với chị thôi.

-Trời, chị đi học rồi có thời gian rảnh chị sẽ về thăm cả nhà mà. Khang ở nhà nhớ chăm sóc mẹ cho chị nhé.

-Dạ.em biết rồi. Thôi chị hai vô xếp quần áo đi. Em ngồi hóng gió tí rồi em vô.

Tôi gật đầu rồi bước vô giường định tranh thủ xếp cho xong thì thấy mẹ đã ngồi đấy ʇ⚡︎ự bao giờ, đôi mắt mẹ đỏ hoe hình như mẹ vừa khóc. Tôi tiến lại gần ôm mẹ thật lâu, nước mắt tôi cũng từ từ rơi xuống, tôi thương mẹ tôi quá, nhìn cảnh này tôi thật sự không muốn đi học nữa chỉ muốn ở nhà với mẹ với Khang thôi. Mẹ thấy tôi ôm lâu như vậy thì mới nói :

-Con gáι lớn rồi mà khóc nhè vậy. Thả mẹ ra để mẹ xếp quần áo phụ cho xong nè rồi còn đi ngủ sớm mai đi nữa.

-Dạ. Con có khóc đâu, nước mắt ʇ⚡︎ự rơi đó chứ. Mẹ ở nhà nhớ giữ gìn sức khỏe nhé.

-Ừ mẹ biết rồi, này cầm lấy ít tiền lên đó mà trang trải nha con. Mẹ chỉ có bấy nhiêu thôi, để mẹ ráng gom góp rồi mẹ gửi cho.

-Dạ. Thôi mẹ con mình cùng ngủ sớm đi nha mẹ.

Mẹ xoa đầu tôi rồi mỉm cười gật đầu nằm xuống ngủ, tôi cũng dần dần chìm vào giấc ngủ. Đến khi chiếc đồng hồ báo thức quen thuộc vang lên, tôi giật mình thức dậy, luống cuống sợ trễ giờ xe chạy nên đi thật nhanh vệ sinh cá nhân rồi thay đồ. Đi xuống nhà bếp tôi ăn vội miếng cơm rồi uống tђยốς say xe vì lần đầu đi xa nhà tôi sợ say xe nên uống cho chắc. Xong xuôi hết thì tôi đi vô giường lấy chiếc balo ra, tôi chợt nhớ tối qua mẹ có đưa tiền cho mình nên mở balo tôi lấy hai triệu để trang trải còn để lại một triệu dưới gối cho mẹ.
Bước ra trước nhà thì thấy mẹ và Khang đứng sẵn trước rồi, tôi tiến lại ôm chầm mẹ và Khang nói :

-Con đi nhé mẹ, mẹ với Khang ở nhà đi không cần ra ngoài đợi xe với con đâu.

-Ừ. Nhớ giữ gìn sức khỏe, học tập cho tốt nha con.

Tôi dạ mẹ rồi quay người bước chân đi thật nhanh, vì tôi sợ nếu còn đứng thêm một chút nữa tôi sẽ oà lên khóc mất… Đi bộ gần hai mươi phút thì tôi cũng ra tới chỗ xe hay đón khách. Phía xa kia tôi đã thấy Quân và Hương đứng chờ mình rồi, tôi chạy thật nhanh lại thì cũng là lúc xe khách vừa tới. Chưa kịp nói với nhau câu gì hết thì đã vội vã leo lên xe rồi, tôi ngồi bên chỗ cửa sổ, kế tiếp là Quân còn Hương thì nó giành ghế trước kế anh tài xế rồi. Tôi ngồi được một lúc thì ʇ⚡︎ự dưng cơn buồn nôn ào đến, dặn lòng mình uống tђยốς rồi thì sẽ không nôn nữa nhưng ai dè tôi nôn đến xanh mặt khiến Quân ngồi kế bên lo lắng vỗ lưng rồi lại lấy nước phục vụ cho tôi. Nôn xong tôi cảm thấy dễ chịu hơn một tí nhìn sang Quân nói :

-Cảm ơn anh nha, sáng nay em có uống tђยốς rồi mà sao vẫn say xe vậy không biết.

-Chắc tђยốς chưa ngấm đó, thôi em mệt thì ʇ⚡︎ựa vào vai anh ngủ một giấc cho khoẻ đi, đến nơi anh gọi em dậy.

-Dạ, vậy cũng được, em ngủ đây nha.

Nói xong tôi trùm chiếc nón của áo khoác lên rồi ʇ⚡︎ựa đầu vào vai Quân ngủ. Không biết ngủ đến bao lâu mà tới khi Quân gọi dậy thì chúng tôi đã tới bến xe miền đông rồi. Đeo balo đi xuống, đầu óc tôi cứ lâng lâng như tгêภ mây, cũng may có Hương đỡ không thôi là té rồi. Quân thì nhanh chóng gọi một chiếc taxi chở ba chúng tôi về ngôi nhà mà Quân nói. Đi tầm ba mươi phút thì cũng tới, vừa xuống xe tôi nhìn thấy ngôi nhà thật sự rất lớn còn kín cổng cao tường nữa, không ngờ nhà Quân lại giàu đến như vậy. Thấy tôi ngơ ngác nhìn há hốc miệng, Quân đi tới cầm tay tôi nói :

-Em với Hương vào nhà nghỉ ngơi đi cho khoẻ, hôm qua anh đã gọi nói cô giúp việc dọn phòng cho cả hai rồi.

-Dạ. Em cảm ơn anh nhé.

Quân chỉ cười mà không nói gì sau đó mở cổng ra cho tôi và Hương vô, nhưng vừa bước vô tới bậc thang đầu tiên, tôi đã nghe tiếng bước chân cùng giọng nói của một cô gáι phát ra từ trong nhà.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất