Ký ức tuổi 17 chương 17

Vũ Linh 433

Con Lan ngồi đó mặt buồn bã, chắc nó không muốn ๒.ỏ đứ.ค ๒.é nhưng Chan lại bắt nó phải bỏ, tôi đã bình tĩnh hơn tôi khuyên nó

– Mày với Chan đã bàn bạc chưa?

– Tao nói với anh ấy rồi nhưng anh ấy nói bây giờ chưa cưới được nên bảo tao bỏ đi. Nhưng tao sợ lắm mày ạ.

– Mày thử bàn lại với Chan xem , chứ bây giờ bỏ đứa thì Ϯộι lắm , con cái là lộc trời cho mà,

– Nhưng anh ấy nói nếu tao không bỏ cái thai thì anh ấy sẽ bỏ tao, tao đau khổ lắm tao phải làm sao đây?

– Mày yêu Chan nhiều tới vậy, mày sẽ khổ với Chan đấy Lan ạ.

Nó thở dài thườn thượt

– Tao cũng không biết nữa,nhưng mà bây giờ tao bối dối quá,, nhưng ngoài việc ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ ra thì tao không biết phải làm sao nữa mày ạ.

Tôi nghiến răng

– Thằng chó,,,

– Theo mày thì Chan có thật lòng với tao không hả Hiền?

– Nếu nó thật lòng yêu mày thì nó đã không bắt mày đi ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ , mày hiểu chưa, ??

Con Lan bật khóc nức nở

-Tao cũng cảm nhận được điều đó nhưng vì tao quá yêu Chan rồi tao không thể dừng lại được nữa rồi Hiền ơi,,

Rồi tôi và nó ôm nhau khóc ,, tôi thương nó quá ,, nhưng bây giờ tôi biết phải làm sao với nó đây,,,

– Thôi đừng khóc nữa để tao tính xem thế nào.

– Cuối cùng cũng chỉ có mày là thương tao thôi, vậy mà đợt nọ tao còn ghen tỵ với mày nữa, tao thấy ân hận quá mày tha thứ cho tao nhé,

Tôi thở dài

– Ừm,, Thôi không khóc nữa tao hết giận mày rồi mà,, con bạn ngốc ạ.

Chiều hôm đó tôi chở con Lan tới phòng khám tư nhân siêu âm rồi họ khám và tư vấn họ khuyên con Lan không nên ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ vì sợ ảnh hưởng đến sức khoẻ sau này,,nó lưỡng lự nhìn tôi

– Tao có nên ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ không mày?

– Người ta khuyên như vậy rồi tao nghĩ là mày đừng ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ nữa Lan ạ,

Con Lan mếu máo

– Nhưng anh Chan nói nếu tao không ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ anh ấy sẽ không yêu tao nữa, tao phải làm sao đây ??

– Mày bình tĩnh mà suy nghĩ đi, nếu Chan thật lòng yêu mày thì Chan đã không bắt mày ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ.. đến bây giờ mà mày vẫn mù quáng như vậy hả Lan,???

Cuối cùng sau một hồi khóc lóc thì tôi lại chở cái Lan về , nó quyết định không ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ nữa , nó nói sẽ đến tìm Chan để thuyết phục Chan làm đám cưới.

….

Buổi tối Chan đang ngồi đọc sách thì Lan tới nó ʋòпg tay ôm cổ Chan

– Anh yêu đã ăn uống gì chưa?

Chan lạnh lùng nói

– Em đã đi ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ chưa vậy?

Lan ấp úng

– Chưa ạ,,, tại vì,,

Chưa để Lan nói hết câu Chan đã gắt lên

– Tại sao lại chưa? Bây giờ cái thai nhỏ dễ làm để lớn lên sao làm được hả, em không biết suy nghĩ à?

Cái Lan tay run run

– Em đi khám rồi họ tư vấn nên giữ cái thai lại nếu không sau này khó có con lắm anh ạ, rồi ảnh hưởng đến sức khoẻ lắm ,,

– Thôi đi,, anh nói em không nghe em lại đi nghe cái bọn người ngoài ấy à, em không coi anh ra gì đúng không???

Cái Lan bật khóc

– Anh ơi,, anh có thương em không, nếu anh thương em thương con thì mình làm đám cưới đi anh..chứ đừng bỏ con mà Ϯộι nghiệp.

Chan tức giận quát um lên

– Đúng là điên thật mà,, sao em cố chấp như vậy hả,, anh đã nói rồi chuyện cưới xin để sang năm rồi tính tiếp năm nay anh còn bận nhiều việc, em mà không ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ đi thì đừng bao giờ tới đây tìm anh nữa, em đã hiểu chưa? Có cần anh nhắc lại thêm một lần nữa không hả?

– Chan ơi đừng đối xử với em như vậy mà,,

Chan đẩy Lan ngã lăn ra sàn nhà mặc dù anh biết cô đang mang thai,

– Cút.. cút xéo khỏi nhà tôi.

Lan bò dậy ôm lấy chân Chan

– Anh.. em xin anh đấy anh đừng bỏ rơi mẹ con em mà… em xin anh.

Chan liền đá vào mặt Lan mấy phát khiến mồm Lan bật ɱ.á.-ύ.. Lan nằm lăn lóc tгêภ sàn nhà.. Chan định cầm chân Lan kéo ra cửa .. nhưng thấy Lan mặc váy hở tốc lên nên Chan đổi ý anh bế Lan ℓêп gιườпg và lột tung váy của Lan ra,,,

Lan vừa bị ᵭάпҺ đau khắp mình mẩy ,, nên khi Chan động vào người cô co rúm người lại

– Á đau quá,,

Chan mất hứng anh ta trợn mắt lên rồi tát thẳng vào mặt Lan hai phát

– Cô giám chống lại tôi à, từ khi nào mà cô giám chống đối tôi như vậy hả,??

Chan Ϧóþ cổ Lan khiến cô khó thở nước mắt nước mũi cứ túa ra,,, Lan mệt quá không còn sức để chống chọi nữa cô nằm im mặc Chan dày vò ς.-ơ τ.ɧ.ể mình..

Tôi với anh Nam đi chơi về tới cổng , tôi vẫy tay

– Em vào đây , anh về cẩn thận nhé,

– Thế em cứ thế mà đi vào ư??

– Anh nói vậy là có ý gì thế ạ?

Nam hôn chụt vào má tôi rồi cười

– Đấy,, tạm ứng trước một cái để về ngủ cho ngon, em bé của anh ngủ ngon nhé, mai gặp lại.

– Vâng ạ.

..

Tôi nhìn Nam lái xe đi rồi tôi mới khoá cửa cổng thì cái Lan đi bộ lững thững tới ,, bộ dạng của nó thê thảm vô cùng ,,mặt mũi thì bầm tím , tóc tai thì bù xù.. hai mắt đỏ hoe ,,

– Hiền ơi cứu tao…

[..]

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất